Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Nhĩ tuyệt đối không biết có người ở trong bóng tối theo dõi hắn nên lấy gương ma pháp ra.

Đến khi trong gương ma pháp hiện lên hình của Thủ lĩnh Liệp thần giả Đạt Tạp, Thái Nhĩ vội thông báo:

- Đại ca, tình hình có biến!

- Có chuyện gì? Ta đang thương lượng với bọn họ nên tấn công Vùng Đất Hỗn Loạn như thế nào, vì sao ngươi lại liên hệ với ta gấp như vậy? - Đạt Tạp ở trong gương ma pháp cau mày, trầm giọng hỏi.

- Vừa mới rồi có một Chủ thần đến Vùng Đất Hỗn Loạn, thiếu chút nữa thì giết chết toàn bộ tứ đại Quân Chủ chúng ta! - Thái Nhĩ dường như vẫn chưa bình tĩnh lại sau lần bị Tử Vong Chủ thần uy hiếp, giọng nói có vẻ thảng thốt.

- Chủ thần? Rốt cuộc là chuyện gì? - Đạt Tạp hơi kinh ngạc, nhưng nhìn dáng vẻ thì chắc hắn không cho là có liên quan đến một vị Chủ thần tối cao nào, vẻ mặt cũng không nghiêm trọng lắm.

- Chủ thần có thần cách! - Thái Nhĩ nhấn mạnh thêm.

- Cái gì?

Đạt Tạp hoảng hốt, cuối cùng cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, sợ đến tái mặt hỏi:

- Hắn đến Vùng Đất Hỗn Loạn làm cái gì?

Thái Nhĩ cười khổ, kể lại kỹ lưỡng tình huống phát sinh cho Đạt Tạp nghe một lượt.

Đạt Tạp càng nghe Thái Nhĩ kể thì nét mặt càng chăm chú, được một lát thì hắn đột nhiên cười hắc hắc rộ lên và bảo:

- Ta đã rõ hắn đến Vùng Đất Hỗn Loạn làm gì rồi, ha ha, hóa ra là như vậy, Đạt Cách Mã ơi là Đạt Cách Mã, xem ra ngươi không có hi vọng đạt được điều đó nữa rồi...

Đạt Tạp cười một hồi rồi mới nghiêm mặt nói với Thái Nhĩ:

- Yên tâm đi, mục đích của Tử Vong Chủ thần căn bản không phải là các ngươi, ngươi không phải lo lắng. Ừm, vậy chúng ta tạm thời phải ngừng hoạt động chờ khi hắn xử lý xong chuyện của hắn thì lại tiếp tục. Nếu hắn có mặt ở Vùng Đất Hỗn Loạn, cho dù ngươi ở bên kia hay là theo bên ta thì vẫn có thể gặp nhiều chuyện xấu.

Sau khi nói xong mấy câu này, Đạt Tạp lại giải thích một hồi cho Thái Nhĩ về mảnh vỡ thần cách trên người Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo.

Sau khi Đạt Tạp nói xong, Thái Nhĩ rất kinh ngạc, nói giọng ganh tỵ:

- Vì sao vận khí của hai người bọn chúng lại tốt như vậy!

Hắn ngừng một chút rồi lạnh lùng nói thêm:

- Một Bố Lai Ân cũng đã đủ khó đối phó rồi, giờ Hàn Hạo lại có mảnh vỡ thần cách thì tương lai càng là một tai họa lớn!

- Ngươi không được tiết lộ thông tin Hàn Hạo có mảnh vỡ thần cách ra ngoài. Việc này chỉ có ba người là ta, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc biết thôi. Một khi tin tức này bị tiết lộ thì rất có thể quan hệ giữa ta và ngươi lập tức cũng bại lộ. Theo thông tin ta nắm được về Vùng Đất Hỗn Loạn thì thậm chí hiện nay đã bắt đầu có người nghi ngờ ta, có hành động đối với chúng ta rồi. Hai huynh đệ chúng ta nhất định phải thận trọng! - Đạt Tạp trầm giọng nói.

- Ta hiểu.

Thái Nhĩ gật đầu rồi cười nói:

- Vùng Đất Hỗn Loạn lớn bằng ngần nào chứ. La Cách vừa chỉ Hàn Hạo cho Tử Vong Chủ thần. Ta nghĩ sau khi lão ta phát hiện ra những người khác đều không phải là mục tiêu thì tất nhiên sẽ tìm tới tên kia.

- Ừm. Chúng ta không cần làm việc thừa! Ngươi chỉ cần lưu ý nếu Hàn Hạo chết hoặc là Tử Vong Chủ thần rời khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn thì lập tức báo cho ta biết. Sau đó chúng ta lập tức hành động theo kế hoạch. Xong vụ này, ngươi khống chế Vùng Đất Hỗn Loạn và ta thống lĩnh liên minh Liệp thần giả. Khống chế hoàn toàn những lực lượng này trong tay thì chúng ta sẽ có cơ hội đi Thiên Không Chi Thành! - Đạt Tạp nói.

Thái Nhĩ tỏ vẻ thèm khát vừa cười vừa gật đầu. Hắn thảo luận với Đạt Tạp vài câu linh tinh về tình hình hiện nay rồi hai người cắt đứt liên lạc.

...

Cách đó không xa, một làn khói nhẹ nhàng bay ra xa, không một tiếng động, không có mảy may khí tức sinh mạng.

Làn khói bay ra cách Thái Nhĩ tới trăm dặm mới dần dần biến hóa thành Hàn Thạc. Mất gần nửa tháng quan sát và dò xét, cuối cùng hắn xác minh được suy đoán của Tát Lạp Tư về việc Thái Nhĩ và thống lĩnh Liệp thần giả Đạt Tạp là huynh đệ. Điều này làm cho Hàn Thạc vô cùng kinh ngạc.

Nếu hôm nay không phát hiện ra thì khi khai chiến với liên minh Liệp thần giả trong tương lai thì chắc chắn sẽ bị hai huynh đệ này ám hại. Hai huynh đệ này cùng tu luyện Hủy Diệt lực lượng. Thái Nhĩ đã là một trong những Quân Chủ mạnh nhất Vùng Đất Hỗn Loạn, Đạt Tạp còn có thực lực mạnh hơn hắn một chút, một khi hai người này hợp tác thì thực lực sẽ tăng mạnh, phỏng chừng còn đáng sợ hơn cả bốn người Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai, La Cách, Tát Lạp Tư hợp lại.

May mắn có phát hiện ngày hôm nay thì Hàn Thạc mới có thể bố trí từ trước, tránh khỏi bị hai huynh đệ này ám toán. Hơn nữa, lợi dụng quan hệ của chúng, hắn cũng có thể thêm chút mắm muối rồi dựa vào điểm này là có thể một đòn đánh tan bọn chúng.

Trong lòng đã lập kế hoạch, Hàn Thạc không nán lại nữa mà lập tức quay về Ma Ẩn cốc.

Vấn đề khó khăn nhất đối hới hắn bây giờ không phải là hai huynh đệ Thái Nhĩ và Đạt Tạp này mà là việc Tử Vong Chủ thần Nội Tư Đặc đã đến Vùng Đất Hỗn Loạn. Mặc dù thực lực Hàn Thạc bây giờ đã tiến vùn vụt nhưng hắn vẫn hiểu rằng nếu thật sự đối mặt với Tử Vong Chủ thần thì hắn tuyệt đối không phải là đối thủ.

La Cách đã báo tên của Tiểu Khô Lâu cho Tử Vong Chủ thần nên không có gì bảo đảm cho an nguy của hắn. Với thủ đoạn thông thiên triệt địa của mình, Tử Vong Chủ thần nhất định sẽ tìm ra Hàn Hạo. Để tránh chuyện này phát sinh, Hàn Thạc không thể không toàn lực bảo vệ Tiểu Khô Lâu, mà lại còn phải thật nhanh chóng.

Hàn Thạc trở về Ma Ẩn cốc bằng tốc độ nhanh nhất rồi lập tức gọi Tiểu Khô Lâu tới kể cho hắn nghe tình thế hiểm ác này. Hàn Thạc kể xong thì bảo:

- Chúng ta nhất định phải nghĩ ra biện pháp, nếu không một khi bị Tử Vong Chủ thần phát hiện thì tuyệt đối khó có thể trốn thoát.

Hắn dừng một chút rồi hỏi:

- Ngươi nói đã dung hợp được mảnh vỡ thần cách. Nếu như Tử Vong Chủ thần và ngươi đứng cùng nhau thì hắn có thể biết ngươi nó hay không?

- Chắc có thể. - Tiểu Khô Lâu trầm mặc một lát rồi gật gật đầu.

Hàn Thạc hết sức đau đầu. Có thể chắc chắn rằng hiện giờ Tử Vong Chủ thần đang đi nơi nơi lùng sục những người tu luyện Tử Vong lực lượng mà La Cách đã báo tên, đến khi lão gặp qua mỗi người một lần thì chắc chắn sẽ coi Hàn Hạo là mục tiêu cuối cùng. Vùng Đất Hỗn Loạn chỉ rộng có bằng này, lực lượng của Tử Vong Chủ thần lại đáng sợ như vậy, ngày lão tìm tới cửa nhất định sẽ không còn bao xa.

Tuy Hàn Thạc đã bày ma trận trùng trùng nhưng hắn không cho rằng Ma Ẩn cốc có thể chống được Chủ thần có thần cách đến thăm hỏi. Bởi vậy, Hàn Thạc thực sự cảm thấy vô cùng khó giải quyết. Hắn đắn đo suy nghĩ mà vẫn không tìm ra chủ ý, không biết phải tránh nguy hiểm cho Tiểu Khô Lâu như thế nào.

- Nếu không thì ta trước hết trốn tránh sang thần vực khác một thời gian, tạm thời không trở về Vùng Đất Hỗn Loạn nữa? - Trông thấy Hàn Thạc cứ lo âu, Tiểu Khô Lâu nghĩ một hồi rồi lên tiếng đề nghị.

- Đây là một biện pháp, nhưng nó chỉ giải quyết phần ngọn không giải quyết tận gốc nên chỉ có thể tạm thời kéo dài thời gian. Nếu tên kia không tìm thấy mục tiêu ở Vùng Đất Hỗn Loạn, sau đó lại phát hiện ngươi hoàn toàn không có ở đây thì nhất định cho là ngươi có mảnh vỡ thần cách. Một khi để cho hắn khẳng định rồi thì chuyện càng khó giải quyết! - Hàn Thạc cười gượng, lo lắng bứt tóc.

Tiểu Khô Lâu không nói thêm nữa. Hắn cẩn thận suy nghĩ thêm một lát, phát hiện ra đúng là không có cách nào đối phó được cái cục diện này. Trừ phi bây giờ hắn và Hàn Thạc có thể đề cao thực lực đến mức ngang nhiên chống lại được Tử Vong Chủ thần, nếu không thì căn bản không có biện pháp đối phó. Ma công tiến bộ cũng không phải một lần là xong, Hàn Hạo vừa mới dung hợp được mảnh vỡ thần cách nên trong thời gian ngắn cũng không có khả năng đối kháng được Tử Vong Chủ thần.

Cho dù có thuần thục khống chế được toàn bộ lực lượng của mảnh vỡ thần cách, nếu thật sự đối mặt với Tử Vong Chủ thần có thần cách thì vẫn chỉ có đường chết. Tiểu Khô Lâu nghĩ tới nghĩ lui mà không có cách nào, bới nát óc cũng không nghĩ được gì.

- Đông người thì nhiều ý, phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp!

Hàn Thạc hít sâu một hơi, lập tức truyền gọi những người biết bí mật về mảnh vỡ thần cách như Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc, Huyết Linh, Ôn Mạn, Ngũ Hành Giáp Thi tập hợp về tu luyện trường, nhanh chóng thông báo tình thế nguy hiểm hiện nay cho mọi người, sau đó nghiêm trang nói:

- Tình hình vô cùng nguy ngập, tạm thời ta vẫn chưa nghĩ ra biện pháp. Sức một người có hạn, khả năng linh cảm thì không tới ngay. Mọi người cùng nhau suy nghĩ xem sao, chúng ta cần phải nhanh chóng tìm được chủ ý.

Nghe Hàn Thạc giảng giải xong, tất cả mọi người đều thấy nặng nề, liếc mắt nhìn hắn rồi ai nấy nhăn mặt nhíu mày suy nghĩ mong tìm ra được biện pháp giải quyết.

Nhưng mà một Chủ thần có thần cách ở vũ trụ này gần như chính là một chữ Vô Địch. Ngoài Chủ thần có thần cách tương đương ra thì căn bản là không có bất cứ sinh vật nào có thể chống lại. Một người khủng bố như vậy đến đây, lại còn ngấm ngầm nhằm vào Tiểu Khô Lâu, muốn đối cứng thì căn bản là không có khả năng, chỉ có thể tránh né mà thôi.

Cho dù có tạm thời rời khỏiVùng Đất Hỗn Loạn, chỉ cần để cho Tử Vong Chủ thần xác định thực sự mảnh vỡ thần cách đã nhập vào người Tiểu Khô Lâu thì vận hạn sớm muộn cũng sẽ rơi xuống đầu hắn. Muốn tìm một biện pháp vừa giải quyết phần ngọn vừa trị tận gốc thì có vẻ vô cùng khó khăn...

Thật quá là khó khăn. Mọi người đắn đo suy nghĩ đến nát óc nhưng trong chốc lát thì không một ai có thể nghĩ ra một chủ ý có thể thật sự giải quyết được vấn đề. Một ngày trôi qua rất nhanh, trong thời gian đó cũng đã xuất hiện một hai chủ ý có vẻ không tồi nhưng khi cân nhắc cẩn thận thì lại nhanh chóng bị loại bỏ.

Dần dần, mọi người càng trở nên ít nói, những người khác còn tính là điềm tĩnh, riêng Cát Nhĩ Bá Đặc đã có vẻ khó chịu, nhao nhao đòi liều mạng với Tử Vong Chủ thần.

- Nếu như liều mạng đánh nhau mà có thể vượt qua được thì còn chờ ngươi mở miệng sao? - Hàn Thạc nhíu mày quát mắng Cát Nhĩ Bá Đặc.

- Dù sao ta đã từng chết một lần rồi, chết thêm một lần nữa cũng được! - Cát Nhĩ Bá Đặc hừ hừ nói.

- Sở trường của tên kia chính là lực lượng linh hồn, nếu lần này ngươi chết đi thì sẽ không thể nào giữ cho linh hồn tạm thời không tiêu diệt giống lần trước đâu. Một khi dấu vết linh hồn của ngươi bị hắn phá huỷ, cho dù ta có thủ đoạn bằng trời cũng không có cách nào giúp ngươi sống lại lần nữa. Đến lúc đó thì ngươi thực sự chết toi rồi! - Hàn Thạc liếc mắt nhìn rồi hừ lạnh bảo Cát Nhĩ Bá Đặc.

- Sư huynh, huynh nói như vậy khiến ta đột nhiên nghĩ ra. Có thể tách rời linh hồn và thân thể Hàn Hạo ra hay không? Giống như Cát Nhĩ Bá Đặc lúc trước ấy, tách linh hồn của hắn ra khỏi cái thân thể này, mảnh vỡ thần cách kia thì đã hòa thành một thể với xương cốt hắn, nếu như có thể làm cho linh hồn hắn nhập vào một thần thể khác thì có thể tránh khỏi sự tra xét của Tử Vong Chủ thần hay không? - Bác Lan Tư sáng mắt lên, tựa như tìm thấy manh mối từ trong lời nói của Cát Nhĩ Bá Đặc.

Hàn Thạc nghe thấy những lời này liền chấn động, hỏi luôn Tiểu Khô Lâu:

- Ngươi tu luyện ma công, hình dạng của linh hồn khác hẳn so với người thường. Ngươi có thể tách rời linh hồn ra được hay không?

Dường như Hàn Hạo trước giờ vẫn chưa từng nghĩ về vấn đề này, nghe vậy thì lặng lẽ thử nghiệm, sau đó gật đầu:

- Dường như có thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK