Mục lục
Bắt đầu từ một cái giếng biến dị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 417: Xong!

"Được thôi, chị gửi địa chỉ qua cho tôi đi." Nghe Lý Vân Vân nói vậy, Cổ Dục cũng lập tức đồng ý. Chỉ là đi đón người, đối với hắn thì sao cũng được, dù sao thì hắn cũng không có chuyện gì làm. Nghe thấy Cổ Dục dứt khoát đồng ý, Lý Vân Vân bên kia cũng thoáng thở ra một hơi. Quả nhiên, Cổ Dục rất đáng tin cậy, vô cùng đáng tin.

"Được, vậy để tôi gửi địa chỉ qua wechat của cậu." Nghe thấy Cổ Dục đồng ý, Lý Vân Vân cũng cười đáp lại. Sau đó cô cúp máy đồng thời cũng gửi địa chỉ đến wechat của Cổ Dục.

Cổ Dục ở bên kia vừa nhận được địa chỉ xong thì lập tức lái xe đi lên trấn. Mà Lý Vân Vân bên này, sau khi cất điện thoại thì cô lạnh nhạt nhìn những người trước mặt. Nhìn thấy dáng vẻ của ông chủ Tiền, cha cô, dì hai, chồng dì hai, lúc này trong ánh mắt cô tràn đầy vẻ thất vọng với đám người này.

"Hắn đang tới đón con, con muốn đi xuống lầu chờ hắn. Cha, mẹ làm con cảm thấy rất thất vọng, tha thứ cho đứa con gái bất hiếu này, về sau… Vẫn là ít liên lạc với con đi." Nhìn về phía cha mẹ mình, Lý Vân Vân hít một hơi rồi sau đó cứng rắn nói. Bây giờ dù chỉ một giây cô cũng không nguyện ý đứng ở nơi này. Nói xong cô lập tức quay người đi xuống lầu.

Mà sau khi cô vừa đi thì những người khác cũng trở nên lúng túng. Đến nỗi ông chủ Tiền bên kia càng ngày càng hoảng hốt. Bởi vì ông ta nhìn thấy Lý Vân Vân khí thế cững rắn như vậy, ông cảm thấy hy vọng của mình càng ngày càng xa vời.

"Không được, tôi phải đi xác nhận mới được." Ông chủ Tiền lập tức xông ra ngoài cửa. Mà ông ta vừa mới rời đi thì dì hai với chồng cô ta cũng chỉ có thể đi theo. Bọn họ lần lượt rời đi như vậy, những người khác ở trong phòng cũng chuẩn bị đứng lên đi xuống lầu xem một chút.

Nói thật, bọn họ có chút tò mò với người tên là Cổ Dục mà Lý Vân Vân nhắc đến.

Thế là cả một nhà đều đi theo xuống dưới lầu, rất nhanh bọn họ đã đứng ở cửa ra vào của nhà hàng. Nhìn thấy Lý Vân Vân đang đứng ở ven đường, bọn họ cũng nhỏ giọng bàn tán.

Ban đầu họ có chút hiếu kỳ, nhưng rất nhanh sau đó họ bắt đầu cảm thấy có chút không kiên nhẫn nữa.

Thôn Cổ gia cách trấn cũng là một đoạn đường, cho nên Cổ Dục cũng cần một khoảng thời gian để chạy tới. Dần dần những người kia nghĩ là liệu có phải Lý Vân Vân đang lừa gạt bọn họ hay không?

Có phải cô ta đang giả bộ không?

Ánh mắt ông chủ Tiền lần nữa lại có chút nghi ngờ.

Nhưng mà còn chưa đợi nỗi nghi hoặc trong lòng bọn họ lắng xuống thì ở phía xa đột nhiên có một chiếc Rolls Royce Cullinan chạy lại. Hơn nữa lại chạy tới chỗ Lý Vân Vân, sau đó một chàng trai trẻ tuổi mở cửa xe bước xuống.

Khi những người kia nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi này, bọn họ thật sự sửng sốt. Bởi vì chàng trai trẻ tuổi này thật sự giống như những gì Lý Vân Vân nói, trẻ tuổi, dáng dấp cũng không tệ lắm. Chẳng lẽ đây là Cổ Dục trong truyền thuyết mà cô ta nói đó sao?

Những người khác còn có thể đang do dự nhưng mà ông chủ Tiền đã ngàn phần chắc chắn.

Ngay lúc cái xe kia dừng lại, sau đó lúc Cổ Dục bước xuống xe thì ông ta đã xác định.

Xong!!!

Người khác có thể không biết cái xe kia là hiệu gì. Nhưng mà ông ta biết rất rõ, chiếc xe kia là Cullinan, là một chiếc xe có trị giá hơn mấy triệu. Ở tỉnh Hắc Long Giang có bao nhiêu chiếc Cullinan thì ông ta không biết nhưng mà ở khu vực gần đây thì cũng chỉ có duy nhất một chiếc. Mà chủ nhân của chiếc xe kia, tên là Cổ Dục!

Nghĩ đến đây, ông chủ Tiền hai chân mềm nhũn, trong nháy mắt bị tê liệt. Ông ta cảm thấy chính mình sắp xong rồi… (COFFIN DANCE)

"Ông chủ Tiền…"

"Ông chủ Tiền, ông làm sao vậy?"

Ông chủ Tiền bên này bỗng nhiên co quắp lại, người nhà Lý Vân Vân đều luống cuống, mà Cổ Dục cũng đã nhìn sang.

"Có chuyện gì sao? Muốn tôi giúp không?" Nhìn đám người luống cuống tay chân bên kia, Cổ Dục có chút nghi hoặc hỏi.

"Không có việc gì, bọn họ chính mình tự giải quyết là được. Chúng ta đi thôi." Nhìn sang đám người đang hoảng sợ bên kia. Lý Vân Vân cắn nhẹ môi rồi đi đến ghế phụ rồi ngồi lên xe. Mà Cổ Dục nghe cô nói vậy cũng không có xen vào việc của người khác. Tiếp đó hắn bước lên xe, khởi động rồi chạy xe về nhà.

Sau khi xe đã rời đi rất lâu, lúc này ông chủ Tiền mới dần dần bình phục.

Khi ông ta từ trong mơ hồ tỉnh lại, vừa nhìn thấy chồng của dì hai Lý Vân Vân, quả nhiên ông ta vô cùng tức giận. Sau đó ông ta dùng hết sức lực của mình cho gã ta một cái tát.

"Bốp!" Một tiếng giòn tan vang lên, chồng của dì hai Lý Vân Vân bị tát một cái thật mạnh. Sau đó hắn lấy tay che mặt, trên mặt lộ rõ sự mơ hồ. Gã không biết tại sao mình lại bị đánh rồi nhìn về phía ông chủ Tiền.

"Tên khốn này! Tao đã làm gì mày mà mày lại hại tao như vậy hả! Nếu mày muốn nhìn thấy tao nhà tan cửa nát thì tao nói cho mày biết, mày cũng đừng hòng sống tốt. Mày chắc chắn phải chết trước tao đấy!" Ông chủ Tiền giãy giụa đứng lên rồi nhìn về phía gã chồng dì hai lớn tiếng quát.

"Ông chủ Tiền… tôi… tôi… tôi không biết ông đang nói cái gì cả. Tôi có làm gì hại ông đâu?" Gã lấy tay che lấy gương mặt của mình, hoảng sợ đến sắp khóc rồi. Ban đầu gã ta chỉ muốn làm mai mối thôi mà, sao bây giờ lại thành đi hại người khác rồi.

"Ông chủ Tiền à! Cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói loạn nha. Chồng tôi làm gì mà hại ông!" Lúc này dì hai của Lý Vân Vân cũng đứng dậy, nhìn thấy dáng vẻ bị đánh của chồng mình, bà ta có chút đau lòng nói.

"Mụ đàn bà đanh đá kia, muốn cãi bướng đúng không, vừa nãy bà có thấy chàng trai trẻ tuổi kia không hả? Người đó chính là Cổ Dục, hắn có liên quan đến chính phủ đấy, những người như chúng tôi còn không dám chọc hắn. Thị trưởng thấy hắn còn phải nể ba phần, các người vậy mà còn dám kêu tôi đi chọc người phụ nữ của hắn sao! Còn không phải do các người muốn hại chết tôi sao!" Nhìn hai vợ chồng kia còn cãi bướng, ông chủ Tiền điên cuồng quát lớn. Bây giờ trên đầu ông ta hiện đầy gân xanh, nhìn là biết bây giờ ông ta đang rất tức giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK