Cơ bản chính là, Phạm Nam cảm thấy rằng cơ hội ð đài truyền hình lần này cũng rất quan trọng đối với cô ta, thậm chí Dương Hoa Lệ còn đem vị trí công việc tương lai ra để làm điều kiện dụ dỗ cô ta.
Hoàn toàn ngược lại, nếu Phạm Nam không hợp tác, cô ta sẽ không cho Phạm Nam cơ hội được thực tập.
Phạm Nam cũng không có cách nào, nên cuối cùng phải đồng ý.
Về phần Tô Bích Diệp, tuy rằng đối với Phạm Nam có chút tức giận, nhưng mọi chuyện cho đến bây giờ, cô ta cũng không hề có tính cách như vậy.
Suy cho cùng, chuyện này không thể đổ lỗi cho Phạm Nam, nếu mất đi vị trí này, sau này công việc của cô ta sẽ bị ảnh hưởng, trở về Hoàn Kim, còn có dòng họ của mình, và cả Khải Minh nữa.
Và nếu Phạm Nam đánh mất cơ hội rồi, cô ấy sẽ không còn gì cả.
E rằng nếu là mình, cũng sẽ làm như vậy thôi? Và người đầu sỏ gây nên mọi chuyện, chính là Dương Hoa Lệ.
Nếu muốn nói là hận, người đáng hận cũng đáng lẽ ra là Dương Hoa Lệ.
“Bích Diệp, em đang nghĩ rồi, dù em có phải liều chết với Dương Hoa Lệ, cũng không muốn cô ta đối phó với chị như thế này!”
Phạm Nam nổi giận nói.
“Không phải, chị không trách em, chị biết em có nỗi khổ trong lòng, chuyện này là chuyện giữa chị và Dương Hoa Lệ, chị không trách ai cả!”
Tô Bích Diệp vội vàng nói.
“Hừ hừ, hai người này,còn dám nói linh tinh! Đứng thẳng lên cho tôi!”
Vào lúc này, Dương Hoa Lệ đã bước ra, nói một cách đắc thắng.
“Tô Mộng Hoàn, còn có Ngô Lan Anh, hai người cũng đứng ra đây đi, người đón khách không được ít quá, bởi thế nên tôi đã yêu cầu điều thêm hai người ral”
Liếc nhìn Tô Mộng Hoàn và Ngô Lan Anh, Dương Hoa Lệ đứng ở cửa, lúc này, đã có các lãnh đạo đã bắt đầu đi ra, sẵn sàng chuẩn bị đón tiếp.
“Tổng giám đốc Từ của thành phố Hồ Chí Minh, cậu Từ đến rồi!”
Lúc này, trong tiếng hô to, một người đi tới được một một đám người vây quanh ủng hộ với đầy lòng tôn kính quý trọng.
Hơn nữa còn gửi tới một tấm cờ thi đua.
Mỗi nhân vật lớn đến chắc chắn đều phải thể hiện một thứ gì đó để chứng minh danh tính hoặc công ty của mình.
Trong hội nghị lớn như vậy, những người này đều đến từ khắp nơi và đều là những doanh nhân giàu có, cho nên lúc này chính là cơ hội tốt nhất để quảng bá (Hóa ra tôi là Phú nhị đại gia} Chương 342: Cậu Khải tới rồi cho doanh nghiệp hay có thể là chính bản thân của mình! “Tổng giám đốc Vương từ Thanh Hoá đã đến rồi!”
Liên tùng tục, càng lúc càng có nhiều các ông chủ lớn.
Còn Dương Hoa Lệ, may mắn được đứng cuối cùng trong đoàn lãnh đạo hoan nghênh khách, đều được bắt tay giao lưu với các sếp lớn Trên thảm đỏ dài, thoáng chốc đã có rất nhiều doanh nhân giàu có và trẻ tuổi bước qua.
Về phần Tô Bích Diệp, không biết tại sao lúc này cô lại vô cùng kích động.
Bởi vì nhiều ông chủ lớn ở tỉnh Hải Phòng đều đã đã đến đây.
Kích động cái gì đây? Có lẽ nào,anh ấy cũng đến không …? Ö bên ngoài hội trường, các phóng viên và khán giả đã vây kín khu vực thảm đỏ.
Những doanh nhân giàu có ngoài việc tình cờ lộ mặt thì những chiếc xe sang cũng không ngừng thể hiện sức mạnh của họ.
“Bích Diệp, Bích Diệp!”
Lúc này, Tô Mộng Hoàn đứng bên cạnh Tô Mộc Hoàn gọi.
Không cần phải nghĩ cũng biết, chắc chắn là Dương Hoa Lệ đã lợi dụng việc công để trả thù riêng, đều đầy tất cả bọn họ ra ngoài.
“Cậu nói, Khải Minh có đến không? Nếu Khải Minh đến thì hôm nay có thể đấm vỡ mặt của Dương Hoa Lệ rồi.
Dù sao thì có lấy hết nhà cô ta cộng lại,cũng không thể sánh được bằng một phần một trăm của Khải Minh.”
Tô Mộng Hoàn hào hứng nói.
“Tớ… tớ không biết!”
Tô Bích Diệp lắc đầu.
“Ây yo, cậu cũng thật là, thật sự là quá bướng bỉnh.
Nếu tớ có người bạn trai giàu có như vậy, đã sớm cùng anh ấy đi khoe khắp nơi để nðỡ mày nở mặt rồi, cũng là do cậu, cứ nhất quyết bướng bỉnh muốn chứng minh bản thân mình, chúng ta đều là con gái, bị người ta gọi là bình hoa thì có làm sao, chồng mình có tiền không phải là được rồi sao! ”
Tô Mộng Hoàn trước đây còn ủng hộ sự tự lập tự cường của Tô Bích Diệp.
Nhưng bây giờ, sau khi cũng bị Dương Hoa Lệ chơi một vố, trong lòng phải gắng nén cơn tức lại.
Trong lòng thầm nghĩ, nếu Khải Minh là bạn trai của mình.
Bây gið mình nếu mà bị ức hiếp, trực tiếp tát vào mặt Dương Hoa Lệ, đến một câu cô ta cũng không dám ho he.
Về phần Ngô Lan Anh ở phía đối diện, hiển nhiên cũng rất mong chờ sự xuất hiện của Khải Minh.
Như vậy,cô ấy cũng có thể nở mày nở mặt.
“Hừm, các người đang nói cái gì đấy!”
Lúc này, Dương Hoa Lệ bước tới, lạnh lùng nói với Tô Bích Diệp và Tô Mộng Hoàn đang thì thầm với nhau.
“Dương Hoa Lệ, cô đang làm gì vậy? Nói cho cô biết, làm người phải biết chừa đường lui cho mình, sau này có dễ làm việc với nhau, tôi đã nói cho cô biết rồi, bạn trai của Tô Bích Diệp rất lợi hại, là cậu chủ Khải của Hoàn Kim.
Nói không chừng hôm nay anh ấy cũng đến, nếu cậu Khải đến rồi, cô cứ đợi đấy!”
Tô Mộng Hoàn nói.
“Hahaha, tôi lại sợ quá, tôi quen biết rất nhiều thiếu gia giàu có, thật sự là chưa từng nghe nói cậu chủ Khải nào của Hoàn Kim cải!”
Dương Hoa Lệ chế nhạo.
“Vậy thì cứ chờ xeml”
Tô Mộng Hoàn nói.
Vào lúc này, đột nhiên nghe thấy một tràng pháo tay từ khán giả.
Liền nhìn thấy từng chiếc từng chiếc chiếc siêu xe chạy đến.
Rõ ràng mọi người đều bị những chiếc xe này làm cho kinh ngạc.
Ngay cả Dương Hoa Lệ cũng bị sốc và không nói gì nữa.
Thành thật mà nói, Dương Hoa Lệ đã nhìn thấy rất nhiều xe sang và xe thể thao, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta thấy cảnh tượng một đội xe sang như thế này.
“Tập đoàn Mộng Thiên, cậu Khải từ Hoàn Kim đến rồi!II”
Trước khi xe dừng lại, liền thấy một số nhân viên mặc vest, hò hét và chạy từ phía đoàn lão đạo tiếp khách đến.
Tóc tai đều dựng đứng cả lên “Nhanh, nhanh, chuẩn bị! Chuẩn bị!Cậu Khải từ Hoàn Kim đến rồi!!!”
“Cái gì! Nhanh như vậy đã đến rồi!”
Ban lãnh đạo sửng sốt, sau đó đều cung kính chạy xuống bậc thềm, trực tiếp chào hỏi ở cự ly gần nhất.
Dù sao cậu Khải, hôm nay ngoài những nhân vật lớn ra, chính là nhân vật quan trọng nhất.
Nhiều nhà kinh doanh giàu có, trẻ tuổi, nghe thấy, đều nóng lòng hoan nghênh người bước vào.
“Cái gì? Thật sự có cậu Khải từ Hoàn Kim!?”
Còn Dương Hoa Lệ thì sắc mặt tái nhợt, trong lòng ngẩn ra.
Hơn nữa vừa nhìn cảnh này, rõ ràng cậu Khải từ Hoàn Kim là một trong những nhân vật chủ chốt của ngày hôm nay.
Lúc này, lại hơi có chút đố ky nhìn về phía Tô Bích Diệp.
“Cậu Khải từ Hoàn Kim, thật sự là bạn trai của cô? Làm sao có thể được?”
Dương Hoa Lệ khó có thể tin được nói, lẽ nào cô ta thật sự không thể sánh được với Tô Bích Diệp này.
Tại sao vận may của cô lại tốt như vậy? Tìm được một người bạn trai, lại còn lợi hại đến như vậy.
“Haha, trợn tròn mắt rồi sao? Còn giả cái gì chứ, Bích Diệp của chúng tôi là bạn gái của cậu Khải là điều không thể nào giả được!”
Tô Mộng Hoàn trở nên phấn khích.
Bây giờ để xem Dương Hoa Lệ cô còn lấy được cái gì ra để mà thanh cao! Còn Tô Bích Diệp, mọi sự chú ý của cô vào lúc này đều đổ dồn vào cả đội xe phía trước.
Mặc dù cô không muốn nhờ đến sự giúp đỡ nào của Khải Minh, nhưng lần này trở về Hoàn Kim, còn chưa nói được gì với Khải Minh, đã đi rồi.
Nếu nói một chút hối hận cũng không có về sự giận dỗi tùy hứng của mình, đó đều là lừa người thôi.
Trời đất, đây chắc hẳn phải là đội xe sang trọng nhất ngày hôm nay rồi? Mọi người cảm thán.
“Đúng thế, hầu như xe nào giá trị cũng từ 7 tỷ trở lên, tổng cộng có mười đoàn xe đến hộ tống, cả trăm tỷ, trời đất ơi! Mọi người lại càng thêm ngạc nhiên.
Và chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại.
Một người hét lên: “Cậu Khải đến rồi!”
Sau đó, trên tầng cao nhất của Tháp truyền hình, pháo hoa được bắn ra, bầu trời rực rỡ sắc màu.
Và ở những hồ bơi lớn ở hai bên, với những đài phun nước cao vút.
Cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
Có một tấm băng rôn lớn, được nhân viên cầm lên một cách cần thận.
Còn Tô Bích Diệp thì ngẩng mặt lên, hồi hộp nhìn theo…