Mục lục
Quái Phi Thiên Hạ - Dạ Dao Quang (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại nhân không cần đa lễ, bần đạo sở dĩ tìm tới cũng là có việc cần đại nhân giúp đỡ.” Xử Chân liền mở miệng nói.

Đoàn Thác ngay sau đó hỏi: “Đạo quân, mời nói.”

“Bần đạo cần một người, người này mệnh cách đặc thù, đối với bần đạo đang rất cần thiết.” Xử Chân nghiêm túc nói, “Chẳng qua người này lại đang ở trong đại lao của tri phủ, bần đạo đã tới tìm qua tri phủ đại nhân, nhưng tri phủ đại nhân né tránh, không muốn đưa người.”

“Đạo quân muốn người nào?” Đoàn Thác nhíu mày hỏi.

Xử Chân đem một bức họa từ tay áo bào lấy ra đưa cho Đoàn Thác: “Người này bần đạo cũng chưa từng gặp qua, dung mạo họa ra cũng là thông qua ngày sinh tháng đẻ của, ngũ hành lục thần của hắn. Bất quá người hiện tại trong lao ngục không nhiều, có thể tìm ra người tương tự.”


Đoàn Thác tiếp nhận bức họa, hắn cũng chưa từng gặp qua Lục Vĩnh Điềm, cho nên cũng nhận không ra người trên bức họa cùng Lục Vĩnh Điềm có sáu phần tương tự, liền giao cho quản gia, để cho người tìm hiểu thử. Quản gia lập tức mang theo bức họa lui ra, tuy rằng bọn họ cùng tri phủ nha môn không có quan hệ, thậm chí còn có chút ngược nhau, nhưng vẫn có thể hỏi thăm ra đến cùng là ai.

Đợi đến sau khi quản gia lui xuống, Đoàn Thác nhân tiện vẫy lui thị vệ, thận trọng một mình cùng Xử Chân nói: “Đạo quân, không biết chuyện ta gặp phải nên hóa giải như thế nào?”

Xử Chân vươn tay bấm bấm rồi nhẩm tính, mà đó quay sang Đoàn Thác nói: “Đại nhân, chuyện này cũng không khó, chỉ cần an bài một chuyến, có thể tìm ra một người giả trang Tôn phu nhân, trước mặt hạ nhân cùng nhu tử sắp xếp sự tình vì cứu đại nhân mà chết.”

Đoàn Thác trong lòng kinh sợ, cuối cùng điểm hoài nghi còn lại cũng biến mất, người này quả nhiên biết hắn đang gặp chuyện gì. Áp chế sự kinh hãi trong lòng, hắn nỗ lực trấn định nói: “Đạo quân, tiểu nữ cùng tiểu cữu tử của ta cũng đã biết chuyện...”

“Chuyện này càng đơn giản, đại nhân làm cho hai người bọn họ ngủ một giấc, bần đạo thi cái pháp, liền có thể để bọn họ quên hết những việc không cần nhớ tới.” Xử Chân vân đạm phong khinh nói, “Cũng sẽ không đả thương lệnh ái cùng tiểu cữu tử của đại nhân.”

Đoàn Thác đôi mắt sáng ngời như đã sáng tỏ, đoan đoan chính chính làm một đại lễ: “Nếu như đoạn mỗ thật sự có thể vượt qua kiếp nạn này, chắc chắn lập bài vị phụng trường đạo quân, ngày đêm thành tâm cung phụng.”

“Đại nhân không cần như thế, bần đạo cùng đại nhân bất quá là cần đến nhau.” Xử Chân thản nhiên nói.

“Đoạn mỗ hiện tại đi an bài.” Đoàn Thác chờ không kịp, hắn muốn nhanh chút tìm chỗ phục sinh.

Xử Chân cũng không đi ngăn trở hắn, mà ngồi hưởng thụ nhìn Đoàn Thác sai khiến đám người hầu hạ. Đại khái qua một canh giờ, Đoàn Thác đã trở lại, sắc mặt còn có chút không thể tin, hắn tới trước mặt Xử Chân nói: “Đạo quân, ngài vì sao muốn người này?”

Lúc này Đoàn Thác đã biết đến Xử Chân muốn người chính là Lục Vĩnh Điềm, Lục Vĩnh Điềm có mối quan hệ trọng đại, còn là đối tượng hắn phải tìm giết, bình thường hắn sẽ cực lực nghi ngờ nhưng đã được lĩnh giáo bản sự của Xử Chân, thêm chính mình điều tra, phái người đi hỏi thăm qua, xác thực Xử Chân trước đó có đi tới nha môn tri phủ, cho nên hắn cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.

“Bần đạo vừa mới nói qua, người này mệnh đặc cách, đúng là người bần đạo cần.” Xử Chân lạnh mặt, tựa hồ rất không vui đối với câu hỏi chất vấn của Đoàn Thác, “Thế nào, chẳng lẽ đề đốc đại người không thể đem người này đưa cho ta?”

“Không phải như vậy, nhưng người này đang mắc tội trọng đại...” Đoàn Thác châm chước lời nói nói.

“Mắc tội trọng đại? Có ảnh hưởng tới tánh mạng người thân nhà đại nhân?” Xử Chân cười lạnh.

Đoàn Thác nhất thời nghẹn lời, nhưng quá mức trùng hợp, trong lòng hắn có chút lo lắng người này có phải do Ôn Đình Trạm thiết kế cho hắn hay không. Bỗng dưng hắn nghĩ tới thê tử của Ôn Đình Trạm, nghe nói cũng là cao nhân trên phương diện này, chẳng lẽ hắn bị dính khí Ám sát là do nàng ta?

“Đạo quân, không biết vì sao khí Âm sát lại dính lên người Đoạn mỗ?” Đoàn Thác hỏi.

“Khí Âm sát này, chính là là vì Đoạn đại nhân sát phạt quá nặng, khí Âm sát đều đến từ chính người chết, còn bởi vì Đoạn đại nhân khí cương dương quá nặng, cho nên liên tục không ngừng phát tác.” Xử Chân sắc mặt bình thản nói, “Sang năm còn là năm sung khắc của đại nhân, cửa ải cuối năm cũng gần sát, sát tinh đã thành hình, khí Âm sát ẩn trong cơ thể đại nhân tự nhiên liền bộc phát ra ngoài. Nếu không như thế, tới cửa ải cuối năm cũng là lúc đại nhân thân bại danh liệt.”. Kiếm Hiệp Hay

Đối với những lời hồ ngôn loạn ngữ cùng một bộ nghiêm trang của Xử Chân, Đoàn Thác hoàn toàn không biết là thật hay giả, hắn có chút hối hận vì xưa nay không tin vào những chuyện như thế này, trước cũng có gặp qua vài người tu luyện, nhưng hắn đều khinh thường không màng kết giao, cho nên mới làm cho chính mình hiện tại bị thiệt thòi.

“Đại nhân đây là vì hoài nghi bần đạo?” Nhìn Đoàn Thác do dự, Xử Chân triệt để phát hỏa, giận dữ cười, “Cũng được, coi như ta làm thêm một việc thiện, đề đại nhân hóa giải sát khí, về sự tình khác của đại nhân, xin mời cao minh khác.”

Nói xong Xử Chân liền muốn đi ra ngoài, Đoàn Thác nào dám để hắn rời đi, vội vàng giữ lại: “Đạo quân chớ giận, không phải Đoạn mỗ không tin đạo quân, mà chắc chắn người này liên lụy sự tình trọng đại, Đoạn mỗ lo lắng tìm cách để đem người này đưa đến tay đạo quân, chính vì chuyện này Đoạn mỗ suýt bị lửa sém lông mày...”

“Đoạn đại nhân này là ý gì?”

“Đạo quân năng lực thông thiên, mời đạo quân hôm nay tới giải nan nguy cho Đoạn mỗ, Đoạn mỗ nào dám ở trước mặt đạo quân đùa bỡn, đợi đến khi Đoạn mỗ làm tường tận mọi chuyện, Đoạn mỗ sẽ một lòng vì đạo quân bắt người.” Đoàn Thác cam đoan nói.

Đoàn Thác nghĩ như vậy, nếu như Xử Chân giúp hắn đem chuyện này hóa giải, hắn sẽ không còn nhược điểm. Nếu thật sự Xử Chân là người Ôn Đình Trạm phái tới, hắn đi cướp ngục, thêm tội danh giết người chính là càng thêm dễ dàng cho Ôn Đình Trạm? Chuyện này truyền ra ngoài, bệ hạ lâm thời đổi thống soái, cũng không có người không phục, đối quân ảnh hưởng cũng không lớn.

Nhưng chuyện này nếu như không giải quyết, đầu hắn đang treo trên cây đao rồi, Xử Chân thật sự là Ôn Đình Trạm phái tới, giết thê lại cần có thời gian đi thăm dò điều tra, nhưng cướp ngục là trực tiếp mắc tội, tuy rằng hắn có thể làm được những việc giấu trời, nhưng không chịu nổi sự tà môn của Ôn Đình Trạm.

Cho nên, hắn cần chứng minh Xử Chân không thông đồng cùng Ôn Đình Trạm.


Xử Chân hừ lạnh cười: “Nếu là thường ngày, bần đạo cũng không cần cùng Đoạn đại nhân so đo, nhưng bần đạo ngày mai phải rời đi, nếu Đoạn đại nhân tối nay vô pháp cam đoan đem người đưa cho bần đạo, bần đạo cũng đành xin cáo từ.”


Xử Chân lại lần nữa cất bước, Đoàn Thác vội vàng ngăn lại: “Đạo quân có việc tốt thương lượng, có việc tốt thương lượng, nếu như đạo quân cũng gấp, Đoạn mỗ cũng gấp, chẳng qua là vì Đoạn mỗ muốn đem kế hoạch sửa lại.”


“Đoạn đại nhân mời nói thẳng.”


“Nữ nhi Đoạn mỗ dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, sẽ tự nhiên quên. Nhưng tiểu cữu tử của Đoạn mỗ chẳng phải người dễ lừa gạt, Đoạn mỗ muốn hắn cũng tận mắt chứng kiến thê tử của Đoạn mỗ bị ám sát như thế nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK