Mục lục
Quái Phi Thiên Hạ - Dạ Dao Quang (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồ vật kia ẩn chứa một cỗ lực lượng nội liễm xẹt qua bên cạnh người Dạ Dao Quang không hề báo trước. Dạ Dao Quang thân thủ muốn ngăn trở, nhưng Nguyên Đình cũng liều mạng toàn lực nhất kích cũng nhất định phải bắt được đồ vật kia.

Nguyên Đình sau khi bắt được đồ vật kia, hắn trên người bị Dạ Dao Quang đánh một chưởng, vừa đúng mượn lực hướng tới kim trụ chính giữa khắc pho tượng ba thân!

“Không tốt, đó là Phật cốt!” Ma quân ở bên trong Dương châu cạnh người Ôn Đình Trạm thấy đến một màn như vậy, lúc này cao giọng nói, “Pho tượng kia là một con rối, lấy ba thân công pháp luyện chế ra con rối, cần ma hồn, Phật cốt, máu người mới đủ tỉnh lại, ngươi phải để ý!”

Cái gọi là máu người, tuyệt đối không phải cứ người sống là được, mà phải là máu của phàm nhân, nơi này chỉ có Ôn Đình Trạm là phàm nhân. Quả nhiên tiếng nói của Ma quân vừa dứt, Nguyên Đình đã lắc mình đến Ôn Đình Trạm bên này, Dạ Dao Quang truy kích theo.

Vừa đúng lúc này, Mặc Không Tư thoát được khỏi trói buộc của Minh Hi, Dạ Dao Quang một lòng chỉ nhìn Nguyên Đình đang đánh về phía Ôn Đình Trạm, căn bản không có chú ý khác, hơn nữa sức mạnh của Độ Kiếp kỳ thật sự là quá mạnh, đợi đến khi Dạ Dao Quang cảm ứng được nguy hiểm, nàng đã bị một chưởng đánh bay đi.


Một chưởng kia, ẩn chứa lực lượng Độ Kiếp kỳ đang nổi giận, với tu vi Dạ Dao Quang, lại trong tình huống không chút phòng bị nào, nàng cảm thấy xương cốt cả người như bị đánh nát, thân thể nện mạnh phía trên vách tường, sau đó ngã ở trên đất.

“Dao Dao!” Ánh mắt tối đen của Ôn Đình Trạm một mảnh đỏ đậm, thừa dịp Kim Tử bò lên Nguyên Đình, hắn bay nhào đến bên người Dạ Dao Quang, hai tay đều đang run run đem Dạ Dao Quang ôm lấy, “Dao Dao...”

“A Trạm, oa...”

Dạ Dao Quang muốn an ủi Ôn Đình Trạm một tiếng, nhưng vừa mở miệng liền phun ra một đống máu tươi, huyết nhiễm đỏ cả quần áo Ôn Đình Trạm. Trước mắt nàng tất cả đều biến thành màu đen, rất nhanh hôn mê bất tỉnh. Mặc dù, nàng nỗ lực muốn duy trì tỉnh táo, đáng tiếc lực lượng của Độ Kiếp kỳ cùng nàng quá mức cách xa!

“Dao Dao!” Ôn Đình Trạm thê lương gào to một tiếng.

“Mau để cho ta tới!” Ma quân cũng hô to, cũng không cần biết Ôn Đình Trạm có nguyện ý hay không, lúc này liền theo Dương châu đụng vào người Ôn Đình Trạm. Tay hắn nhanh chóng biến ảo, buông xuống dương khí cùng âm khí trong Âm châu của Dạ Dao Quang dung hợp, kết ấn che lại tâm mạch Dạ Dao Quang, “Ta bảo vệ tâm mạch của nàng, nhưng nàng chịu chính là một chưởng của Độ Kiếp kỳ, lại không có bất luận cái gì chống đỡ, chỉ sợ...”

“Chỉ sợ cái gì!” Thanh âm Ôn Đình Trạm giống như thoát ra từ bên trong hàn băng, có thể đông lại thần hồn người khác.

Ma quân nhanh chóng nhìn về phía Mạch Khâm: “Ngươi muốn tốc chiến tốc thắng, tranh thủ thời gian để Mạch Khâm tới cứu trị nàng!”

“Nói với ta, phải làm như thế nào!” Nếu Ma quân muốn hắn có thể tốc chiến tốc thắng, tất nhiên là hắn phải có kế hoạch.

“Nếu như ngươi tin được ta, chúng ta cùng nhau nhập ma!” Giọng nói Ma quân run run lộ ra một tia kích động cùng hưng phấn.

“Nhập ma?”

“Đúng, nhập ma, mượn dùng ma giống con rối!” Ma quân thanh âm càng ngày càng không khống chế được hưng phấn, hắn đã lâu lắm không giết người, hắn thật sự rất muốn nhìn cảnh tượng máu tươi bay tứ tung, “Chỉ có nhập ma, ngươi mới có khả năng tru sát Mặc Không Tư!”

Ôn Đình Trạm nhanh chóng nhìn về phía đám người Tô Bát liên thủ cuốn lấy Mặc Không Tư, trong đầu hiện lên cảnh hắn một chưởng đánh lén Dạ Dao Quang, còn có Dạ Dao Quang yên tĩnh nằm ở nơi đó, hơi thở nàng mong manh, đáy mắt hắn huyết quang càng nồng liệt, hắn nhanh chóng đứng lên, nhằm tới một pho tượng.

“Ngươi ra!” Ôn Đình Trạm trực tiếp đem quyền chỉ huy giao cho Ma quân.

Phương diện này là bởi ma hồn là Ma quân thần hồn, hắn tự nhiên sẽ biết cách làm, hơn nữa Nguyên Đình đã đem Phật cốt chụp vào mi tâm đầu Phật, Ma quân lúc này cắt vào cổ tay Ôn Đình Trạm, đem máu đỏ tươi nhỏ vào phía trên nhân thân.

Từ miệng Ma quân ra vô số thuật ngữ người thường nghe không hiểu. Máu tươi kia nhỏ giọt ở phía trên đầu pho tượng người, giống như huyết sắc vẩy ra, chợt một tia huyết vụ bắt đầu lan tràn, giống như khói màu đỏ rất nhanh đã đem hắn bao vây lại, quanh quẩn ở quanh thân hắn.

Mùi vị huyết tinh nồng liệt cũng như vậy không ngừng khuếch tán...

Mà mắt Ôn Đình Trạm càng ngày càng một màu đỏ tươi. Tuy cả mắt đều đã đỏ nhưng trung tâm thế nhưng vẫn còn có một chút hào quang màu vàng. Có điều đã không nhìn thấy con ngươi, cặp đồng tử kia đã trở nên tràn ngập khủng bố, dày đặc u lạnh, làm người ta nhìn qua đều sẽ run như cầy sấy. Ma quân nhanh chóng đem tàn hồn của nó tiến vào. Chỉ một thoáng, huyết sắc quanh thân Ôn Đình Trạm như gió cuồng dựng lên, làm cho cả trong đại điện này rung động!

Thiếu niên có một đôi ma nhãn kia lần nữa xoay người, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này ngực run lên.

Mạch Khâm thừa dịp không có ai quấy nhiễu nhanh chóng chạy đến cạnh Dạ Dao Quang bắt mạch cho nàng, sau đó vận khí chữa thương. Lúc này Nguyên Bình còn tmuốn đi đánh lén Mạch Khâm cùng Dạ Dao Quang, thế nhưng hắn đã đạt tu vi Đại Thừa kỳ, còn chưa túm được góc áo Dạ Dao Quang đã bị một cỗ lực lượng kinh khủng trói buộc ở trên không trung.

Hắn ngẩng đầu, liền nhìn thấy ma nhãn của Ôn Đình Trạm đang lẳng lặng theo dõi hắn, nhìn chằm chằm vào da thịt hắn, vào thần hồn của hắn. Tựa hồ có một luồng lực lượng bắn từ đôi mắt đỏ tâm vàng thẳng tắp lọt vào ánh mắt hắn, nhất thời hắn há mồm phun ra một hơi máu tươi.

Một màn này, người Hỗn Nguyên tộc sợ tới mức không ngừng nuốt nước miếng lui về sau, căn bản không dám nhìn tới ánh mắt Ôn Đình Trạm. Hai ngàn năm chi hồn, mi tâm cốt của chủ trì Hoằng Tế tự đã viên tịch cùng Nguyên Ân cao tăng kỳ danh đắc đạo, Long tiên dịch luyện qua máu tươi của phàm nhân...

Không phải ẩn chứa linh lực rất mạnh? Ba dạng này dung hợp, thôi sinh ma, có thể giống ma phổ thông sao? Ôn Đình Trạm chỉ cảm thấy Ma quân vừa mới nhất kích, làm cả người hắn tràn ngập lực lượng phát tiết, nhịn không được, chờ không kịp muốn phóng thích! Ánh mắt đáng sợ của hắn thẳng tắp nhìn về phía Mặc Không Tư. Mặc Không Tư tu vi Độ Kiếp kỳ sợ tới mức nhịn không được lui ra phía sau một bước.

“Người này, là của ta.” Thanh âm Ôn Đình Trạm bình thản truyền cho Ma quân.


Ma quân tất nhiên là nhượng bộ, hắn có thể lý giải tâm tình Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm ngày thường có bao nhiêu cưng chiều bảo bối Dạ Dao Quang? Đụng tới một sợi tóc của nàng, hắn đã đau lòng không thôi, thế nhưng người này suýt nữa muốn đoạt mệnh Dạ Dao Quang!


Hắn làm sao có thể buông tha?


- ----


Rose: hnay bận quá. Rose tạm 1 chương nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK