Mục lục
Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 16

Những lời này của Quân Lâm tuy rằng nói rất nhỏ nhưng lọt vào tai Quân Vô Ý lại giống hệt như sét đánh giữa khoảng không.

Bổng nhiên ánh mắt của Quân Vô Ý mở lớn, cả người đột nhiên xuất hiện một tầng hào quang mờ ảo khiến người khác không thể thấy rỏ. Trên người bộc lộ ra một cổ khí thế cường đại, vội vàng nắm tay Quân Lâm:

– Mạc Tà, chẳng lẽ ngươi có biện pháp chữa khỏi cho ta?

Xem ra Quân Vô Ý qua mấy năm dưỡng thương cũng không đình chỉ tu luyện Huyền khí tâm pháp. Tầng hào quang này đã biểu thị hắn là sơ giai Địa Huyền cao thủ. Với độ tuổi của hắn mà nói cũng rất khó để đạt được trình độ như vậy.

Cả Thiên Hương thành có bao nhiêu Địa Huyền cao thủ? Quân Vô Ý có thể ở tuổi ba mươi đã đạt đến cảnh giới này có thể nói là kỳ tài ngút trời rồi. Đó còn là kinh mạch nữa người của hắn bị thương. Nếu không có khuyết điểm đó sợ rằng thực lực của hắn đã tiến vào cấp độ cao thâm hơn rồi.

Cánh tay Quân Lâm vang lên âm thanh ca ca, bởi vì lực lượng cường đại của Quân Vô Ý mà nứt ra nhưng thần sắc của hắn vẫn lạnh nhạt như ko,giống như đây không phải là da thịt của mình, không cảm giác đau đớn chút nào, mà chỉ mỉm cười nói:.

– Hy vọng không lớn, nhưng có thể thử một lần.

Quân Vô Ý vội vàng bừng tỉnh, buông lỏng tay ra. Nhìn tay mình mà trên mặt xuất hiện một tia khó hiểu:

– Ngươi không đau sao? Tại sao lại không kêu lên?

– Đau chứ!

Quân Lâm lạnh nhạt nói:

– Nhưng kêu thì có hết đau không? Nếu có thể hết đau cháu nhất định sẽ la lớn lên. Đáng tiếc… Không thể!

Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhat của Quân Lâm như vậy khiến cho Quân Vô Ý ngẩn ra. Thật sâu nhìn hắn một cái, rồi đột nhiên cười to:

– Ha ha. Ta bây giờ có chút tin tưởng ngươi có bản lĩnh trị khỏi bệnh cho ta.

Đứa cháu này dường như không giống với trước kia nữa rồi…

– Điều cần làm lúc này chính là sáng sớm mỗi ngày phải cho hạ nhân xoa bóp toàn thân, tốt nhất là hạ nhân có chút võ công xoa bóp dọc theo kinh mạch. Không được bỏ qua bất kỳ chổ nào. Sau đó, hằng ngày vào buổi tối cũng phải ngâm nước nóng một canh giờ. Hai việc này phải làm liên tục không được gián đoạn. Trong thời gian này cháu chuẩn bị một chút. Qua một thời gian ngắn là có thể bắt đầu chữa trị. Được chứ…

Quân Lâm cười cười nói.

Tâm tình của Quân Vô Ý dần dần bình tĩnh trở lại:

– Tốt! Mạc Tà. Tam thúc này sẽ tin ngươi một lần!

Hai tay chậm rãi nắm chặt, Quân Vô Tình nói:

– Nếu không được thì ta cũng phải làm thử!

Có một câu hắn không nói: “Ngay cả ngươi đang vui đùa ta thì ta cũng phải làm…”

Có một hi vọng so với không có hi vọng nào đương nhiên tốt hơn nhiều.

– Những năm gần đây chẳng lẽ tam thúc không có gọi dược sư đến sao?

Quân Lâm có chút kỳ quái. Sau khi kiểm tra tình huống thân thể Quân Vô Ý một lần thì không lạc quan chút nào. Kinh mạch cả phần eo đều bị phong tỏa. Hơn nữa trong đó còn có một loại độc tố đang dần dần ăn mòn kinh mạch. Nếu không phải mấy năm nay tu dưỡng tốt thì cơ thể sớm đã bị khô héo hoàn toàn bị phế đi rồi, không thể nào khôi phục lại được nữa. Nhưng mà đối với loại bệnh này có thầy thuốc cao minh cho dù không chữa được thì cũng nhìn ra tình trạng bệnh tình chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK