Quản Thanh Hàn băng tuyết thông minh, nàng đã cảm nhận được sự thay đổi to lớn của Quân Khương Lâm, tuy rằng xử sự đanh đá cao ngao nhưng bản chất vẫn là một nam hài. trải qua lần thay đổi này Quân Khương Lâm đã trở thành một nam nhân chân chính! Trở thành một nam nhân đỉnh thiên lập địa! nàng cảm nhận rõ ràng được tình cảm của Quân Khương Lâm đối với mình lúc này chưa thật lớn nhưng bất kể như thế nào, nàng nguyện ý đợi chờ!
Đây cũng là lần đầu tiên Quản Thanh Hàn biểu lộ tình cảm của mình đối với Quân Khương Lâm! bởi vì hiện tại Quân Khương Lâm tuy rằng tàn nhẫn, tuy rằng kiên cường nhưng không thể nghi ngờ nội tâm lại là nhu nhược nhất! Nhất là cảm tình! Cần nàng vun đắp an ủi!
Độc Cô Tiểu Nghệ hai mắt mở to nhìn Quân Khương Lâm nghiêm túc nói: " Mạc Tà ca ca… lời Quản tỷ nói cũng là lời ta muốn nói, bất kể như thế nào chúng ta đều cùng một đường với ngươi, chờ Tuyết Yên tỷ tỷ trở về."
Quân Khương Lâm mìm cười một chút, liếc mắt nhìn hai nàng một cái rồi nói: "Yên tâm đi nàng ta sẽ không có việc gì đâu, ta cũng không việc gì các ngươi cũng thế." Dừng lại một chút, nói " ta muốn đi luyện công, nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Đông Phương Vấn Tâm cảm thấy có chút buồn bực, nhìn bóng lưng Quân Khương Lâm chậm rãi biến mất không khỏi kinh ngạc xoay đầu lại hỏi: " không đúng nha, lấy tình cách của Mạc Tà có thù tất báo, lần này ăn thiệt thòi lớn như vậy mà không nói tới việc báo thù? Cũng không có nói cừu nhân là ai? Việc này! việc này không tầm thường chút nào?" nàng vừa nói mọi người đều cảm thấy kỳ quái.
Quân Chiến Thiên thở dài một tiếng nói: " chân chính là không tầm thường? từ hôm nay trở đi Mạc Tà mới trở thành một nam nhận! Nam nhân có một số việc chỉ cần làm không cần phải nói! Thù này cần gì phải nói! Cừu nhân là ai Mạc Tà so với chúng ta còn rõ ràng hơn nhiều còn cần gì phải hỏi?"
Ban đêm, Lý Du Nhiên một mình đứng trong phòng tại phủ của nhị hoàng tử, ngồi lẳng lặng nhìn ngọn đèn trước mặt, hắn toát ra thần thái bình tĩnh mà thâm thúy tựa hồ như đang đợi chờ cái gì. Thật lâu sau một bóng người chợt lóe lên trong phòng của hắn hoàn toàn khác với lẽ thông thường xuất hiên một người cao ngất! một thân bạch y, máy kiếm gương mặt anh tuấn không một chút biểu tình, chắp hai tay sau lưng ánh mắt lạnh lung nghiệm nghị! Đúng là Quân Khương Lâm!
Quân Khương Lâm muốn báo thù, nhưng hắn biết đối mặt với mình là ai. ở trước mặt người nhà hắn không nói bởi sợ người nhà lo lắng. cho nên hắn không nói. Nhưng hắn biết còn có một người nhất định biết đáp án! Hơn nữa so với mọi người thì rõ ràng hơn! Người này chính là Lý Du Nhiên! Cho nên sau khi hắn trở về biệt viện liền lập tức Âm Dương Độn, một đường đi tới đây!
Nhẫn! con mẹ nó ta không thể nhẫn được! Không cho Tạm Đại thánh địa máu chảy thành sông hài cốt chất cao như núi, lão tử từ này tên không gọi là Quân Khương Lâm không xưng Tà quân…" Ngươi đã đến rồi?Ta biết ngươi nhất đinh sẽ tới tìm ta, ta một mực đang chờ ngươi!" Lý Du Nhiên cười cười, ở trước mặt tự nhiên rót đầy chén trả, thản nhiên nói.
Nhìn thấy Quân Khương Lâm xuất hiện Lý Du Nhiên vẫn như lẽ thông thường hắn ngẩng dầu nhìn Quân Khương Lâm mỉm cười: " nếu ngươi không tới tìm ta, ta ngược lại cần chân chính lo lắng."
Quân Khương Lâm thản nhiên cười cười nói: " Lý Du Nhiên người biết không ngươi có một khuyết điểm chính là ngươi quá thông minh!"
" Thông minh cố nhiên chưa chắc đã là chuyện tốt nhưng có đôi khi không thông minh rất có thể chết không có chỗ chôn!" Lý Du Nhiên thản nhiên nở nụ cười:" Tam thiếu ít nhất ở điểm này chúng ta là cùng một loại người… nhưng nếu ta là ngươi ta quyết sẽ không tùy tiện đụng tới Tam Đại thánh địa! ở trước mặt thực lực tuyệt đối cho dù ngươi dùng muôn vàn diệu kế cũng không có ý nghĩa! hậu quả trước mắt chính là chứng minh tốt nhất! điểm này người tính sai."
" Ta biết nếu ngươi là ta ngươi sẽ chọn ẩn nhẫn luôn luôn ẩn nhẫn đến khi ngươi có đủ thực lực để đối kháng, vừa xuất hiện liền có thể chấn dộng thiên hạ, duy ngã độc tôn, ngươi mới bộc lộ ra thực lực của ngươi sau khi quét ngang giang hồ quét ngang thiên hạ đem hết thảy thanh âm phản đổi, hết thảy địch nhân dùng thủ đoạn tối thiết huyết tối tàn khốc nhất mà hủy diệt! không tiếc hết thảy đại giới vì đợi ngày trả thù, không từ một thủ đoạn nào để hoàn thành! Thuân ta thì sống nghịch ta thì chết!" Quân Khương Lâm mỉm cười ở trước mắt hắn ngồi xuống:" Đấy là ngươi Lý Du Nhiên nhưng đó không phải là ta Quân Khương Lâm "
"Ngươi đã nói như vậy, ta đúng là có loại ý nghĩa này cho nên cuối cùng ta với ngươi là hai loại người!" Lý Du Nhiên nói"" ta dùng thủ đoạn này mặc có chút vô sỉ có chút vô tình thầm chí là bỉ ổi nhưng ít nhất ta không trở thành người đứng đầu sóng ngọn gió sẽ không trở thành mục tiêu công kích! Nhưng ngươi từ lúc ngươi cường thế xuất hiện, chính là phong vân không ngừng hướng tới ngươi hội tụ! tuy rằng kích thích tuy rằng nhiệt huyết cao chót vót, nhưng nguy hiểm lại càng lớn! cây có mọc thành rừng nhưng gió vẫn thổi bật rễ! tuy ngươi thân mình không tổn hao gì nhưng người bên cạnh ngươi thì sao?"
"Quật khởi quá nhanh sẽ là nhược điểm trí mạng của ngươi!" Lý Du Nhiên một câu nói đúng điểm yếu Quân Khương Lâm, lời nói bén nhọn nói tiếp: " Quật khởi quá nhanh hơn nữa chỉ được một mình ngươi quật khởi hoàn toàn không có nội tình thâm hậu làm lá chắn, mà tốc tộ quật khởi của ngươi khiến cho các thực lực cao tầng cũng kiêng kị! bọn hắn không đối phó được người thì đối phó ai? Chớ nói đến ngươi cùng Tam Đại Thánh Địa đối địch cho dù là quan hệ tốt đẹp đi nữa bọn hắn cũng sẽ tiêu diệt ngươi, bởi tốc độ quật khởi quá lớn là uy hiếp to lớn thật sự to lứn, bọn hắn không thể khoan dùng mà cũng không có gan khoan dung!"
Lý Du Nhiên có chút hâm mộ cũng có chút thổn thức nói: " cao tầng sẽ không có ai cứ như vậy ngồi xem ngươi quật khởi, bởi ngươi mới mười tám tuổi! chỉ có mười tám tuổi mà thôi!"
" có thể bọn hắn tu luyện cả đời thậm chí là mấy trăm năm, tuyệt đại đa số không bằng ngươi! Ngươi bất tử làm sao bọn hắn có thể an tâm? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn ngươi quật khởi rồi sau đó từng bước từng bước đem bọn hắn dẫm nát dưới chân cúi đầu nghe lệnh ngươi sao? Đây là điều bất kì kẻ nào có thể chấp nhận!"
Quân Khương Lâm lạnh lùng nở nụ cười: " Nhân sinh trên đời chính là muốn lấy sức mình mà nghịch chuyển càn khôn! Coi như không cầm đi được chăng nữa cũng muốn một tay nắm giữ! Nếu không sống cả đời chẳng có cái ý nghĩa gì cả? cả cuộc đời không có nửa điểm phong ba điểm xuyết chẳng phải là quá mức buồn tẻ sao!"
" Ta là Quân Khương Lâm ta muốn cho thiên hạ phong vân tùy ta mà động! chính là không kiêng nể gì! Ngước đầu nhìn thiên hạ, ta muốn gió có gió muốn mưa có mưa, nắm thương sinh thiên hạ trong tay!" Quân Khương Lâm thản nhiên nói: " Tam Đại Thánh Địa như thế nào? Bọn nó muốn đào thải ta, chẳng nhẽ ta lại để cho bọn họ đào thải sao?".
Nhưng nhân sinh trên đời chỉ cần có một chút bầu không khí không trong lành nhất định phải giải trừ nhất định phải hiểu biết nhất định phải đối mặt! Hoặc là ngươi cho rằng ta vô sỉ, vô tình nhưng ta là người như vậy, ta tin tưởng rằng cách của ta là thoải mái nhất!" Lý Du Nhiên thản nhiên nói: " bởi vì ta chỉ tin tưởng mình trừ bản thân thì không tin tưởng ai khác!"" những người như ngươi sống cũng thật đáng buồn" Quân Khương Lâm thương hại nhìn Lý Du Nhiên nói.
" Thật đáng buồn, đó là cách nhìn của mỗi người, mỗi người đều có cách sống khác nhau!" Lý Du Nhiên ngang nhiên nói: " chỉ cần ta cảm thấy không đáng buồn thì ta cả đời này đã thành công! Chỉ cần cuối cùng thành công trả gía thì đã làm sao?"
" Có lẽ! mỗi con người khi sống, hết thẩy nội tâm đều ở sâu phía trong. Điểm này chúng ta cùng đứng trên một lập trường" Quân Khương Lâm trầm giọng tựu nói: " nay ta tới đây hẳn ngươi cũng biết mục đích!" " Đương nhiên nếu không ta sẽ không chờ ngươi!" Lý Du Nhiên cười rộ lên: " hơn nữa ta nói ngươi tới không phải để giết ta!" " Giết ngươi hay không có lẽ tương lại sẽ biết, ngươi có thể cho ta lý do vì sao ta không giết ngươi" Quân Khương Lâm thản nhiên nói, ánh mắt chợt lóe lên bức người.
Lý Du Nhiên ha ha cười: bởi vì ta đã hiểu rõ chính mình cũng như thấy rõ ràng ngươi Tam Thiếu, ta với ngươi chỉ có thể làm bạn không thể làm kẻ thù mà nếu không thể làm bạn thì cũng không phải là kẻ thù."
Nói xong những lời này, Lý Du Nhiên liền nhanh chóng cải biến đề tài: "Tam Thiếu muốn biết cái gì? Nói ngắn gọn đi!" "Ta muốn biế...t những gì ngươi biết rõ, hết thảy, toàn bộ hết thảy!" Quân Khương Lâm lạnh lùng nói, trong mắt lành lạnh sát khí chợt lóe lên.
Lý Du Nhiên thẳng thắn thành khẩn nói: " có nhiều liên lụy trong việc này, Mai Tôn Giả cũng tuyệt đối không tránh được kiếp nạn này! Coi như ta có thong báo trước đi nữa! nàng cũng sẽ không bỏ trốn!"
" Nói điểm chính! Lý Du Nhiên nói những chuyện ấy với ta không có ý nghĩa: Quân Khương Lâm hờ hững nói:" ta chỉ muốn biết trong sự kiện lần này những người bày mưu tính kế là ai."
Lý Du Nhiên cười khổ một tiếng:"Tam Đại Thánh Địa lần này mỗi nhà đều lấy ba vị Thánh Giả cầm đầu bốn vị Chí Tôn còn có một vị cầm đầu đã đạt tới Tôn Giả. Nhân số như thế tuy không nhiều nhưng thực lực mạnh mẽ tới cực điểm"
Nói xong hắn cũng không đợi Quân Khương Lâm lên tiếng hỏi nữa liền kể lại toàn bộ đội hình của Tam Đại Thánh Địa khi ấy.
Lần lượt tên những người đó từ trong miệng hắn nói ra. Còn đối với Quân Khương Lâm thì hắn một mực trầm tựu, hắn đang yên lặng dùng trí nhớ ghi lại những cái tên đó!
Những người đó đều là hung thủ khiến cho Mai Tuyết Yên bị thương tổn.
Vô luận là trực tiếp hay gián tiếp vô luận có phải là tự mình rat ay hay không!
Một người cũng sẽ không bỏ qua!
" Lập kế hoạch này chính là Âm Dương Thánh Giả Khương Quân Tập!" Lý Du Nhiên cười khổ nói: nguyên gốc hắn định bắt gia gia của người để làm uy hiếp bức bách sư phó của ngươi hiện thân nhưng bị ta phủ định lúc sau bọn hắn theo dấu vết để lại trên hư không Quân gia xác định vị sư phụ cường đại của ngươi không có trấn thủ tại Quân gia, vì thế mới hành động! mà vào lúc này Mai Tôn Giả lại dẫn dắt nhân mã chiến thắng trở về! đoạn sau tin tưởng chắc ngươi cũng biết!"
Lý Du Nhiên đối với chính mình âm thầm hỗ trợ nhưng hắn tin tưởng Quân Khương Lâm nghe hiểu được và lại tuyệt đối không phủ nhận vô luận nguyên nhân vì sao mình làm thế thì cũng giống như thuận nước đẩy thuyền.
Âm dương Thánh Giả... Khương Quân Tập!" Quân Khương Lâm thì thào lập lại một lần tên này, trong mắt ánh sáng chợt lóe, cúi đầu nói: "Người này, ta sẽ cho hắn biết, trong cuộc sống thế nào là đáng sợ.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến