Mục lục
Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8

– Ách gì mà ách?

Quân lão gia tử vỗ bàn, thổi ria mép trừng mắt. Nhìn bộ dáng lười biếng của hắn muốn đánh cho một cái:

– Hỗn trướng. Ngươi bị người khác hạ độc thủ mà cũng không biết? Nếu không phải lão phu đã sớm đề phòng thì ngươi sớm đã đi gặp diêm vương rồi. Nói xem ngươi có tiền đồ không hả?

Thì ra là tiểu tử kia bị hạ độc thủ mà chết. Trong lòng Quân Lâm âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ lão ‘sớm đã đề phòng’ cũng không tốt gì. Cháu của lão vì sự ‘đề phòng’ mà đã đi đầu thai rồi.

Thấy hắn không nói gì khiến cho Quân lão gia tử cảm thấy kinh ngạc. Với tính tình ngu ngốc của hắn thì sao có thể an tĩnh như vậy được? Nếu là trước kia nghe được người khác hạ độc thủ thì sớm đã nhảy dựng lên. Bây giờ lại thản nhiên lơ đễnh như đã đoán trước rồi. Mơ hồ có thái độ lạnh lùng.

Ta không nhìn lầm chứ? Quân lão gia tử không thể tin được đứa cháu yếu kém của mình có thái độ như vậy.

-Thôi, dù là người một nhà nhưng ngươi lại luôn tránh né ta, còn cố ý dọn đến phủ đệ phía Nam sống nữa, ôi, như vậy sao coi được…… Ngày mai hãy dọn về đây sống cùng ta đi!

Quân Chiến Thiên nhìn Quân Lâm thật sâu, giọng nói mang vẻ bi thương nhàn nhạt. Dù tên tiểu tử này có quậy phá, có là một tên bất thành khí đi chăng nữa, hắn vẫn là con cháu của lão, hơn nữa còn là huyết mạch duy nhất của gia tộc. Mặc dù lúc này mọi việc đều trôi đi lặng lẽ, có vẻ sóng lặng gió yên, nhưng mấy vị hoàng tử đều đang dần trưởng thành, cơn sóng ngầm dữ dội trong triều không biết lúc nào sẽ cuộn trào sôi sục, thân là người đứng đầu quân đội, nắm trong tay binh quyền, Quân Chiến Thiên lão chẳng khác nào một quả núi yên ổn mà ai cũng muốn dựa vào, nếu không thì cũng muốn ngấm ngầm mượn tay lão để tiêu diệt kẻ đối nghịch. Tá đao sát nhân, còn gì tuyệt hơn, còn gì hoàn hảo hơn là xuống tay với huyết mạch duy nhất của gia tộc lão rồi vu oan giá họa cho kẻ thù? Lão không thể yên tâm khi Quân Lâm vẫn chưa nằm trong vòng tay bảo hộ của mình, ai biết sự tình sau này sẽ diễn biến tới đâu?

– Không cần đâu ông, con ở đó rất tốt!

Quân Lâm lập tức cười cười cự tuyệt. Hắn đang tò mò muốn biết mấy tên sát thủ ở thế giới này có bộ dạng ra sao, nếu dọn đi thì khác nào tự đánh mất cơ hội trời cho ấy? Vì thế, khi nghe Quân lão gia tử đem tình hình nguy hiểm ra dọa nạt để khuyên hắn, trong lòng hắn không giấu được hưng phấn cùng chờ mong.

Sát thủ…. lúc này đối với hắn vừa là dĩ vãng xa xôi, vừa là hoài niệm da diết.

– Ngươi!…… Hỗn láo!

Quân lão gia tử khí giận công tâm, đứng bật dậy giơ chưởng lên muốn đập cho đứa cháu ngỗ ngược một cái, nhưng chợt ngẫm nghĩ rồi lại ngồi xuống, thở dài nói:

– Ngươi…… lui ra đi.

Chuyện gì xảy ra với tên tiểu tử này vậy? Hắn dám công nhiên chống lại mệnh lệnh của ta, lần đầu tiên! Hơn nữa, hắn còn cự tuyệt một cách cực kì dứt khoát! Điềm gở hay điềm tốt đây?

Quân Lâm cúi người hành lễ rồi lập tức đứng thẳng lên, xoay người bước ra.

– Chậm đã, ta còn muốn nhắc nhở ngươi một chuyện, sau này không được có ý dây dưa gì với Linh Mộng công chúa nữa, việc này tuyệt đối không có gì để thương lượng hết!

Quân lão gia tử giọng nói nhuốm đầy mệt mỏi, thậm chí còn ẩn chứa mấy phần tâm tàn tro lạnh.

Mấy năm qua, Quân gia dù bề ngoài quyền khuynh thiên hạ, ngạo thị triều đình, nhưng bên trong lại ẩn chứa một khuyết điểm chí mạng, chính là huyết mạch kế thừa ít tới mức đáng thương. Con cháu đời thứ ba chỉ có duy nhất tên tiểu tử vô dụng Quân Khương Lâm này mà thôi, Quân lão gia tử đã sống đến chừng này tuổi, sao còn không biết nếu vạn nhất một ngày nào đó mình nhắm mắt xuôi tay, Quân gia sẽ bị người khác lập tức chà đạp, thậm chí vĩnh viễn biến mất trên đời. Nhìn “tài năng” mà Quân Khương Lâm đã “thể hiện”, e rằng đây là một cái kết hiển nhiên cho Quân gia, một cái kết bi thảm đã được dự báo từ trước.

Vì muốn tránh cái sự không ai muốn ấy, Quân Chiến Thiên trước đây đã từng hướng tới Hoàng đế xin cho người con gái yêu của người là công chúa Linh Mộng về làm dâu Quân gia. Nếu việc có thể thành, sau này dù lão đã nhắm mắt quy thiên, Quân Khương Lâm chỉ cần dựa hơi tổ tiên để lại cùng với thân phận Phò mã hoàng thất, nếu hắn không quá phận thì việc duy trì hương hỏa cho Quân gia cũng không có gì đáng ngại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK