: Hanhgano1
Biên Tập: Maison
Hai vị Chí Tôn Thượng thừa đồng thời xuất hiện, khí thế thật khủng bố trấn áp thiên hạ, bên trong toát ra khí độ của bậc siêu cấp cao thủ, giống như quang mang tuyệt đỉnh cháy mạnh mẽ chiếu sáng vạn trượng, làm cho bọn thích khách Thiên cấp của Đông Phương Thế Gia tức thì câm như hến.
Ai da, nguyên lai Quân gia còn ẩn tàng hai vị cao thủ như vậy, đây mới là bậc đại tài trong cao thủ mà … trình độ của chúng ta thì vẫn là phải khiêm tốn một chút đi. Ở trong này mà dọa người không phải mất mặt chính mình, mà là mất mặt của cả Đông Phương Thế Gia a…
Vừa nghe thấy người nhà mẹ đẻ đã đến, Đông Phương Vấn Tâm cũng đi ra nghênh đón, Đông Phương Vấn Tình tam huynh đệ vui sướng đến kinh ngạc khi phát hiên tiểu muội của mình trong đoạn thời gian này thần sắc đúng là tốt lên rất nhiều, làm cho cả ba người không khỏi cực kì vui mừng.
Một lát sau, Quân Chiến Thiên cũng đi ra cùng mọi người gặp lại, những người liên can đều chờ tề tụ ở đại đường, một phen xa cách lâu ngày nay gặp lại cùng nhau hàn huyên. Quân Vô Ý quát tả hữu, đem toàn bộ nhân mã nhà thông gia ổn định thỏa đáng.
Cùng lúc đó, tại nơi trung tâm Thiên Phạt sâm lâm trung tâm.
Một đội nhân mã nghiêm chỉnh, hầu hết đều là những tráng sĩ thô kệch tạo thành… Những võ giả này, bên ngoài thân thể toát ra vẻ hào sảng, chừng hơn năm trăm người vẻ mặt vô cùng kì quái, thoạt nhìn trông rất dữ tợn hung mãnh, không có nửa điểm lương thiện. Ở trên người bọn họ chỉ có thể dùng từ: Dũng mãnh! Mạnh khỏe để hình dung. Thật sự là đại tăng tiến!
Tùy tiện chọn một người đều đã cao tới hai thước, kìa cánh tay, nào bắp đùi, thoạt nhìn làm cho người ta liền nghĩ tới những từ thật cao lớn! Dũng mãnh! Khỏe mạnh! Hung tợn! Mạnh mẽ! Những từ ngữ như vậy cứ tự động mà xuất hiện. Hơn nữa ánh mắt mọi người phần lớn gần giống như nhau: tàn nhẫn khát máu. Cơ hồ không gây ra một chút xíu cảm tình nào.
Nhưng giờ phút này, một đám hung thần ác sát lại đang thành thành thật thật sắp xếp thành một đội, cùng đợi chờ phát biểu.
Những người này, đúng là do Mai Tuyết Yên tập trung nhóm Huyền thú đỉnh cấp vừa mới toàn bộ Hóa hình! Mà đám Thú Vương vừa mới hóa hình đó đều có thực lực tương đương với Chí Tôn của nhân loại. Hơn nữa. cơ hồ tất cả đều là Chí Tôn đỉnh phong đó!
Nói cách khác, thực lực những người này, ít nhất cũng tương đương với Hạc Trùng Tiêu, Hùng Khai Sơn ban đầu. Tổng cộng năm trăm người, đây mới là một lực lượng khủng bố. Trước mặt lão Đại, trong mắt tất cả mọi người đều toát ra sự cảm kích, tôn kính từ trong nội tâm.
Mai Tuyết Yên ngồi trên cao, vẻ mặt lãnh đạm nhìn đám quân con em trước mặt, ánh mắt có chút mơ hồ cùng cuồng nhiệt.
Suốt mười vạn năm!
Suốt mười vạn năm, Thiên Phạt Sâm Lâm chưa từng có bộ dạng huy hoàng như ngày hôm nay! Chưa từng có thực lực khủng bố như vậy, cho dù ở thời điểm Thiên Phạt Sâm Lâm cường đại nhất, cũng là không bằng. Tối đa chỉ là lực lượng cao cấp nhiều hơn một ít so với hiện tại mà thôi, nhưng lực lượng kế cận từ tiềm lực đến nội tình cũng không thể so với lực lượng sung túc trước mặt!
Chừng này Thú Vương, mọi người đều là sắp đột phá nay mượn đan dược mà nâng cấp tu vi, tiềm lực phát triển của cả đám Thú Vương này khó có thể tưởng tượng được. Giả dụ ngày sau, chính là hơn năm trăm vị Chí Tôn Thượng thừa, thậm chí là năm trăm vị Tôn Giả!
Bởi vì bọn họ đã tự thân vượt qua cửa ải Hóa Hình khó khăn nhất. Ngày sau tu hành chỉ có thể dùng từ: ngày đi vạn dạm để hình dung. Con đường bước lên Tôn Giả của bọn họ chỉ cần thêm thời gian để tích lũy mà thôi…Nếu quả thật là hơn năm trăm vị Tôn Giả…
Mai Tuyết Yên ngẫm lại cũng đã cảm thấy khủng bố, thậm chí khủng hoảng. Bất giắc máu toàn thân nóng lên. Hiện tại, Tam Đại Thánh Địa cộng lại tin tưởng rằng cũng không thể vượt quá hai mươi vị Tôn Giả, coi như là hậu bối cũng có thăng tiến, quyết cũng không nhiều bằng …Nhưng Thiên Phạt …Chỉ cần thời gian vừa đủ, có thể sinh ra năm trăm vị! Thậm chí càng nhiều!
Đây là con số thật là kinh khủng!
Mà đó, tất cả đều là Quân Khương Lâm ban cho!
Phía trước đội ngũ, đúng là lấy Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn cầm đầu phía sau là Bát Đại Thú Vương!
Lão yêu Điêu Vương mới vừa bế quan không lâu, vất vả mới có đột phá, vậy mà vừa xuất quan đã phát hiện Điêu tộc của mình xuất hiên thêm mười người đều là Hóa Hình Thú Vương. Trong lòng cả kinh, khó khăn như vậy mà có thể dễ dàng đột phá, rồi lại cảm thấy địa vị vương giả của mình có chút không ổn, thiếu chút nữa sợ tới mức hồn phi phách tán.
Mai Tuyết Yên tất nhiên sẽ không bạc đãi tiểu đệ nhỏ nhất của mình, liền cho đan dược, làm cho Điêu vương tiến lên một bậc, như vậy mới khiến cho Điêu vương bình tâm lại.
Chính là an tâm rất nhiều, rồi lại tự đấm ngực, dậm chân mà hối hận: sớm biết có đồ tốt như vậy, ta còn cần rì bế quan a, tốn rất nhiều thời gian a, chỉ ăn hai viên kẹo đường liền tăng bậc, bớt đi được rất nhiều sự tình. Chỉ nghĩ đến đó mà hắn thấy tức tối suýt nổ đầu mà chết.
Điêu vương vừa mới xuất quan, ngay lập tức bị Hổ vương cùng Hùng vương đồng tậm hiệp lực trực tiếp đánh cho thành đầu heo thịt. Trong lòng hai vị vương này đầy bi phẫn: chuyện gì tốt cũng là do chúng ta liên hệ, đều là chúng ta mang về, nhưng chịu hành hạ cùng chờ đợi nhiều nhất cũng là chúng ta …Còn có Thiên lý hay sao…
Giờ phút này thấy lão yêu kia được tiện nghi lại còn ở chỗ này khoe mã nên hai vương không khách khí, chẳng nói hai lời liền tiến lên mà hành hạ. Chính là "Hành hạ" so với đánh đập thì càng là ngược đãi hơn!
Đối với việc này, Mai Tuyết Yên là lão đại, mọi việc phức tạp không nhất thiết phải nhúng tay vào. Cứ mắt nhắm mắt mở mà nhìn Điêu vương trực tiếp bị ngược đãi điên cuồng hai ngày.
Dù sao thì vừa mới có đột phá, nhất định cần tôi luyện, cho nên Điêu vương bị tôi luyện thiếu chút nữa thì ngay cả lông mao cũng không còn.
"Tất cả mọi người? Đã đến tập trung đầy đủ sao??" Mai Tuyết Yên nhíu lông mày uy nghiêm hỏi.
"Uhm, lần hành động này vô cùng trọng đại! Ngàn vạn lần không được sơ xuất! Phi hành Thú vương tất cả đi theo, ngoài ra chọn thêm một ngàn huyền thú tự phi hành đỉnh phong. Chuẩn bị đi trước tới Tuyết Sơn, việc này phải sắp xếp thỏa đáng" Mai Tuyết Yên thản nhiên hạ lệnh, nhưng khẩu khí lại tràn ngập quyền uy, không cho ai nghi ngờ.
"Dạ" Hạc Trùng Tiêu tất nhiên được coi là người đứng đầu Phi hành Thú vương vội vàng đáp ứng.
"Hùng Khai Sơn, lần này lưu lại năm mươi người trông coi Thiên Phạt sâm lâm, đám người còn lại cùng nhau xuất phát" Mai Tuyết Yên ánh mắt uy lẫm nhìn Hùng Khai Sơn mà nói
"Dạ" Hùng lão Tam phanh ngực khí phách hiên ngang nói.
"Uhm mỗi người mặc một bộ y phục, trước đây là Huyền thú thì thôi, hiện giờ đã hóa hình người, bộ dạng này còn ra thể thống gì?" Mai Tuyết Yên liền cau mày.
Năm trăm Thú vương trước mặt này, trừ Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn vốn được "Tỷ phu" tặng mũ áo chỉnh tề. Những Thú vương khác mới Hóa Hình, trên người là vô số sợi dây rừng lớn nhỏ, chính là bện tết lá cây mà mặc lên người, làm cho người ta liên tưởng đến người khổng lồ xanh.
"Vâng, lão Đại!" Hùng Khai Sơn mặt mày hớn hở đáp ứng, ngay lập tức kêu mấy hùng tộc, xoay người về phía tây mà chạy, không lâu sau trong lòng mỗi người ôm chồng chất một núi vải đỏ.
Hùng Khai Sơn cũng không khách khí, trực tiếp giơ lên ngang mũi lệnh: "Mỗi người một vải đỏ, quấn lên người! Xoắn vỏ cây làm đai lưng cột lại! Xem các ngươi khắp người khoác lá cây, đến Dã nhân cũng chỉ như thế thì còn ra thể thống gì?"
Nói xong, Hùng Khai Sơn còn xoay người hướng về phía Mai Tuyết Yên nói: "Lão đại, người xem lúc ấy mà mang về thêm mấy cái áo khoác lông gấu…"
"Cút"! Mai Tuyết Yên trực tiếp một lời nói. Số phận thì ai biết đường nào mà nói...
Hùng Khai Sơn rụt cổ lại, nhanh chóng quay đầu, vẻ mặt như hung thần ác sát nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không nhanh chóng mặc quần áo? A, cứ lấy vải đỏ?"
Kết quả, dưới mệnh lệnh của Hùng Khai Sơn, năm trăm tráng sĩ mỗi người đều biến thành một tân nương tử tươi đẹp, cả người đỏ choét.
"Hì hì" Xà vương Thiên Tầm phì cười không dứt, không thể không nói, đám võ giả giống như hung thần ác sát này giờ lại mặc vải đỏ …Thật sự là đập ngay vào mắt người ta.
Mai Tuyết Yên khóe miệng cũng khẽ cười, nhưng liền khôi phục sự lạnh lùng lớn tiếng hạ lệnh: "Đều tự trở về, hảo hảo mà chuẩn bị, hai ngày sau đó, toàn bộ xuất phát! Nếu có một ai không nghe lời, trực tiếp phế!"
"Dạ" Hơn năm trăm người đồng thời lớn tiếng đồng ý, trong từng đôi mắt toát ra ngỗ ngược chiến ý!
"Sau khi trở về, hảo hảo chuẩn bị một bữa no đủ, thống khoái mà uống một chút! Đều đi đến chỗ Hầu vương, nơi đó có Hầu nhi tửu! Có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu. Lần này hành động, vốn là vì tương lai của đại tỷ, vì nghiệp lớn của tỷ phu! Mọi người cần xốc lại tinh thần cho ta. Nếu không tới lúc đó ai mà làm tỷ phu tức giận, ta sẽ lột da hắn!" Hùng Khai Sơn trừng mắt, rống lớn nói, có chút cáo mượn oai hùm.
"Rống" Năm trăm tráng hán mỗi người đều phát ra sự hung phấn mà gào từ trong tận đáy lòng.
"A…….A, Tứ ca, ngươi chỉ động viên thì thôi, thế nào lại đem Hầu nhi tửu của ta mà động viên? Đó là bảo bối của chúng ta, tổng cộng cũng không có nhiều, ngươi muốn dọn sạch kho không chừa lại chút nào sao …"
Thất vương Hầu vương vò đầu bứt tai nhảy dựng lên kháng nghị. Làm sao mà không kháng nghị cho được a. Chừng này là bao nhiêu cái mồm to? Nếu lại còn để cho mọi người uống thống thống khoái khoái giống như trong lời nói, như vậy thì nhưỡng tử của Hầu tộc trong vòng trăm năm qua sẽ không còn nổi lấy một bình.
"Tính toán gì? Là vì việc của đại tỷ cùng tỷ phu mà ngươi cũng đau lòng sao?" Cả đám Hùng Khai Sơn, Hồ Liệt Địa. Thạch Bất Sầu chẳng hề tử tế hỏi lại.
Nhất thời làm cho Hầu Thất sợ hãi, làm cho khuôn mặt cùng mông giống nhau mà đỏ chót "Ai …Ai lo ngại? Không …Chỉ là một chút rượu thôi sao… Uống thì uống... Uống đi... Ta mới không... Đau lòng... Ô ô..."
"Các huynh đệ! Mọi người uống sạch rượu đi! Hầu Vương hiếm khi hào phóng như vậy, mới vừa nói, mọi người có thể uống bao nhiêu thì uống, ngàn vạn lần không cần khách khí, uống không hết còn có thể mang về!" Hùng Khai Sơn vung tay hét lớn, khí thế đủ nuốt cả quả núi.
"Oa" Một trận âm thanh quái dị đủ các giọng điệu cao thấp gầm rú vang tận trời mây Thiên Phạt.
Hầu vương Hầu Thất thấy vậy mà khóc không ra nước mắt, hơn năm trăm người giải tán, giống như là hơn năm trăm tân nương tử. Y phục mầu đỏ trên nền tuyết trắng chiếu rọi tựa như từng đám lửa linh động, hướng về hầu tộc mà chạy tới.
Mai Tuyết Yên không khỏi nở nụ cười đứng lên, cùng Xà Vương Thiên Tầm đi xuống.
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Biên Tập: Maison
Hai vị Chí Tôn Thượng thừa đồng thời xuất hiện, khí thế thật khủng bố trấn áp thiên hạ, bên trong toát ra khí độ của bậc siêu cấp cao thủ, giống như quang mang tuyệt đỉnh cháy mạnh mẽ chiếu sáng vạn trượng, làm cho bọn thích khách Thiên cấp của Đông Phương Thế Gia tức thì câm như hến.
Ai da, nguyên lai Quân gia còn ẩn tàng hai vị cao thủ như vậy, đây mới là bậc đại tài trong cao thủ mà … trình độ của chúng ta thì vẫn là phải khiêm tốn một chút đi. Ở trong này mà dọa người không phải mất mặt chính mình, mà là mất mặt của cả Đông Phương Thế Gia a…
Vừa nghe thấy người nhà mẹ đẻ đã đến, Đông Phương Vấn Tâm cũng đi ra nghênh đón, Đông Phương Vấn Tình tam huynh đệ vui sướng đến kinh ngạc khi phát hiên tiểu muội của mình trong đoạn thời gian này thần sắc đúng là tốt lên rất nhiều, làm cho cả ba người không khỏi cực kì vui mừng.
Một lát sau, Quân Chiến Thiên cũng đi ra cùng mọi người gặp lại, những người liên can đều chờ tề tụ ở đại đường, một phen xa cách lâu ngày nay gặp lại cùng nhau hàn huyên. Quân Vô Ý quát tả hữu, đem toàn bộ nhân mã nhà thông gia ổn định thỏa đáng.
Cùng lúc đó, tại nơi trung tâm Thiên Phạt sâm lâm trung tâm.
Một đội nhân mã nghiêm chỉnh, hầu hết đều là những tráng sĩ thô kệch tạo thành… Những võ giả này, bên ngoài thân thể toát ra vẻ hào sảng, chừng hơn năm trăm người vẻ mặt vô cùng kì quái, thoạt nhìn trông rất dữ tợn hung mãnh, không có nửa điểm lương thiện. Ở trên người bọn họ chỉ có thể dùng từ: Dũng mãnh! Mạnh khỏe để hình dung. Thật sự là đại tăng tiến!
Tùy tiện chọn một người đều đã cao tới hai thước, kìa cánh tay, nào bắp đùi, thoạt nhìn làm cho người ta liền nghĩ tới những từ thật cao lớn! Dũng mãnh! Khỏe mạnh! Hung tợn! Mạnh mẽ! Những từ ngữ như vậy cứ tự động mà xuất hiện. Hơn nữa ánh mắt mọi người phần lớn gần giống như nhau: tàn nhẫn khát máu. Cơ hồ không gây ra một chút xíu cảm tình nào.
Nhưng giờ phút này, một đám hung thần ác sát lại đang thành thành thật thật sắp xếp thành một đội, cùng đợi chờ phát biểu.
Những người này, đúng là do Mai Tuyết Yên tập trung nhóm Huyền thú đỉnh cấp vừa mới toàn bộ Hóa hình! Mà đám Thú Vương vừa mới hóa hình đó đều có thực lực tương đương với Chí Tôn của nhân loại. Hơn nữa. cơ hồ tất cả đều là Chí Tôn đỉnh phong đó!
Nói cách khác, thực lực những người này, ít nhất cũng tương đương với Hạc Trùng Tiêu, Hùng Khai Sơn ban đầu. Tổng cộng năm trăm người, đây mới là một lực lượng khủng bố. Trước mặt lão Đại, trong mắt tất cả mọi người đều toát ra sự cảm kích, tôn kính từ trong nội tâm.
Mai Tuyết Yên ngồi trên cao, vẻ mặt lãnh đạm nhìn đám quân con em trước mặt, ánh mắt có chút mơ hồ cùng cuồng nhiệt.
Suốt mười vạn năm!
Suốt mười vạn năm, Thiên Phạt Sâm Lâm chưa từng có bộ dạng huy hoàng như ngày hôm nay! Chưa từng có thực lực khủng bố như vậy, cho dù ở thời điểm Thiên Phạt Sâm Lâm cường đại nhất, cũng là không bằng. Tối đa chỉ là lực lượng cao cấp nhiều hơn một ít so với hiện tại mà thôi, nhưng lực lượng kế cận từ tiềm lực đến nội tình cũng không thể so với lực lượng sung túc trước mặt!
Chừng này Thú Vương, mọi người đều là sắp đột phá nay mượn đan dược mà nâng cấp tu vi, tiềm lực phát triển của cả đám Thú Vương này khó có thể tưởng tượng được. Giả dụ ngày sau, chính là hơn năm trăm vị Chí Tôn Thượng thừa, thậm chí là năm trăm vị Tôn Giả!
Bởi vì bọn họ đã tự thân vượt qua cửa ải Hóa Hình khó khăn nhất. Ngày sau tu hành chỉ có thể dùng từ: ngày đi vạn dạm để hình dung. Con đường bước lên Tôn Giả của bọn họ chỉ cần thêm thời gian để tích lũy mà thôi…Nếu quả thật là hơn năm trăm vị Tôn Giả…
Mai Tuyết Yên ngẫm lại cũng đã cảm thấy khủng bố, thậm chí khủng hoảng. Bất giắc máu toàn thân nóng lên. Hiện tại, Tam Đại Thánh Địa cộng lại tin tưởng rằng cũng không thể vượt quá hai mươi vị Tôn Giả, coi như là hậu bối cũng có thăng tiến, quyết cũng không nhiều bằng …Nhưng Thiên Phạt …Chỉ cần thời gian vừa đủ, có thể sinh ra năm trăm vị! Thậm chí càng nhiều!
Đây là con số thật là kinh khủng!
Mà đó, tất cả đều là Quân Khương Lâm ban cho!
Phía trước đội ngũ, đúng là lấy Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn cầm đầu phía sau là Bát Đại Thú Vương!
Lão yêu Điêu Vương mới vừa bế quan không lâu, vất vả mới có đột phá, vậy mà vừa xuất quan đã phát hiện Điêu tộc của mình xuất hiên thêm mười người đều là Hóa Hình Thú Vương. Trong lòng cả kinh, khó khăn như vậy mà có thể dễ dàng đột phá, rồi lại cảm thấy địa vị vương giả của mình có chút không ổn, thiếu chút nữa sợ tới mức hồn phi phách tán.
Mai Tuyết Yên tất nhiên sẽ không bạc đãi tiểu đệ nhỏ nhất của mình, liền cho đan dược, làm cho Điêu vương tiến lên một bậc, như vậy mới khiến cho Điêu vương bình tâm lại.
Chính là an tâm rất nhiều, rồi lại tự đấm ngực, dậm chân mà hối hận: sớm biết có đồ tốt như vậy, ta còn cần rì bế quan a, tốn rất nhiều thời gian a, chỉ ăn hai viên kẹo đường liền tăng bậc, bớt đi được rất nhiều sự tình. Chỉ nghĩ đến đó mà hắn thấy tức tối suýt nổ đầu mà chết.
Điêu vương vừa mới xuất quan, ngay lập tức bị Hổ vương cùng Hùng vương đồng tậm hiệp lực trực tiếp đánh cho thành đầu heo thịt. Trong lòng hai vị vương này đầy bi phẫn: chuyện gì tốt cũng là do chúng ta liên hệ, đều là chúng ta mang về, nhưng chịu hành hạ cùng chờ đợi nhiều nhất cũng là chúng ta …Còn có Thiên lý hay sao…
Giờ phút này thấy lão yêu kia được tiện nghi lại còn ở chỗ này khoe mã nên hai vương không khách khí, chẳng nói hai lời liền tiến lên mà hành hạ. Chính là "Hành hạ" so với đánh đập thì càng là ngược đãi hơn!
Đối với việc này, Mai Tuyết Yên là lão đại, mọi việc phức tạp không nhất thiết phải nhúng tay vào. Cứ mắt nhắm mắt mở mà nhìn Điêu vương trực tiếp bị ngược đãi điên cuồng hai ngày.
Dù sao thì vừa mới có đột phá, nhất định cần tôi luyện, cho nên Điêu vương bị tôi luyện thiếu chút nữa thì ngay cả lông mao cũng không còn.
"Tất cả mọi người? Đã đến tập trung đầy đủ sao??" Mai Tuyết Yên nhíu lông mày uy nghiêm hỏi.
"Uhm, lần hành động này vô cùng trọng đại! Ngàn vạn lần không được sơ xuất! Phi hành Thú vương tất cả đi theo, ngoài ra chọn thêm một ngàn huyền thú tự phi hành đỉnh phong. Chuẩn bị đi trước tới Tuyết Sơn, việc này phải sắp xếp thỏa đáng" Mai Tuyết Yên thản nhiên hạ lệnh, nhưng khẩu khí lại tràn ngập quyền uy, không cho ai nghi ngờ.
"Dạ" Hạc Trùng Tiêu tất nhiên được coi là người đứng đầu Phi hành Thú vương vội vàng đáp ứng.
"Hùng Khai Sơn, lần này lưu lại năm mươi người trông coi Thiên Phạt sâm lâm, đám người còn lại cùng nhau xuất phát" Mai Tuyết Yên ánh mắt uy lẫm nhìn Hùng Khai Sơn mà nói
"Dạ" Hùng lão Tam phanh ngực khí phách hiên ngang nói.
"Uhm mỗi người mặc một bộ y phục, trước đây là Huyền thú thì thôi, hiện giờ đã hóa hình người, bộ dạng này còn ra thể thống gì?" Mai Tuyết Yên liền cau mày.
Năm trăm Thú vương trước mặt này, trừ Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn vốn được "Tỷ phu" tặng mũ áo chỉnh tề. Những Thú vương khác mới Hóa Hình, trên người là vô số sợi dây rừng lớn nhỏ, chính là bện tết lá cây mà mặc lên người, làm cho người ta liên tưởng đến người khổng lồ xanh.
"Vâng, lão Đại!" Hùng Khai Sơn mặt mày hớn hở đáp ứng, ngay lập tức kêu mấy hùng tộc, xoay người về phía tây mà chạy, không lâu sau trong lòng mỗi người ôm chồng chất một núi vải đỏ.
Hùng Khai Sơn cũng không khách khí, trực tiếp giơ lên ngang mũi lệnh: "Mỗi người một vải đỏ, quấn lên người! Xoắn vỏ cây làm đai lưng cột lại! Xem các ngươi khắp người khoác lá cây, đến Dã nhân cũng chỉ như thế thì còn ra thể thống gì?"
Nói xong, Hùng Khai Sơn còn xoay người hướng về phía Mai Tuyết Yên nói: "Lão đại, người xem lúc ấy mà mang về thêm mấy cái áo khoác lông gấu…"
"Cút"! Mai Tuyết Yên trực tiếp một lời nói. Số phận thì ai biết đường nào mà nói...
Hùng Khai Sơn rụt cổ lại, nhanh chóng quay đầu, vẻ mặt như hung thần ác sát nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không nhanh chóng mặc quần áo? A, cứ lấy vải đỏ?"
Kết quả, dưới mệnh lệnh của Hùng Khai Sơn, năm trăm tráng sĩ mỗi người đều biến thành một tân nương tử tươi đẹp, cả người đỏ choét.
"Hì hì" Xà vương Thiên Tầm phì cười không dứt, không thể không nói, đám võ giả giống như hung thần ác sát này giờ lại mặc vải đỏ …Thật sự là đập ngay vào mắt người ta.
Mai Tuyết Yên khóe miệng cũng khẽ cười, nhưng liền khôi phục sự lạnh lùng lớn tiếng hạ lệnh: "Đều tự trở về, hảo hảo mà chuẩn bị, hai ngày sau đó, toàn bộ xuất phát! Nếu có một ai không nghe lời, trực tiếp phế!"
"Dạ" Hơn năm trăm người đồng thời lớn tiếng đồng ý, trong từng đôi mắt toát ra ngỗ ngược chiến ý!
"Sau khi trở về, hảo hảo chuẩn bị một bữa no đủ, thống khoái mà uống một chút! Đều đi đến chỗ Hầu vương, nơi đó có Hầu nhi tửu! Có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu. Lần này hành động, vốn là vì tương lai của đại tỷ, vì nghiệp lớn của tỷ phu! Mọi người cần xốc lại tinh thần cho ta. Nếu không tới lúc đó ai mà làm tỷ phu tức giận, ta sẽ lột da hắn!" Hùng Khai Sơn trừng mắt, rống lớn nói, có chút cáo mượn oai hùm.
"Rống" Năm trăm tráng hán mỗi người đều phát ra sự hung phấn mà gào từ trong tận đáy lòng.
"A…….A, Tứ ca, ngươi chỉ động viên thì thôi, thế nào lại đem Hầu nhi tửu của ta mà động viên? Đó là bảo bối của chúng ta, tổng cộng cũng không có nhiều, ngươi muốn dọn sạch kho không chừa lại chút nào sao …"
Thất vương Hầu vương vò đầu bứt tai nhảy dựng lên kháng nghị. Làm sao mà không kháng nghị cho được a. Chừng này là bao nhiêu cái mồm to? Nếu lại còn để cho mọi người uống thống thống khoái khoái giống như trong lời nói, như vậy thì nhưỡng tử của Hầu tộc trong vòng trăm năm qua sẽ không còn nổi lấy một bình.
"Tính toán gì? Là vì việc của đại tỷ cùng tỷ phu mà ngươi cũng đau lòng sao?" Cả đám Hùng Khai Sơn, Hồ Liệt Địa. Thạch Bất Sầu chẳng hề tử tế hỏi lại.
Nhất thời làm cho Hầu Thất sợ hãi, làm cho khuôn mặt cùng mông giống nhau mà đỏ chót "Ai …Ai lo ngại? Không …Chỉ là một chút rượu thôi sao… Uống thì uống... Uống đi... Ta mới không... Đau lòng... Ô ô..."
"Các huynh đệ! Mọi người uống sạch rượu đi! Hầu Vương hiếm khi hào phóng như vậy, mới vừa nói, mọi người có thể uống bao nhiêu thì uống, ngàn vạn lần không cần khách khí, uống không hết còn có thể mang về!" Hùng Khai Sơn vung tay hét lớn, khí thế đủ nuốt cả quả núi.
"Oa" Một trận âm thanh quái dị đủ các giọng điệu cao thấp gầm rú vang tận trời mây Thiên Phạt.
Hầu vương Hầu Thất thấy vậy mà khóc không ra nước mắt, hơn năm trăm người giải tán, giống như là hơn năm trăm tân nương tử. Y phục mầu đỏ trên nền tuyết trắng chiếu rọi tựa như từng đám lửa linh động, hướng về hầu tộc mà chạy tới.
Mai Tuyết Yên không khỏi nở nụ cười đứng lên, cùng Xà Vương Thiên Tầm đi xuống.
"Đại tỷ…" Hầu Thất đáng thương nhìn lên nàng.
"Hầu Thất …không phải là một chút rượu thôi sao? Cũng đâu đáng để đau lòng như vậy?" Mai Tuyết Yên lườm hắn một cái, thấp giọng nói"Lát nữa đem thần đan cấp cho ngươi hơn một viên đi, ngươi cũng không lỗ vốn đâu …?"
"Thật sự?" Hầu Thất trợn tròn mắt, chỉ một thoáng con người đỏ lên, giờ phút này cực kì giống Hỏa Nhãn Kim Tinh.
"Thật sự." Mai Tuyết Yên gật gật đầu, nhìn gã cười.
"Oa ha ha…Ô rống…" Hầu vương hú lên quái dị, nhảy dựng lên, liên tục lộn mười vòng trên không. Vù một cái chạy ra ngoài mà rống to "Uống! Mọi người tận tình uống! Nếu không đủ, chúng ta bên kia còn có một kho hàng bí mật lớn, nay sẽ mang ra chiêu đãi đủ…."
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành