Một đạo sĩ trẻ tuổi đưa Vạn Tuyết lên núi sau.
Mà thanh niên kia cùng Trần Hạo đi về phía một con đường núi khác.
Trần Hạo chậm rãi đút hai tay vào túi quần.
Người thanh niên này làm theo, và chợt mỉm cười: "Huynh đệ, anh thật là may mắn, con gà của anh rất đẹp! Thật là hiếm có trên đời!" Trần Hạo nghe xong liền cười đùa: "Thật sao,Thật sự là không nghĩ tới xinh đẹp như vậy!" "Thực sự là đáng tiếc, xinh đẹp như vậy, ở bên cạnh người cũng không củng không phát hiện ra, thà rằng thả cho sư huynh của chúng tôi đi!" Vị đạo sĩ này cười lạnh một tiếng.
Lộ ra bộ mặt thật r i sao? Trần Hạo giả vờ kinh ngạc, tức giận nói: "Vị đạo trưởng này, sao lại nói như vậy? Có tin hay không, ta tới hỏi chủ trì đạo quán ở đây khiếu nại ngươi?" Trần Hạo tức giận nói.
"Hahaha? Bớt nóng, ngươi còn muốn phàn nàn ta, ngươi nghĩ nói được sao?" Đạo sĩ trẻ tuổi ngẩng đầu cười nói.
"Có ý gì?" "Hừm, nói thật cho ngươi biết, từ lúc hai người tới gần ngọn núi, số mệnh của các ngươi đã xác định r i. Ước chừng bây giờ gà của ngươi đã trở thành đ chơi của sư huynh ta!" Đạo sĩ trẻ tuổi cười xấu xa.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng kêu kinh hoàng của Vạn Tuyết.
"Hahaha, ngươi đã thấy chưa? Vậy nên, ta sẽ không lãng phí thời gian của ta với ngươi nũa, ta muốn đuổi theo cùng chia sẽ gà ngon ! Bằng không, phần còn lại không còn gì nữa để chén, ta không sẽ là người sau cùng được!" Nói xong, đạo sĩ trẻ tuổi vung tay lên, trực tiếp đánh vào ngực Trần Hạo.
"A!" Liền thấy Trần Hạo hét lên, như diều đứt dây, bay thẳng lộn ngược.
Anh đập mạnh vào một cây cổ thụ.
Trần Hạo hộc máu m m.
Trên mặt đất co giật vài lần trước khi ngất đi.
"Rác rưởi, một người phụ nữ tốt với ngưoi như vậy, thật uổng phí. Sau khi đối phó với ngươi, ta sẽ thưởng thức cô ta, đ khốn kiếp, sưu huynh, đừng để cô ta la lên nữa!" Thanh niên đạo trưởng này lòng nóng như lửa đốt.
Hiện tại, hắn ném xác Trần Hạo sang một bên, vội vàng chạy về phía Vạn Tuyết.
Trần Hạo nằm im.
Đúng lúc này, bên cạnh thi thể Trần Hạo.
Xoát xoát xoát vài tiếng.
Vài bóng người trực tiếp bay xuống.
Tổng cộng có ba người.
Có ngụy trang.
Bọn hắn thăm dò một chút hơi thở của Trần Hạo Liền phát hiện Trần Hạo không còn hơi thở.
Sau một h i trao đổi biểu cảm,bọn hắn vội vàng đi theo đạo sĩ trẻ tuổi.
Cho đến lúc này, Trần Hạo mới chậm rãi mở mắt ra.
Có tiếng cười khúc khích.
Như một bóng ma, thân thể Trần Hạo chậm rãi đứng thẳng.
"Ngọn núi Huyền Dương này thật là thú vị, có rất nhiều cao thủ, xem ra có hai thế lực!" Trần Hạo không khỏi nhíu mày suy nghĩ.
Nghĩ rằng Vạn Tuyết thực sự chưa gặp quá nguy hiểm, cứ đi phía sau bọn hắn.
Hãy nói về Vạn Tuyết.
Vừa r i cô đang cực lực muốn tìm thầy bói.
Không ngờ, vị đạo sĩ trẻ tuổi này thực sự có ác ý với bản thân cô.
Hắn muốn ép cô.
Vạn Tuyết sợ hãi..
Mặc dù hắn ta có một số kỹ năng tu luyện.
Nhưng người này vô cùng mạnh mẽ.
Cô hoàn toàn không phải là đối thủ.
"Hahahaha, tiểu muội muội, cứ tiếp tục hét đi, tiểu muội muội càng hét càng to thì ta đây càng thích, hahaha!" Đạo sĩ đè Vạn Tuyết xuống đất.
Bắt đầu xé áo, xe quần, và xe đến tận, xxx trên Vạn Tuyết.
Vạn Tuyết vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Cô đẩy chống cự về phía ngực của người thanh niên một cách tuyệt vọng.
"Hahaha, tiếp tục đẩy ta, tiếp tục đẩy ta đi!" Đạo trưởng trẻ tuổi hét lên với vẻ mặt dữ tợn đầy thích thú.
Đột nhiên, có một tiếng nổ lớn.
Vạn Tuyết vô tình tát vào cổ nam thanh niên này.
Ngay sau đó, một ngu n khí tức mạnh mẽ phóng ra trong lòng bàn tay Vạn Tuyết.
Người này trực tiếp bay rớt ra ngoài.
Toàn thân người đó trực tiếp bị nổ thành hai mãnh, trở nên đẫm máu.
"A!" Vạn Tuyết ngơ ngác nhìn sức mạnh trong lòng bàn tay, suýt chút nữa sợ chết khiếp.
"Ăn LOL r i!" Và một thanh niên khác đến vừa kịp lúc.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn choáng váng.
" Ngươi thế mà mạnh như vậy sao?" Hắn ta đã bị sốc.
"ngươi... ngươi đừng qua đây!" Vạn Tuyết sợ hãi lùi lại.
Đ ng thời hướng phía người đạo trưởng này đánh ra một chưởng.
Đạo sĩ kinh hãi, suýt nữa tiểu tại chỗ.
Tuy nhiên, lòng bàn tay này không có bất kỳ sức mạnh nào.
Vị đạo sĩ trẻ tuổi dường như đã nhận ra điều gì đó.
Hắn ta bật cười sợ hãi: "Hahaha, sao vậy, trục trặc gì à?" "Đừng có bước tới đây!" Vạn Tuyết kinh hãi hét lên.
Nhưng không cần biết vị đạo trưởng trẻ tuổi này đã lo liệu ở đâu, lập tức lại nhào lên.
bùm! Ngay khi hắn vừa di chuyển, ai đó đã đá vào lưng hắn.
Trực tiếp bay ra ngoài.
Khi hắn đứng dậy và xem xét, hắn thấy đằng sau, hắn không biết ba kẻ bịt mặt xuất hiện từ lúc nào.
"Các ngươi là ai? Các ngươi dám lên núi Huyền Dương?" Đạo sĩ trẻ tuổi gầm lên.
"Đạo tặc, sắp chết tới nơi r i!" Người đàn ông đeo mặt nạ đã theo sát và còn muốn động thủ.
Chỉ nhìn thanh niên đạo trưởng này móc ra một lá bùa,r i phát ra một tiếng nổ.
Nháy mắt bắn ra một đạo Hỏa Diễm.
Người đàn ông đeo mặt nạ đã không thể tránh nó và đã bị thương cánh tay của mình.
Bùm! Một lá bùa lửa khác bùng cháy, và lần này, một ngọn lửa xanh bốc lên bầu trời và nổ tung ngay lập tức.
" Không tốt, chúng ta đã bại lộ!" Người đeo mặt nạ đứng đầu lạnh lùng hét lên.
Ngay lúc này, hắn ta lấy ra một con dao găm và đâm vào cổ vị đạo sĩ trẻ tuổi.
Bọn hắn đang nghĩ cứu Vạn Tuyết rời đi.
Nhưng rất nhanh, xoạt xoạt.
Đó là những bóng người không ngừng bay từ trên các ngọn cây.
Hàng chục người bao vây toàn bộ trước khung cảnh này.
Tất cả họ đều ăn mặc như những đạo sĩ ở Đạo quán.
Chỉ là chúng tràn đầy sát khí.
Rõ ràng là rất phi thường.
" Bắt bọn hắn lại!" Trong đám đạo sĩ, một đạo sĩ trung niên phất tay.
Đi lên và bắt giữ bốn người trực tiếp.
Phía đối diện có rất nhiều người, ba người đeo mặt nạ đương nhiên sinh ra phản kháng.
"Vân Hạo Thiên, thật sự là ngươi. Không ngờ ngươi lại ẩn nấp. lại ẩn nấp đến núi Huyền Dương của chúng ta. không nghĩ tới, lão tiểu tử nhà ngươi, thế mà lại thất thủ bị bắt ở đây, ha ha ha, mang bọn hắn đi!" Đạo sĩ trung niên xé khăn che mặt của người đàn ông bịt mặt, sau một h i giễu cợt, hắn áp giải bốn người đi, trong đó có Vạn Tuyết.
Ở phía sau núi Huyền Dương, có một địa động lớn.
Bốn người đều được đưa vào hang.
Và có rất nhiều cao thủ canh gác khu vực xung quanh.
"Núi Huyền Dương này hình như có vấn đề lớn.
Liệu quỷ tính tử đại sư thật có xảy ra chuyện không?" Trần Hạo ở cách đó không xa đã nhìn thấy tất cả cảnh này.
Anh biết Huyền Dương đạo quán này không có chuyện tốt.
Cho nên lúc trước Trần Hạo đã truyền cho Vạn Tuyết ngu n năng lượng chân khí.
Đương nhiên, Trần Hạo không có ý định thực sự làm tổn thương Vạn Tuyết.
Lúc cần thiết, Trần Hạo đương nhiên sẽ ra tay.
Mà bây giờ muốn làm là phải bắt một tên hỏi han tình hình nơi đây r i mới lên phương án.
Chẳng mấy chốc, buổi tối đã đến.
Một đạo sĩ làm nhiệm vụ vặn vẹo cổ để thoải mái bước vào một rừng cây để chuẩn bị tiểu.
Đột nhiên, một lực hút cực lớn trực tiếp âm thầm hút hắn đi...