Chương 488: Nhà máy than đá
Lúc trước khi đi mua quần áo, lúc lấy số đo thì đã biết trên người của mấy cô không có chút mỡ thừa nào, nhất là vòng eo, mỗi người đều rất mảnh mai.
Đây đều là do tác dụng của nước giếng.
Hơn nữa nước giếng không chỉ giúp cho thân hình của hắn luôn hoàn mỹ, mà còn giúp cho hắn có sức đề kháng mạnh hơn. Bây giờ mặc dù trời đã không ấm, nhưng hắn cũng không cảm thấy lạnh quá.
“Vẫn tốt chứ.” Nhìn bộ dạng hâm mộ của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục đem cửa sổ đóng lại, sau đó bật điều hòa không khí. Hắn không thể để cho bạn mình bị cảm lạnh chỉ vì tiết kiệm chút xăng. Xe xuất phát, Khổng Hạo Văn chỉ hắn đi tới nhà máy than đá phụ cận thành phố Hưng An. Vừa tới nơi, đã thấy nhiều xe đang chở than đá ra ngoài.
Nghiêm túc mà nói, tỉnh Hắc Long thực sự là một nơi phong thủy bảo địa, ngoại trừ không giỏi phát triển kinh doanh thì hầu như không có cái gì không am hiểu.
Trong nước có năm con sông lớn thì có hai sông thuộc tỉnh Hắc Long. Ngoài ra còn có bốn hồ nước lớn là hồ Hưng Khải, hồ Kính Bạch, hồ Ngũ Đại, hồ Liên Hoàn, tài nguyên nước không thiếu.
Tài nguyên đất cũng không thiếu, tài nguyên thực vật, thậm chí có núi Đại An, Tiểu An cũng không thiếu bất cứ gì.
Tài nguyên rừng, tài nguyên động vật cũng không thiếu.
Tài nguyên khoáng sản đã từng độc chiếm vị trí đầu, không nói cái khác chỉ riêng thành phố dầu thô ở đây thì đã đủ chứng minh. Mặc dù bây giờ trữ lượng sắp hết, thế nhưng cũng đã vì sự hưng thịnh của TQ mà cống hiến.
Ngoại trừ dầu thô, những khoáng sản khác ở tỉnh Hắc Long cũng không ít.
Mỏ than lại càng nổi danh trong nước.
Cho nên tỉnh Hắc Long ở trong thời đại kinh doanh không phát triển quá nhiều thì quả thực là một nơi sống tốt, về cơ bản có thể tự cung tự cấp. Nhưng muốn phát triển thương nghiệp thì nó có một chút khó khăn, cho nên phát triển cũng không quá tốt.
Tất nhiên bây giờ không phải lúc để nói điều đó.
Chỉ là Cổ Dục có chút xúc động khi thấy nhìn than chất thành đống trong nhà máy trước mặt, hắn có một chút cảm thán mà thôi.
Khi hắn lái tới nơi, Khổng Hạo Văn đã chào hỏi trước, gác cổng lập tức cho đi qua. Sau đó bảo vệ hướng dẫn Cổ Dục và Khổng Hạo Văn đi tới một ngôi nhà gỗ nhỏ gần núi than nhỏ, ở đây đã có người chờ sẵn.
Khi hai người xuống xe, có một người trung niên mặt háo hức đi tới.
“Hoan nghênh, hoan nghênh.” Nhìn Cổ Dục, người này bắt tay, rồi muốn mời Cổ Dục và Khổng Hạo Văn thuốc lá nhưng hai người bọn họ đều cự tuyệt, bọn họ đều không có hút thuốc.
“Vị này là ông chủ Tiền, chính ông ấy đã cung cấp than đá cho hệ thống sưởi của bộ phận của chúng tôi. Than rất tốt, cho nên cậu muốn mua than đá cứ tìm ông ấy.” Khổng Hạo Văn đứng bên cạnh giới thiệu cho Cổ Dục một chút. Hắn đang giúp Cổ Dục thiết lập quan hệ, không phải tới để trả giá.
Vì hắn biết Cổ Dục không cần hắn trả giá giúp, hơn nữa cũng tránh bị người khác bắt được nhược điểm gì.
“Xin chào, Ông chủ Tiền! Không cần quá khách khí, tôi tới để mua than đá.” Thấy ông chủ Tiền có vẻ hơi sợ Khổng Hạo Văn, Cổ Dục cũng khách khí nói.
“Mua cái gì mà mua, than đá của tôi không phải là than đá của mọi người hay sao, đồ nhà mình thì cứ trực tiếp chở một xe về dùng là được.” Quả nhiên ông chủ Tiền phất tay, tỏ ý mình không muốn lấy tiền.”
“Ông đừng nói những thứ này không đáng tiền gì, vị này là người có tiền. Không cần để ý đến tôi, chọn loại than tốt mà xếp lên, giá bao nhiêu thì tính bấy nhiêu.” Nghe ông chủ Tiền nói, Cổ Dục có chút bó tay, nhìn Khổng Hạo Văn. Khổng Hạo Văn biết lúc này mình nên ra tay nên mới đặc biệt nói một câu.
Nhìn Khổng Hạo Văn và Cổ Dục không giống là ra vẻ, bên ông chủ Tiền cũng tạm thời yên tâm. Sau đó giới thiệu cho Cổ Dục một chút về than đá ở đây.
Than đá đều bán theo tấn, than đá kém nhất ở đây có giá bán là 430 tệ, đây chính là loại mấy người Lâm Lôi nói. Loại than đá kém nhất được bán trong thôn, về cơ bản đều là than đá nát, bên trong còn lẫn không ít bùn đất, ngoại trừ rẻ thì không có gì để nói.
Thực ra ngoại trừ nông thôn, cũng không ít các công ty nhiệt trong thành phố mua than đá này vì nó rẻ… Như đã đề cập trước đó chi phí của hệ thống sưởi là rất cao, cho nên giá rẻ thì mới là đạo lý để kiếm tiền.
Mà than đá bình thường, thường cung cấp cho cho các cơ quan hay tư nhân đã bán với giá 520 tệ một tấn, những loại than đá này đều là loại bình thường.
Cho dù là loại than không khói (Anthracit) tốt hơn một chút, thì bán giá 650 tệ một tấn, than đá này cũng có thể xem là loại than tốt nhất.
Đương nhiên nếu như nói về giá, ở chỗ ông ta còn có loại 2200 tệ một tấn than cốc, than này mới là loại đắt tiền nhất trong các loại than.
“Cậu có thể bỏ qua loại này, loại than cốc này dùng để luyện thép. Nếu cậu dùng nó thì lò hơi nhà cậu sẽ bị đốt thủng đấy.”
Nhìn mặt Cổ Dục không muốn mua đúng loại mà chỉ muốn mua loại đắt tiền, Khổng Hạo Văn không khỏi khinh bỉ nhìn hắn nói.
Nghe Khổng Hạo Văn nói như vậy, Cổ Dục mới nở nụ cười. Hắn không hiểu nhiều về than, tất nhiên cũng sẽ không mua than cốc, vậy thì mua loại than đá tốt nhất.
Loại than đá không khói có giá là 650 tệ một tấn. Cổ Dục biết nhất định là ông chủ Tiền đã hạ giá xuống, nếu như bán cho người ngoài khẳng định không có giá đó.
Nhưng hắn cũng không nói nhiều, mà tính toán trong nhà cần dùng bao nhiêu than đá.
Nhà Cổ Dục rất lớn, lúc trước đã nói qua, không chỉ sưởi ấm trong nhà mà còn cho sân trước, sân sau, hồ cá. Nhà hắn một ngày cần đốt khoảng 25 ký than, mà Cổ Dục cũng không muốn khi trời lạnh nhất mới sưởi.
Khoảng ngày 20 tháng 10 hắn sẽ bắt đầu đốt cho tới giữa tháng 4 năm sau, có nghĩa là cần đốt trong vòng 6 tháng.
Theo tính toán nửa năm là 183 ngày, đại khái cần 4,575 ký vậy là 4,5 tấn, cho nên Cổ Dục mua luôn 5 tấn để đốt.