Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Thạc và La Ti cũng không biết các thần trong U Mạc thành đang vì hai người bọn họ mà hoảng loạn lên. Lúc này, toàn bộ tinh lực bọn họ đều tập trung ở việc tìm biện pháp rời khỏi U Mạc thành, căn bản không có thời gian để suy nghĩ, chú ý đến chuyện khác.

U Mạc thành tuy lớn, nhưng khi hai người không do dự gì mà cấp tốc rời đi, đã nhanh chóng tiến gần tới nơi cổng thành.

Bởi vì vụ chém giết bên trong Thần Trạch dược tề đã thu hút quá nhiều Thần Vệ tập trung trước đó nên trên đường đánh giết xông ra, hai người trái lại không gặp quá nhiều cản trở. Dọc trên đường đi, vài gã Thần Vệ lẻ tẻ liên thủ cũng không dám ngăn cản hai người. Vừa thấy hắn và La Ti xuất hiện đều ào ào tự động tránh ra. Chờ khi hai người biến mất, mới khẩn trương thông báo lại cho Thần Vệ trưởng của đội mình.

Cho nên hành tung của Hàn Thạc và La Ti từ đầu đến cuối vẫn không thoát khỏi bàn tay của các Thần Vệ U Mạc thành được. Tộc trưởng các đại gia tộc và thành chủ Hoắc Phu Tư cũng đều dễ dàng sớm nhận biết được mục đích của Hàn Thạc, liền ào ào tiến lại phía cổng thành.

La Ti vẫn chăm chú đi theo phía sau Hàn Thạc. Sau những lần chiến đấu đẫm máu trước đó, nàng đối với hắn dần dần đã hình thành một loại cảm giác tín nhiệm không giống bình thường. Ở trong tình thế cả hai đang bị hãm sâu trong trùng vây như thế này, Hàn Thạc còn có thể bình tĩnh đánh giết lao ra, biểu hiện này đã làm cho La Ti cực kỳ tin tưởng. Ban đầu còn cảm thấy chuyến này chết chắc, nhưng nay nàng lại giống như mấy người Phỉ Bích, Phạm Ny, lòng tín nhiệm với Hàn Thạc bắt đầu trở nên có vài phần mù quáng.

Cứ theo sát Hàn Thạc đánh giết như vậy, cao thủ của U Mạc thành nhất định sẽ kéo ra bằng hết. Lúc này nỗi sợ hãi tại nơi cổng thành kia, ngược lại đã mơ hồ chuyển thành một chút hưng phấn. Chỉ hận không thể tiếp tục đại sát bốn phương, khiêu chiến với cường giả chân chính của U Mạc thành!

Hàn Thạc chau mày, cao thủ của U Mạc thành cho tới bây giờ nhất định đã xuất động toàn bộ. Lúc này tại cổng thành, nói không chừng cũng đã có cao thủ ở lân cận chạy tới. Muốn bất chấp mà lao ra khỏi U Mạc thành có lẽ không dễ dàng như vậy. Hắn hiện tại đang lo lắng tới đây sẽ phải xử lý như thế nào.

Còn chưa đến gần cổng thành, hắn đã từ sự dị thường của các tháp năng lượng chung quanh cảm nhận được một chút. Uy lực của kết giới bao phủ toàn bộ U Mạc thành không chỗ nào không có bỗng chốc được gia tăng lên rất nhiều. Tháp năng lượng, tháp kết giới bên trong thành phát sáng rực rỡ, mang tất cả năng lượng tinh thạch kích hoạt lên, khiến cho kết giới của U Mạc thành càng thêm vững chắc và kiên cố.

Cũng giống như Ám Ảnh thành, bên trong U Mạc thành chỉ có vài chỗ cổng thành bởi vì dành cho người ra vào nên mới có lỗ hổng. Sức một người Hàn Thạc không có khả năng công phá được kết giới phòng ngự do hàng trăm hàng ngàn tháp năng lượng, tháp kết giới tạo thành. Hắn không thể không lợi dụng những lỗ hổng tại các cổng thành để chạy trốn.

Nhưng mà ngày thường tại các cổng thành này dù không có đại sự gì xảy ra thì cũng đã có Thần Vệ phòng hộ. Trong tình thế nguy hiểm đáng sợ như tối nay, lực lượng phòng ngự tại các cổng thành sẽ càng thêm mạnh mẽ. Trong lòng Hàn Thạc hiểu rõ, khi hắn đến được một cổng thành trong số đó, tất sẽ không thể tránh khỏi một trận huyết chiến vô cùng hung hiểm.

Chỉ khi thoát ra được từ trong trận huyết chiến đó, xông ra khỏi U Mạc thành thì chuyến đi lần này mới có thể xem như là kết thúc hoàn mỹ. Nếu không, hắn không thể không sử dụng Huyết Độn, chấp nhận tổn thương nguyên khí mà thoát đi, còn La Ti sẽ chết chắc. Chẳng những sẽ chết, mà thậm chí trước khi chết nàng còn phải chịu sự tra tấn hành hạ khủng khiếp của U Mạc thành.

Đưa các loại khả năng ra suy tính một lượt, Hàn Thạc nét mặt bình tĩnh, không nói một lời, trong khi gấp rút rời đi bất giác vẫn quay đầu lại nhìn La Ti một chút.

Bất ngờ thay, La Ti trước nay vẫn luôn luôn lạnh nhạt đối với Hàn Thạc, vừa thấy hắn quay đầu lại an nhiên mỉm cười. Khác hẳn những lời nói lạnh nhạt thường ngày với Hàn Thạc, nàng hơi có chút hưng phấn nói:

- Ta biết. Chúng ta nhất định có thể sống sót thoát khỏi nơi này!

Hàn Thạc ngạc nhiên. Một mặt là vì thái độ đối xử của La Ti, mặt khác là sự tin tưởng không hề có căn cứ kia của nàng.

Trong ngày thường, khi La Ti vẫn lạnh lùng không phục hắn, tướng mạo ban đầu đã cực kỳ xuất chúng. Trong lúc này mỉm cười càng có thêm vẻ mỹ lệ yêu mị, khiến cho Hàn Thạc có một thoáng ngơ ngẩn thất thần. Không vì lý do gì cũng nảy sinh tin tưởng lần này có thể bình yên vô sự rời đi, loại tin tưởng này cũng giống như của La Ti hoàn toàn không có căn cứ.

Bởi vì nụ cười này của La Ti, tầng băng vô hình vẫn luôn ngăn cách giữa hai người dường như bắt đầu dần dần tan biến. Mặc dù phải đối mặt với sự bao vây đuổi giết của toàn bộ cường giả trong U Mạc thành, Hàn Thạc cũng đột nhiên cảm thấy chuyến đi này trở nên thú vị hẳn.

Bên trong U Mạc thành, Thành chủ và tộc trưởng các đại gia tộc đã biết được hành tung của hai người. Những lão hồ ly này đều đoán được Hàn Thạc muốn mạnh mẽ thoát ra từ cổng thành kia, liền mang theo Thần Vệ tinh nhuệ của gia tộc ào ào tiến đến nơi đó.

Một trong bốn đại gia tộc của U Mạc thành, gia tộc Tây Mông ở cách chỗ cổng thành kia rất gần. Cổng thành đó cũng do Tây Mông gia tộc phụ trách canh giữ. Tộc trưởng Tây Đinh của Tây Mông gia tộc sau khi thu được tin tức từ Hoắc Phúc Lợi gia tộc, đã mang theo Thần Vệ tinh nhuệ của mình tất tả chạy đến đầu tiên.

Cổng thành ban đầu đã có bảy trăm Thần Vệ, thêm vào năm trăm Thần Vệ tinh nhuệ nhất Tây Mông gia tộc do Tây Đinh mang đến, nơi này bỗng chốc có đến một ngàn hai trăm Thần Vệ. Trong đó, năm trăm Thần Vệ tinh nhuệ của Tây Đinh gia tộc, mỗi một người đều có cảnh giới Trung vị thần hậu kì.

Trong gia tộc Tây Mông tại U Mạc thành ngoại trừ Thần Vệ trưởng đội bốn là một trong ba cao thủ Thượng vị thầ, đã toàn bộ tụ tập tại nơi này. Tây Đinh vừa đến, đã điềm tĩnh dặn dò khắp nơi:

- Không cần tụ tập cùng một chỗ. Phân tán ra ở hai bên cửa thành. Để lại một thông đạo thoát ra ngoài. Chờ khi hai kẻ đó tiến vào thông đạo, chúng ta sẽ từ hai bên vây công như vũ bão!

Người có thể trở thành tộc trưởng của một gia tộc tuyệt đối sẽ không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Từ lời nói của Thần Vệ trưởng Đội bốn, Tây Đinh đã nhận biết được sự lợi hại của Hàn Thạc và La Ti. Hắn hiểu rất rõ lúc này đây, hai người không khác con thú bị bao vây. Một Thượng vị thần điên cuồng đã là đáng sợ, hai người lại còn đáng sợ hơn!

Dưới sự dặn dò của Tây Đinh, Thần Vệ Tây Mông gia tộc đang tụ tập cùng một chỗ bắt đầu từng người phân tán ra. Họ để lại một con đường lớn quang đãng tại cổng thành, các Thần Vệ phục kích rải rác ở hai bên, lặng lẽ nhìn về phía trước, chờ cho hai người Hàn Thạc và La Ti chui đầu vào lưới.

- Anh rể. Lần này gia tộc bọn ta có thể có hai Thần Vệ trưởng rồi. Cái ghế trống của Vưu Kim để lại hẳn do ta bổ sung rồi!

An Kha, kẻ tu luyện Tử Vong lực lượng, vừa mới vừa tiến nhập cảnh giới Thượng vị thần sơ kỳ không đến trăm năm. Hắn vẫn luôn phụ trách cứ điểm phía bắc cho Tây Mông gia tộc. Lần này cũng là do thèm thuồng chức Thần Vệ trưởng của Vưu Kim mới gấp rút trở về. Ban đầu Tây Đinh đã nói rõ cho hắn biết, Hoắc Phu Tư không có khả năng đem chức Thần Vệ trưởng còn trống kia cho gia tộc của mình. An Kha mặc dù thất vọng cực độ nhưng cũng không dám mang ảo tưởng nữa. Không ngờ, U Mạc thành đột nhiên lại xảy ra một đại sự như vậy, làm cho Hoắc Phu Tư đột nhiên nổi điên thay đổi chủ ý. An Kha trong lòng vô cùng hưng phấn, có phần không khống chế nổi tâm tình của mình nữa.

Tây Đinh liếc mắt nhìn An Kha, trầm giọng nói:

- Điều đó còn phải đợi sau khi giết chết hai kẻ kia đã. Ngươi đừng tưởng rằng chuyện này đã nắm chắc, nói không chừng giữa đường sẽ có chuyện bất ngờ!

An Kha ha ha cười, lắc đầu nói:

- Có thể bất ngờ gì chứ? Cho dù hai người bọn chúng đều có thực lực của Thành chủ đại nhân. Nhưng muốn đột phá khỏi vòng vây của hơn một ngàn người chúng ta cũng không có khả năng. Huống chi, ở đây chúng ta còn có năm trăm Thần Vệ tinh nhuệ nhất Tây Mông gia tộc!

Nghe An Kha nói như vậy, Tây Đinh nãy giờ vẫn luôn điềm tĩnh chờ Hàn Thạc La Ti tiến đến, cũng hiểu rõ An Kha nói có chút đạo lý. Hắn đối với Thần Vệ tinh nhuệ của gia tộc mình rất có lòng tin. Hơn một ngàn người chắn ở trước cổng thành này, hai kẻ đó căn bản không có khả năng thoát đi được.

- Ta không phải lo lắng bọn chúng thoát đi.

Mỉm cười, Tây Đinh nói:

- Mà ta lo lắng là khi chúng ta bày ra cục diện này, hai kẻ kia vừa đến đã lập tức quay đầu rời đi. Đến lúc đó chẳng phải là tiện nghi cho các gia tộc khác ư!

An Kha sửng sốt, lập tức đồng ý:

- Không sai. Chúng ta hơn một ngàn người chặn ở nơi này. Chỉ cần không phải là kẻ ngu si, sau khi đã tới đây chắc chắn sẽ chọn cách tránh đi. Anh rể! Xem ra chúng ta cần phải cho bọn chúng một chút hy vọng. Nếu không thì thực sự có thể sẽ thành tiện nghi cho các gia tộc khác mất!

Gật gật đầu, Tây Đinh nghĩ một chút, rồi lập tức hạ lệnh:

- Đội bốn, đội sáu, đội bảy, các ngươi tản ra xa xa một chút. Tùy tiện tìm một kiến trúc nào đó để ẩn giấu tung tích của mình. Đội một, đội hai tạm thời tiến vào cửa thành, không được làm bọn chúng sợ mà chạy mất!

Dưới sự dặn dò của Tây Đinh, Thần Vệ tinh anh của Tây Mông gia tộc lại phân tán ra nữa. Hơn nữa còn tìm đến vật chướng ngại cố gắng ẩn giấu bản thân, thực hiện theo như lời dặn dò của Tây Đinh.

Rất nhanh, nhân thủ của Tây Mông gia tộc càng ngày càng phân tán. Tung tích của rất nhiều Thần Vệ cũng biến mất ở những nơi bí mật gần đó.

Làm xong tất cả điều này, Tây Đinh mới thầm yên lòng, phất phất tay nói:

- Đi! Chúng ta đi đến bên cạnh tháp năng lượng. Đừng để cho chúng biết chúng ta thực ra đã đến rồi, tránh việc bọn chúng chưa đánh đã chạy!

Ngoài An Kha ra, trong gia tộc Tây Mông còn có một Thượng vị thần là Tiễn Lặc Tắc. Hắn nghe Tây Đinh nói như vậy cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, rồi vội vàng bắt chước Tây Đinh, tiến tới ẩn núp ở bên trong tháp năng lượng gần đó, e ngại sẽ bứt dây động rừng, khiến cho thất bại trong gang tấc.

Số nhân thủ này của gia tộc Tây Mông vừa mới bố trí xong xuôi thì Hàn Thạc và La Ti cũng chạy tới.

Hàn Thạc thầm cười lạnh, ma đầu của hắn đã sớm tới đây, nghe không sót lời nào của mấy người Tây Đinh. Bọn họ dự định làm cái gì, sao có thể có thể lừa gạt được hắn?

Tuy nhiên, bố trí của Tây Đinh lại chính hợp với mong muốn của Hàn Thạc. Nếu như Tây Mông gia tộc tụ tập tất cả Thần Vệ lại chặn ở trước cửa thành, Hàn Thạc và La Ti muốn đột phá vòng vây thực sự sẽ gặp phiền toái lớn. Hiện tại Tây Đinh ra lệnh cho toàn bộ Thần Vệ gia tộc phân tán ra, với lại còn tản ra khá xa. Điều này vừa khéo tạo cơ hội cho Hàn Thạc.

Một kế sách tốt đôi khi có thể sử dụng lặp đi lặp lại. Chỉ cần có thời cơ thỏa đáng, sẽ thu được hiệu quả kì diệu.

Linh quang chợt hiện, Hàn Thạc chuyển một mệnh lệnh cho Đỉnh Linh. Hai ma đầu liền biến ảo thành hình dáng của hắn và La Ti, lao lên phía trước nhằm hướng cổng thành. Vừa tới khu vực đó, hai ma đầu sau khi biến hình đột nhiên lộ vẻ kinh hãi, rồi hướng phía Thần Vệ của Tây Mông gia tộc đang ẩn nấp cảnh giác quan sát.

Ma đầu biến hình này chợt biến sắc, liếc nhìn nhau, rồi đồng thời ngán ngẩm quay đầu. Trạng thái biểu lộ trên vẻ mặt giống như đúc, nhìn từ xa lại, không có một chút sơ hở.

Bên trong tháp năng lượng, Tây Đinh và An Kha trong lòng khẽ trầm xuống. Bọn họ nhìn chằm chằm vào hai ma đầu biến thành Hàn Thạc và La Ti, từ xa cũng có thể thấy được nét mặt biến đổi của ma đầu.

“Quả nhiên là cao thủ! Vừa đến đã lập tức phát hiện được có Thần Vệ đang ẩn nấp trong bóng tối. Xem ra tình huống có phần không ổn!” - Tây Đinh và An Kha trong lòng cả kinh. Ý nghĩ này vừa mới nảy sinh, hai ma đầu giả kia đã dựa theo đường cũ vội quay trở về, thối lui!

- Mẹ nó. Đuổi theo cho ta! - Tây Đinh còn chưa phản ứng, An Kha đang nóng lòng muốn thay thế Vưu Kim làm Thần Vệ trưởng, đã nhịn không được, chính mình dẫn đầu từ bên trong tháp năng lượng lao vọt ra. Những Thần Vệ đang ẩn núp vừa thấy mục tiêu rời đi cũng đều lập tức theo sau lao ra ngoài, thẳng hướng hai ma đầu đuổi giết.

La Ti sắc mặt vui vẻ, hô khẽ:

- Thành công rồi!

Hàn Thạc vẫn lạnh lùng bình tĩnh. Lợi dụng hai ma đầu lợi hại nhất, hắn quan sát được Tây Đinh vẫn còn ở bên trong tòa tháp năng lượng kia, cũng không lao ra truy đuổi. Gã tộc trưởng Tây Mông gia tộc này hiển nhiên không phải là kẻ lỗ mãng. Cũng không biết hắn đến cuối cùng đã phát hiện được cái gì đặc biệt hay chưa. Tây Đinh chẳng những không đuổi theo cùng với An Kha mà vẫn còn ở bên trong tháp năng lượng dặn dò:

- Đội một, đội hai, đội năm lưu lại. Nơi đây là địa điểm mà bọn chúng nhất định phải đi qua. Bọn chúng sẽ không dễ dàng buông bỏ như vậy!

Nếu bỏ lỡ thời cơ tốt như tối nay, toàn bộ các cửa thành của U Mạc thành sẽ bị phong toả hoàn toàn. Canh phòng tại U Mạc thành lại càng thêm nghiêm ngặt. Tây Đinh cho rằng hai người Hàn Thạc và La Ti sẽ không bỏ qua cơ hội đột phá vòng vây tối nay, cho nên cũng không ra ngoài truy đuổi cùng với An Kha.

Bởi vì khoảng cách đến hai ma đầu khá xa, Tây Đinh tự nhiên cũng không biết Hàn Thạc và La Ti do ma đầu biến hóa chỉ là ảo giác. Hắn sở dĩ chắc chắn như vậy, hoàn toàn là bằng trực giác và kinh nghiệm tích luỹ nhiều năm qua.

Có thể ngồi vững trên ghế tộc trưởng Tây Mông gia tộc, hắn tất nhiên đã kinh qua rất nhiều khảo nghiệm. Kinh nghiệm tích luỹ được từ trong tầng tầng lớp lớp chém giết cũng là một khoản của cải vĩ đại. Có đôi khi tác dụng của những kinh nghiệm loại này so với thực lực bản thân còn trọng yếu hơn.

Lần này, Tây Đinh nhờ vào những kinh nghiệm đó đích thực đã lựa chọn đúng. Chỉ là điều xảy ra sắp tới đây với hắn là vận may hay vận rủi? Cũng không phải do hắn làm chủ được!

Dưới sự căn dặn của Tây Đinh, một bộ phận Thần Vệ của Tây Mông gia tộc ở lại đều âm thầm đề phòng .

Ngoài ra một Thượng vị thần khác là Tiễn Lặc Tắc cũng không rời đi. Hắn chỉ hành động theo Tây Đinh mà không theo người khác. Thấy Tây Đinh không đi, hắn cũng không làm bừa, trầm lặng ẩn nấp ở bên trong một tòa tháp năng lượng gần đó, lặng lẽ quan sát biến hóa tiếp theo.

- Còn có một bộ phận không đi ra!

La Ti cũng nhìn ra mối nguy hiểm đáng sợ ở trước cửa thành, khẽ nói:

- Xem ra trước cổng thành không phải chỉ có đám Thần Vệ như chúng ta thấy. Có một chút không hợp lý rồi!

- Có hai tên Thượng vị thần phân biệt trốn ở bên trong hai tháp năng lượng chung quanh!

Hàn Thạc thò tay chỉ chỉ hai tòa tháp năng lượng kia, thấp giọng nói:

- Chúng ta không có thời gian so đọ kiên nhẫn cùng bọn chúng. Cao thủ của các đại gia tộc khác trong U Mạc thành đang tập hợp về nơi này. Chúng ta nhất định phải nhân khi An Kha chưa trở lại để xông ra. Ngươi cần cẩn thận một chút. Hai gã Thượng vị thần nấp trong hai tháp năng lượng kia có thể sẽ bất ngờ ra tay, không được để bọn chúng làm bị thương đấy!

- Chuẩn bị hành động chứ?- La Ti có một chút hưng phấn, rục rịch nói.

Hàn Thạc hờ hững gật gật đầu. Các ma đầu đang ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, từng con từng con ào ào hướng tới các Thần Vệ của Tây Mông gia tộc đang ẩn nấp trước cổng thành bay đến. Những ma đầu này sau khi ẩn hình lại chủ tâm né qua hai Thượng vị thần Tây Đinh và Tiễn Lặc Tắc, cho nên cũng không dẫn tới sự chú ý của những Thần Vệ kia.

- Đi! - Khẽ quát một tiếng, Hàn Thạc thét lớn xông ra, khuôn mặt lạnh như băng dùng tốc độ nhanh nhất xông tới cổng thành.

- Quả nhiên đến rồi! - Con ngươi của Tây Đinh khẽ thu lại. Trong lòng mừng rỡ, hắn lập tức quan sát hết sức chăm chú Hàn Thạc và La Ti đột ngột xuất hiện, chuẩn bị sẵn sàng cho dự định ra tay vào đúng thời cơ của mình.

Những gã Thần Vệ của Tây Mông gia tộc ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, mỗi người đều không khỏi hưng phấn, đối với sức phán đoán của tộc trưởng Tây Đinh thầm hết sức thán phục. Mắt thấy Hàn Thạc và La Ti đang rất nhanh liều chết xung phong đến, bọn chúng không hề e ngại, cảm thấy dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng Tây Đinh nhất định sẽ chém chết hai người Hàn Thạc và La Ti.

Dựa theo lời dặn dò của Tây Đinh, một thông đạo thông thoáng trước cổng thành đã được tận lực để lộ ra, chờ Hàn Thạc và La Ti tiến vào bên trong.

Hàn Thạc biết rõ tính toán của Tây Đinh, nhưng lại không có lựa chọn nào khác. Bởi vì hắn cần cương mãnh xông ra khỏi cửa thành, cho nên nhất định phải từ thông đạo đó rời đi!

Mười bảy thanh phi kiếm kêu to rạch ngang bầu trời. Trong tiếng huýt gió khiến cho sởn gai ốc, Hàn Thạc và La Ti theo sau chúng một mạch bay tới.

Hàn Thạc sớm đã biết ở chung quanh đường mai phục rất nhiều Thần Vệ. Mười bảy thanh phi kiếm như có thể phát hiện ra địch nhân từ xa, chuyên hướng tới những góc hẻo lánh chung quanh bay tới, chém chết tại chỗ từng gã Thần Vệ đang tự cho là ẩn núp kín đáo.

Cùng lúc đó, những ma đầu đã phân bố rải rác ở bên cạnh các Thần Vệ kia, từng con từng con từ hư hoá thực. Chúng ào ào biến thành những cái bóng ảnh mờ đục xông đến tấn công mục tiêu đã định trước. Trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, rất nhiều Thần Vệ của Tây Mông gia tộc lũ lượt trúng chiêu, bị ma đầu trong nháy mắt giết chết.

Tiếng gào khóc thảm thiết bắt đầu vang lên. Những Thần Vệ kia mặc dù đã được cảnh báo về nhược điểm của ma đầu, nhưng dưới sự công kích quá bất ngờ này vẫn bất lực. Ma đầu thường hay tấn công theo nhóm, căn bản không cho bọn chúng có cơ hội ứng phó, chỉ trong thời gian cực kì ngắn đã giết chết bọn chúng.

Thần Vệ Tây Mông gia tộc ban đầu vốn đã được bố trí rất tốt, quân tinh nhuệ đều ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó. Mà công kích của Hàn Thạc lại như có thể quan sát được từ xa toàn bộ tấn công lên những Thần Vệ đang ẩn nấp bí mật ở gần đó. Ma đầu đột nhiên biến hóa so với khả năng ẩn nấp của bọn hắn còn tốt hơn, bỗng chốc làm bọn hắn không biết làm thế nào, ào ào trúng chiêu kêu lên thê lương thảm thiết.

Trên tháp năng lượng, Tây Đinh vẻ mặt kinh hãi. Hắn không ngờ rằng Hàn Thạc có thể thần kỳ như thế biết trước mọi việc. Mắt thấy từng Thần Vệ của gia tộc ẩn núp trong bóng tối ngược lại đang bị ma đầu tập kích, Tây Đinh lúc này mới truyền đạt mệnh lệnh:

- Không tiếp tục ẩn nấp nữa, đều quang minh chính đại đứng ra cho ta. Hôm nay hai kẻ này quyết tâm xông ra từ cửa thành của chúng ta. Ta muốn xem bọn chúng làm sao có thể đánh giết ra ngoài được!

Hàn Thạc và La Ti vẫn cực nhanh tiến về phía trước, không ngừng ra tay đối phó với công kích từ xa từ đám Thần Vệ xung quanh. Thiên Ma Bích Diễm Toa, Giao Long Độc Vân Võng, Lục Lân Sa, Huyễn Mạc Phiên mấy thứ ma khí toàn bộ được Hàn Thạc phóng ra, hướng các Thần Vệ bốn phương tám hướng bay tới.

Bích Diễm Toa rít lên lướt tới. Giao Long Độc Vân Võng từ trên không chụp xuống. Mây độc và mười bảy thanh phi kiếm có lực ăn mòn ghê gớm giống nhau. Lục Lân Sa gặp cái gì đốt cái nấy. Huyễn Mạc Phiên biến bóng dáng của Hàn Thạc và La Ti ra rất nhiều, làm cho kẻ địch không thể phân biệt được thật giả.

Trong chốc lát, dưới tác dụng của mấy loại ma khí, đã có rất nhiều Thần Vệ bị ảnh hưởng. Mấy thứ ma khí này đã được Hàn Thạc thối luyện nhiều lần, mỗi cái đều vô cùng ác độc, đối với thần thể và thần hồn có lực sát thương cực đại, làm cho bọn chúng trong lúc nhất thời luống cuống tay chân. Rất nhiều kẻ trên người bùng lên ngọn lửa, có kẻ bị Bích Diễm Toa xuyên thấu thân thể, hoặc là bị Độc Vân Võng cuốn lấy biến thành từng bộ xương trắng.

Huyễn Mạc Phiên tạo ra rất nhiều ảo ảnh. Công kích đến từ bốn phương tám hướng bỗng chốc không phân biệt được thật giả, khiến cho áp lực lên Hàn Thạc và La Ti giảm đi, tiếp tục hướng phía trước đấu đá lung tung.

Hai người đột nhiên phát động ma khí trợ giúp, thoáng cái đã đến được thông đạo trước cổng thành. Tại cửa thành tự nhiên càng có nhiều Thần Vệ, cổng thành cũng bị khóa trái lại. Đây chính là cửa khẩu cuối cùng giành cho hai người bọn hắn.

Một nắm to Bạo Diệt Châu được Hàn Thạc lấy ra, cũng không thèm nhìn hắn ném thẳng tới chỗ cổng thành. Sau khi đã sử dụng Bạo Diệt Châu, Hàn Thạc đối với loại ma khí bạo tạc mãnh liệt này cảm thấy vô cùng hứng thú. Hắn từ Đỉnh Linh thu được một phương pháp làm cho uy lực của Bạo Diệt Châu còn đề cao thêm vài lần so với ban đầu.

Một nắm to Bạo Diệt Châu ném tới như thế. Toàn bộ U Mạc thành giống như là sắp sụp đổ. Từ cửa thành truyền đến một chuỗi tiếng nổ kinh thiên động địa. Rất nhiều bộ phận thân thể của Thần Vệ bắn tung tóe ra khắp nơi, vô cùng thê thảm.

Mà cổng thành cũng bị mấy chục trái Bạo Diệt Châu làm cho vỡ toang luôn ra rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK