Từ xa xa, đã nhìn thấy một đoàn xe đậu trước cửa.
“Ai đây?”
Thẩm Vạn Sơn không khỏi ngạc nhiên hỏi.
“Chính là Nguy Thanh Thư, con trai nhà họ Ngụy.
Xem ra, thứ mà tôi muốn tìm kiếm, cuối cùng cũng có tin tức rồi!”
Khải Minh cười nhẹ.
Anh đưa Thiên Long đã băng bó vết thương về phòng nghỉ ngơi.
Nguy Thanh Thư lúc này đang uống trà trong phòng khách.
Còn cầm theo một túi hồ sơ.
Để một đại thiếu gia như vậy làm chuyện này, hiển nhiên trước đây thì không thể, cũng chỉ là nể mặt Khải Minh thôi.
Tiền để Khải Minh thành lập cơ sở ở phía tây nam đều là do Nguy Thanh Thư tài trợ, cho nên Khải Minh sống ở đâu, anh ta tự nhiên cũng biết.
“Thanh Thư! Anh đợi bao lâu rồi?”
Khải Minh bước vào, hai người chào hỏi nhau.
Mặc dù trước đây Nguy Thanh Thư có hơi kiêu ngạo và độc đoán, nhưng ngay từ lần gặp đầu tiên, Khải Minh cũng đã nhìn ra rằng, nếu có thể thuần hoá thật tốt thì việc trở thành một trợ thủ có năng lực cũng không thành vấn đề.
“Không lâu lắm!”
Sau màn chào hỏi nhiệt tình.
Nguy Thanh Thư trực tiếp đi vào chủ đề chính.
“Anh Trần, chuyện mà anh nhờ ông nội điều tra, cuối cùng cũng không phải phí công vô ích.
Đã điều tra ra được tung tích của Sâm Vương!”
Nguy Thanh Thư lại uống một ngụm nước.
“Khụ khụ, tuy rằng đã điều tra được, nhưng nửa năm trước, sâm vương này sớm đã bị người ta trộm đi rồi, nếu không phải là ông nội giăng lưới rộng, tìm được manh mối từ một tiểu thương nhỏ, e rằng có tiếp tục tìm kiếm, thì cả đời cũng không tìm thấy! ”
Nguy Thanh Thư nói tiếp: “Theo lời kể của tiểu thương kia, nửa năm trước, anh ta bởi vì thông thuộc đường núi, nên đã được một thế lực nào đó thuê làm người dẫn đường.
Chính là để đi tìm Sâm Vương.
Cuối cùng, anh ta đã tìm được Sâm Vương ở một Thung lũng trong núi sâu.
Người đó đã đưa cho tiểu thương một số tiền lớn, nhưng tiểu thương này lại chê ít, ngoài miệng không nói lời nào, nhưng trong lòng lại không vừa ý.
Ông nội tôi đã cử ra rất nhiều người, móc nối rất nhiều đường, bất kể là tầng lớp thấp nhất hay cao nhất của xã hội.
Phàm là người có liên quan, đều điều tra hết một lượt, vì vậy tiểu thương đã đem chuyên này nói ra! ”
“Nhân sâm vương kia đã rơi vào tay nhà họ Úc.”
Nguy Thanh Thư thấp giọng nói.
“Nhà họ Úc sao?”
Khải Minh ngạc nhiên hỏi.
“Đây là một thế lực kinh doanh giàu có khác ngoài gia đình họ Ngụy của tôi ở quận Thiên Thành.
Khi nhà họ Ngụy của tôi chuyển đến, thì nhà họ Úc này đã là một người bản địa giàu có hùng mạnh ở đây!”
Khải Minh gật đầu: “Tin tức có chính xác không?”
Ngụy Thanh Thư lại nhấp thêm một ngụm nước: “Chính xác, hơn nữa ông nội tôi còn điều tra ra được chuyện sâm vương rơi vào tay nhà họ Úc, không chỉ chúng ta biết mà một số thế lực bản địa, còn có các thế lực ngoài biên giới, hình như cũng đã biết.
Ba tháng trước, đã có không ít người có ý đồ đánh vào nhà họ Úc.
Ba tháng trước, vụ bắt cóc của nhị thiên kim nhà họ Úc là Úc Kim Hương, xem ra cũng có liên quan đến sâm vương! ”
“Nhà họ Úc này thật sự có thể che giấu, nhưng mà ai lấy được sâm vương thì cũng giống như cầm một quả bom hẹn giờ, ngay lập tức sẽ bị người ta nhìn thấy.
Đây cũng là chuyện bình thường!”
Thẩm Vạn Sơn cười khổ.
Khải Minh cau mày, “Cho dù có bao nhiêu thể lực tranh giành sâm vương, dù sao thì tôi cũng phải lấy được nó!”
Thực ra, giống như Khải Minh đã nói trước đây, mặc dù sâm vương được người ta đồn đại là thứ vô cùng kỳ diệu, có thể kéo dài tuổi thọ của một người.
Tuy nhiên, nếu một người bình thường ăn phải thứ này, sẽ trực tiếp phát nổ mà chết.
Không thể đựng chịu nổi năng lượng của sâm vương này.
Nhưng mà bản thân thì hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Muốn đối phó với Mạc Trường Không, không thể làm gì nếu không có sự giúp đỡ của sâm vương.
“Dù sao thì bây giờ cũng đủ để nhà họ Úc uống một chậu rồi.
Ông ta đang cầm sâm vương trong tay.
Có giá nhưng không có thị trường.
Không biết bán cho ai thì tốt! Bởi vì có quá nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm vào nó.”
Nguy Thanh Thư nói: “Tiên sinh, chúng ta muốn lấy nó, cướp một cách quang minh chính đại e rằng không dễ.
Tôi có một cách, không biết có làm được không?!”
Khải Minh hỏi: “Cách gì?”
“Đó chính là chiến thuật đường vòng.
Trước tiên bắt đầu từ con gái của nhà họ Úc.
Nếu có thể lừa được con gái nhà họ Úc, vậy thì việc lừa được sâm vương cũng không khó! Cũng đỡ phải cùng nhiều thế lực tranh giành cấu xé lẫn nhau như vậy!”
Nguy Thanh Thư nói xong.
Khải Minh chỉ tức giận liếc nhìn anh ta một cái: “Dụ dỗ gái là sở trường của anh đúng không? Vậy được, giao nhiệm vụ này cho anh thì thế nào?”
Nguy Thanh Thư vội vàng xua tay, “Tôi thì không được, cô ấy biết tôi, hơn nữa cũng không nhất định là dụ dỗ, cho dù là tiếp cận thôi cũng được! Dù sao thì Úc Kim Hương bây giờ bị rất nhiều mục tiêu nhìn chằm chằm vào, tuyệt đối không được để Úc Kim Hương rơi vào tay kẻ khác.
Còn tất cả mọi người trong nhà họ Úc đều biết nhà họ Nguy của chúng tôi, vì vậy, ý của ông nội là, để anh cử một tâm phúc thích hợp ra! ”
“Úc Kim Hương hiện đang là sinh viên năm thứ nhất tại Đại học Thiên Thành.
Về phía tôi, có thể giúp người của tiên sinh trà trộn vào trường học với tư cách là một giáo viên!”
“Vậy thì ai đi sẽ thích hợp đây?”
Khải Minh cau mày.
Quét qua đám đông một lượt.
Thẩm Vạn Sơn có vẻ là muốn đi.
Nhưng mà nghĩ xem nhìn dáng vẻ cao lớn thô kệch của anh ta, làm bảo vệ thì còn được.
Trương Hổ trẻ hơn một chút, nhưng Trương Long và Trương Hồ đều đã bị thương rồi.
Hơn nữa, bọn họ quá lạnh lùng.
Là sinh viên hay là giáo viên đều không thích hợp.
Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, lắc đầu lia lịa.
Cuối cùng, mọi người đều chuyển sự chú ý lên người Khải Minh.
“Tiên sinh, nói gì nữa, mấy người chúng tôi ð đây, thì chỉ có anh là đã từng học đại học.
Chuyện này nếu nói ai là người thích hợp, thì cũng chỉ có anh mà thôi!”
Thẩm Vạn Sơn mỉm cười nói.
“Tôi sao?”
Khải Minh sửng sốt.
“Các anh làm sao có thể như vậy được, tiên sinh, anh ấy cũng đã có người yêu rồi, làm sao có thể để cho anh ấy đi dây dưa không rõ với người phụ nữ khác?”
Ngọc Nhi lúc này bưng trà đến cùng với một tia bất mãn thoáng qua trên gương mặt.
“Ngọc Nhi, cô nghĩ nhiều rồi, cậu Nguy lúc nãy cũng chỉ là nói đùa thôi, sao có thể thật sự để tiên sinh đi lừa gái, chẳng qua là muốn bảo vệ Úc Kim Hương, để cô ấy chịu sự giám sát dưới thế lực của chúng ta mà thôi!”
Thẩm Vạn Sơn cười khổ.
“ôi”
Ngọc Nhi bĩu môi.
Và Khải Minh cân nhắc một lúc.
Hiện tại hai anh em Trương Long và Trương Hổ đang dưỡng thương, Thẩm Vạn Sơn phụ trách việc trông coi sản nghiệp, xem ra cũng chỉ có mình là thích hợp nhất.
Khải Minh cuối cùng cũng gật đầu: “Được rồi, tôi sẽ làm chuyện này, Thanh Thư, anh giúp tôi thu xếp một chút đi!”
“Không thành vấn đề, tiên sinh biết y thuật, vậy thì đến đó làm một giáo viên dạy thay môn sinh học đi.
Bài giảng trong trường đại học rất đơn giản, chỉ cần đọc theo sách giáo khoa là được rồi, tôi cũng đã tốt nghiệp ở đó!”
Nguy Thanh Thư cười khổ.
“Thầy Khải, hôm nay anh vừa mới đến báo danh.
Để tôi giới thiệu với anh một chút.
Đây là giáo viên Thẩm Mộng của tổ sinh học chúng tôi.
Còn người này là giáo viên Từ Giang.”
Ngày hôm sau, Khải Minh mặc một bộ vest nhỏ, ăn mặc như một học giả và đến làm giáo viên dạy thay.
Tổ phó của tổ sinh học cùng hai thanh niên một đang dưỡng thương, Thẩm Vạn Sơn phụ trách việc trông coi sản nghiệp, xem ra cũng chỉ có mình là thích hợp nhất.
Khải Minh cuối cùng cũng gật đầu: “Được rồi, tôi sẽ làm chuyện này, Thanh Thư, anh giúp tôi thu xếp một chút đi!”
“Không thành vấn đề, tiên sinh biết y thuật, vậy thì đến đó làm một giáo viên dạy thay môn sinh học đi.
Bài giảng trong trường đại học rất đơn giản, chỉ cần đọc theo sách giáo khoa là được rồi, tôi cũng đã tốt nghiệp ở đó!”
Nguy Thanh Thư cười khổ.
“Thầy Khải, hôm nay anh vừa mới đến báo danh.
Để tôi giới thiệu với anh một chút.
Đây là giáo viên Thẩm Mộng của tổ sinh học chúng tôi.
Còn người này là giáo viên Từ Giang.”
Ngày hôm sau, Khải Minh mặc một bộ vest nhỏ, ăn mặc như một học giả và đến làm giáo viên dạy thay.
Tổ phó của tổ sinh học cùng hai thanh niên một nam một nữ đứng đợi ngoài cổng trường.
Đúng lúc này, tổ phó giới thiệu: “Đây là thầy Khải Minh là giáo viên dạy thay vừa mới đến.
Cũng giống như giáo viên Từ Giang, đều mới đến.
Mọi người sau này sẽ là đồng nghiệp của nhau.
Thẩm Mộng, hôm nay cô dẫn hai giáo viên tới vườn trường tham quan trước đi được không? ”
Tổ phó nói.
Thẩm Mộng này là một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài, dáng người cao ráo, nhìn cô ấy khoảng 24 tuổi, khí chất xuất chúng.
Mặc một áo vest đồng phục và váy ngắn màu đen.
Càng tăng thêm mấy phần quyến rũ.
“Thầy Từ Giang, thầy Khải Minh, chúng ta đi cùng nhau nhé?”
Thẩm Mộng cười ngọt ngào, đồng thời, càng không thể không nhìn Khải Minh thêm vài lần nữa …