Mục lục
Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 141

Chỉ mong ba vị ca ca của mình, không hùa theo Quân lão công tước thêm dầu vào lửa, càng làm cho thiên hạ đại loạn. Tuy rằng không có tận mắt chứng kiến, nhưng trong lòng Linh Mộng công chúa, Quân Khương Lâmhơn phân nửa là không còn có hy vọng. Dù sao, hai thích khách là từ phía bên hắn xông tới, mà khi đó, hắn đã ngã xuống rồi. Nếu không phải đã chết, thích khách sao lại có thể buông tha hắn? Vài vị thị vệ tìm kiếm chung quanh, tìm một vòng, nhưng không phát hiện ra thân thể Quân lâm hiện tại đang nằm dưới thi thể tên sát thủ. Một tên thị vệ cao lớn thô hào nhọc nhằn chạy tới, bẩm báo:

– Hồi bẩm Công chúa, không có phát hiện ra thi thể Quân Tam công tử không biết có phải đã chạy thoát rồi hay chưa.

Linh Mộng công chúa nghe hắn nói xong thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa phun ra búng máu. Nói vậy là sao? Không phát hiện thi thể, không biết đã chạy thoát hay chưa? Thi thể mà còn chạy được? Ta ngất toàn tập.

Mộ Dung Thiên Quân sắc mặt trầm xuống:

– Ngươi nói cái gì?

Tên thị vệ kia hoảng hốt, lắp bắp nói:

– Bẩm, thuộc hạ nói… là thuộc hạ nói, quả thật không… không phát hiện thi thể Quân Tam công tử, có thể hắn đã chạy rồi… Không, không đúng! Thuộc hạ nói là…

– Đủ rồi! Ngươi đừng nói nữa!

Mộ Dung Thiên Quân sắc mặt tối sầm:

– Không tìm thấy xác, thì không thể nói là đã chết! Càng không thể nói là thi thể, phải nói là không thấy thi thể của Quân Tam công tử. Hiểu chưa?

Bọn thị vệ vâng vâng dạ dạ, trong lòng thầm oán: “Còn không phải chính ngươi nói là đã chết? Lại còn giáo huấn chúng ta! Mẹ nó chứ, chúng ta khinh bỉ ngươi, khinh bỉ từ đầu cho đến thằng hai. Phi phi!”

Linh Mộng công chúa ngao ngán nói:

– Tìm kiếm chung quanh cẩn thận một chút, nếu phát hiện … thi thể Quân Tam công tử… phải mau chóng đưa về Quân gia.

Chịu ảnh hưởng của bọn họ, Linh Mộng công chúa cũng bất giác thốt lên hai chữ “thi thể”. Tìm kiếm lại một lần nữa, vẫn không có phát hiện ra, Linh Mộng công chúa liền an bài một gã thị vệ vội vàng đi đến Quân gia báo tin. Tên thị vệ kia vừa mới thúc ngựa rời đi, bỗng thấy một cái bóng người từ xa lao đến, thoắt một cái đã tới trước mặt. Đó là một tiểu lão đầu gầy gò bé nhỏ.

Mộ Dung Thiên Quân vội rút kiếm, miệng hỏi:

– Người nào?

Thần sắc vô cùng nghiêm cẩn.

– Ây da, tìm người tìm người.

Tiểu lão đầu thần tình lo lắng buồn bực, bới chổ nọ xọ chổ kia tìm lung tung, vẻ mặt vô cùng sốt ruột, đối với câu hỏi của Mộ Dung Thiên Quân như mắt điếc tai ngơ.

Mộ Dung Thiên Quân giận dữ, quát lớn:

– Bắt hắn lại!

Công chúa vừa mới gặp chuyện, lại xuất hiện một tên quái nhân như vậy, thật sự rất khả nghi. Binh lính bốn phía dạ ran, đang muốn xông tới. Bổng thấy lão nhân kia hưng phấn kêu lên:

– Tìm được rồi, ha ha, ta để sổng ra, là tiểu tiểu tử thối tha nhà ngươi bị người ta đâm cho một nhát. Để xem lần sau ngươi còn chạy nữa thôi, ngươi lại bị tóm rồi he he!

Khẩu khí vô cùng vui sướng khi thấy người khác gặp họa. Chỉ thấy lão lao đến trước một thi thể hắc y thích khách, rút thanh kiếm ra.

– Té ra hắn là một tên thích khách. Bắt trói lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK