Mục lục
Siêu Cấp Shipper - Phương Dạ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Vũ Tâm quay đầu lại nhìn thấy một người đàn ông trung niên bụng phệ không biết đứng sau mình từ lúc nào, trong đôi mắt nhỏ tràn đầy dục vọng.

Cô ta nhanh trí, giả vờ ra vẻ lo lắng nói: “Chú ơi, tôi muốn vào trong tìm một người bạn, nhưng ở đây không phải là hội viên thì không vào được, chú có thể giúp tôi đi vào trong đó được không?”

Người đàn ông trung niên nhếch mép mỉm cười: “Giúp cô thì đương nhiên không thành vấn đề nhưng mà tôi có một điều kiện nho nhỏ, chỉ cần cô đồng ý tôi lập tức dẫn cô vào trong.”

Diệp Vũ Tâm sao có thể không biết suy nghĩ của đối phương chứ, cô ta làm ra vẻ ngây thơ hỏi: “Chú ơi, xin hỏi điều kiện là gì ạ?”

“Hắc hắc hắc, thôi bỏ đi, điều kiện này chúng ta vào trong rồi hẵng nói, đi thôi.” Người đàn ông trung niên vươn cánh tay ra: “Trước tiên ủy khuất tạm thời làm bạn gái tôi một chút đã, không thành vấn đề chứ?”

Diệp Vũ Tâm mỉm cười nói: “Đương nhiên không thành vấn đề.”

Sau khi khoác tay hai người giống như tình nhận đi đến cổng lớn, hai tên bảo vệ rõ ràng là nhận ra người đàn ông trung niên này, không thèm nhìn đến Diệp Vũ Tâm mà trực tiếp cho phép đi qua.

Sau khi vào cửa Diệp Vũ Tâm buông lỏng cánh tay: “Chú ơi, nhanh nói điều kiện của chú đi, tôi còn phải đi tìm bạn tôi nữa!”

Người đàn ông trung niên mỉm cười nói: “Không vội, cô đi tìm bạn cô trước đi.”

Lúc này Diệp Vũ Tâm cảm thấy có chút bất ngờ, rõ ràng dáng vẻ vừa rồi của đối phương  rất háo sắc, sao sau khi vào rồi lại không sốt ruột nhỉ?”

“Vậy cảm ơn chú, tạm biệt!”

Cô ta cũng không muốn nghĩ nhiều, xoay người rời đi.”

Tầng một Hàn Lâm Uyển là khu vực nghỉ ngơi, ở đây có không ít nam nữ áo quần bảnh bảo đang uống rượu nói chuyện, Diệp Vũ Tâm cố ý quanh quẩn một vòng, sau khi xác nhận không có ai bám theo mình mới lặng lẽ đi vào trong thang máy ấn lên tầng cao nhất.

Vừa rồi trước khi định vị biến mất, vị trí chính là ở chỗ này.

“Đing!”

Sau khi thang máy mở ra, Diệp Vũ Tâm nhìn thấy cả hành lang chỉ có một bảo vệ, phía sau anh ta là một cánh cửa gỗ chắc chắn, nếu đoán không nhầm thì Tề Tử Du hẳn là ở trong này.

Cô ta giả vờ đi ngang qua từ từ tới gần, thuận tiện kiểm tra vị trí giám sát, mà bảo vệ sau khi nghe thấy tiếng giày cao gót thì ánh mắt quét về phía này.

“Chào cô, ở đây không phải là khu vực mở, mời cô lập tức rời khỏi đây!”

Vẻ mặt Diệp Vũ Tâm kinh ngạc nói: “Ở, đây không phải là khu vực Spa dành cho nữ sao?”

Tên bảo vệ lễ phép nói: “Khu vực Spa ở phía Tây lầu bốn, ở đây là lầu sáu, ngài đi nhầm tầng rồi.”

“À, thì ra là như vậy, xem đầu óc tôi này, cả ngày không biết đang nghĩ cái gì nữa!”

Diệp Vũ Tâm làm bộ làm tịch vỗ vỗ đầu, sau đó quyến rũ mê người nói: “Anh trai nhỏ, thực sự rất cảm ơn anh!”

“Không cần khách khí đây, đây là việc tôi nên làm thôi, mời trở về đi!”

Bảo vệ vươn tay làm động tác mời, đúng lúc này, tay trái Diệp Vũ Tâm đột nhiên nắm lấy cánh tay anh ta dùng sức kéo xuống, nhân lúc đối phương mất thăng bằng lao về phía trước, một con dao nặng nề chém sau cổ đối phương.

Tên bảo vệ không rên một tiếng ngã trên mặt đất, Diệp Vũ tâm kéo anh ta đến góc tường, sau đó sửa sang lại góc váy, nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ lách mình đi vào trong.

Nằm ngoài dự đoán là bên trong cánh cửa lại tối đen như mực, tối đến mức vươn tay cũng không thể thấy năm ngón tay mình!

Lúc cô ta đang không hiểu gì thì trong bóng tối đột nhiên một vài tia sáng mãnh liệt lóe lên khiến người ta căn bản không thể mở mắt được.

Không hay rồi, trúng mai phục rồi!

Diệp Vũ Tâm kinh hãi tột độ, lúc cô ta vươn tay chặn tia sáng mạnh kia, một nòng súng lạnh như băng đã được đặt phía sau lưng cô ta!

“Không muốn trên người có thể hai cái lỗ thì tôi khuyên cô tốt nhất đừng động đậy.”

“Đừng bắn, tôi đầu hàng!”

Diệp Vũ Tâm cũng thẳng thắn, trực tiếp nhận tội.

Sau khi ánh đèn xung quanh sáng lên, cô ta mới phát hiện ra bản thân đang ở trong phòng khách, Tề Tử Du bà một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sô pha uống rượu, trong ánh mắt hai người tràn đầy vẻ đùa giỡn.

Sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên Diệp Vũ Tâm mới hiểu rõ, thì ra người ta đã sớm biết mưu kế của mình rồi!

Người đàn ông cười ha ha: “Người đẹp, không ngờ chúng ta lại gặp lại nhanh như vậy, chưa đến năm phút mà, cô nóng vội quá rồi?”

“Ông là anh Lang?” Diệp Vũ Tâm bừng tỉnh hiểu ra, chẳng trách đối phương lại có lòng tốt dẫn mình vào trong, thì ta người là mới là đại Boss đó!

“Bây giờ cô mới biết hình như đã quá muộn rồi đấy.” Anh Lang mỉm cười nói: “Cậu Tề, cô ta là người nghe lén cậu.”

Tề Tử Du đánh giá Diệp Vũ Tâm từ trên xuống dưới một lần, nghi hoặc nói: “Tôi không quen cô, tại sao cô muốn nghe lén tôi chứ?”

Diệp Vũ Tâm bình tĩnh nói: “Tôi chỉ nhận tiền làm việc thôi.”

“Vậy ai phái cô tới?”

“Ngại quá, chúng tôi có đạo đức nghề nghiệp, không thể dễ dàng tiết lộ tên tuổi của chủ thuê được.:

“Hừ, cô không nói tôi cũng có thể đoán được là ai, mục đích của anh ta là gì?”

Diệp Vũ Tâm chế giễu nói: “Anh lợi hại như vậy thì tiếp tục đoán đi.”

“Đoán cái con khỉ!” Tề Tử Du đột nhiên đứng lên: “Có tin bây giờ tôi bảo anh Lang nã một phát súng bắn chết cô không?”

Anh Lang cười ha ha nói: “Cậu Tề đừng quá kích động, cô gái này rất thú vị đấy, bắn chết thì tiếc quá, không bằng làm chút chuyện có ý nghĩa hơn đi.”

Lúc này Tề Tử Du mới lấy lại tinh thần, mặc dù Diệp Vũ Tâm trang điểm đậm nhưng cũng là một cô gái xinh đẹp mười phân vẹn mười, hơn nữa đường con cơ thể cân xứng hoàn mỹ, những em gái yếu đuối mong manh hoàn toàn không thể sánh bằng.

“Anh Lang, làm phiền anh trước tiên sắp xếp cho tôi một căn phòng nhé?”

Anh Lang trừng mắt liếc anh ta: “Sắp xếp cái rắm, cậu cho rằng ý tôi là gì, tôi muốn cô ta lên đài tỷ thí!”

Lúc này Tề Tử Du mới biết bản thân mình nghĩ sai, anh ta ngượng ngùng cười nói: “Anh Lang, anh nói tỷ thí gì vậy?”

“Đợi lát nữa là biết thôi, lần đầu tiên cậu đến Hàn Lâm Uyên, tôi đương nhiên phải chuẩn bị tiết mục đặc sắc một chút để nghiêng đón chứ!” Anh Lang mỉm cười nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy cô gái xinh đẹp này tôi đã biết cô ta không phải là người bình thường rồi, đúng như dự đoán, chỉ với một chiêu mà cô ta đã xử lý được thủ hạ của tôi rồi, quả thực là cao thủ!”

Ông ta uống một hơi cạn sạch rượu trong tay, sau đó thong thả ung dung mà nói: “Trước tiên dẫn cô ta tới trường đấu sói đi, không phải thay quần áo, chiếc váy này rất đẹp.”

“Vâng, anh Lang!”

Tề Tử Du hỏi: “Anh Lang, không biết đấu trường sói là nơi nào vậy?”

Anh Lang híp mắt nói: “Cậu Tề, cậu có biết năm đó tôi dựa vào cái gì mà trở nên giàu có không?”

“Tôi thực sự không biết.”

“Chính là dựa vào cái này!” Anh Lang đột nhiên vung ra một quyền, trực tiếp đánh vỡ bình rượu trên bàn trà, rượu và mảnh vụn thủy tinh bay tung tóe khắp nơi, thiếu chút nữa dọa Tề Tử Du chết khiếp.

“Nhớ năm đó tôi chính là dựa vào hai nắm đấm này, thi đấu ở trong lòng đất của một quốc gia nào đó vào sinh ra tử hơn một năm, cuối cùng mới kiếm được một thùng vàng đầu tiên trong đời!” Anh Lang có chút cảm khái nói: “Ở đó mới là trường đấu địa ngục chân chính, người giàu tiêu tiền như nước, chỉ để xem trận đấu sinh tử của chúng ta, hơn nữa cuộc chiến càng đẫm máu thì bọn họ càng hưng phấn!”

Tề Tử Du cuối cùng cũng tỉnh ngộ: “Nói như vậy thì trường đấu sói cũng là đấu hắc quyền sao?”

“Không sai, đây cũng chính là hạng mục mà tôi kiếm được nhiều tiền nhất ở Hàn Lâm Uyển, rất nhiều người có tiền ở cùng khác chạy xa xôi vạn dặm đến Hoa Hải chính là vì đấu trường sói này!” Anh Lang cười ha hả: “Đi thôi, tôi dẫn cậu đi thưởng thức một chút, về phần cách pha chế trà sữa mà cậu vừa nói đến, trong vòng ba ngày tôi chắc chắn sẽ cho người đưa đến tận tây, cậu có thể yên tâm.”

Tề Tử Du vui mừng khôn xiết: “Cảm ơn anh Lang rất nhiều!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK