Mục lục
Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

: Sói

Một kiếm này, máu tươi tức thì chảy ra!

"Tốt lắm, hiện tại chúng ta cuối cùng cũng có thể hảo hảo nói chuyện một chút!" Quân Khương Lâm hiền hòa, ôn nhu giải thích: "Chỉ cần ngươi có thể động đậy tay chân, cuối cùng ta vẫn không yên tâm, hiện tại rốt cuộc cũng yên tâm rồi! cường giả Thánh cấp có năng lực phục hồi mà thường nhân khó có thể so sánh được, nhưng nếu bị tàn phế, tin tưởng không có hai ba khắc sẽ không thể phục hồi được như cũ, thời gian này ta tạm lấy của ngươi! Chúng ta có thể từ từ chơi đùa, không cần nóng nảy!"

Cả người Khương Quân Tập trở nên lạnh lẽo! Ngay cả nội tâm cũng lạnh như băng! Ngay cả chút sinh cơ cuối cùng muốn đồng quy vu tận với đối phương cũng bị bóp nát!

Mặc dù mình không coi lời đe dọa này vào đâu, nhưng nếu có thể trì hoãn một hơi, liều tính mạng thiêu đốt tiềm lực sinh mệnh cuối cùng, như vậy, tất nhiên sẽ khiến đối phương bị trọng thương thảm trọng!

Nhưng đối phương lại ra tay tàn nhẫn, quyết đoán như vậy! Trực tiếp hạ thủ, gọn gàng linh hoạt! Hoàn toàn không cho mình bất cứ cơ hội nào!

Quân Khương Lâm đảo mắt đã xuất thủ ba lần, lần đầu tiên, đập tan âm dương chi thể! Lần thứ hai khiến Khương Quân Tập trọng thương, hấp hối, mà lần thứ ba chính là chặt đứt gân tay, chân, hoàn toàn tiêu trừ bất kỳ phản kháng nào của hắn! Hiện tại, Khương Quân Tập xem như chân chính là cùng đường mạt lộ! Một tia hi vọng cũng không có!

Cho dù hiện tại ngũ đại thánh giả khác có đồng thời xuất hiện tại chỗ này, Quân Khương Lâm cũng có thể giết hắn, sau đó chạy trốn! Cho dù có cứu được hắn, hắn cũng chỉ làm phế nhân cả đời mà thôi!

Khương Quân Tập thủy chung đã đạt tới thánh giai, hắn rõ ràng biết, Quân Khương Lâm phát ra kiếm khí, bên trong ẩn chứa một loại kình lực quỷ dị tới cực điểm, nói quỷ dị cũng không chính xác, bởi vì kình khí bản thân nó đã có khí thế rất dào dạt, tràn đầy lực lượng hủy diệt rồi!

Sức phá hoại của loại kình khí này hoàn toàn nằm ngoài hiểu biết của một vị thánh giả như Khương Quân Tập, căn bản nếu không biết, sẽ không thể nào hóa giải, tự nhiên không nói tới chuyện hồi phục, cho nên, từ giờ khắc này Khương Quân Tập chân chính biến thành một phế nhân! Loại kình khí quỷ dị này nàng thậm chí nghĩ chính là do Cửu U Đệ Nhất Thiếu phát ra, tử vong chi khí!

Chuyện này cũng hợp tình hợp lý, mới vừa rồi Quân Khương Lâm thi triển ra chính là nghịch chuyển Khai Thiên Tạo Hóa thần công mà phát huy ra hủy diệt chi khí! Khai Thiên Tạo Hóa Công chính là công pháp thần diệu số một trong thiên địa, thuận theo tự nhiên có thể Khai Thiên Tạo Hóa, sinh cơ vô hạn! Nhưng nghịch hành chính là hủy diệt! Âm cực dương sinh, dương cực âm sinh, nghịch sinh là tử!( âm tới cùng thì sinh dương mà dương tới cùng cực thì sinh âm, ngược của sinh là tử) Thủ đoạn đồng dạng với lúc hắn thi triển qua trên người Tiêu Hàn. Mà Khương Quân Tập chính là người vô cùng may mắn là kẻ thứ hai hưởng qua loại tư vị này!

"Nghe nói yêu nhân ngươi rất bất đồng với người khác, người bình thường không phải là nam thì là nữ, mà ngươi lại một ngày là nam một ngày là nữ? Hôm nay ta cần phải khai mở nhãn giới mới được!" Quân Khương Lâm nghiêng nhìn Khương Quân Tập, đột nhiên trường kiếm vung lên, y phục của Khương Quân Tập bị một kiếm này chém nát, lõa lồ lộ ra hạ thân.

"Quân Khương Lâm ngươi giết ta đi! Hành động nhục nhã như vậy không phải là bổn sắc của nam nhi!" Gió rét trong núi thổi tới, Khương Quân Tập chỉ cảm thấy xấu hổ cùng giận dữ muốn chết! Hắn mặc dù trời sinh tính đê tiện dâm đãng, nhưng đều ở tình huống mình chiếm thế chủ động, hôm nay, lấy một đời thánh giả tôn sư lại bị một tên hậu bối mạnh mẽ lột trần truồng, hành động này chính là một đả kích mãnh liệt, quả là khó có thể hình dung! "Làm nhục ngươi? Đương nhiên là muốn làm nhục ngươi rồi. Bằng không ta dùng một kiếm kết liễu ngươi cho sạch sẽ? Ngươi cho rằng ngươi là con trai ta à? Ta có hứng thú chơi với ngươi sao?"

Quân Khương Lâm chỉ nhìn thoáng qua liền lập tức quay đầu đi, oa oa nôn mửa hai tiếng, cùng với cảm giác vừa rồi bị hắn kẹp, thật buồn nôn, bao nhiêu thứ trong bụng đều nôn ra sạch sẽ, một hồi lâu mới ngừng lại, tiên tay gẩy mũi kiếm, một tấm vải che kín hạ thân hắn, cái này cũng quá buồn nôn đi, tuyệt đối nhìn lần nào là ói lần đó!

"Nghe nói phụ thân của ngươi là dị tộc nhân, phải không?" Quân Khương Lâm tò mò đi tới trước mặt hắn, nói: "Nghe nói dị tộc nhân cũng sống cộng thể? Hơn nữa huynh muội cũng có thể thành vợ chồng? Thật là là là..."

Quân Khương Lâm cười cười khinh thường phun ra một ngụm nước bọt, nói: "Ta vốn muốn mắng thằng cha của ngươi, nhưng cha ngươi căn bản không tính là người, chỉ là tạp chủng mà thôi! Mắng hắn, giống như vũ nhục giọng nói của ta... Ban đầu ta cũng muốn mắng mẫu thân của ngươi, nhưng mẹ của ngươi cũng là người vô tội, hơn nữa, là phụ thân ngươi cái tên tên cầm thú kia lại cường bạo mụ, mới sinh ra ngươi... Cho nên ta cũng không thể mắng mụ..."

Hai mắt của Khương Quân Tập đỏ ngầu, trong miệng ô ô kêu lên, cơ hồ bị mấy lời này của Quân Khương Lâm tức phát ngất đi. "Thật ra, căn bản ta không biết nên mắng ngươi như thế nào cho phải! Hết thảy những lời mắng mỏ cũng không thích hợp dùng trên người ngươi, không sai, vớ vẩn còn có thể mắng cho ngươi càng trở nên đẹp đẽ hơn a... Như vậy chẳng phải là tiện nghi cho ngươi còn gì?"

Khương Quân Tập đột nhiên cười thảm nói: "Quân Khương Lâm, ngươi không phải muốn mắng tên phụ thân chết tiệt kia của ta sao? Cứ mắng đi! Lớn tiếng chửi vào! Nói cho ngươi biết, lão tử so với ngươi càng muốn mắng lão tạp chủng kia! Cái tên lão tạp chủng thiên đao vạn quả kia, lão hỗn đản đoạn tử tuyệt tôn, lão nhân lưỡng tính khốn nạn!"

Quân Khương Lâm ngơ ngẩn. trăm triệu lần không nghĩ tới gia hỏa này lại mắng cha mình lưu loát ác độc như vậy! Điều này cũng làm cho hắn có chút bất ngờ. Gia hỏa này thật đúng là không bằng cầm thú! "Cha của ta... Phi! Hắn cũng xứng?" Khương Quân Tập ngoảnh đầu hung hăng nhổ một ngụm nước bọt, nói: "Hắn bất quá chỉ là một tên cầm thú hạ lưu mà thôi, cũng đã chết đến nơi rồi, lại còn sinh lão tử ra, để lão tử cô linh ở trên cõi đời này chịu mọi khổ sở! Khi lão tử bảy tuổi, một mình trong núi, sống gần bầy sói, tám tuổi lại lưu lạc vào hang sói... Một ngày làm nữ nhân thì bị đám soi xxx, một ngày làm nam nhân..., như vậy...! Lão tử nghĩ tới đây lại muốn đi đào mộ của hắn lên!"

Quân Khương Lâm trố mắt lè lưỡi. Hử, không nghĩ tới tuổi thơ của tên này lại như thế!

Người biến thái quả nhiên sẽ gặp gỡ kẻ biến thái!

Thật là bá đạo!

"Ngươi mắng đi, sao ngươi không mắng hắn! Cái lão tạp chủng kia! Lão...Hỗn đản! Lão biến thái!" Khương Quân Tập thở hồng hộc mắng to, đột nhiên hắc hắc cười nói: "Thống khoái!"

"Có ngươi mắng, ta nhìn như vậy đủ rồi, ngươi mắng so với ta còn độc hơn nhiều lắm!" Quân Khương Lâm cam bái hạ phong. Sống qua hai kiếp, hạng người gì cũng đã gặp qua, nhưng giống như Khương Quân Tập, mắng cha của mình hoành tráng, hùng hồn, ác độc như vậy, thật sự đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Khương Quân Tập không hổ là biến thái trong những kẻ biến thái, người cặn bã trong đám người cặn bã, vô liêm sỉ trong vô liêm sỉ! So sánh với yêu nhân còn yêu nhân hơn! Còn tạp chủng hơn cả đàn tạp chủng!

So sánh với chuyện bày mưu tính kế hãm hại Mai Tuyết Yên đúng là chuyện nhỏ, thật sự nhỏ bé không đáng kể... Người cặn bã như vậy, còn có chuyện gì là không thể làm được? Nhiều nhất cũng chỉ giống như dùng đao giết bò để giết chuột mà thôi!

"Thiên Trụ Sơn bên kia... Phần mộ tổ tiên của nhà ngươi nhất định là bốc ra khói xanh rồi, vì thiện mà bốc lên khói xanh, vì ác mà bốc lên khói đen. Mà phần mộ tổ tiên nhà ngươi, cũng là khói xanh..." Quân Khương Lâm than thở một tiếng: "Tổ tông nhà ngươi... Bỏ đi, lão tử thật sự không có tâm trạng để mắng, cũng quá buồn nôn đi...Bây giờ tiễn ngươi lên đường a! Thật là không còn tâm tình để hành hạ ngươi nữa!"

Khương Quân Tập cười lớn nói: "Không có gì để nói? Quân Khương Lâm, ha ha ha, lên đường, hắc hắc, lão tử cầu ngươi một chuyện!"

Hắn không đợi Quân Khương Lâm trả lời, đã oán độc nói: "Lão tử hận thấu thân thể này! Ta hi vọng ngươi làm nhanh gọn, tiễn ta lên đường, đem thân thể lão tử chia làm hai nửa, chém thành ngàn mảnh, để cho huyết mạch cái tên tạp chủng kia, chảy sạch trong thân thể ta! Lão tử xuống Địa phủ sẽ đi tính sổ với tên tạp chủng kia!" Khương Quân Tập dữ tợn cười, cười như dốc cạn đáy lòng: "Ta muốn để cho hắn đoạn tử tuyệt tôn!"

"Ai nha, ta là người thiện lương, ta làm sao lại tàn nhẫn như vậy chứ, ta sẽ giúp ngươi chuẩn bị một cái chết cực kỳ thoải mái! Khương Quân Tập, ngươi cứ từ từ thưởng thức, đó là chuyện ôn tình đã lâu ngươi chưa được thưởng thức a." Quân Khương Lâm hoàn toàn không có nhìn vẻ mặt của đối phương, đột nhiên xoạt xoạt một tiếng, xé rách tất cả y phục của hắn, vừa lấy ra một lọ chất lỏng, sau đó vẩy vẩy trên người hắn, một loại mùi quái dị trong nháy mắt bốc lên.

Chỉ là phương xa truyền đến tiếng tru của bầy sói...

Quân Khương Lâm bay lên, đem cái chai chất lỏng màu xanh đen vẩy lên giữa không trung, sau đó vung tay lên, trong phương viên mấy trăm dặm đều tràn ngập mùi vị quái dị này.

Sau đó hắn đồng thời lùi lại, chuôi kiếm mạnh mẽ điểm tại đan điền của Khương Quân Tập, một tiếng động nhỏ vang lên, huyền khí bản thân Khương Quân Tập đã hoàn toàn bị đánh tan!

Từ lúc này, Khương Quân Tập mặc dù vẫn là thánh giả nhất cấp huyền khí, nhưng nửa điểm cũng không vận dụng được, vô luận là phóng ra ngoài để hộ thân cũng không được, tác dụng duy nhất chỉ là duy trì sự sống, chữa trị những vết thương kia! Để hắn không chết nhanh như vậy! Sau một khắc tất cả dã lang từ đằng xa dị thường hưng phấn chạy tới...

Khương Quân Tập hoảng sợ rống to: "Quân Khương Lâm, ngươi muốn làm gì? Ngươi giết ta đi, ngươi mau giết ta đi!" Hắn đã nhận ra vật này là thứ gì... Nhưng chính là vì đã nhận ra mới khiến hắn sợ hãi, đồng thời khiến hắn buồn nôn tới cực điểm...

Cái này...Chính là khí tức xuân dược phát tình dã lang... Mà hiện tại, ngày đông lạnh vừa qua, chính là lúc phát tình của động vật.


Thân thể Quân Khương Lâm dần dần bay xa: "Hưởng thụ đi nhé, Khương Quân Tập! Nơi này sẽ là nơi khôi phục ký ức đẹp đẽ lúc tuổi thơ của ngươi, coi như là một đặc ân lúc nhân sinh ban cho ngươi! Đúng rồi ngươi thân là tu vi thánh giả, năng lực chữa trị hơn xa thường nhân, hẳn là có thể kéo dài trận chiến này, cứ từ từ hưởng thụ đi nhé!"


Thanh âm vù vù vang lên, bảy tám con sói hoang to bằng con nghé con đột nhiên từ trong rừng cây xông ra, ánh mắt của mỗi một con đều ẩn ẩn lục quang, ngửi được cỗ khí tức làm cho chúng hưng phấn, bọn chúng đều nhào về phía Khương Quân Tập đang nằm trên mặt đấ...t


Con mồi trước mắt, ngoại trừ là bữa ăn ngon ra, còn là một loại đồ chơi rất hấp dẫn! Là thứ hấp dẫn nhất trên đời này... Khương Quân Tập kêu thảm, bầy sói đã bao vây lấy hắn, khẽ ước lượng qua một canh giờ, Quân Khương Lâm mới trở lại, trên mặt đất chỉ còn lại một đống xương trắng...


"Hừ! Chắc là thỏa mãn rồi chứ, coi như tiện nghi cho ngươi! Trước khi chết còn thoải mái như vậy, dục tiên dục tử a..." Quân Khương Lâm xoay người hướng về phía đông nam mà đi. Trước khi đi hắn còn đem đám huyết nhục xương cốt dưới mặt đất chấn thành nát bấy... Phía đông nam còn có năm vị thánh giả đang đợi!

Dị Thế Tà Quân


Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ


Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK