Chương 558: Tiệc bào ngư
"Được rồi." Nghe Cổ Dục nói như vậy, Lâm Lôi cũng thuần thục đi hái một ít ớt nhỏ và rau linh tinh. Đương nhiên, Cổ Dục trồng loại ớt Carol tử thần kia thì họ không có đụng tới, hai thứ kia không phải là loại có thể dùng để cho vào thức ăn để tăng hương vị được.
Lúc Lâm Lôi và Lý Vân Vân đi thu dọn đồ ăn, Cổ Dục cũng đi lên lầu hai, nhưng Cổ Dục cũng không có lấy Bào ngư đen, mà hắn chọn là loại bào Ngư Nam Phi.
Bào ngư Nam Phi, trước đây được đánh giá là một loại hải sản đắt nhất thế giới. Đương nhiên hiện tại cũng không còn quá quý, ở các vùng duyên hải trong nước một kg chừng 200 tệ là có thể mua được. Nhưng những thứ này không phải là được nuôi ở trong nước, mà là do buôn lậu hoặc bắt trộm.
Bào ngư Nam Phi chính gốc có quy định, kích thước không quá 500g thì không cho phép bắt. Mà loại bào ngư này muốn phát triển đến kích cỡ 500g thì phải cần ít nhất là mười năm.
Do đó, bào ngư Nam Phi ở trong nước có kích thước 250g đã là không tệ rồi. Những thứ này đều là do những người buôn lậu khai thác. Mà châu Phi ở bên kia mọi người có xem tin tức thì cũng biết, chính phủ mặc dù có quy định rõ ràng như thế, nhưng người không tuân thủ thật sự là quá nhiều.
Những con bào ngư Nam Phi này của Cổ Dục tuy rằng kích thước không to bằng bào ngư đen, nhưng mà cũng không dưới 1,5 kg. Cho dù là loại tinh phẩm nhất trong các loại tinh phẩm cũng không đạt được kích cỡ này.
Bào ngư này nếu lấy ra bán, một con bán mấy chục ngàn tệ cũng không thành vấn đề.
Đương nhiên, Cổ Dục cũng không lấy ra bán làm gì, hắn muốn giữ lại để ăn.
Từ lầu hai vớt bốn con bào ngư, tiếp đó thì Cổ Dục xuống bếp rồi bắt đầu trổ tài nấu nướng. Trước tiên xử lý bào ngư, mấy con bào ngư này vẻ ngoài không dễ nhìn chút nào. Lúc xử lý còn có thể sủi bọt, nhưng mà chất thịt của chúng thì không hề tệ. Sau khi xử lý xong, cầm dao nhỏ bắt đầu xử lý phần thịt bào ngư.
Tiếp đó thì vứt bỏ nội tạng, có người nói nội tạng của chúng cũng có thể ăn, nhưng mà Cổ Dục lại không thích chúng.
Kế tiếp và cũng là quan trọng nhất, chính là phải lấy răng của chúng ra.
Cần phải dùng dao nhỏ nại răng ở trên miệng của nó ra, sau khi lấy xong phần răng và nội tạng bỏ đi thì tới giai đoạn thái nhỏ.
Hôm nay Cổ Dục định dùng bào ngư làm hai món ăn. Một là bào ngư chiên bơ, đây cũng là cách làm mà hắn thích, hắn không thích ăn sống. Do đó lúc bình thường ăn những loại hải sản có thể làm sashimi, ví dụ như cá hồi, tôm hồng… hắn đều lựa chọn làm chiên bơ.
Còn món bào ngư thứ hai đó là bào ngư xào với hành tỏi.
Dùng hành tỏi xào bào ngư, trước tiên làm nóng dầu. Tiếp đó cho bào ngư đã thái lát vào đảo đều tay, quan trong nhất là phải làm thật nhanh để thịt bào ngư chín và ra nước. Bào ngư, ốc biển mấy loại này đều có vấn đề khi chế biến.
Đó chính là nếu để lâu trên lửa thì thịt sẽ không nhai nổi, cho nên phải nắm giữ sức lửa là đều quan trọng nhất. Mà Cổ Dục ở phương diện nấu ăn thì khỏi phải bàn rồi.
Khi xào xong bào ngư, tiếp đó rót dầu vào để tiếp tục xào hành tỏi, ớt, tiêu, lại rót dầu hàu, bột gà, tinh bột, cùng với chút nước. Tiếp đó xào đơn giản một chút cho mùi thơm dậy lên thì có thể ra khỏi chảo.
Còn món chiên bơ thì lại đơn giản, dùng bơ chiên là được. Nếu như nhạt thì có thể thêm một chút muối, trong nhà thường ăn bò bít tên hay ăn hải sản đều phải dùng.
Hai món ăn đơn giản, chỉ chốc lát sau đã ra khỏi nồi. Đương nhiên, ngoại trừ hai món ăn này ra thì hiện tại chưa có thêm món gì khác, bốn con bào ngư cộng lại đã gần 3 kg. Bỏ vỏ xử lý xong còn lại khoảng 1,5 kg cũng không tệ, nhưng mà như vậy thì cũng không đủ cả nhà Cổ Dục năm người ăn.
Có người nói, nhiêu đây chắc cũng đủ rồi, hơn 1,5 kg lận mà. Bên cạnh còn có thêm nguyên liệu, mỗi người ăn thêm một ít cơm cũng đủ no rồi. Nhưng mà Cổ Dục nấu ăn, làm gì có chuyện vừa đủ chứ?
Cho nên ngoại trừ món ăn này ra, Cổ Dục còn làm không ít món ăn phụ. Một dĩa thịt anh đào, đây cũng là món Cổ Dục thích ăn, chua ngọt ngon miệng. Một dĩa thịt bò luộc, một dĩa đậu hũ khô Đông Bắc, một dĩa địa tam tiên, một dĩa khoai tây chiên. Công thêm một nồi canh trứng cà chua, bảy món ăn một món canh, gộp lại đủ tám món, nhìn đúng là quá sung túc.
Tuy nhiên, đừng nhìn thấy nhiều món như vậy mà nói nhà Cổ Dục lãng phí, nếu trong người trong nhà ăn không hết thì còn có Vua Núi, Bạo Quân cũng có thể giúp tiêu diệt sạch sẽ đồ ăn thừa!
“Ăn thôi nào!” Khi người một nhà đều ngồi xuống bàn cơm, Cổ Dục cũng cầm lên đũa ăn. Khách sáo gì nữa chứ, tiêu diệt thôi!
Đang lúc cả nhà Cổ Dục ấm áp ăn cơm trưa, hưởng thụ thức ăn ngon, không gian ấm áp, cuộc sống gia đình ấm cúng.
Lúc này, ở trong nhà cô Hai của Lý Vân Vân trên trấn thì hoàn toàn ngược lại...
Trong căn phòng lạnh như băng, Kha Tử Nhiên lúc này đang vùi đầu hút thuốc. Mà ở bên cạnh hắn, cô Hai của Lý Vân Vân đang ngồi ở chỗ đó khóc trời trách đất. Về phần ngoài cửa nhà bọn họ thì lúc này lại bị dội sơn không ít, còn có mấy chữ lớn… ‘Nợ thì trả, bằng không giết cả nhà!
“Cái ông này, làm gì không làm, ăn cái gì không ăn, hiện tại trong nhà bị ông tạo thành như vậy. Ông nói làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây hả!
Vừa lau nước mắt, Cô Hai của Lý Vân Vân vừa lớn tiếng mắng chửi Kha Tử Nhiên.
"Đừng nói nữa, không biết phiền lắm sao? Cái này là do tôi bị lừa, bà nghĩ tôi muốn à!” Nghe Cô Hai Lý Vân Vân nói, Kha Tử Nhiên lớn tiếng kêu lên.
“Bị lừa, bị lừa sao ông không báo cảnh sát hả! Nghe Kha Tử Nhiên còn dám trả lời, Cô Hai của Lý Vân Vân lập tức nhìn sang, vẻ mặt khó chịu lớn tiếng nói.