Chương 528: Rối rắm của Triệu Hàn
Hôm nay hắn uống rất vui vẻ, đương nhiên uống cũng không ít. Cho nên hắn cũng không hiểu là Triệu Hàn đang nói cái gì. Nghe lời nói của Cổ Dục, Triệu Hàn cũng không thèm để ý, cười hì hì đỡ hắn đến sô pha. Sau khi đưa cho hắn một cốc nước thì cầm điện thoại của cô mở ra cho hắn xem.
Trên điện thoại của cô là giao diện có tích xanh của vị ảnh đế họ Ngô. Bên trên đang phát dáng vẻ của Cổ Dục khi đang hát. Cổ Dục nhìn thoáng qua, khá lắm, bài hát này đúng thật là đã bùng nổ. Hơn hai triệu lượt xem, hơn bảy chục ngàn bình luận.
Đoán rằng rất nhanh sẽ lên hot search.
“Anh yêu, anh thật giỏi quá đi!” Nhìn Cổ Dục, trong mắt Triệu Hàn tươi như nở hoa. Người ta đã nói khi yêu, trí thông minh của phụ nữ sẽ trở về con số âm mà.
Rõ ràng bây giờ Triệu Hàn đang có biểu hiện này, đương nhiên chủ yếu cũng là vì liên quan đến việc tên Cổ Dục này quá trâu bò, dường như không có việc gì là hắn không làm được. Đúng là quá lợi hại.
“Ha ha ha! Nói bằng giọng Đông Bắc luôn rồi kìa! Anh giỏi như vậy có muốn thưởng gì cho anh hay không?” Nghe lời nói của Triệu Hàn, Cổ Dục sờ sờ lên tóc cô nói.
Vốn dĩ Cổ Dục chỉ định trêu đùa một chút, nhưng sau khi nghe lời nói của Cổ Dục, khuôn mặt Triệu Hàn lại đỏ lên, sau đó từ từ tiến đến gần rồi mở ra thời gian trao thưởng…
Một đêm qua đi, nháy mắt đã đến ngày hôm sau.
Sáng ngày hôm sau, khi Cổ Dục vào nhà vệ sinh rửa mặt. Triệu Hàn bị giằng co cả đêm cũng đã tỉnh lại. Nhưng mà chuyện đầu tiên cô làm sau khi tỉnh giấc lại là xem hot search. Quả nhiên, bài hát kia của Cổ Dục trực tiếp vọt lên vị trí thứ nhất.
Vị trí thứ hai là một vị tiểu thịt tươi nào đó công bố chuyện tình cảm. Thứ ba là một vị minh tinh nào đó tung hàng hiệu…
Thấy những thứ này, Triệu Hàn không khỏi nở nụ cười. Đoán chừng hai người kia có nằm mơ cũng không ngờ tin tức mình vất vả mới làm ra được cứ thế mà bị đẩy xuống.
Mở hot search đầu tiên ra, một lần nữa nhìn Cổ Dục đang đàn hát, mặt mũi Triệu Hàn tràn đầy vui vẻ. Có lẽ đây chính là tình yêu…
“Nhưng mà, thật tiếc, loại cảm giác này lại không kéo dài được bao lâu. Đến cùng thì mình còn muốn duy trì hay không đây?”
Một lát sau, sau khi hot search đầu tiên phát hết, Triệu Hàn nhìn về hướng nhà vệ sinh chống cằm mà suy tư.
Bây giờ cô vô cùng rối rắm, một mặt cô rất muốn ở chung một chỗ với Cổ Dục. Nhưng cô cũng biết rằng, Cổ Dục không thể nào vì mình mà ở lại thủ đô.
Chưa nói đến ba người Tống Mính, Lý Vân Vân, Lâm Lôi, cho dù là cô thì cũng sẽ không nguyện ý để Cổ Dục vứt bỏ sự nghiệp ở quê mà ở lại bên cạnh mình.
Mà đi theo Cổ Dục trở về thì cô lại không quá cam tâm.
Cái này không liên quan gì đến chuyện tiền bạc.
Cô dốc sức ở thành phố lâu như vậy, tuy rằng người đàn ông của cô sẽ không để cô lo lắng về chuyện tiền bạc. Nhưng cứ xám xịt như thế này trở về cô vẫn cảm thấy có chút không cam lòng.
“Haizz, trước hết cứ giữ nguyên như thế này đã. Để xem thế nào đã, qua năm nữa rồi nói tính sau.” Suy nghĩ một hồi lâu, đến tận khi tiếng rửa mặt trong nhà vệ sinh kết thúc, Triệu Hàn mới ôm đầu nhỏ giọng nói, đồng thời trong lòng cũng hạ quyết tâm.
Nhưng lúc cô chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh rửa mặt thì điện thoại trên đầu giường của Cổ Dục lại đột nhiên vang lên.
Cổ Dục, nếu như bạn nói hắn không cặn bã thì không có khả năng, nhưng nói hắn cặn bã ư, lắm lúc hắn lại biểu hiện rất vô tư. Được rồi. Đây chính là một tên cặn bã vô tư.
Cổ Dục chỉ có một cái di động, không giống như phần lớn nam nhân đều có hai cái. Một cái cho công việc, một cái cho việc riêng tư.
Hơn nữa điện thoại di động của hắn tất cả nữ nhân của hắn đều có thể dùng vân tay của mình để mở. Điện thoại di động của hắn đều lưu vân tay của các cô gái. Các cô lúc nào cũng có thể xem nội dung trong di động của Cổ Dục. Nhưng thật ra, khi bạn thản nhiên như vậy các cô ấy lại không tình nguyện đi tra xét. Đây có phải là một loại phản tâm lý hay không thì Cổ Dục không biết.
Bởi vì hắn căn bản cũng không để ý những chuyện nhỏ nhặt này.
Triệu Hàn nhìn điện thoại của Cổ Dục, bên trên hiển thị tên gọi không phải của ai khác mà chính là của Lương Tuyết. Khi nhìn thấy cái tên này, Triệu Hàn bất giác mím môi.
Thật ra cô quen biết Cổ Dục coi như là thông qua Lương Tuyết, hai cô cũng là bạn thân của nhau. Hơn nữa, cô cũng biết Lương Tuyết có chút để tâm đến Cổ Dục, mà bây giờ mình lại đoạt mất anh ấy, trong lòng cô cũng có chút chột dạ.
Nhưng mà điều này cũng không thể trách Triệu Hàn. Ai bảo Lương Tuyết gần đây quá bận rộn công việc chứ.
Kể từ lúc Cổ Dục cho cô một bài hát, chỗ nền tảng livestream của Lương Tuyết và những tài nguyên kia dồn dập đổ lên đầu cô.
Không chỉ có ghi âm bài ‘hồng chiêu nguyện’ kia, còn có quay MV.
Còn tung lên mạng những đoạn vũ đạo, gây không ít tiếng vang trong cả giới vũ đạo bình thường lẫn giới vũ đạo cổ trang.
Mà cũng vì bài hát này hot lên mà cô ấy cũng bắt đầu bận rộn.
Không nói đến những cái khác, ít nhất là đi lưu diễn nhiều hơn. Gần đây nhất cô còn đi quay chương trình bên Thượng Hải cho nên không biết Cổ Dục đã đến thủ đô. Đoán rằng cuộc điện thoại này có lẽ để hỏi thăm.
“Dục à, điện thoại của tiểu Tuyết.” Do dự một chút, Triệu Hàn vẫn cầm lấy điện thoại di động, bước nhanh vào phòng vệ sinh rồi đưa điện thoại cho Cổ Dục lúc này đang cạo râu.
“À, nhận đi, ấn chế độ rảnh tay là được.” Nhìn bọt ngoài miệng mình, Cổ Dục cũng cười nói, không có ý kiêng dè Triệu Hàn.
“Được rồi.” Nghe Cổ Dục nói như vậy, Triệu Hàn cũng cười, không thể không nói, Cổ Dục làm vậy thì Triệu Hàn cảm thấy vô cùng yên tâm.
“Alo, Cổ Dục à, anh bây giờ đang ở thủ đô phải không?”
Điện thoại vừa mới bắt máy, Lương Tuyết bên kia đã vội vàng hỏi.