Chương 374: Kẹt xe và xử lý kẹt xe
Nếu như trở về mười mấy, hai mươi mấy năm về trước đúng là không dễ tìm thấy cây nghệ tây, nhưng bây giờ thì rất đơn giản. Trên cơ bản mỗi tiệm hạt giống đều có bán thứ này, trừ khi tiệm hạt giống đó quá nhỏ mới không có.
Bởi vì bây giờ không ít người thích trồng hoa trong chậu, cho nên muốn mua hạt giống loại cây này thật sự không khó.
Cổ Dục lái xe đến tiệm hạt giống ở trên thị trấn, sau khi nói ra ý định của mình ông chủ tiệm hạt giống cũng lấy cho hắn một hộp nhỏ chứa hạt giống cây nghệ tây. Thật sự là có cây này, hơn nữa giá cũng không mắc. Lý do là vì giống cây nghệ tây này hạt giống được chia thành hai loại là hạt và củ, bởi vì không xác định được hạt giống này khi trồng có thể nở ra đúng là hoa nghệ tây hay không, do đó đã có khá nhiều người bị lừa gạt. Nhưng việc này không liên quan gì tới chủ tiệm, bởi vì ông ấy cũng chỉ lấy hàng từ cửa hàng bên trên.
Cho nên Cổ Dục quyết định chọn mua củ để trồng, giá của củ là 1kg 100 tệ có khoảng 20 củ, bởi vì Cổ Dục mua số lượng nhiều nên ông chủ tính rẻ hơn cho hắn một chút.
Mua xong ít củ giống, Cổ Dục lại đi đến cửa hàng Hoàng Triết Hưng mua không ít thịt bò. Khi hắn mua thịt bò, đúng lúc bắt gặp người nhà của Hoàng Triết Hưng tới nhập hàng thêm cho anh ta. Một xe tải lớn chở dê tiến vào, xem mấy con dê này Cổ Dục có chút động tâm. Hắn tiếp tục ở lại đây xem giết dê, có tất cả là chân sau của mười con dê, tổng cộng là hai mươi cái chân. Hơn nữa đều là dê trưởng thành, mỗi một cái chân sau đều nặng hơn 3kg, chân này sau khi về nhà nướng mùi vị sẽ rất tuyệt.
Sau khi thịt đã chuẩn bị xong, Cổ Dục cũng lái xe trở về thôn Cổ gia. Đương nhiên lúc đi được nữa đường hắn tìm một chỗ vắng vẻ, đem củ cây nghệ tây bỏ vào trong không gian. Sau đó ý nghĩ dịch chuyển một chút, đem tất cả củ giống trồng theo phương pháp mà chủ tiệm hạt giống đã chia sẻ. Nhìn một mẫu đất trồng đầy ắp củ giống Cổ Dục không khỏi vui vẻ, giờ chỉ cần đợi sáu ngày là có thể thu hoạch. Tiếp đó lại đợi sáu ngày nữa là có thể thu hoạch đợt hai.
“Hôm nay gặp được vận tốt nha, lão Lang sẽ mời ăn gà”. Có lẽ vì giải quyết xong vấn đề, cũng có thể là có chút mong đợi món đùi dê nướng, Cổ Dục vừa hát vừa lái xe trở về nhà.
Nhưng mà hắn còn chưa đi được bao xa, thì ngoài ý muốn thấy được cảnh tượng đường quốc lộ nhỏ bị kẹt xe. Phải biết rằng đoạn quốc lộ này không phải là con đường lớn gì. Hơn nữa còn là đường một chiều, đoạn đường ngắn này cũng rất gần với đường cao tốc. Con đường này chủ yếu là để kết nối những thôn lân cận với con đường lớn đến thị trấn. Nếu miễn cưỡng, con đường này cũng có thể đi đến thành phố Hưng An, thế nhưng tiền xăng có lẽ còn phải tốn hơn phí đi đường cao tốc một chút.
Cho nên xe lớn thì không muốn đi vào con đường này, trên con đường này lúc bình thường ngoại trừ người dân mấy thôn gần đây đi lại, nhiều lắm thì cũng chỉ có một ít xe lấy hàng nhỏ sẽ đi qua. Nhưng quỷ mới biết hôm nay xảy ra chuyện gì, sao lại bị kẹt xe như vậy?
Lúc này, xe Cổ Dục từ từ tiến đến gần, lúc đầu hắn còn kiên nhẫn chờ đợi một chút, nhưng chờ mười mấy phút cũng không có người di chuyển cho dù một tất. Hơn nữa, lúc này xe phía sau đã càng ngày càng nhiều, hắn có chút không nhịn được, chuẩn bị xuống xe đi xem phía trước rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Kết quả, sau khi tới nơi thì phát hiện đang có năm, sáu người tài xế nam đang đứng vây quanh một người nói cái gì đó. Sau khi hắn đi qua mới phát hiện người này là nữ, nhìn thoáng qua chừng hai mươi lăm, hai sáu tuổi. Cô ta không cao lắm chắc là khoảng 1m50, trên người mặc một chiếc áo thun, bên dưới mặc một cái váy màu hồng phấn, còn mang theo kính mắt. Mà cô ta lúc này đứng trước chiếc ô tô màu hồng phấn của mình, chống eo, nhìn những người khác với vẻ mặt tức giận.
Nếu như một màn này bị phát lên trên mạng, có lẽ sẽ có người cho rằng mấy người đàn ông đang bố trí để bắt nạt một người phụ nữ. Nhưng mà Cổ Dục nhìn hướng đầu xe của cô ta thì có cảm giác không thích hợp chút nào.
“Có chuyện gì xảy ra thế?” Kéo lấy một người bên cạnh đang xem náo nhiệt, Cổ Dục hỏi.
“Còn có thể là chuyện gì nữa, cô ta chạy xe ngược chiều. Tiếp đó bị chặn lại ở đây, vậy mà còn không phân biệt đúng sai, còn cảm thấy bản thân mình có lý...” Nghe Cổ Dục hỏi, người tài xế này buồn cười nói.
Sau đó người tài xế nói cho Cổ Dục một chút chuyện đã xảy ra.
Đơn giản là nữ tài xế này muốn đi thành phố Hưng An có suối nước nóng, nhưng bởi vì mới có bằng lái xe nên không lên được cao tốc, cho nên quyết định đi quốc lộ này, kết quả cô ta đi sai đường. Mấy xe bình thường hay chạy chỗ này, thấy cô chạy sai đường nên nhắc nhở để cho cô ta quay lại đi con đường khác, thế mà cô ta nhất quyết không đi!”
Có nói và giải thích kiểu nào cô ta cũng không đi, còn tỏ ra là mình đúng, yêu cầu mọi người phải nhường đường cho cô ta đi trước.
Nhưng đối với những tài xế này mà nói, tại sao lại phải nhường cho cô ta? Bọn họ đang chạy bình thường, hơn nữa bây giờ đằng sau đã có xấp xỉ hai mươi chiếc xe đang chờ, sao nói nhường là nhường được đây?
Nhưng mà người phụ nữ này cũng mặc kệ, sau đó còn giả bộ giống như mình bị bắt nạt, ở chỗ này chặn các xe đang lưu thông. Nghe người này nói xong Cổ Dục cũng ngây người.
Trước kia có nghe nói đến nữ tài xế xe điên, không nghĩ đến hôm nay hắn lại gặp được.