Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không đạt tới Vong Linh Thánh ma đạo sư, không thể tiến vào tầng bên dưới. Sau khi biết được thông tin này, Hàn Thạc không mạo hiểm xông vào mà theo đường cũ quay trở về.

Một số chú ngữ ma pháp và phương pháp tu luyện, toàn bộ đã được khắc ghi ở trong óc của hắn, tuy nhiên muốn tu luyện thành công một môn cũng không phải là chuyện có thể dễ dàng làm được chỉ trong một chốc một lát. Bởi vậy, Hàn Thạc cũng không tiếp tục lưu lại Tử vong mộ địa, một lần nữa thông qua Truyền tống trận pháp quay trở về phủ đệ của mình ở thành Áo Sâm.

Rời khỏi thành Áo Sâm đã được mấy ngày nên sau khi trở về phủ của mình, Hàn Thạc hỏi quản gia Tạp Lạp Tư và biết được một số chuyện đã phát sinh trong thành.

Quốc vương bệ hạ Ô Đặc Lôi Đức trong mấy ngày nay đã biểu lộ thái độ quyết tâm gây áp lực để đưa đứa con tư sinh Lao Luân Tư lên ngôi vị. Trong lúc nhất thời, cả Lan Tư Lạc Đặc đế quốc đều chấn động, không thể nào hiểu nổi vì sao Ô Đặc Lôi Đức lại có quyết định này.

Tổ chức Ám Mạc luôn luôn là cánh tay hắc ám của Ô Đặc Lôi Đức, trong giai đoạn này đột nhiên qua lại mật thiết với Lao Luân Tư. Người có liên quan tất sẽ đoán được rằng Ám Mạc đã ngả về phía Lao Luân Tư rồi. Nhân vật truyền kỳ của đế quốc là Kiếm thánh Tạp La Lạp không còn giữ thái độ nước đôi nữa, rốt cục đã chính thức công bố sẽ ủng hộ Lao Luân Tư lên ngôi vị.

Được sự hỗ trợ của Quốc vương bệ hạ Ô Đặc Lôi Đức, những người thân tín của Lao Luân Tư bắt đầu từng bước nắm giữ đại quyền của đế quốc. Dưỡng phụ và cả thúc thúc Bảo Lí Tư của hắn đều được trọng dụng, trở thành những đại thần quyền quý thét ra lửa của đế quốc. Tất cả mọi người đều nhìn ra đây là ý đồ của Ô Đặc Lôi Đức.

Cũng trong thời gian này, mấy vương tử khác vẫn còn có thế lực trong tay, cũng lui tới hoàng cung với tần suất càng ngày càng nhiều. Đế quốc đại công tước Á Hi Bá Ân dẫn theo Vương tử Tra Lí Tư mỗi ngày vài lần đi đến hoàng cung, cố gắng dựa vào lực lượng của bản thân mình để thay đổi quyết định của Quốc vương bệ hạ.

Còn có vài đại thần thủ cựu cố chấp liên hợp lại dâng tấu phân tích muốn Ô Đặc Lôi Đức thay đổi quyết định của lão, cho rằng người con tư sinh Lao Luân Tư căn bản không xứng đăng quang lên vị trí quyền lực cao nhất của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc. Những người này đều là lão thần tuổi tác đã cao, truyền thống quý tộc cổ lỗ sĩ khiến cho bọn họ không thể tiếp nhận sự thật này, đồng thời cho rằng đây là một sự sỉ nhục đối với hoàng thất của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.

Cả hoàng hậu và những thê thiếp yêu quý nhất của Ô Đặc Lôi Đức cũng ào ào gia nhập vào đại quân chống đối lão. Trong lúc nhất thời thành Áo Sâm của đế quốc sóng ngầm cuồn cuộn. Mà trong đúng lúc này, Ô Đặc Lôi Đức đột nhiên bị bệnh nặng, lâm vào tình trạng hôn mê, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, có dấu hiệu sẽ băng hà bất cứ lúc nào.

Mấy Vương tử vừa thấy tình thế như vậy xảy ra thì lập tức ngoài nghe trong chống đối với những mệnh lệnh của Ô Đặc Lôi Đức, bắt đầu âm thầm điều động lực lượng trong tay mình để chuẩn bị cho cuộc thanh trừng giành quyền lực đã sắp đến. Thành Áo Sâm của đế quốc nhìn thì có vẻ yên tĩnh, nhưng những vết rạn nứt đã hình thành trên mặt đất, một trận cuồng phong đang từ từ nổi lên.

Một khi Ô Đặc Lôi Đức bệ hạ băng hà, trận cuồng phong bị nén lại bấy lâu nay tất sẽ ầm ầm bộc phát. Đến lúc đó, nó có thể quét bay cả đế quốc Lan Tư Lạc Đặc hay không thì cũng khó nói trước. Đúng trong lúc này, Nam cương đại thần Phạm Lôi Trạch đột nhiên trở về thành Áo Sâm. Sát tinh này đến càng khiến cho thành Áo Sâm vốn hỗn loạn lại càng tràn ngập nhiều chuyện xấu.

Lắng nghe quản gia Tạp Lạp Tư thuật lại, Hàn Thạc trong lòng ngạc nhiên, thật sự không nghĩ rằng chỉ trong thời gian vài ngày mà bên trong thành Áo Sâm đã xảy ra những biến hóa kinh thiên động địa như thế. Có lẽ Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức đã hiểu được rằng những tháng ngày còn lại của mình không còn nhiều nên đã sử dụng tới thủ đoạn sét đánh ngang tai, gây ra tác dụng thật lớn.

Hàn Thạc rời đi được vài ngày, Phỉ Bích tới đi tìm hắn ba lượt, Lao Luân Tư tìm đến hắn hai lần, còn bọn Phạm Ny, Ngải Mễ Lệ và một số ít quý tộc thành Áo Sâm cũng từng tới bái kiến hắn. Sau khi Tạp Lạp Tư báo cáo xong toàn bộ, Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi lập tức bước đi tới phủ của Lao Luân Tư.

Hiện tại, Lao Luân Tư là mấu chốt của cả thành Áo Sâm. Trong cuộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế tàn khốc này, Lao Luân Tư không được phép sơ sẩy. Cũng chỉ sau khi gã thành công lên ngôi thì Hàn Thạc mới có thể thu được lợi ích lớn nhất, mức độ không chỉ được bảo toàn mà còn tăng tiến thêm một bậc.

Cực nhanh đi vào bên trong phủ của Lao Luân Tư, từ miệng người quản gia, Hàn Thạc biết được gã đang bí mật thương nghị với người khác. Tuy nhiên, người quản gia hiển nhiên hiểu được giữa Hàn Thạc và Lao Luân Tư có quan hệ đặc biệt nên khi thấy hắn đến thì lập tức tự thân chạy đi báo cáo. Chỉ trong chốc lát, người quản gia đi ra, cung kính dẫn Hàn Thạc đi thẳng đến chỗ thương nghị bí mật của Lao Luân Tư.

Tại chỗ thương nghị bí mật của Lao Luân Tư, Hàn Thạc gặp rất nhiều người quen như dưỡng phụ Lao Luân Tư là Y Bố, thúc thúc Bảo Lí Tư, Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ, lão Cáp Ân của gia tộc Bối Đặc Lí Kì, và khoảng mười người quyền quý khác nhưng có tướng mạo xa lạ, có lẽ cũng là người ủng hộ gã.

Sau khi Hàn Thạc tới, Lao Luân Tư đang trên chỗ chủ tọa lập tức đứng lên, mỉm cười đón tiếp, nói:

- Ngươi lại vừa chạy đên địa phương nào thế? Tại sao bây giờ mới tới hả?

Mấy ngày nay, số lần ra vào hoàng cung của Lao Luân Tư cũng không ít. Trong khi gặp riêng Lao Luân Tư, Ô Đặc Lôi Đức nhiều lần dặn dò gã nhất định phải nắm cho được Hàn Thạc, cũng nói rằng hắn mới là mấu chốt cho tương lai của bản thân gã.

Ô Đặc Lôi Đức mặc dù vẫn chưa tiết lộ đánh giá của Chiêm tinh sư Cát Thụy Ti về Hàn Thạc, nhưng Lao Luân Tư cũng là người cực kỳ thông minh, từ thái độ của một số người chung quanh đã lĩnh ngộ được một vài điều, trong lòng đã xem như hiểu rằng Hàn Thạc chính là quý nhân bảo mệnh của mình.

Chính bởi vì vậy, khi Hàn Thạc từ bên ngoài tiến vào, Lao Luân Tư giờ đây tuy địa vị rất cao nhưng lại là người đầu tiên đứng lên, thái độ cực kỳ hòa ái tự mình đón tiếp Hàn Thạc khiến cho một số tùy tùng không hiểu rõ ở chung quanh đều cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Không có gì. Có mấy việc nhỏ nên ra ngoài một chuyến. Ủa. Nhiều người thế này cơ à! - Hàn Thạc thuận mồm trả lời Lao Luân Tư qua loa một câu, nhìn lướt qua những người chung quanh rồi không kìm được thốt lên.

- Hắc hắc. Bố Lai Ân, cái tên tiểu tử nhà ngươi quả nhiên khá lắm. Trong thời gian ngắn như vậy đã trở thành một vị hầu tước. Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! - Thúc thúc của Lao Luân Tư là Bảo Lí Tư cười lớn, chào hỏi Hàn Thạc.

Trước đây, để cho Hàn Thạc tích lũy quân công, Lao Luân Tư từng an bài Hàn Thạc đi nhậm chức trong quân đội Thành bắc của Bảo Lí Tư, cho dù chính bản thân Bảo Lí Tư cũng chỉ là một vị bá tước. Không nghĩ rằng chẳng bao lâu sau, Hàn Thạc nương theo tình thế thăng chức vùn vụt, quyền thế bây giờ xem ra rõ ràng đã vượt hơn hẳn so với hắn.

Tuy nhiên khi ở trong tại quân đội Thành bắc, bởi vì biết Hàn Thạc tương lai còn phát triển cho nên thái độ Bảo Lí Tư đối xử với hắn cực kỳ hữu hảo, quan hệ riêng tư giữa hai người cũng rất tốt. Bởi vậy, bây giờ hắn vừa thấy Hàn Thạc tới là lập tức chào hỏi thân mật.

- Ha ha. Bảo Lí Tư đại nhân quá khen rồi! - Hàn Thạc mỉm cười hành lễ, hỏi thăm Bảo Lí Tư.

Hai nàng Ngải Mễ Lệ và Phỉ Bích ngồi sát cạnh nhau ở bên cạnh Bảo Lí Tư, đang nhỏ giọng thầm thì nói chuyện gì đó. Mãi khi Hàn Thạc tiến đến thì ánh mắt cả hai mới ngưng tụ tại trên người hắn. Bên cạnh Ngải Mễ Lệ còn có lão Cáp Ân, bởi vậy chỉ liếc mắt nhìn Hàn Thạc một cái, sau đó để tránh nghi ngờ liền quay đầu đi chỗ khác.

Nhưng Phỉ Bích thì tựa hồ cơn giận trong lòng còn chưa tiêu, nhịn không được trừng trừng nhìn hắn vài lần, trong cặp mắt to xinh đẹp lộ ý tức giận như thể trách cứ Hàn Thạc đã biến mất thần bí.

- Tiểu tử. Đúng rồi a, ta còn chưa kịp cám ơn về chuyện lần trước ngươi đã cứu ta! Ha ha. Ta nói chuyện với ngươi cũng hợp lắm. Mời ngươi khi nào đến gia tộc ta chơi, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi một bữa ra trò. Ai dè ngươi tới bây giờ vẫn không đến chơi. Sao? Đừng có nói là không để gia tộc Bối Đặc Lí Kì của ta vào mắt nhé? - Lão Cáp Ân mới đầu tươi cười chào hỏi, sau lại giả vờ tức giận với Hàn Thạc.

“Ta đã tới gia tộc Bối Đặc Lí Kì, ngay cả con dâu lão cũng đã ăn vụng rồi.”

Hàn Thạc thầm nói, ngoài mặt vẫn ra vẻ oan uổng vô tội mà than thở giải thích:

- Ngài cũng biết, ta vẫn thường ở bên trong thành Bố Lôi Nhĩ Đặc, mãi tận sát ngày mới quay về thành Áo Sâm. Trong tay thật sự có nhiều việc quá. Ừm, sau này nếu có thời gian rảnh rỗi nhất định sẽ đến nhà bái phỏng!

- Tốt lắm, tốt lắm. Cùng ngươi nói giỡn thôi. Biết tiểu tử ngươi bây giờ là người rất bận rộn! Nhìn ngươi ta thật sự có chút không thể hiểu được. Lần trước gặp mặt thì ngươi đã cứu mạng ta, tuy nhiên lúc đó tiểu tử ngươi còn vô danh, nào ngờ mới qua thời gian mấy năm, vậy mà ngươi đã thành một nhân vật thét ra lửa của đế quốc. Lợi hại quá! - Lão Cáp Ân mỉm cười cảm khái.

Trong khi lão Cáp Ân nói những câu này, Lao Luân Tư đã dẫn Hàn Thạc đi đến chỗ của mình, chỉ chỉ vào cái ghế bên cạnh hắn bảo Hàn Thạc ngồi xuống, sau đó mới giới thiệu cho Hàn Thạc một số nhân vật có mặt ở đây mà hắn không quen biết:

- Ha ha, mấy người bọn họ thì ta sẽ không giới thiệu, dù sao ngươi cũng đã biết rồi. Mấy người này có lẽ ngươi còn chưa biết, nhưng từ nay về sau sẽ là người phe mình. Đây là thành chủ đương nhiệm của thành Ngõa Luân......

Mỗi khi Lao Luân Tư giới thiệu đến một ai đó, Hàn Thạc đều gật đầu thăm hỏi. Những người này nếu không phải là chủ một thành thì cũng là bá tước, hầu tước, đều là những nhân vật cao tầng không phú thì quý của đế quốc. Sau khi Lao Luân Tư giới thiệu xong, Hàn Thạc mới dần dần hiểu được lực lượng mà hắn nắm trong tay.

Ba bá tước, hai hầu tước, còn lại đều là những nhân vật quyền quý của đế quốc ở trong thành Áo Sâm. Tuổi tác của những người này đều là trung niên. Họ không phải chưởng quản một gia tộc thì cũng đảm nhiệm một chức vụ hoặc binh quyền dưới trướng Ô Đặc Lôi Đức, xem ra cũng chỉ có tuổi tác như loại bọn họ thì mới không ngoan cố cho rằng thân phận con tư sinh thì không thể đăng quang ngôi vị hoàng đế.

Mỗi khi Lao Luân Tư giới thiệu đến bản thân mình, những quý tộc này đều vô cùng hữu nghị gật đầu với Hàn Thạc. Hàn Thạc bây giờ nắm quyền cai quản thành Bố Lôi Nhĩ Đặc, chính là quý nhân trong mắt Bệ hạ, thân phận hầu tước cao quý tương tự như bọn họ, hơn nữa hiện nay lại cùng một trận doanh, bọn họ không hữu hảo với Hàn Thạc mới là lạ!

Khi Lao Luân Tư giới thiệu xong, Hàn Thạc đã có nhận thức sơ qua đối với thực lực trong tay Lao Luân Tư. Mấy vị hầu tước, bá tước này đều là những nhân vật có thực quyền, hơn nữa gia tộc Bối Đặc Lí Kì, còn có tổ chức Ám Mạc và mấy cường giả có quyền lợi siêu nhiên ngoại thế khác ủng hộ cho hắn, bởi vậy, Lao Luân Tư quả nhiên là có vốn để đối kháng với Đại vương tử Tra Lí Tư.

Xem chừng hành động như sấm vang chớp giật của Ô Đặc Lôi Đức quả nhiên đã tạo cho Lao Luân Tư rất nhiều điểm lợi lớn lao, làm tăng vọt quyền lực của hắn, đồng thời cũng khiến rất nhiều quý tộc nghiêng về phía hắn, tạo cho Lao Luân Tư có tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với Tra Lí Tư.

Sau khi giới thiệu cho Hàn Thạc tất cả những vị quý tộc mà hắn không biết, Lao Luân Tư ngừng một chút rồi mới nói tiếp:

- Chúng ta vừa mới thảo luận một vấn đề. Ta nói đơn giản lại một chút cho ngươi. Trước mắt, chúng ta phải lợi dụng khả năng lớn nhất của thế lực có trong tay, thừa dịp phụ hoàng của ta còn khỏe mạnh, nhất định phải tận dụng mọi biện pháp giành lấy thực quyền vào trong tay những người của chúng ta.

- Về phương diện khác, đây chính là cơ sở để chúng ta thu hút được sự ủng hộ của càng nhiều thế lực mạnh mẽ khác. Bọn Tra Lí Tư thì như chó cùng rứt giậu, còn đại quyền của đế quốc về cơ bản đều nằm trong tay các đại quý tộc. Cho dù phụ hoàng rõ ràng là ủng hộ ta, nhưng mà nếu các đại quý tộc này ủng hộ Tra Lí Tư, một khi phụ vương băng hà, bọn họ lại hợp tác với Tra Lí Tư phản kháng ta thì thật là cực kỳ khó đối phó.

- Ài. Quan trọng nhất chính bởi vì thân phận của ta. Những tên ngoan cố này tuyên bố sẽ không lựa chọn ta. Nhưng quyền lực trong tay bọn họ lại quá lớn, do đó dưới tình huống bọn họ không phạm sai lầm, cho dù là phụ hoàng ta cũng không có bất cứ biện pháp gì cắt giảm quyền lực trong tay bọn họ. Đây thật sự là một chuyện đau đầu.

Hàn Thạc sau khi ngồi xuống thì không nói một lời nào, chỉ lắng tai nghe Lao Luân Tư nói chuyện. Đợi khi gã nói xong, hiểu được tình thế cũng không giống như hắn suy nghĩ, xem chừng cho dù có Ô Đặc Lôi Đức ủng hộ, bởi vì ưu thế trước đây của Tra Lí Tư thật sự quá lớn nên Lao Luân Tư cũng đừng mơ tưởng được bình yên mà kế vị.

- Điện hạ. Ở trong đế quốc, đại công tước Á Hi Bá Ân có quyền thế ngút trời, kết giao với đại bộ phận quyền quý của đế quốc. Đại vương tử có hắn ủng hộ thì thật sự là cực kỳ khó đối phó. Bây giờ Bệ hạ còn sống thì còn có thể ngăn chặn hắn. Nếu Bệ hạ qua đời, đến lúc đó đại công tước Á Hi Bá Ân nhất định sẽ cực lực phản đối. Với lực lượng trong tay, hắn đủ sức để thay đổi thế cục. Việc này thật sự khá khó khăn! - Vị Bá tước tên là Thái Lợi Thụy nói với Lao Luân Tư.

- Không sai. Một khi Quốc vương bệ hạ băng hà thì đích thực là không ai có thể chế trụ nổi Á Hi Bá Ân, Việc này đích xác là cực kỳ khó làm! - Dưỡng phụ của Lao Luân Tư là Y Bố mặt mũi nhăn nhó nói.

- Ha ha. Các ngươi quên mất một người vừa tiến đến thành Áo Sâm sao, nếu Lao Luân Tư điện hạ có người này ủng hộ, ta nghĩ tình thế sẽ hoàn toàn không giống như vậy đâu! - Bên kia, lão Cáp Ân đột nhiên mỉm cười, lên tiếng nói với mọi người.

Lời này vừa nói ra thì vẻ mặt mọi người đều rung động, tuy nhiên ai nấy đều thở dài. Bảo Lí Tư nói:

- Cái gã điên không thể nói lý kia đích thực không phải người bình thường, tuy nhiên người này ngay cả mệnh lệnh của Quốc vương bệ hạ cũng dám không nghe. Ai có thể thuyết phục được hắn chứ!

Lao Luân Tư sửng sốt, chợt đưa ánh mắt rực lửa nhìn về phía Hàn Thạc. Tuy nhiên, Lao Luân Tư vừa liếc mắt nhìn Ngải Mễ Lệ và Phỉ Bích ở bên kia thì liền vội ẩn giấu ánh mắt rực lửa đi.

Chỉ từ trong ánh mắt của Lao Luân Tư, Hàn Thạc biết rằng hắn quả nhiên là biết về quan hệ giữa Phạm Ny và cái gã điên Phạm Lôi Trạch kia, trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng. Hiểu rằng việc Lao Luân Tư tận tâm muốn kết giao với hắn thật ra là cũng có mục đích, hắn từ sớm như vậy đã bắt đầu lôi kéo mình, xem chừng trong mấy vị vương tử thì Lao Luân Tư mưu tính sâu xa nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK