Sau khi máy bay cất cánh, Phương Dạ tiện tay đánh dấu lại vị trí của ba tòa nhà cao ốc.
“Nhảy!”
Sau khi ra lệnh một tiếng nhảy, Phương Dạ và Ôn Hinh đồng thời nhảy ra khỏi cabin, Thẩm Nghiên Nhi chậm lại nửa nhịp còn Willa thì lại dần dần trôi dạt ra phía xa theo máy bay.
Ôn Hinh nghi ngờ nói: “Willa nhảy nhanh đi, cậu còn chần chờ cái gì nữa?”
“Chờ một chút, tớ còn chưa có tìm được ấn phím nào để nhảy máy bay!”
Gì vậy chứ?
Ba người quay đầu nhìn lại chỉ thấy Willa đang cúi đầu dốc sức lật lật quyển sổ nhỏ trong tay.
Phương Dạ: “…”
Ôn Hinh: “…”
Thẩm Nghiên Nhi: “…”
Sân bay là địa điểm có tài nguyên phong phú nên đương nhiên sẽ không chỉ có một đội ngũ chú ý vào đây.
Toàn bộ bốn gã thành viên của Tiểu Đội XM đều là streamer, đội trưởng Gấu Trúc Nhỏ là một tuyển thủ chuyên nghiệp đã xuất ngũ, độ phổ biến ở trong nền tảng Vưu Ngư cũng coi như không tệ, với tư cách một streamer kỹ thuật, có thể ở khu chơi PUGB loại trừ được xấp xỉ đến ba mươi đối thủ.
Ba đội viên khác lần lượt là Nguyên Tử, Hai Con Heo và Nước Cam Ép, trong đó Nước Cam Ép là một em gái đáng yêu.
“Đại ca, có người tới đoạt sân bay của chúng ta, phải làm sao đây?”
Sau khi nhìn thấy ba chiếc dù cùng nhau nhảy trên bầu trời, Nước Cam Ép cảm thấy có chút không bình tĩnh.
“Em gái đừng sợ, không đếm xỉa tới họ là được rồi.” Hai Con Heo cười hì hì nói: “Có đại ca ở đây thì chỉ cần không gặp phải đội ngũ chuyên nghiệp thì mọi thứ đều sẽ ổn hết thôi.”
Nguyên Tử nhìn thấy rõ ràng chính xác: “Đội ngũ này giống như đang xảy ra chút vấn đề hay sao đó, chỉ có ba người nhảy ở tòa nhà chữ U, một người khác lại nhảy ở bên kia cầu lớn, đây là cái thao tác gì vậy?”
Gấu Trúc Nhỏ cười nói: “Cái này mà còn phải hỏi à, nhất định là thao tác ngu ngốc chứ gì, đây là vòng loại thì dạng đối thủ hiếm thấy như thế nào cũng có thể gặp được. Không cần quan tâm nhiều như vậy, chỉ là một đội ngũ tay mơ thật giả lẫn lộn mà thôi, trực tiếp nhảy xuống tòa nhà chữ U tiêu diệt bọn họ đi!”
“Đúng đấy, bốn đấu ba, chúng ta không thiệt!”
Nhìn thấy dáng vẻ thoải mái của các đồng đội, Nước Cam Ép cũng tràn đầy tin tưởng: “Ba vị anh trai, sau nhớ để cho em mở hàng nữa nha!”
“Không có vấn đề gì, người trên cầu lớn kia để lại cho em rồi đó.” Nguyên Tử cười nói: “Anh thấy cô ta đến nhảy dù cũng không biết, nhất định là ma mới trăm phần trăm, tiêu diệt đồng đội của cô ta xong thì chúng ta quay lại bao vây tiêu diệt nốt là được.”
“Vậy thì ước định vậy nha!”
Người của hai đội ngũ bắt đầu rơi xuống đất, Phương Dạ và Gấu Trúc Nhỏ gần như là đồng thời cắt bỏ dây dù, nhưng mà một người rơi trên tòa số một, một người lại rơi trên tòa số ba.
“Vận may không tệ, dưới lòng bàn chân có một khẩu súng trường!”
Gấu Trúc Nhỏ nhặt lên khẩu M416, một bên nạp đạn, một bên nhanh chóng tìm kiếm vị trí đối thủ.
Ôn Hinh và Thẩm Nghiên Nhi vẫn còn đang lơ lửng trên bầu trời sắp hạ cánh, mà một người khác đã rơi trên đỉnh tòa nhà số một.
Phương Dạ rơi xuống đất nhanh nhất tự nhiên bị coi là đối tượng được chăm sóc trọng điểm, nhưng chờ anh ta chuyển đổi thị giác xong lại chỉ thấy được trên đỉnh tòa số một không có bóng người nào.
Tên nhóc này chắc là nhìn thấy mình lấy được súng cho nên trực tiếp nhảy lầu xuống à, coi như cậu chạy trốn nhanh đấy, có cơ hội tôi sẽ tiêu diệt cậu!
Trong nội tâm Gấu Trúc Nhỏ cười lạnh, nhắm họng súng vào ngay Ôn Hinh đang sắp rơi xuống đất.
Bắn ra ba phát bắn tỉa, Ôn Hinh trực tiếp quỳ xuống đất không dậy nổi, Gấu Trúc Nhỏ đang chuẩn bị liếc về phía Thẩm Nghiên Nhi thì bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm hoảng sợ của Hai Con Heo.
“Đại ca cẩn thận… trên đỉnh tòa số một có…”
Lời còn chưa dứt thì trên đầu Gấu Trúc Nhỏ đã bị một mũi tên thật dài cắm vào!
Hóa ra Phương Dạ không có xuống dưới, mà anh nhặt được một cây cung nỏ, vừa rồi anh nằm rạp trên mặt đất lén lút lắp mũi tên lên cung chờ đợi thời cơ.
“Chó má!”
Không thể tưởng tượng được, anh ta thế mà lại bị người khác chơi đểu rồi, Gấu Trúc Nhỏ tức giận đến chửi ầm lên.
Lúc này Hai Con Heo vừa mới rơi xuống đất, anh ta nhìn thấy mũi tên thứ hai của Phương Diệp đã bay tới một nửa, lúc này anh ta cũng không dám giúp đội trưởng, trực tiếp chạy tới bên cạnh nhảy xuống lầu.
Phập!
Một tiếng vang nhỏ qua đi, trên đầu Hai Con Heo lại bị bắn trúng, hoàn toàn treo lơ lửng trên bầu trời rồi biến thành tư thế quỳ bò rơi xuống đất…
Thằng này… Thằng này không phải là tên móc đầu người đấy chứ?
Trong đầu đội viên Tiểu Đội XM đồng thời trồi lên ý nghĩ này.
Đúng lúc này Nguyên Tử và Nước Cam Ép cũng sắp rơi xuống đất rồi.
Trong lòng Gấu Trúc Nhỏ còn ôm một tia hi vọng: “Đừng nhảy ở đỉnh tòa nhà, nhảy ra ngoài nhanh lên!”
“Đã biết!” Nguyên Tử vừa đáp ứng xong, đã nhìn thấy Phương Dạ nhắm cung nỏ ngay chính mình.
Anh ta trong cái khó ló cái khôn, chẳng quan tâm tới việc nếu rơi cách mặt đất quá cao sẽ mất nhiều máu, ngay lập tức cắt đứt chiếc dây dù, thả bản thân rơi tự do xuống với tốc độ nhanh hơn.
Nhưng mà tại thời điểm Nguyên Tử sắp biến mất khỏi tầm mắt Phương Dạ, một mũi tên vụt lóe qua bắn thẳng vào cơ thể anh ta, lại hạ gục thêm một người!
“Mẹ nó, thằng này không phải hack game thì tao sẽ livestream đứng chổng ngược năm ngày!” Hai Con Heo hùng hùng hổ hổ nói.
Di chuyển mục tiêu nhanh chóng đánh gục liên tiếp hai người, sử dụng loại cung nỏ khó thành thục nhất, đây không phải là cao thủ thì là cái gì nữa?
May mắn thay, tại thời điểm Nguyên Tử bị đánh bại, Nước Cam Ép đã rơi xuống lầu dưới, mà Gấu Trúc Nhỏ ngã xuống đất cũng bò xuống dưới đỉnh tòa nhà, tất cả mọi người tạm thời không bị nguy hiểm đến tính mạng.
“Giúp tôi trước!” Gấu Trúc Nhỏ hô lớn.
Kẻ địch vẫn còn ở một khoảng cách xa, chỉ cần một người có thể vào trong tòa nhà, tìm được một bộ sơ cứu thì không chừng còn có thể lật ngược tình huống!
Nước Cam Ép không dám lơ là, chạy đến bên người đội trưởng bắt đầu giúp đỡ, mắt thấy sắp hết mười giây đếm ngược, trong lòng mọi người thở phào một hơi.
Phập!
Đúng lúc này trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến âm thanh y hệt ác mộng.
Trên đầu Gấu Trúc Nhỏ lại có thêm một cái mũi tên, ngã rạp xuống đất như một đống bùn nhão…
Nhìn thấy đội trưởng chết thảm, Nước Cam Ép sắc mặt tái nhợt, thiếu chút nữa khóc ra thành tiếng.
Phập!
Phập!
Phương Dạ cũng chả quan tâm cô ta, sử dụng cung nỏ bắn chết Hai Con Heo và Nguyên Tử, ba mũi tên giết chết ba người!
Trầm mặc nửa giây, Nước Cam Ép lập tức chạy lên lầu, vừa vặn ở cửa sổ, Thẩm Nghiên Nhi cầm trong tay một khẩu AKM đã đợi từ lâu.
Thình thịch thình thịch…
Sau khi bóp cò, ngoại trừ hai phát đạn đầu tiên trúng mục tiêu, tất cả các viên đạn sau đó đều bắn lệch lên trần nhà.
Mặc dù như thế, thanh máu của Nước Cam Ép cũng đã trực tiếp cạn đáy rồi. Xét cho cùng, sức sát thương của viên đạn đường kính cỡ 7.62 không hề thấp.
Thừa dịp Thẩm Nghiên Nhi nạp đạn, cô ta thét lên rồi leo ra cửa sổ nhưng mà còn chưa kịp chạy được vài bước đã bị một băng đạn bắn trúng đầu, hóa ra là Ôn Hinh vừa được cứu chữa đã ra tay.
Mở màn không đến ba phút, Tiểu Đội XM toàn quân bị diệt, mà chiến đội Bách Hợp thuận lợi lấy được bốn điểm.
Phương Dạ sở dĩ buông tha một tên không có vũ khí, kỳ thật cũng là vì để cho Thẩm Nghiên Nhi luyện tập kỹ thuật bắn súng mà thôi…
“Phản lực của khẩu súng này quá lớn, tôi không thể chơi được!” Thẩm Nghiên Nhi oán hận cay đắng ném khẩu AKM xuống.
“Cô vẫn nên dùng súng tiểu liên đi thôi, phản lực không nhiều như vậy.”
“Được rồi, vậy tôi sẽ dùng súng tiểu liên.”
“Mẹ nó, tên này khinh người quá đáng rồi!” Gấu Trúc Nhỏ tức giận đến thiếu chút nữa đập phá luôn con chuột.
“Đội trưởng, chúng ta cùng report thằng này đi?”
“Đúng đúng đúng, cùng report nó đi, thi đấu lại bật hack rõ ràng như vậy, quá không biết xấu hổ rồi!”
Gấu Trúc Nhỏ gọi một cuộc điện thoại cho tổ trọng tài nhưng mà rất nhanh lại cúp máy với vẻ mặt đau khổ.
Tổ trọng tài trả lời rất đơn giản: Bộ phận kỹ thuật đã sử dụng công nghệ phát hiện tân tiến nhất trong trò chơi, họ không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của việc sử dụng plug-in, vì vậy Phương Dạ vẫn có tư cách tiếp tục thi đấu…