Nghe được Cổ Dục nói như vậy, Kha Tử Nhiên càng không biết nói gì cho phải.
Đối với nhiều người nông dân mà nói, kỳ thực bọn họ phấn đấu cả một đời nguyện vọng lớn nhất chính là mua một căn nhà ở trong thành phố. Sau đó chuyển hộ khẩu qua để trở thành người thành phố.
Bọn họ hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng, vì sao có người có nhà ở trong thành phố mà lại phải tới ở nông thôn, chuyện này trong mắt nhìn của bọn họ là rảnh rỗi không có việc làm.
Nhưng Cổ Dục có thực lực nói mấy lời như vậy, Kha Tử Nhiên cũng không biết phải làm sao để khuyên.
Tất nhiên là khuyên không được, vậy thì trực tiếp đổi thành mượn.
“Cậu đã không có hứng thú thì thôi vậy, vậy thì như thế này đi. Cậu cho tôi mượn 300 ngàn, đến lúc tôi kiếm được tiền thì trả cho cậu, cậu thấy thế nào?
“Ông nghĩ cũng đừng nghĩ, cút ra ngoài!” Nhưng mà lần này không đợi Cổ Dục nói chuyện, một âm thanh từ sau lưng ông ta truyền tới. Khi Kha Tử Nhiên quay đầu lại nhìn, thì thấy Lý Vân Vân đứng sau lưng ông ta với khuôn mặt nghiêm túc.
“Đứa nhỏ này làm sao nói vậy, dượng như thế nào cũng là dượng hai của cháu.”
Thấy dáng vẻ giương nanh múa vuốt của Lý Vân Vân, Kha Tử Nhiên không khỏi nghiêm mặt còn muốn ra vẻ trưởng bối mà nói với Lý Vân Vân.
“Tôi đã nói qua, tôi coi như mấy người đã chết. Ông cút hay không cút, không cút đừng trách tôi không khách sáo.” Nhìn thấy Kha Tử Nhiên còn ra vẻ trưởng bối, Lý Vân Vân hoàn toàn không có bận tâm những thứ này. Những người này trước đây muốn bán cô cũng không có bận tâm qua cô, cô sẽ không có bệnh mà bận tâm bọn họ.
Vừa nói , Lý Vân Vân tóm lấy cây chổi ở bên cạnh.
Thấy Lý Vân Vân xuất hiện, kỳ thực Kha Tử Nhiên đã lập tức lúng túng.
Phải biết rằng sức chiến đấu của hai quả phụ nhỏ là Lý Vân Vân và Lâm Lôi ở vùng này vô cùng nổi danh. Bọn họ hạ thủ vừa độc, vừa hung ác, xuất thủ thì móc tròng mắt, đá hạ bộ.
Bằng không các cô làm sao có thể bình an vô sự nhiều năm như vậy.
Thấy Lý Vân Vân muốn động thủ, Kha Tử Nhiên lúng túng, đứng dậy muốn đi ra ngoài.
“Tiểu Cổ, chuyện tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ lại một chút, chuyện làm ăn này thật sự….”
“Cút!” Nhìn thấy Kha Tử Nhiên đi ra ngoài, cái miệng cũng không nhàn rỗi. Lý Vân Vân vừa đi lên quét, trực tiếp đem Kha Tử Nhiên đánh ra khỏi nhà, rồi trực tiếp khóa cửa lại.
Sau khi đóng cửa lại, cô không khỏi nhìn sau lưng của Cổ Dục, khuôn mặt tức đỏ lên, sau đó có chút xấu hổ mỉm cười.
“Anh không có bị ông ta lừa gạt đấy chứ.” Lý Vân Vân mắc cỡ đỏ mặt đi tới, nhìn Cổ Dục nhỏ giọng nói. Cô bây giờ có chút hối hận, hối hận vì không nói sớm cho Cổ Dục biết những người trong nhà của mình là kiểu người gì. Dù sao trong mắt của Lý Vân Vân, thì đời này cũng sẽ không gặp lại bọn họ, kết quả ai mà biết được, đối phương lại tìm đến tận đây….
Nếu như vừa rồi Lý Vân Vân nhìn thấy Kha Tử Nhiên đến đây, cô sẽ lập tức gọi điện cho Cổ Dục, lỡ như Cổ Dục bị lừa thì cô sẽ đau lòng nhiều lắm.
“Yên tâm đi! Người đàn ông của em không có ngốc, tên này vừa mới mở miệng thì anh đã biết không phải là dạng tốt lành gì.” Nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng của Lý Vân Vân, Cổ Dục cười nói.
“Ừm! Ông ta chính xác là dạng không tốt lành gì. Trước tiên em nói với anh tình huống trong nhà em, về sau khi thấy bọn họ thì không cần cho bọn họ mặt mũi, trực tiếp đuổi đi là được.” Nghe được Cổ Dục nói như vậy, Lý Vân Vân cũng có một chút chán ghét mở miệng nói.
Tiếp theo Lý Vân Vân cũng kể lại tình huống trong nhà, nói tóm tắt đơn giản một chút.
Đầu tiên chính là cha mẹ cô, kỳ thực cha mẹ cô ngoại trừ trọng nam khinh nữ của người có tư tưởng cũ ra, thì tính cách rất mềm yếu, gió thổi chiều nào theo chiều ấy. Họ hông có tật xấu gì quá lớn, ít nhất người nhà cô cũng không dám làm điều gì phi pháp ….
Nhưng ngoại trừ cha mẹ của cô thì mấy người còn lại trong nhà đều đối với cô không tốt.
Anh cô từ rất sớm đã bất mãn đối với cô, bởi vì cô gả ba lần mới gả ra ngoài. Cô ở nhà ăn, uống, dùng mấy năm đó, trong ánh mắt của anh ta thì đó đều là dùng đồ của anh ta.
Hơn nữa khi cô kết hôn, chị dâu cũng không phải dạng vừa.
Có một năm mẹ cô nhìn thấy cô thật sự quá khổ, cho nên đưa cho cô một cái mền, còn bị bà chị dâu lấy trở lại , chính là không biết xấu hổ mà.
Mà dì, cậu, cô, chú nhà cô cũng không một ai đối xử tốt với cô. Dù sao, trước đó bọn họ đều nói cô mệnh cứng, trên khắc cha mẹ, bên trong khắc chồng, bên dưới khắc người thân và bạn bè..
Cha mẹ của cô còn có thể chịu được để cho cô ở nhà, dù sao đây cũng là con gái của mình. Nhưng người khác thì nhìn cô đã cảm thấy khó chịu, đương nhiên cũng không đối tốt với cô.
Nghe Lý Vân Vân nói, Cổ Dục không khỏi dùng sức ôm eo của cô. Hắn có thể tưởng tượng được, mấy năm nay của Lý Vân Vân ăn rất nhiều cực khổ. Có lúc người thật sự hại mình không phải là người ngoài, mà là người nhà của mình, chính là thực tế như vậy.
“Đi thôi, trong lòng anh đã có tính toán.” Nhìn Lý Vân Vân, Cổ Dục cũng cười nói.
Mà một bên khác, Kha Tử Nhiên bị đuổi đi, bây giờ thật sự không có biện pháp gì. Tất nhiên không lừa được Cổ Dục vậy thì ông ta phải nghĩ biện pháp xoay tiền.
Xoay tiền không ngoài ba cách, bán, mượn và lừa gạt. Lấy danh tiếng của ông ta bây giờ, muốn lừa gạt người khác trong thời gian ngắn lấy 200 ngàn trả nợ thì thật sự quá khó khăn.
Nhưng mà bán thì cái xe nát của ông ta bây giờ bán được nhiều lắm là 20 ngàn tệ, nói không chừng còn phải đem nhà đi bán mới đủ trả nợ. Nhưng mà ông ta biết cái nhà đó là ông ta đứng tên chung với cô hai của Lý Vân Vân, cô hai của Lý Vân Vân thì tuyệt đối không có khả năng bán nhà.
Đến lúc đó thì bà ta thà cùng ông ta ly hôn còn hơn là bán nhà.