Mặc dù râu quay nón cùng tiền sư gia không phát hiện mèo đen đang dần dần tới gần, nhưng một màn này lại bị đám người Dương Lãng mai phục bốn phía nhìn thấy.
Phương Dạ thoáng cái liền phát hiện con mèo này không thích hợp lắm: “Ông Lỗ, con mèo này hình như có vấn đề!”
“Cậu cũng nhìn ra?” Ông Lỗ ngược lại có chút ngoài ý muốn: “Nhãn lực không tệ nha, nhóc con, có tiền đồ!”
Đang nói, râu quai nón cùng tiền sư gia đã quay đầu lại, đúng lúc mắt to trừng mắt nhỏ với mèo đen đang gần trong gang tấc.
“Chậc chậc, chó mèo này chui ra từ đâu, làm tôi giật mình!” Tiền sư gia sợ tới mức run rẩy, thiếu chút nữa đã đạp tới.
Râu quay nón không phải không quan tâm, ngược lại có chút mừng rỡ: “Một con mèo nhỏ mà thôi, giật mình như vậy làm gì, đúng lúc hôm nay mọi người chỉ gặm đồ khô nhạt nhẽo, đem vật nhỏ này làm một bữa ngon cũng không tệ!"
Sau khi nói xong, ông ta vươn bàn tay to ra chộp về phía mèo đen, động tác vậy mà rất nhanh.
“Cục cưng đừng nhúc nhích, để mọi người sẽ cẩn thận lột da cưng.” Râu quai nón thấy mèo đen giống như bị dọa sợ đến choáng váng, đứng tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Nhưng mà một giây sau ông ta liền cười không nổi nữa, con mèo đen mắt thấy bàn tay to tới gần, đột nhiên há miệng to đến một góc độ khó tin, lộ ra hàm răng sắc nhọn rậm rạp khung cá mập bên trong, sau đó một ngụm cắn xuống!
“A, tay tôi!”
Độ sắc bén của hàm răng kia không tầm thường, thoáng cái đã cắn đứt bàn tay ra khỏi cổ tay, râu quai nón đáng thương nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, vang vọng cả thôn xóm hoang vu.
Bọn trộm mộ đang ngủ say thì tất cả đều bị đánh thức, một số người mơ mơ màng màng mở mắt, đúng lúc nhìn thấy khung cảnh mèo đen bay lên nhào về phía thủ lĩnh của mình!
Tiếng kêu thảm thiết của râu quai nón đột nhiên dừng lại, bởi vì phân nửa cổ của ông ta đã bị mèo đen cắn xuống, cổ họng trắng hếu đột ngột bại lộ ra ngoài không khí, mà tiền sư gia vốn đang ở trạng thái đờ đẫn bên cạnh cuối cùng cũng kêu thảm thiết lên.
“Quỷ miêu, đây là một con quỷ miêu, mau giết nó!”
Một tên trộm mộ phản ứng nhanh không kịp suy nghĩ nhiều, cầm lấy cái xẻng công trình ném về phía con mèo đen đang nuốt máu ăn thịt kia, một tiếng bang trầm đục vang lên, xẻng công trình bị chấn động văng đi, mà con mèo đen kia cũng bị đập đến ngã trên mặt đất.
Đầu súc sinh này cũng cứng quá!
Tên trộm mộ này vừa sợ vừa giận, nhưng mà không đợi cậu ta lấy xẻng công trình trở về, mèo đen đã một lần nữa đứng dậy, sau đó mạnh mẽ nhào tới, mục tiêu vẫn như cũ là yết hầu!
Đùng đùng đùng!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tên trộm mộ khác cầm súng trường tự động bắn vài phát, bởi vì khoảng cách quá gần, cần ít nhất bốn năm viên đạn mới bắn trúng thân thể của mục tiêu.
Mắt thấy đắc thủ mèo đen bị lực công kích của viên đạn đánh văng nửa thước, trên người nó lại bắn ra máu màu xanh lá trực tiếp dính lên mặt tên trộm mộ, người sau nhất thời lớn tiếng kêu thảm thiết.
Bởi vì trong máu có tác dụng ăn mòn cực mạnh, chỉ thấy từng trận khói trắng bốc lên, đồng thời phân nửa mặt của tên trộm mộ cũng bị tan ra như hồ khiến người ta muốn nôn mửa, thậm chí có thể rõ xương bên trong, mắt thấy sắp không sống nổi!
Tên trộm mộ cầm súng nhanh chóng thay băng đạn, sau đó bóp cò về phía con mèo đen còn muốn giãy giụa đứng dậy, trực tiếp bắn hết băng đạn.
Cho dù là mèo đen vô cùng hung hãn, lần này cũng bị bắn thành một đống thịt thối rữa, nếu không phải mọi người tận mắt nhìn thấy tất cả quá trình, chỉ sợ cũng không nhận ra nó là thứ gì.
Ngoài mùi máu tươi nồng nặc, trong không khí còn truyền đến một mùi chua rất nặng, thì ra tiền sư gia bị dọa đến tiểu tại chỗ, ông ta đang nằm ở bãi bùn lớn run rẩy.
Tên trộm mộ bắn chết con mèo đen lớn tiếng quát: “Tiền sư gia, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con mèo đen này từ đâu ra?”
Tiền sư gia được hai đồng bọn bịt mũi đỡ dậy, khi ông ta chưa hồi hồn định trả lời, thì đột nhiên chỉ ra sau lưng tên trộm mộ kêu lên: “Không… Không xong, còn một con quỷ miêu nữa!”
Tên trộm mộ cầm súng vừa mới phản ứng lại, cơn gió mang mùi thịt sống bỗng nhiên thổi ngang sau đầu, một cái miệng mở ra với góc độ cực kỳ khoa trương đã cắn vào cổ cậu ta!
Phốc!
Máu văng tung tóe khắp nơi, tên trộm mộ nghiêng đầu mềm nhũn ngã xuống đất, những người còn lại vừa định nhắm họng súng bắn vào con mèo đốm lớn, thì lại xuất hiện thêm hai bóng đen khác vây xung quanh bọn họ!
Dù sao cũng chỉ là một đám trộm cướp, sau khi nhìn thấy cặp mắt trợn trừng dữ tợn của hai con chó, đám trộm mộ nhất thời loạn lên, căn bản không biết mình nên nhắm nòng súng vào con nào.
Ngay khi hai con chó cùng một con mèo chuẩn bị phát động công kích, phía bắc đột nhiên truyền đến một tiếng súng, trực tiếp nổ ra một lỗ máu trên đầu con mèo, thì ra là Dương Lãng ra tay!
Mặc dù những tên trộm mộ không phải dạng tốt lành gì, nhưng nói thế nào thì cũng là người sống sờ sờ, anh ấy không đành lòng nhìn bọn họ chết dưới miệng của đám chó mèo đột biến kia, vì vậy quyết định cứu người.
Sau khi nhìn thấy tổ trưởng nổ súng, các thành viên còn lại cũng lần lượt bắn, kỹ thuật bắn súng của bọn họ đều khá tốt, nhất thời bắn cho bọn chúng đều ngã trái ngã phải, liên tiếp bỏ chạy không ngừng.
Thừa dịp đang suy yếu mà muốn lấy mạng, mặc dù những tên trộm mộ này càng sợ hãi hơn khi nghe tiếng súng bất chợt vang lên, nhưng bọn họ rất nhanh đã phản ứng lại, giơ vũ khí điên cuồng tấn công về phía đám chó mèo đột biến.
Rất rõ ràng khả năng phòng thủ của mèo đốm đen là yếu nhất, sau khi bị trúng hàng chục viên đạn lặp lại vết xe đổ của mèo đen nhỏ, đã biến thành một đống thịt nát, trong khi hai con chó hoang khác lại da dày thịt béo, vậy mà có thể chắn toàn bộ đạn bắn tới.
Một con chó mực trong đó bị bắn rớt nửa cái miệng, nhưng nó vẫn dồi dào sức sống như cũ, thừa dịp những tên trộm mộ thay băng đạn nhanh chóng tấn công, trực tiếp nhào tới một người, sau đó mở ra một nửa miệng chó còn lại cắn tới, bầu trời đêm vẫn còn vang vọng tiếng kêu thảm thiết của đối phương trước khi chết.
Nhìn thấy những người bạn đồng hành chết thảm, những tên trộm mộ còn lại bắt đầu loạn, hàng phòng thủ nhanh chóng sụp đổ.
Một con chó trắng khác rõ ràng có sức chiến đấu mạnh mẽ hơn một chút, nó lao mưa đạn trong đám người, nháy mắt đã hạ gục hai tên trộm mộ, để cho tất cả bọn họ chết dưới nụ hôn chó!
Những con chó con mèo này đều tấn công ở cổ là bộ phận trí mạng của người, động tác phải gọi là nhanh chuẩn độc ác, dường như đã được đặc biệt huấn luyện qua.
“Mọi người mau đi xuống hỗ trợ!”
Chó dữ đã xen lẫn vào những tên trộm mộ, để tránh ngộ thương, Dương Lãng không còn cách nào khác hơn là phải hạ lệnh mới vào tai nghe của mình.
“Hiểu rồi!”
“Đã nhận được lệnh!”
Các thành viên trong đội đều đáp lại, nhưng ngay khi Bạch Như chuẩn bị nhảy xuống mái nhà, trong tai nghe đột nhiên truyền đến tiếng cảnh báo của Phương Dạ.
“Bạch Như, cẩn thận phía sau cô!”
Bạch Như lập tức dừng lại, cô xoay người nhìn, chỉ thấy một bóng đen như con bê đang điên cuồng lao về phía mình, bốn cái chân ngắn bay giữa bầu trời xám xịt, cặp sừng dài trên đầu lại lóe ra hàn quang lạnh lẽo!