Lấy linh lực của Quân Khương Lâm cùng với Hồng Quân tháp có đầy đủ linh khí để cứu viện chống đỡ, nhưng trong ba ngày cũng đã khô kiệt linh lực mấy mươi lần! Đúc lại kinh mạch là việc không chấp nhận sai lầm, chỉ cần sai lầm một chút thì hậu quả không thể vãn hồi!
Quân Khương Lâm cơ hồ đem toàn bộ kinh mạch của mình một lần nữa triệt để xem xét thấu hiểu, chải vuốt từng sợi một, sau đó từ đầu đến chân xem xét lại toàn bộ không bỏ qua một tia nào cả. càng mở ra Hồng Quân tháp, đồ hình kinh mạch bên trong cơ thể con người dựa theo nam nữ mà phân hóa, phân loại cơ hồ là từng tấc từng tấc mà tiến hành, không, hẳn là từng millimet từng millimet tiến hành!
Trong lúc này Mai Tuyết Yên thủy chung vẫn còn một chút thanh tỉnh, tuy rằng nàng bị vây bên trong trạng thái hôn mê nhưng cũng nhìn ra được tình huống đang phát triển như thế nào, thân thể càng ngày càng được phục hồi, các vết thương trên người sớm đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, cả người da lông tuyết trắng cũng lột sắc biến thành tràn ngập sinh mệnh lực chói lọi…
Ngay cả trong cơ thể kinh lạc nhất thời khó có thể trở lại như trước, huyền công chưa có thể phục hồi hình người như trước, nhưng tánh mạng của nàng cũng thật sư đã được bảo vệ, đây quả là một sự bắt đầu phi thường!
Quân Khương Lâm lưu luyến nhìn nàng một cái, nhe nhàng bế nàng lên ôm vào trong ngực lẩm bẩm " Tuyết Yên… nơi này chính là bí mật lớn nhất của ta, chờ ngươi tỉnh lại" ta sẽ chậm rãi nói cho ngươi cùng ngươi chia sẻ đại bí mật này… ta sẽ luôn chờ ngươi… luôn luôn chờ đợi ngươi… Mặc kệ là tới khi nào! Thời gian tuy dài đằng đẵng nhưng tình ta mãi không đổi!"
Hắn đem bản thể Mai Tuyết Yên, diện mạo bên ngoài chỉ là con tiểu thú nhẹ nhàng đặt trên đỉnh Tuyết Sơn nơi có Thiên Đia Linh Mạch, tại nơi này hiện lên một cái cây màu xanh biếc đang tản mát ra từng điểm sáng ngọc ngà chậm rãi phiêu tán ở giữa không trung phát đi khắp cả Hồng Quân tháp. Cả Hồng Quân tháp cũng nhờ vậy mà có sinh cơ bừng bừng.
Sinh mệnh của Đông Phương Vấn Tâm mười năm không tắt cũng là nhờ gốc cây nhỏ thần dị này, ngày đó Quân Khương Lâm ở Đông Phương thế gia đem nó chuyển dời với trong Hồng Quân tháp mà nói chính xác là bản thân cái cây đó mạnh mẽ chui vào trong Hồng Quân tháp mới hợp lý…
Mà ở mấy ngày trước sau khi mạnh mẽ đem căn cơ linh mạch của Phong Tuyết Ngân Thành vào trong Hồng Quân Tháp, không biết là từ lúc nào đã tự động đi tới linh mạch mọc rễ nảy mầm trước sau không đến vài ngày đã cấp tốc sinh trưởng. Trước mắt đã to lớn tán cây xòe rộng chìa ra xung quanh.
Khí tức sinh mệnh nồng đậm hoàn toàn không có gián đoạn theo thân cây phát ra, đây cũng là hơi thở của sinh linh tối căn bản trong thiên địa.
Thân thể nho nhỏ của Mai Tuyết Yên được Quân Khương Lâm đặt ổn định ở vị trí trung tâm dưới tán cây. Vô số điểm sáng từ từ bay ra sau đó từ từ tiến vào thân thể Mai Tuyết Yên dung nhập vào kinh mạch của nàng.
Khỏa cây nhỏ này giống như một bàn tay to lớn ôn nhu hoàn toàn không có gián đoạn dỗ dành lấy " vết thương về thể xác lần tinh thần Mai Tuyết Yên"
"Tuyết Yên, ngươi hiện tai an tâm chữa thương, thương tổn của ngươi thật sự quá nghiệm trọng khó có thể trong tức thời trở lại như trước, ta muốn về nhà một lần an bài bố trí, yên tâm ta sẽ thỉnh thoảng quay về thăm ngươi. Ngươi sẽ không cô đơn, nói thêm cho ngươi một bí mật nữa, nơi này kì thực chính là chỗ sâu trong linh hồn ta cũng là chỗ bí mật nhất của ta, chúng ta tại thời khắc này xem như là một thể… chờ ngươi tỉnh lại ta sẽ từ từ từng chút từng chút một kể lại với ngươi…" Quân Khương Lâm lưu luyến bên người Mai Tuyết Yên, yên lăng nhìn thân hình nhỏ xinh Mai Tuyết Yên hôn mê bất tỉnh lẩm bẩm nói.
Quân Khương Lâm chậm rãi dứng dậy, đột nhiên cười khổ một tiếng:" Tuyết Yên cho tới nay, đều là ngươi chiếu cố giúp đỡ ta, đều có ngươi sau lưng chống đỡ cho ta,ta rất khoái lạc cũng rất hổ thẹn. ngươi cũng biết từ khi có ngươi ta mới chân chính thực sự được hít thở thực sự được khoái hoạt! ta tuyệt nhiên sẽ không cho phép ngươi có việc gì! Tuyết Yên từ hôm nay trở đi liền để ta chống đỡ cho ngươi, bảo hộ ngươi làm bạn ngươi, mặc cho thiên địa đổi dời cũng không thay đổi! " Bởi vì ta là nam nhân của ngươi! Đây là trách nhiệm của ta! Là trách nhiệm của một nam nhân chân chính!"
Quân Khương Lâm chậm rãi đứng dậy, cuối cùng lưu luyến nhìn một cái, hạ quyết tâm thối lùi ra khỏi không gian Hồng Quân tháp.
Trong Hồng Quân tháp lượng linh khí dị thường nồng đậm tràn ngập khắp nơi, một gốc cây đứng đó lặng lặng tản ra từng đợt từng đợt khí tức sinh mệnh. Mà thân hình nhỏ bé của Mai Tuyết Yên nằm trên đó tựa hồ đang an tường yên lặng nằm ngủ.
ở trên người nàng vẫn còn khoác một bộ y phục, đó là do Quân Khương Lâm từ trên người mình cởi ra còn mạng theo hơi ấm của Quân Khương Lâm, tuy rằng không có ý nghĩa thực tế nhưng lại tràn đầy tình cảm hai đời của nam nhân kia… Quân gia.
Một mảnh tĩnh lặng, cả người lẫn thú đều tụ tập đến nơi này, nhân số tuy nhiều nhưng lại không có nửa điểm thanh âm, không khí nặng nề giống như đang trong một tử vực. trong không khí chất chứa một loại cảm giác bi ai cùng bi phẫn trước nay chưa từng có chậm rãi ngưng tụ trên không trung.
Đêm đó chuyện gì đã xảy ra, tựa như một khối đá lớn đang gắt gao đè nặng trong lòng mọi người, làm cho người ta như muốn nghẹt thở.
Tuy rằng theo lời Ưng Vương trờ về, mang theo tin tức khiến mọi người hầu hết đều nhẹ nhõm thở một hơi nhưng như cũ mọi người vẫn còn chờ đợi Quân Khương Lâm đến khẳng định tin tức. Sinh tử của Mai Tuyết Yên không thể nghi ngờ chính là chuyện mọi người quan tâm nhất! trừ việc đó ra, không còn đại sự gì khác.
Mỗi người đều tha thiết mong chờ nhìn chằm chằm ra đại môn, trong mấy ngày nay căn bản là không có người ngủ ngay cả nghỉ ngơi đều không có!
Thú vương liên quan nhất thời lo lắng, bọn hắn biết rõ ràng lực lượng khủng bố của Thánh Vương đan, kia chính là di vật của Thánh Vương lưu lại từ thời Thiên Phạt hung sơ, cũng là cấm vật lớn nhất, bọn hắn tùy rằng với tỷ phu Quân Khương Lâm đã tràn ngập tin tưởng nhưng tột cùng như thế nào cũng không dám lạc quan quá mức! Bên kia trong thư phòng Quân gia, toàn bộ người nhà Quân gia đều tập chung hết ở đây. Quân Chiến Thiên đứng trước mặt là Đông Phương Vấn Tâm, Quân Vô Ý, Quản Thanh Hàn, Độc Cô Tiểu Nghệ cùng Hàn Yên Dao sắc mặt dị thường trầm trọng, chậm rãi đưa ra một quyết đinh:"lão phu gần đây cũng được biết Tuyết Yên là thân thể huyền thú hơn nữa là còn là Thú Hoàng đứng đầu Thiên Phạt sâm lâm, Mai Tôn Giả! Vốn nhân thú thủy chung khác nhau, ngay cả Tuyết Yên có thân phận như thế nào, nhan sắc ra sao điểm ấy vẫn là khó vượt qua! Chính là những việc Tuyết Yên làm cho Quân gia chúng ta so với bất luận kẻ nào đều nhiều hơn! Ủng hộ đối với Mạc Tà so với bất kì kẻ nào cũng đều hơn! Nếu không có Mai Tuyết Yên Quân gia hiện tại chỉ là một đống gạch vụn. Quân gia tổ huấn "Cần đời sau con cháu, đỉnh thiên lập địa, không thẹn với lương tâm, Tuyết Yên đối Mạc Tà, đối Quân gia, có tình có nghĩa, cũng có trả giá lớn lao, cháu dâu như vậy, lão phu nhận rồi!"
Mọi người đều gật đều, Mai Tuyết Yên đối với Quân Khương Lâm đối với Quân gia trả giá mọi người đều được chứng kiến tận mắt.
"Chính là việc Mạc Tà lấy Tuyết Yên sẽ khiến cho thế gian tranh luận chê trách thậm chí bên trong gia tộc cũng có người không đồng ý. Nhân ở đây lão phu muốn nói ai có gì thì nói trước đi…"
Lão gia tử dừng một chút trong mắt hàm chứa bi thương tiếp tục nói:" Đang ngồi Vấn Tâm là mẫu thân của Mạc Tà. Vô Ý cũng Yên Dao là tam thúc tam nương, Thanh Hàn cùng Tiểu Nghệ là hôn thê của Mạc Tà, tất là người cùng một nhà lão phu không phải che dấu. hôm nay liền do lão phu làm chủ. Tuyết Yên trước mắt sinh tử chưa rõ nhưng vô luận thế nào đều là thê tử của Mạc Tà! Các người, nghĩ sao?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Trấn Hồn
3. Không Cần Cậu Báo Ân
4. Chế Ngự Nam Thần
=====================================
Mọi người sôi nổi gật đầu cho phép, Đông Phương Vấn Tâm nói:"lòng dạ mọi người đều rõ hết sự tình, nữ tử Tuyết Yên tốt như vậy chính là đốt đèn lồng đi tìm cũng không thấy, coi như ngài chưa nói những lời này ta đây cũng không cho phép Tuyết Yên chịu nửa điểm ủy khuất, ta đã sớm nhận nàng làm con dâu rồi, trước mắt chỉ còn cầu thương thiên phù hộ, ngàn vạn lần đừng để việc gì phát sinh ngoài ý muốn…"
Quản Thanh Hàn cùng với Độc Cô Tiểu Nghệ hai nàng mặt dều đỏ lên nhẹ nhàng gật đầu trong mắt ẩn hiện thần sắc lo lắng sâu sắc cùng kêu lên nói:" chỉ mong Tuyết Yên tỷ tỷ không có việc gì, trời phù hộ cho người lương thiện, gặp dữ hóa lành"
Quân Chiến Thiên gật gật đầu cực kì vui mừng nói:" Tuyết yên còn sống thì làm chính thê Mạc Tà, nếu quả thật bất hạnh mất đi cũng táng tiễn tại phần mộ tổ tiên Quân gia làm chủ mẫu đời thứ ba! Tuyết Yên so với hai người đều lớn hơn nói vậy hai người có dị nghị gì không?" Hắn nói những lời này chính là để Quản Thanh Hàn cũng Độc Cô Tiểu Nghệ nói…
Hai người liếc nhau vội vàng gật đầu, Độc Cô Tiểu Nghệ nói:
Quân lão gia tử vừa lòng gật đầu, đột nhiên nhìn chung quanh mọi người, trong mắt phát ra tinh quang, nói: "Còn một điều, từ nay về sau,trong Quân gia nếu là có người dám can đảm lấy cái gì mà Huyền Thú với Nhân loại mà ra vẻ, như vậy, vô luận là ai, một mực xử tử! Sẽ không dễ dãi như thế đâu! Điểm này, từ giờ trở đi, ghi vào Quân gia tổ huấn! Lão phu lấy tư cách người đứng đầu Quân gia hôm nay liền làm chủ!"
Quân Vô Ý gật đầu thật sâu, nói: "Cha ngài yên tâm, nếu thực sự có người lấy đề tài này ra nói, thân là gia chủ đương thời là người thứ nhất sẽ không bỏ qua cho hắn! Tất nhiên tự tay xử!"
Quân Chiến Thiên gật gật đầu, xoa nhẹ ấn đường, mệt mỏi nói: "Tốt lắm, các ngươi đều đi xuống đi, nếu là Mạc Tà trở về, mang theo tin tức của Tuyết Yên, bất kể như thế nào, nhất định phải cho lão phu biết trước"
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến