Mục lục
Bắt đầu từ một cái giếng biến dị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoại trừ rượu, ở trên bàn trà trong phòng khách còn có rất nhiều túi đồ ăn vặt, que cay, khoai tây chiên, cái gì cần đều có. Trên ghế sofa có tất lưới và quần áo cô ấy đã thay, mặc dù không có nội y, có lẽ cô ấy đã ném chúng vào phòng, nếu không thì tại sao cô ấy lại vội vàng thu dọn như vậy.

Ngay lúc Cổ Dục đang nhìn căn phòng bừa bộn của cô gái độc thân, Triệu Hàn cũng đi ra khỏi phòng. Sau đó có chút ngượng ngùng nhìn Cổ Dục, đồng thời cô cũng chú ý đến chiếc sofa và cái bàn bừa bộn, ngay lập tức cô chạy đến gom nó lại.

“Cái đó, anh muốn uống nước gì? Đừng có khách sáo, tự mình đi tủ lạnh lấy, hắc hắc.” Nhìn Cổ Dục, Triệu Hàn vừa dọn dẹp vừa nói.

Cổ Dục biết bây giờ hắn đứng ở chỗ này càng làm cho Triệu Hàn lúng túng hơn, cho nên mỉm cười rồi đi vào phòng bếp.

Nhưng có sao nói vậy, phòng bếp của Triệu Hàn thì tương đối sạch sẽ. Bởi vì căn bản cô ấy không ăn cơm ở nhà. Mở cửa tủ lạnh trong phòng bếp, Cổ Dục càng chắc chắn tin suy đoán của mình, bởi vì trong tủ lạnh đồ ăn gì cũng không có, chỉ có …….Bia.

“Này?” Nhìn thấy một cái tủ lạnh toàn bia, lông mày Cổ Dục không khỏi nhướng lên.

Kỳ thực hạnh phúc của đàn ông rất đơn giản, có bia là được.

Có thể khi còn trẻ nhiều người không thích uống bia, nhưng sau khi lớn tuổi hơn thì bia trở thành một thứ không thể thiếu bên người.

Lúc vui muốn uống, lúc không vui cũng uống, lúc không có chuyện gì làm cũng uống, lúc có chuyện cũng muốn uống. Mặc dù không phải là kẻ nghiện bia, nhưng bia quả thật đã trở thành một thứ không thể thiếu bên người.

Cổ Dục cũng là một người thích uống bia, nhìn thấy một cái tủ lạnh đầy bia thế này, hắn cũng có chút thèm nhỏ dãi, tiếp đó lấy một chai ra nhìn.

“Đó là bia xuất xứ từ châu Âu, mùi lúa mì sẽ thơm nồng hơn, cũng đắng hơn một chút. Cảm giác cũng không quá ngon, đây là đồng nghiệp của em đi biểu diễn thời trang bên châu Âu mang về cho em.” Trong lúc Cổ Dục đang nhìn nồng độ cồn, hàm lượng lúa mạch, lúc này Triệu Hàn cũng đi tới rồi cười hì hì nói.

“Nhiều loại bia ở chỗ của cô, tôi còn chưa có uống qua.” Nhìn bia trong tủ lạnh, Cổ Dục cũng cảm thấy rất có hứng thú, hắn đang nhìn xem mình đã uống qua loại nào.

“Chưa uống qua thì đều nếm thử đi. Tới tới tới, chúng ta vừa xem TV vừa uống.” Triệu Hàn cười hì hì, lấy trong tủ ra không ít bia, ôm vào phòng khách. Cổ Dục cũng đi theo cô, khi hai người cùng nhau ngồi xuống ghế sofa, Triệu Hàn mở ra một lớn trước, nhưng hắn cũng không vội bắt đầu uống, mà cầm điện thoại lên để đặt hàng.

Uống rượu sao có thể không có đồ nhắm được chứ? Nếu như là Triệu Hàn thì có thể là do cô ấy lười , trực tiếp uống luôn. Nhưng Cổ Dục thì phải có một chút đồ nhắm mới được.

Mà Cổ Dục cũng không có quan tâm Triệu Hàn, trực tiếp mở TV lên rồi tùy ý tìm một trang web xem phim. Nhìn qua nhìn lại đều là mấy chương trình hắn đều xem qua, lại tùy tiện tìm một bộ phim điện ảnh hài để xem, mà lúc này Triệu Hàn cũng đã uống xong một lon.

Cùng Cổ Dục trò chuyện, vừa uống rượu vừa xem phim, tâm tình cũng thoải mái. Một lát sau, đơn hàng thức ăn nhanh cũng được giao đến. Cổ Dục thấy khá được, cũng là đồ tốt để nhắm rượu.

Ốc hương xào cay, tôm càng cháy tỏi, đậu phộng luộc, đậu ngự luộc, dưa chua…

Thấy những món này, đã làm cho người ta muốn uống thêm một ngụm bia rồi.

“Tới, uống nào.” Sau khi mở tất cả các món ăn, Cổ Dục nở một nụ cười với Triệu Hàn. Tiếp đó hai người ngồi trên ghế sofa bắt đầu ăn, vừa ăn vừa uống bia.

Nói thật khi người ta bắt đầu tiến vào trạng thái hưng phấn này, thời gian không còn quan trọng nữa. Khi Cổ Dục đi nhà vệ sinh lần thứ ba, hắn nhìn thời gian một cái, kết quả vừa xem hắn đã sợ hết hồn. Được lắm, cũng đã hơn mười hai giờ đêm rồi.

“Lại lãng phí thêm tiền khách sạn một đêm.” Cổ Dục cười cười, thấp giọng lẩm bẩm một câu. Trong lúc hắn định quay lại nói với Cổ Dục một tiếng là hắn cũng phải về rồi.

Nhưng Cổ Dục phát hiện Triệu Hàn nãy giờ đã uống quá nhiều bia, đang bất động xem TV.

Cổ Dục đi tới và nhìn lướt qua, phát hiện đó là một bộ phim rất cũ , hình như tên là Tay cờ bạc 1999. Vừa nãy Cổ Dục đang xem phần hai của nó, Tay cờ bạc đại chiến Las Vegas. Thực ra Cổ Dục không thích thể loại phim âm mưu giấu chiêu, vì vậy Tay cờ bạc đại chiến Las Vegas hợp với khẩu vị của hắn hơn một chút.

Nhưng mà không biết từ lúc nào, đã nhảy qua tới bộ phim này.

Mà lúc này tình tiết trong bộ phim cũng nhảy tới đoạn con trai của nhân vật chính bị phản diện đẩy khỏi thang máy và bị thương. Bạn gái cũ cũng bị nhân vật phản diện bắt đi, toàn bộ bóng tối bao trùm. Tiếp đó nhân vật nữ chính và nam chính ở trong nhà, rồi sau đó sấm sét…..

“Khục, cái kia, Tiểu Hàn….” Đoạn ngắn kiểu này thực sự đối với đôi cô nam quả nữ không tốt lắm, cho nên sau khi đi qua đi lại’. Sau đó Cổ Dục không khỏi ho nhẹ một tiếng, tiếp đó chuẩn bị nói với Triệu Hàn chuyện mình phải đi.

Về phần vì sao gọi Triệu Hàn là Tiểu Hàn, chuyện đó cần phải nói sao?

Dù sao cũng đã uống ba chầu rượu rồi, gọi Tiểu Hàn có gì sai.

Nhưng mà sau khi Triệu Hàn nghe được lời nói của Cổ Dục, cô ấy có chút đờ đẫn nhìn hắn. Tiếp đó cơ thể từ từ nhích về phía Cổ Dục, hai tay ôm lấy mặt của Cổ Dục, sau đó muốn….

“Này! Cô uống nhiều quá.” Kéo Triệu Hàn ra, Cổ Dục có chút bất đắc dĩ nhìn cô nàng nói, tự chủ của hắn bị khảo nghiệm.

“Không có, em đang rất tỉnh táo, tửu lượng của em anh còn không biết sao?” Nghe được Cổ Dục nói như vậy, Triệu Hàn chu mỏ một cái, rồi cười ha hả nói.

“Vậy cô biết mình vừa rồi định làm gì không?” Nhìn ánh mắt của Triệu Hàn, Cổ Dục lúng túng nghiêng đầu, tiếp đó hỏi cô.

“Đương nhiên! Em không muốn đợi thêm nữa. Em thích anh, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh đã bắt đầu thích rồi.” Nâng khuôn mặt của Cổ Dục, Triệu Hàn cũng tiến sát lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm mặt của Cổ Dục mà đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK