Mục lục
Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch Giả: Tomorrow

Đương nhiên, lời nói này nếu để cho Nhị hoàng tử hoặc Quân Khương Lâm, hay một số người khác mà biết, ắt hẳn sẽ dễ dàng hiểu được, vì sao Nhị hoàng tử mời sát thủ Huyết Kiếm đường mỗi lúc thi hành nhiệm vụ, mỗi một lần phái người tới, thì khoảng cách hoàn thành mục tiêu chỉ thiếu một chút.

Ở bên trong Thiên Hương đế quốc, thậm chí cả Huyền Huyền đại lục thì Huyết Kiếm Đường là một tổ chức sát thủ vô cùng nổi danh, nhưng người thao túng đằng sau của thế lực này quả thật là nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người tới cực điểm!

Nhưng mà tinh tế suy nghĩ một chút, có lẽ chuyện như vậy mới bình thường, mới hợp với lẽ phải!

Chẳng lẽ không đúng sao?

Vì cái gì mà rất nhiều tầng lớp thượng tầng trong Thiên Hương đế quốc đều biết đến tổ chức sát thủ này, nhưng tổ chức này vẫn quang minh chính đại, hành vi không có chút kiêng sợ gì cả? Không những thế, tổ chức này lại còn có quan hệ chặt chẽ với triều đình và cả các đại thế gia!

Với hành vi thế này, nếu xuất hiện ở một quốc gia nhỏ bé không cường thịnh, sự tồn tại của loại tổ chức này không có gì kỳ lạ. Tuy nhiên, tại Thiên Hương đế quốc, nơi có thế lực quân sự mạnh mẽ, sự quản lý quốc gia vô cùng chặt chẽ, hơn nữa, đương kim quốc chủ của Thiên Hương đế quốc là một người tài trí hơn người, với cách xử sự của hắn, làm sao cho phép một tổ chức không kiêng nể ai này tồn tại bên trong quốc gia của hắn Ám sát công chúa hoàng thất, tàn sát huyết mạch trọng thần, tất cả mấy chuyện này thật sự là một chuyện đùa mà!

Hơn nữa, trò đùa này không chỉ dừng lại đó, trước kia việc ám sát Linh Mộng công chúa cũng chỉ làm lấy lệ, tổ chức sát thủ quá nổi tiếng trên đại lục, tổ chức tình báo từ xưa đến nay đều được công nhận là đệ nhất, sự tồn tại của Dạ Cô Hàn là một bí mật, cũng là một điều kiêng kị. Nhưng, một tổ chức chặt chẽ như Huyết Kiếm Đường mà nói. Há có thể không biết đến sự tồn tại của Dạ Cô Hàn? Nhưng vẫn như cũ chỉ phái hai tên Kim Huyền đến ám sát công chúa?

Đối mặt với một mục tiêu có bảo tiêu là Thiên Huyền cao thủ. Kim Huyền có tác dụng sao? Điều này có ý nghĩa gì?!

Chỉ có thể thương cho Nhị hoàng tử đến bây giờ vẫn không hiểu được điều này. Còn bị chửi một câu chó má

- Tình báo của các ngươi sai lầm!

Sau đó bị đuổi đi, có lẽ, đến cuối cuộc đời, Nhị hoàng tử điện hạ này cũng chắc là không hiểu được, hành động của hắn từ đầu đến đuôi đều bị cha của hắn lợi dụng để thanh trừ quan trường, chỉnh đốn triều đình, thậm chí chỉ là công cụ, lấy cớ quét sạch triều chính.

Sự lợi dụng này vô cùng khéo léo, tin tưởng việc này cho dù là tuyệt đỉnh sát thủ Quân Khương Lâm biết được cũng chỉ biết viết một chữ phục đối với Thiên Hương quốc chủ!

Hậu cung.

- Mộng nhi, con thành thật nói cho mẫu hậu biết, con không đi đâu sao lại xảy ra chuyện? Vì sao lại sinh bệnh?

Một phụ nhân ung dung hoa lệ, dáng vẻ vô cùng quý phái, thân mặc hoàng bào, đầu đội phong quan, đúng là đương kim hoàng hậu, cũng là mẫu thân của Linh Mộng công chúa, Mộ Dung Tú Tú.

- Không, không có gì đâu, thân thể nữ nhi vẫn bình an. Hết thảy đều bình thường, không biết vì sao mẫu hậu lại nói lời ấy?

Linh Mộng công chúa đương nhiên là sẽ không thừa nhận. Nếu để cho mẫu hậu biết tình cảnh bi thảm của Dạ Cô Hàn hiện nay, Linh Mộng thật sự không biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo, chỉ có thể một mặt phủ nhận.

- Bình thường? Hài tử con từ nhỏ đến lớn không biết nói dối, mỗi lần nói dối đều có tật cà lăm, trước nay vẫn như thế.

Hoàng hậu ôn nhu cười, từ ái nhìn con gái mình:

- Mấy ngày nay con khi thì vô cùng lo lắng, khi thì thầm cười trộm, buổi tối còn hay rơi lệ, lệ ướt bên gối. Chuyện đó, chẳng lẽ con vẫn nghĩ là chuyện bình thường sao?

- Mẫu hậu!

Linh Mộng công chúa làm nũng nói:

- Nữ nhi sao có thể lừa người? Nữ nhi thật sự không có gì khác thường.

- Hay là…

Hoàng hậu nở nụ cười, nhéo nhéo mũi của con gái đang có chút sủng nịnh:

- Sợ là ngươi đã trúng ý của một thiếu niên nhà nào

- Mẫu Hậu, người nói cái gì vậy?

Linh Mộng công chúa hét lớn, khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng. Nhưng trong lòng lại có chút do dự, ta có nên thừa dịp này đem chuyện Quân Khương Lâm nói cho mẫu hậu biết? Nghĩ đến người kia, Linh Mộng công chúa nhịn không được hai gò má đỏ ửng, khuôn mặt đỏ bừng.

Hoàng hậu nhìn thấy thần thái của nữ nhi, làm sao không biết đã xảy ra chuyện gì? Những thay đổi đặc biệt trong tâm lý nữ nhi, chính mình năm đó cũng không phải không có, nữ nhi rốt cục cũng trưởng thành!

- Con gái nhỏ này, ta thật không biết vị công tử nào lại có thể lọt vào mắt xanh của con?!

Hoàng hậu nhìn nữ nhi của mình.

- Mẫu hậu!

Linh Mộng công chúa uốn éo cái eo. Sau một lúc lâu do dự, rốt cục vẫn quyết định tạm thời đem chuyện này giấu trong đáy lòng không nói ra. Linh Mộng cũng không phải kẻ ngốc, Quân Khương Lâm thái độ ý vị sâu xa, nàng lại há có thể không biết? Chỉ sợ tiểu tử này đối với mình từ lúc đầu đã không có nhiều hảo cảm, nếu mà tùy tiện đem chuyện này nói ra, có khi chuyện không thành mà mình còn tự làm mất mặt.

Bất quá, ở trong lòng Công Chúa Điện Hạ cũng không phục:

- Ngươi mấy năm trước cứ giả bộ quần là áo lụa, làm cho ta đối với ngươi không có chút động tâm, ngay cả khi ngươi đối với ta ra vẻ nịnh bợ, ta làm sao có thể hiểu! Hiện giờ bổn công chúa có ý với ngươi, ngươi lại có thể làm ra vẻ không thấy, cái tên háo sắc nhà ngươi lúc nào cũng làm ra vẻ kiêu ngạo, phách lối. Hừ

- Tiểu ny tử của ta còn thẹn thùng, con không muốn nói, mẫu hậu cũng không bức con, ha ha, Mộng nhi, nếu đã có người trong lòng, cpn phải nhanh chóng nói cho mẫu thân, biết không? Nếu không, tuổi của con cũng không còn nhỏ. Vạn nhất cha con trong lúc nông nỗi lại tứ hôn cho con, đến lúc đó tiếp tục có dị nghị, thì cũng phiền toái.

Hoàng hậu vuốt ve mái tóc của con gái, nhẹ nhàng nó

- Vâng, nữ nhi đã hiểu.

Linh Mộng công chúa được mẫu thân ôm ở trong lòng, không hẹn mà nhớ tới Dạ thúc thúc vì tình yêu phải trả giá nhiều năm như vậy, bây giờ lại gặp phải tình huống thê thảm, đột nhiên sống mũi cảm thấy cay cay. Nhớ nhung muốn khóc

- Cũng chẳng biết vì sao, ta mấy ngày nay đều cảm thấy lo sợ, cảm giác này tựa hộ có chuyện không tốt đang phát sinh!

Hoàng hậu lẩm nhẩm tự nói. Rốt cục có chuyện gì mà trong lòng cảm thấy không yên, lại có chút đau thương.

Linh Mộng công chúa trong lòng căng thẳng, càng không dám nói tiếp nữa, không biết Dạ thúc thúc hiện giờ như thế nào? Còn có chết tiệt… tên cừu nhân kia, làm ta không thể đến thăm Dạ thúc thúc.

Quân gia.

Quân Khương Lâm hiện giờ giống như một quan tòa, nhìn tiểu nha đầu đang giương nhanh múa vuốt mà không nói gì.

Chân chính là không còn gì để nói, bởi vì …

- Ta cũng phải đi!

Độc Cô Tiểu Nghệ ôm Tiểu Bạch Bạch, khuôn mặt vênh váo tự đắc tuyên bố.

- Đại tỷ, ngài đi làm gì? Ngài muốn đi vào bụng huyền thú sao? Ngài làm ơn tính toán giúp ta, hay giúp cho bọn huyền thú no bụng?

Quân Khương Lâm tức giận đảo cặp mắt trắng dã, như muốn nói, tha cho ta đi, suốt buổi trưa nay ta đều bị nha đầu kia quấn quít.

- Ngươi mới nằm trong bụng huyền thú, ta đây hiện giờ rất lợi hại. Đao pháp của ta một khi thi triển ra, ngay cả bảy vị ca ca cũng không phải là đối thủ của ta, dưới Kim Huyền, ta chính là vô địch. Chỉ có một vài con huyền thú, há có thể làm gì được bổn cô nương?

Độc Cô Tiểu Nghệ hào tình vạn trượng nói:

- Hơn nữa, ngươi xem Tiểu Bạch Bạch đi, nó vẫn là một bát cấp huyền thú, nhưng mà không phải là giống như một con chó con thôi sao? Nếu đều là dạng này, ta vì sao phải sợ? Một ngày không giết được một ngàn thì cũng tám trăm, lúc đó chẳng phải là giống như đi chơi sao, nói không chừng còn có thể tìm thấy nhiều Tiểu Bạch Bạch nữa.

Tiểu Bạch Bạch bất mãn kêu ô ô, ngươi xem ta với những đỉnh cấp huyền thú giống nhau sao? Đỉnh cấp huyền thú há có thể dễ dàng động vào? Ngước mắt lên nhìn nữ chủ nhân của mình, Tiểu Bạch Bạch cũng biết nữ chủ nhân cũng không hiểu ý mình, thực sự là một hành động không có trí tuệ, không để ý tới nàng nữa, tiếp tục ngủ.

Quân Mạc Ta cảm thấy vô lực:

- Đại tỷ, ngươi không thể so sánh như vậy được. Bạch Bạch tuy là một huyền thú cấp cao, nhưng mà còn chưa trưởng thành, không nên nói như vậy, ngươi không thể so sánh một huyền thú mới sinh ra với những loại huyền thú khác? Coi như là ngươi từng ăn qua thịt heo, cũng chưa thấy qua heo chạy chứ.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó, bổn tiểu thư chính là chưa thấy qua heo chạy, còn các loại huyền thú khác? Huyền thú khác thì làm sao. Vừa thấy được bổn tiểu thư thì sẽ nản lòng ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Tiểu nha đầu tự hào nói.

Quân đại thiếu gia khuôn mặt như sắp phát khóc, không phải không đúng sao, thiên kim tiểu thư nhà giàu làm sao thấy qua heo chạy! Ngươi gặp qua mấy loại huyền thú kia, đều là huyền thú cấp thấp được thuần dưỡng…

- Đại tỷ, cô đừng làm rộn, mỗi lần cô đi ra ngoài, cô đều ôm Tiểu Bạch Bạch của cô, nó chính là tiêu chuẩn cấp cao huyền thú, ngay cả những huyền thú khác ở Thiên Hương khi nhìn thấy nó, nhất định sẽ cảm thấy sợ hãi, cái này đại biểu cho cái gì? Đó là Tiểu Bạch Bạch rất cường đại. Nhưng mà ở bên trong Thiên Phạt, Tiểu Bạch Bạch cũng không tính là gì cả, nó chỉ là cái rắm mà thôi!

Quân đại thiếu gia tận tình khuyên bảo.

- Ngươi đừng xem ta như một tiểu hài tử mà lừa gạt, Tiểu Bạch Bạch sao có thể lợi hại như vậy. Ngươi nói gì cũng không đúng! Dù sao ta muốn đi! Nhất định phải đi!

Độc Cô Tiểu Nghệ ngang ngược nói:

- Hơn nữa, hơn hai tháng nữa là đại thọ bảy mươi của ông nội ta. Ông nội của ta thời trẻ từng chinh chiến sa trường. Bị thương, bên hông không thể để ra gió, cũng không được bị cảm lạnh, ta nghe nói da lông Tuyết Thần Hạc khi mặc trên người thì sẽ không phát bệnh, ta lần này muốn đi là muốn săn một con Tuyết Thần Hạc đem về, làm quá sinh nhật cho ông nội ta, hiếu kính với lão nhân gia.

Ý tứ của tiểu nha đầu kia giống như Tuyết Thần Hạc đang đứng ở nơi này chờ nàng tới bắt, nàng nghĩ chỉ cần đi một chuyến liền có thể hoàn thành mục đích vậy.

Quân Mạc Ta xém nữa ngất tại chỗ:

- Đại tỷ, nãi nãi. Ngài nghĩ Tuyết Thần Hạc kia giống như một con mèo nuôi trong nhà sao? Dễ dàng bắt đến vậy sao? Cái thứ kia so với đồ chơi Thiết Dực Báo của ngươi phẩm chất còn cao hơn, đây mới chân chính là bát cấp cao giai huyền thú, hơn nữa đấy chỉ là nói thấp nhất, còn chưa nói đến việc gặp Tuyết Thần Hạc đã tiến hóa, ngài có hiểu chưa?

Trong đoạn thời gian này tiểu nha đầu kia làm ra biểu hiện thùy mị, dịu dàng như nước, Quân Khương Lâm cơ hồ quên mất cô nàng ngang ngược trước kia, bây giờ nhìn lại, đúng là chứng nào tật nấy. Chẳng trách mọi người hay nói, giang sơn dễ đổi bản tánh khó dời a!

- Vậy thì sao? Lợi hại đến mấy khi ta khai chiêu chẳng lẽ không gục ngã?

Độc Cô Tiểu Nghệ đỉnh đạc phất phất tay. Không đem tất cả những điều Quân đại thiếu gia nói để ở trong lòng, nhãn châu xoay động, trong nháy mắt lại cúi đầu xuống cầu khẩn nói:

- Mạc Tà ca ca, ngươi dẫn ta đi đi, không phải là chỉ thêm một con ngựa thôi sao? Không được sao?

- Không được! Chuyện này không thể thương lượng!

Quân Khương Lâm không một chút nghĩ ngợi, kiên quyết cự tuyệt. Chuyện này mà chỉ nhiều thêm một con ngựa sao? Nếu vạn nhất có chuyện gì xảy ra, toàn bộ lưu manh trong Độc Cô thế gia chẳng lẽ không đến lột da ta? Hơn nữa, ta cũng không phải là quân tử gì. Dọc theo đường đi vạn nhất thú tính nổi lên đem ngươi … việc đó cũng không lớn mà cũng không nhỏ mà là một chuyện phiền toái a.

- Làm ơn cho ta đi với Mạc Tà ca ca, ta xin ngươi mà!

Độc Cô Tiểu Nghệ nắm lấy cánh tay hắn, làm nũng.

- Không được! Cô có kêu hảo ca ca cũng không có ích gì đâu!

Quân Khương Lâm hừ một tiếng, suy nghĩ một chút, nói thêm một câu bổ sung:

- Kêu hảo phu quân cũng không được!

- Ngươi đừng có đắc ý!

Độc Cô Tiểu Nghệ cau cái mũi, thè lưỡi, nói:


- Hừ, ngươi không mang ta đi, ta sẽ đi theo ca ca của ta! Ngươi tưởng một việc hiếm có như thế ta dễ bỏ qua sao? Chẳng lẽ bổn cô nương không có ngươi đi cùng, thì không đi được đến Thiên Nam sao?


- Xin cứ tự nhiên!


Quân Khương Lâm buông lỏng tay:


- Chỉ cần cô không theo chân ta, vậy thì mọi việc thương lượng trao đổi của cô đều không dính dáng tới ta. Ba ca ca kia của cô nếu nguyện ý mang cô theo, thì ta giảm được một chuyện phiền toái, thay ta cảm ơn bọn hắn vì đã gánh vác gánh nặng như cô!


Dị Thế Tà Quân


Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ


Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK