Mục lục
Bắt đầu từ một cái giếng biến dị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 442: Thu hoạch

Nghe thấy Cổ Dục nói như vậy Lâm Lôi và Lý Vân Vân thở dài một hơi, còn Phùng Thư Nhân cũng đầy sức sống trở lại, nhìn hắn với đầy sự vui vẻ.

"Vậy năm sau là có thể sao?" Phùng Thư Nhân nhìn hắn đầy hưng phấn hỏi.

"Sang năm rồi nói sau đi..." Nhìn hai mắt phát sáng của cô, hắn xoa đầu cô một cái, chỉ có thể đợi sang năm rồi tính thôi.

"Em mặc kệ! Vị trí tiểu Ngũ em đã chiếm, đây là tiền đặt cọc!" Nhìn vào mắt Cổ Dục, Phùng Thư Nhân nhào tới dùng miệng lau một miệng đầy dầu mỡ của hắn. Mà nhìn thấy dáng vẻ của Phùng Thư Nhân, Lâm Lôi và Lý Vân Vân đều tức giận liếc cô bé một cái, cái con bé này đúng là quá ghê tởm.

Có thể là vì cuộc nói chuyện hôm nay nên tâm tình Phùng Thư Nhân tốt hơn rất nhiều. Cô gái hoạt bát của trước đây đã xuất hiện trở lại, đây cũng là một tin tức tốt.

Nhưng cuộc sống nhàn nhã của Cổ Dục cũng không kéo dài quá lâu, bởi vì qua mấy ngày nữa là đến mùa thu hoạch. Nhà của người khác hắn không cần quan tâm làm gì, nhưng nhà của Lâm Lôi và Lý Vân Vân thì hắn phải đi làm giúp nha…

Ở Đông Bắc không giống phía Nam, phía Nam có nhiều núi nên ruộng bậc thang có rất nhiều. Nhưng mà phía Đông Bắc ở đây, ít nhất là Cổ Gia thôn là vùng đồng bằng nên không có ruộng bậc thang.

Vì vậy, ở một vùng đồng bằng như thế này, việc gieo trồng và thu hoạch thực sự rất đơn giản, có thể sử dụng máy móc lớn, cũng Không cần nhân công đi thu hoạch thủ công các loại cây trồng này.

Đương nhiên có một số người nhà có nhiều lao động nên họ không muốn bỏ tiền ra mua máy công cụ lớn, vì vậy chỉ có thể thu hoạch bằng tay.

Nhưng bây giờ ruộng lúa của nhà Lâm Lôi và Lý Vân Vân đương nhiên đều phải thu gom bằng máy rồi. Nói đùa, Cổ Dục làm sao có thể khiến người phụ nữ của mình mệt mỏi như vậy chứ?

Nhưng ngay cả với một cỗ máy lớn, vẫn có một số việc mà bạn cần phải tự mình làm…

Ví dụ như vấn đề làm bờ ruộng để tránh nước vào và khi cần thì cho thoát nước ra.

Sáng sớm hôm nay, Cổ Dục cùng với Lâm Lôi, Lý Vân Vân và Phùng Thư Nhân đã vác cuốc ra đồng. Ruộng nhà bọn họ Cổ Dục cũng đã đến, lúc trước còn ở đây thả ếch mà. Nhưng lúc đó mầm lúa vẫn còn xanh, không giống như bây giờ đã chuyển sang màu vàng rồi.

Ngay khi gió thổi qua, những bông lúa nặng trĩu đung đưa trong gió.

Nhìn thấy điều này, Cổ Dục cảm thấy rất ngưỡng mộ vị Thần Nông trong thần thoại của Trung Quốc.

Thật sự là rất khó hiểu với những người chửi bới ông ấy trên mạng, có thể họ thực sự ủng hộ với thực phẩm thuần túy, hoặc họ đã nhận tiền của người nước ngoài để nói xấu quốc gia.

Trung Quốc dùng 7% diện tích đất canh tác trên thế giới, nuôi 20% người dân trong nước. Hơn nữa còn có thể đảm bảo rằng mọi người đều có cơm ăn áo mặc. Đối với những người mắng chửi nông nghiệp, Cổ Dục cảm thấy họ nên thực sự đi chết cho rồi.

“Được rồi, làm việc thôi!” Cắt ngang suy nghĩ của Cổ Dục, Lâm Lôi chỉ vào bờ ruộng và nói với Cổ Dục.

Xả nước không chỉ đơn giản là xả nước, vì những năm gần đây, với sự quan tâm sâu sát hơn đến kiểm soát sinh học và bảo vệ sức khỏe. Đó đó trên những ruộng lúa như thế này, ngày càng dùng ít thuốc trừ sâu hơn. Ngược lại, hầu hết mọi người sẽ trồng lúa kết hợp cùng một số loài cá được nuôi trực tiếp ở trên ruộng, gồm có cá diếc, cá chép, còn được gọi chung là cá hoa gạo.

Nuôi những con cá này thực sự là một giải pháp đôi bên cùng có lợi.

Thứ nhất, cả cá diếc và cá chép đều là loài ăn tạp, chúng thích ăn thịt. Nói chính xác là chúng muốn ăn côn trùng, ấu trùng, hoặc một số loài gây hại khác. Hầu hết chúng ở dưới nước khi chúng còn nhỏ, cho nên sẽ bị những con cá này ăn hết.

Mà sau khi cá ăn côn trùng, thải ra phân và nước tiểu sẽ thành phân bón giúp các loại cây trồng này phát triển tốt hơn và đồng thời giúp tiết kiệm tiền bón phân.

Và khi bắt đầu thu hoạch, bán những con cá này cũng là một khoản thu nhập đi kèm.

Những con cá này dù không lớn và cũng chỉ nuôi vài tháng, cũng không được cho ăn nên khá nhỏ. Thế nhưng thịt mềm vô cùng, bởi vì chúng ăn côn trùng để lớn lên nên có chút mùi đất. Không có mùi tanh mà giá trị dinh dưỡng lại cao.

Dù dùng để nấu canh hay để ăn thì đều là món ăn rất tốt.

Do đó, lúc này ngoài người trong thôn, trong trấn cũng sẽ có rất nhiều người đi thu mua cá. Ngay bên cạnh còn đặt mấy cái bồn nước, chỉ cần lùa hết cá ra khỏi ruộng, đem cá cân lên xong thì có thể trực tiếp lấy tiền.

Tất nhiên, giá cá ở đây sẽ không cao, dù là cá chép hay cá diếc đều là 5 tệ một cân, nhưng sau khi họ gửi những con cá này vào thành phố. Họ sẽ bán chúng với giá hơn 15 tệ một cân, sự chênh lệch giá là rất nhiều.

Nhưng cho dù 5 tệ một cân thì cũng không sao, phải biết rằng một diện tích ruộng thế này có thể sản xuất gần 50kg cá, mảnh ruộng thế này có thể kiếm được năm sáu trăm tệ, 50kg cá thì coi như là bội thu rồi.

Khi Cổ Dục và những người khác đến đây, đã có khá nhiều người đang lom com trên ruộng kiếm cá, nhìn thấy Cổ Dục đều chủ động đến chào hỏi.

Mà Cổ Dục cũng chào lại bọn họ, đồng thời bắt đầu tiến hành xả nước theo những gì Lâm Lôi và Lý Vân Vân đã dạy, tiếng nước chảy ào ào cũng từ trong ruộng phun ra.

Vẫn còn rất nhiều cá ở giữa, Lâm Lôi, Lý Vân Vân và Phùng Thư Nhân ở bên cạnh cũng đã chuẩn bị sẵn túi lưới, nếu họ cứ tiếp tục ở đây, không một con cá nào có thể trốn thoát được

Sau khi Cổ Dục mở ra một khoảng trống, hắn đã đi khoan lỗ thứ hai, và sau đó là cái thứ 3, 3 cái lỗ. Ba cô gái đều ở đây để bắt cá, còn Cổ Dục thì vẫn chưa xong chuyện, hắn còn phải đi vào ruộng để đuổi cá. Lúc này hắn mặc một cái áo tay dài, vì lá ở trên cây lúa rất sắc.

Ngoài việc lá lúa mỏng và sắc ra thì đầu lá cũng nhọn, mặc dù đây là cây lúa chú không phải lúa mì. Thế nhưng nếu bị đâm cũng có cảm giác khá khó chịu, cho nên khi đi vào trong ruộng tốt nhất vẫn nên mặc áo tay dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK