Về phần tiệc mời Thẩm gia và sự hợp tác của bọn họ với Lý Chấn Quốc, Trần Hạo cũng không hỏi.
Về công việc cứ giao cho Lý Chấn Quốc lo liệu, Trần Hạo cũng yên tâm.
Sau khi yến tiệc kết thúc.
Trần Hạo đi cùng Tô Sở Sở.
“Tô tiểu thư,ta trước đó mạo muội, không biết ngươi còn có tức giận không? Ta rất muốn giải thích cho ngươi, lúc ấy, ta thật sự đem ngươi nhận thành bạn gái của ta Tô Đồng Hân, cho nên mới sẽ vô lễ như vậy!” Trần Hạo nhìn Tô Sở Sở nói.
Vừa rồi Tô Sở Sở đứng lên nhận trách nhiệm trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, cũng đủ cho thấy cô là một cô gái can đảm.
“Ngài như vậy tức giận cái gì, chỉ cần Trần Thiếu có nguyện ý, đừng nói ôm, cho dù là giao con gái của ta…” (a đẹp trai nhưng a dễ dãi nha J) Bên cạnh, Tô phu nhân hưng phấn nói.
Mà hắn còn chưa kịp nói xong, Tô Sở Sở tựa hồ cũng biết mẫu thân định nói cái gì, hiện tại chua xót nhìn nàng.
Tô phu nhân biết mình đã quá cực đoan, vội vàng dừng lại.
“Mẹ, Trần Thiếu có chuyện muốn nói với chị gái, mẹ đừng quấy rầy!” Tô Nhiên Nhiên nhanh chóng kéo mẹ cô đi.
“Không có việc gì, ngược lại ta chẳng những không tức giận, còn muốn cảm tạ ngài, ngài nói cho ta biết một việc!” Tô Sở Sở không ngờ Trần Thiếu từng tưởng tượng lại là một nam tử tao nhã kiên nghị như vậy, nàng nở nụ cười.
(hehe sắp dc nện) “Á? Nói cho ngươi một việc?” Trần Hạo cười hỏi.
“Ờ,, tôi đã từng luôn nghi ngờ rằng thế giới này chỉ toàn những tràn ngập giả dối, không có tình yêu đích thực.
Tất cả tình yêu đều là giả tạo và đạo đức giả.
Tôi cứ tưởng rằng con trai nào cũng yêu một cô gái, sẽ làm tất cả mọi thứ có thể để có được cơ thể của cô ấy, tôi rất thất vọng trong tình yêu, và tôi đã luôn luôn bối rối! ” Tô Sở Sở nói.
“Nhưng mà, khi anh ôm em, anh đã ôm em thật chặt.
Dù lúc đó anh không quen em nhưng em có thể cảm nhận được rằng anh phải rất yêu người con gái anh đang tìm kiếm, và em sợ cô ấy sẽ từ bỏ anh.” Một lần nữa.
rồi rời đi! ” “Ngay lúc đó, em đã hiểu trên đời này vẫn còn tình yêu đích thực! em ghen tị với người con gái anh yêu, cô ấy tên là Đồng Hân, phải không?” Tô Sở Sở nhìn Trần Hạo hỏi.
Trần Hạo gật đầu.
“em còn có thể cầu xin người một chuyện được không? Trần thiếu gia?” Tô Sở Sở hỏi.
“em nói là đi, chỉ cần ta đủ khả năng!” “Em muốn nghe anh kể chuyện giữa anh và Đồng Hân của anh …?” Trần Hạo suy nghĩ một chút, liền cùng Tô Sở Sở nói chuyện.
Thời gian trôi nhanh, Trần Hạo đã kể xong hết mọi việc cho cô.
Tô Sở Sở hài lòng gật đầu.
“Ra vậy, hóa ra là vậy, không phải cần nhiều!” Tô Sở Sở nở nụ cười: “Chẳng qua, người nói cần một giọt máu của ta? Mặc dù em không biết Trần Thiếu giọt máu này đối người có làm được cái gì, nhưng là người cần, em đương nhiên không có vấn đề!” Nói xong, Tô Sở Sở cắn ngón trỏ, một giọt máu chảy ra.
(má nó, làm tụt dốc sắp dc nện J má tác giả bẻ lái khét quá) Trần Hạo sau khi thu thập xong, ánh mắt cảm kích nhìn Tô Sở Sở.
“Về sau có chuyện gì, có thể dùng chỗ của ta, em có thể tìm ta, cám ơn Sở Sở!” “đừng cảm ơn, chúng ta là bằng hữu, sau này đừng nói lời cảm ơn, Trần Thiếu, em thật lòng chúc phúc cho ngài tìm được Đồng Hân, em cầu chúc hai người sớm gặp lại nhau, vào ngày tân hôn, nhớ mời em đi uống rươu mừng! ” Tô Sở Sở trong mắt lóe nước mắt nói.
“Được rồi, sẽ có ngày đó, cảm ơi lời chúc phúc của em!” Trần Hạo nói xong liền xoay người rời đi.
Còn Tô Sở Sở hít sâu một hơi, nhìn Trần Hạo bóng lưng đi xa, trong lòng đột nhiên có chút trống rỗng.
“Chị hai, hai người nói chuyện thế nào rồi?” “Đúng vậy, con gái của ta, Trần Thiếu tại sao cứ như vậy rời đi? Ta gặp được hắn thật vất vả, không có chuyện gì sao?” Bà Mẹ quan tâm nói.
“Mẹ, mặc dù con đã cảm động trước anh chàng này, nhưng dù có làm gì đi chăng nữa, hai chúng con cũng không thể nào! Bởi vì anh ấy yêu bạn gái của mình rất nhiều, rất rất nhiều!” Trần Hạo khí chất nho nhã cộng với vài phần trắc trở giữa chính anh và Tô Sở Sở, thật sự khiến Tô Sở Sở phải động lòng.
Nhưng cô lại biết rõ, mình căn bản không có cơ hội! Còn lại, chỉ có thể là chúc phúc...
Trên trực thăng đến Kim Lăng.
“Sau khi ta rời đi, Kim Lăng mọi chuyện ổn chứ?” Trần Hạo nhìn Lý Chấn Quốc cười hỏi.
“Mọi việc ổn thỏa, biệt thự trên núi Vân Đỉnh, sau khi anh giết người nhà họ Mạc, tôi đã nhờ người ta xây lại như cũ.
Bây giờ nó giống hệt như trước đây.
Phố thương mại Kim Lăng và sơ trang Suối nước nóng cũng bị lấy lại bởi chúng ta.
Tôi là một năm trước, tôi trở về Kim Lăng lãnh đạo công việc! Mọi việc đều tốt! ” Lý Chấn Quốc nói: “Cô Hàn Tư Dư đã được chữa trị theo công thức của ngài, hiện tại cô đã khỏi bệnh.
Nhân tiện, cô không còn là người nổi tiếng trên mạng nữa mà chuyển sang làm diễn viên.
Với sự nổi tiếng trước đây và sự ủng hộ của chúng tôi, cô bây giờ đã là một ngôi sao hạng nhất! ” “rất tốt!” “Mà này, Hiểu Nam thì sao?” Trần Hạo nhớ tới Mã Hiểu Nam.
Lúc chia ly, anh đang phải đối mặt với sự rượt đuổi của tử thần, cuộc đời đầy bấp bênh.
Về sau vĩnh viễn sẽ không gặp lại.
Nhưng lần này quay lại, củng nên nhìn cô ấy một cái.
Mình bây giờ đạt được một giọt chí âm chi huyết, Vân Tình muốn tìm được mình, chỉ sợ rất khó.
Chỉ cần mình không tỏ ra cao sang, cô ta liền khó mà phát hiện hành tung của mình.
“Vốn dĩ tôi định để cô Hiểu Nam thành lập công ty, và tôi đã cho cô ấy 1 khoản tiền lớn! Haha, nhưng tính cách của cô Hiểu Nam là người thẳng thắn.
Cô ấy nói rằng cô ấy không muốn thành lập công ty,.mà sau này, Cô ấy cũng từ chối tôi tiếp tục việc đưa tiền cho cô ấy, cô ấy cảm thấy có quá nhiều tiền không thích, chỉ cần như vậy, Trần Thiếu, theo ngài cho cô ấy cái gì, là được! ” “Lý tưởng của cô ấy là trở thành một giáo viên.
Bây giờ cô ấy đã hoàn thành chứng chỉ giáo viên của mình, cô ấy hiện đang là giáo viên của một trường trung học! ái dà, tôi vốn muốn xây cho cô ấy một ngôi trường sang trọng, nhưng cô ấy cũng từ chối!” Lý Chấn Quốc lắc đầu cười khổ.
“Hiểu Nam là thế đó.
Cô ấy không phải là một trong những cô gái kia.
Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền và tiền.
Cô ấy không bao giờ nghĩ đến chuyện giàu có, luôn đối tốt với tôi.
Không cần biết tôi có tiền hay không, cô ấy luôn chiều tôi.
Tôi là bạn thân nhất của cô ấy! ” Trần Hạo khóe miệng nở nụ cười đắc ý.
Lý Chấn Quốc nhìn Trần Hạo, muốn nói cái gì đó, lại cúi đầu xuống! “Muốn nói cái gì liền nói!” Trần Hạo nhìn về cô ấy.
“Thật ra Mã Hiểu Nam rất tốt, khi tôi gặp nạn, cô Hiểu Nam và cô Hàn Tư Dư từ đại lục chạy đến Nam Dương để hỏi thăm tin tức của tôi.
Lúc đó gia đình bị đàn áp bởi.
Mạc gia, Hiểu Nam, Tư Dư.
Đã chịu khổ không ít! ” Trần Hạo gật đầu nói.
“Cho dù là hiện tại bây giờ cũng thế, Hiểu Nam tiểu thư kỳ thật mỗi tuần đều có tìm tôi liên hệ, mỗi lần tìm, đều là hỏi thăm gần đây có hay không tin tức của ngài không, một năm rưỡi này, đều là như thế!!” Lý Chấn Quốc nói.
Trần Hạo trong mắt lóe lên một tia cảm xúc.
Tình cảm của Hiểu Nam đối với chính anh, làm sao lại không hiểu được …