Bên ngoài Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận có bố trí rất nhiều ma trận phức tạp. Với ánh mắt của Hàn Thạc, những ma trận này đều có uy lực không kém. Bên này gặp phải một Ngũ Phương Độc Vân Chướng đã khiến cho đoàn người Đường Na khổ không chịu nổi. Xem ra những người bên kia cũng gặp phải một ma trận có lực sát thương rất lớn.
Một tiếng gào thê lương vang lên, nhiễu loạn tâm trí những người đang khôi phục. Ba Đốn, Ba Văn giật mình tỉnh lại, mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Giống như muốn cho họ nhiều bất ngờ hơn nữa, lại một tiếng thét vang lên chói tai từ xa xa vút lên. Tiếng thét này là tiếng nữ, mọi người lập tức biết ngay thiếu phụ trẻ tuổi của đối phương hẳn cũng đã gặp nạn rồi.
- Thật là đáng sợ, đã chết hai người rồi! - Lệ Vi giật mình kinh hoảng, nhìn Âm Phong Hắc Sát Cương phía trước, thần tình khổ sở.
Đường Na nhìn có vẻ hả hê. Thấy ánh mắt sợ hãi của Lệ Vi nhìn về phía trước, nụ cười cũng nàng dần dần biến mất, sắc mặt trở nên ngưng trọng. Chợt thấy Đường Na nhíu mày trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên mở miệng:
- Các ngươi đã nghe thấy hai tiếng gào vừa rồi. Tiếng kêu thảm thiết đó có nghĩa là gì thì ta nghĩ các ngươi đã hiểu rồi. Tất cả mọi người đã trải qua hiểm cảnh lần trước, hẳn là hiểu được địa phương thần bí này hung hiểm như thế nào, có thể khẳng định cánh cửa kế tiếp càng khó khăn hơn.
Tất cả mọi người đều lẳng lặng nghe Đường Na nói. Nàng hít sâu một hơi, tiếp:
- Nói không chừng ở cửa ải kế tiếp, trong chúng ta sẽ có một ai đó chết giống như họ. Nếu các ngươi muốn lui bước, bây giờ nói ngay vẫn còn chưa muộn. Ừm, lâm trận lùi bước mặc dù không hay ho gì, nhưng ít nhất cũng dễ chịu hơn chết một chút. Với thế lực gia tộc các ngươi, hẳn là có thể đảm đương được. Các ngươi nghĩ kỹ một chút đi!
Đường Na vừa nói như vậy, ba thanh niên toàn bộ đều trầm mặc không nói gì, vẻ do dự không quyết, tựa hồ rất khó có thể quyết định.
Khảo Bá Đặc và Hàn Thạc thì không cần suy nghĩ gì. Khảo Bá Đặc không quan tâm đến sống chết của bản thân, miễn là được theo sát bảo vệ cho Lệ Vi, không cần lựa chọn cái gì. Hàn Thạc quyết tâm muốn vào xem thử, muốn biết bên trong rốt cuộc có gì, tự nhiên sẽ không lâm trận lùi bước.
Mặt khác, Hàn Thạc còn hiểu khá rõ về Âm Phong Hắc Sát Cương, hắn tin có thể ứng phó được, do đó chẳng hề lo lắng gì.
- Không trải qua hiểm cảnh, khó có thể tự mình đột phá. Ta muốn xông vào một lần nữa! - Ba Đốn đưa ra quyết định đầu tiên, thần sắc rất kiên định.
- Đến cả tên nhát gan Ba Đốn mà cũng dám vào, ta sợ cái gì! - Lệ Vi cắn răng, thái độ cũng kiên quyết.
Ba Văn chỉ biết dựa vào Ba Đốn. Ba Đốn đã quyết định thì hắn luôn luôn đồng ý. Lần này cũng không ngoại lệ. Khảo Bá Đặc coi sinh tử của Lệ Vi quan trọng hơn bất kỳ thứ gì, tự nhiên phải theo sát nàng rồi. Mặc dù không nói lời nào, Đường Na cũng hiểu được điểm này.
- Tốt lắm. Các ngươi nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa. Lát nữa chúng ta sẽ đi vào. Lần này các ngươi mà chết, ta sẽ ghi lại sự dũng cảm của các ngươi cho gia tộc các ngươi biết. Gia tộc các ngươi cũng sẽ vinh dự vì các ngươi! - Đường Na gật đầu khen ngợi.
Không nhiều lời trong không khí khẩn trương, bốn người Ba Đốn một lần nữa tranh thủ thời gian khôi phục thần lực của mình.
- Bố Lai Ân. Ta đột nhiên rất tò mò về ngươi. Trước kia khi ngươi ở trên đại lục này nhất định đã trải qua rất nhiều lần chết đi sống lại phải không? - Đường Na đột nhiên cười khẽ, nhìn Hàn Thạc vẻ hứng thú, tựa hồ muốn xem rõ xem hắn rốt cuộc là một người như thế nào.
Hàn Thạc sửng sốt, giả vờ ngẫm nghĩ một lát, rồi mỉm cười gật đầu:
- Có thể nói như thế. Vị diện cấp thấp cũng không an ổn gì. Ngươi muốn có được bất kỳ cái gì đều phải đấu tranh mới đạt được. Đối diện với tử vong là chuyện như cơm bữa!
- Chẳng trách.
Đường Na đồng ý với lời giải thích của Hàn Thạc. Vừa nói sau chợt chuyển đề tài, đột nhiên nói:
- Ngươi rốt cuộc tu luyện sức mạnh gì thế? Tại sao cổ quái như vậy? Ta đã đi qua rất nhiều đại lục nhưng chưa bao giờ phát hiện ra thứ sức mạnh cùng loại!
Trầm mặc một chút, Hàn Thạc mỉm cười, nói khẽ:
- Mấy thứ lực lượng linh tinh không đáng kể ấy mà, ngươi không biết cũng bình thường thôi, hà hà, thật ra không có gì đặc biệt, ngươi không cần tò mò như vậy.
Về phương thức và tác dụng việc tu luyện ma công, Hàn Thạc không muốn nói nhiều. Đường Na cũng nhìn thấy, nên chỉ do dự một chút rồi mỉm cười khẽ gật đầu, rốt cục không bám theo hỏi nữa.
- Ta thật ra cũng thấy hứng thú về Chúng Thần đại lục. Ngươi có thể nói với ta vài việc về nó được không!
Trong khi mọi người tu luyện, Hàn Thạc và Đường Na cũng nhàn rỗi. Hắn trước giờ vẫn rất tò mò về Chúng Thần đại lục, nên nhân có Đường Na ở đây, hắn cũng tranh thủ hỏi một vài tình huống ở đó.
Bối Hi Ma Tư và người trong Chén Thánh cũng miêu tả sơ sơ về Chúng Thần đại lục, nhưng hai người đều xa cách nhiều năm, nên chỉ nói cho Hàn Thạc về những việc xảy ra rất lâu rồi, khẳng định bây giờ có nhiều thứ thay đổi rồi. Chúng Thần đại lục là mục tiêu kế tiếp của Hàn Thạc, hắn muốn trước khi đi tới đó phải hiểu về nó càng nhiều càng tốt.
- Nói mấy câu cũng rất khó nói rõ tình huống. Ngươi tới đi rồi sẽ hiểu được nó. Nó là trung tâm của các đại vị diện. Mười hai đại Chủ Thần cơ hồ đều tiềm tu trên Chúng Thần đại lục. Từ phương diện này ngươi hẳn có thể thấy được những đặc thù của Chúng Thần đại lục? - Đường Na cười nói.
Hờ hững khẽ gật đầu, Hàn Thạc không tiếp tục hỏi nữa, nhưng lòng quyết tâm tới Chúng Thần đại lục càng thêm kiên định.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong chốc lát, sau khi Đường Na gọi dậy, bọn người Ba Đốn đều tỉnh táo lại khỏi trạng thái khôi phục thần lực.
- Cũng đến lúc rồi, ta không thể cho các ngươi nhiều thời gian quá, bằng không khi chúng ta tới mục tiêu, có thể tất cả đều sẽ bị Khải Tát nhanh chân giành trước rồi! - Đường Na hít sâu một hơi, thấy tất cả mọi người đều hiểu được lời nàng, bèn dẫn đầu đi vào trước.
- Mọi người cẩn thận một chút, tốt nhất ngay từ đầu phải phòng bị. - Hàn Thạc ngay khi họ vừa khôi phục, cẩn thận hồi ức những gì trong trí nhớ của Sở Thương Lan miêu tả về Âm Phong Hắc Sát Cương, nên phải nói trước để đề tỉnh họ.
Gặp cảnh lúc trước, họ cũng không dám coi thường tiểu thần Hàn Thạc ở vị diện cấp thấp này nữa. Dưới sự nhắc nhở của hắn, ai nấy đều như lâm đại địch, còn chưa chính thức tiến vào đều đã phòng hộ toàn thân.
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc rất hài lòng về sự cẩn thận của họ. Bản thân mình cũng xuất vòng tròn hộ thân ra, đi ngay sau Đường Na, là người thứ hai bước vào Âm Phong Hắc Sát Cương.
Vừa vào, âm phong cương phong (âm phong: gió lạnh, cương phong: gió mạnh ) rít lên ù ù như quất vào da thịt. Đưa mắt nhìn quanh, những tầng mây xám đục áp sát đỉnh đầu họ, không thể nhìn rõ ràng tình huống chung quanh.
Âm phong cương phong lúc thì mang theo sức mạnh bẻ gãy nghiền nát mọi vật rất đáng sợ, lúc thì như một thanh đao nhọn đâm vào người. Hàn Thạc ngưng thần nhìn chung quanh, nhưng căn bản không nhìn thấy cái bóng của Đường Na.
Đứng tại chỗ một khắc, hắn không hề phát hiện ra tung tích của đoàn người Ba Đốn. Điều này làm cho hắn hiểu ra Âm Phong Hắc Sát Cương ngay từ đầu đã vận chuyển. Mỗi một người khi bước vào đều đã kích hoạt trận pháp trong đó. Cảnh chung quanh đại biến, căn bản không thể tìm được tung tích người khác.
Hàn Thạc cũng không khẩn trương, bởi vì hắn vừa tiến vào đã phát hiện ra những luồng âm phong vù vù, cương phong kinh khủng khi vừa đến gần hắn lại thần kỳ vòng qua, không hề công kích gì hắn.
Tình huống giống hệt trong Ngũ Phương Độc Vân Chướng!
Tâm tình ngạc nhiên vui mừng, Hàn Thạc đánh giá một vài tình huống chung quanh, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng luồng cương phong và âm phong này không chỗ nào không có, nhưng chỉ cần gặp phải cương tráo do Ma Nguyên lực của hắn ngưng kết là đột nhiên biến hướng, thổi nghiêng sang bên cạnh.
Như vậy ở bên trong Âm Phong Hắc Sát Cương này, Hàn Thạc cũng có thể bình yên vô sự. Bất tất phải lo lắng về công kích.
“Có phải vì mình cũng tu luyện ma công không, cho nên mới miễn dịch với tất cả trận pháp ở nơi này?” - Hàn Thạc đột nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy, lập tức cảm thấy ma trận nơi này sở dĩ không tiến hành bắn phá hắn, nhất định có quan hệ với việc hắn tu luyện ma công.
Mang theo ý nghĩ này, Hàn Thạc thử xuất hai hóa thân ngoại thân ra, rồi đẩy nó ra khỏi vòng tròn hộ thân.
Thoáng chốc, âm phong và cương phong kinh khủng đã điên cuồng hướng về phía hai hóa thân ngoại thân xoắn vào. Lực đạo này tràn ngập khí tức tàn bạo âm hàn, lực gió tựa hồ có thể xuyên thấu qua thân thể, làm cho hai hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc khổ sở không chịu nổi.
Trong lòng lập tức sáng ra, tâm niệm vừa động, sức mạnh hủy diệt bên trong hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ thu liễm lại, biến hóa thành hình thái Lục Ma Phong, hơn nữa còn lưu chuyển vài phần Ma Nguyên lực đến từ cơ thể Hàn Thạc. Biến hóa kỳ dị một lần nữa lại phát sinh. Tất cả âm phong cương phong thoáng cái toàn bộ đã thay đổi phương hướng, chỉ thổi phớt qua Lục Ma Phong.
Còn hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ do Khô Lâu pháp trượng biến hóa thành, trong cơ thể nó chỉ tồn tại có thần lực Tử Vong, nên không ngừng gặp phải âm phong cương phong hành hạ, tình thế rất không ổn.
Quả nhiên, Hàn Thạc hiểu ngay, hai hóa thân ngoại thân và linh hồn hắn liên kết với nhau, không bị hoàn cảnh biến hóa chung quanh ảnh hưởng, chẳng mấy chốc là trở về bản thể Hàn Thạc.
Sau khi thử, Hàn Thạc càng tin việc hắn tu luyện ma công là hoàn toàn miễn dịch với công kích của những ma trận nơi này, đến cả hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ do ma khí biến hóa thành, cũng vì bên trong có một tiểu bộ phận Ma Nguyên lực, nên cũng không bị ảnh hưởng bởi ma trận.
Dựa theo những gì Hàn Thạc hiểu về Ngũ Phương Độc Vân Chướng và Âm Phong Hắc Sát Cương, hắn đánh giá hai ma trận này căn bản không phải vì người tiến vào đó là người tu ma hay tu đạo mà không công kích. Như vậy xem ra, chỉ có một khả năng - Người bố trí ma trận kinh khủng này đã cố tình thay đổi ma trận, làm nó không công kích người tu luyện Ma Nguyên lực!
Không cần suy nghĩ nhiều, Hàn Thạc hiểu ra tiền bối bố trí tất cả những thứ ở đây nhất định đến cùng chỗ với hắn. Giữa vũ trụ này, người này có lẽ cũng biết không có bất kỳ ai biết phương thức tu luyện ma công, nên bày trận ở đây, ngăn cản tất cả những người tu luyện sức mạnh khác tiến vào, nhưng lại chỉ cần là người tu luyện ma công là mở rộng cửa đón chào.
“Tại sao hắn phải làm như vậy, có thâm ý gì?” - Trong lòng Hàn Thạc cảm thấy rất nghi hoặc, lòng hiếu kỳ càng ngày càng mạnh.
Nghĩ ngợi đủ đường, Hàn Thạc vẫn không rõ, cuối cùng tạm thời bỏ qua tất cả những ý nghĩ rối loạn này, cứ tới đâu hay tới đó mới là tốt nhất.
Thần thức vừa động, Hàn Thạc cảm giác được vị trí của năm người Đường Na. Ở đây, thần thức hắn nhờ tu luyện ma công nên cũng không bị ảnh hưởng. Tầm mắt và hai linh hồn tu luyện sức mạnh Hủy Diệt pháp tắc và nguyên tố Tử Vong toàn bộ đều không thể thăm dò xung quanh, không thấy rõ tình huống thật sự. Chỉ có thần thức là hoàn toàn không bị trở ngại gì, có thể cảm ứng được mọi việc chung quanh.
Thần thức khuếch tán ra, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra nhóm năm người Đường Na linh hồn ai nấy đều kích động vô cùng, có vẻ cực không ổn.
Là ảo cảnh!
Hàn Thạc lập tức phán đoán ra ngay. Âm Phong Hắc Sát Cương chẳng những có âm phong cương phong hành hạ, mà ở trong đó một thời gian đủ lâu, sẽ lâm vào rất nhiều ảo cảnh kinh khủng. Trong ảo cảnh, ai nấy đều gặp phải những sự tình đau lòng nhất cuộc đời mình, hơn nữa ảo cảnh sẽ làm cho sự đau đớn này ảnh hưởng tới họ gấp bội, phá hủy từ tâm hồn tới tâm chí họ.
Trong trạng thái ảo cảnh, chỉ cần họ không thận trọng một chút là có thể vĩnh viễn chìm đắm vào đó. Trong ảo cảnh, lúc họ gặp phải những việc rất đáng sợ, họ còn phải đối mặt với những luồng âm phong cương phong kinh khủng. Bị tấn công cả hai đầu, cường giả có thực lực đến đâu cũng sẽ bị hành hạ trở thành một người điên, cho đến lúc tử vong mới thôi!
Âm Phong Hắc Sát Cương và Ngũ Phương Độc Vân Chướng khác hẳn nhau. Không cần tìm bất kỳ quy luật nào để đi ra ngoài, vì bất luận kẻ nào mà tiến vào đó một khắc, đều lập tức đối mặt với sự hành hạ của âm phong và cương phong, đồng thời đối diện với cảnh đau lòng nhất trong tâm hồn mình. Trong quá trình này, khi không thể thoát khỏi những tình cảm từ đáy lòng mình, căn bản khó có thể di động được một bước, tự nhiên cũng không cần bố trí trận pháp để mê hoặc nữa.
Thần thức chậm rãi khuếch tán, Hàn Thạc chẳng mấy chốc đã phát hiện ra hai người Lệ Vi và Ba Đốn đang trong tình huống hung hiểm nhất. Hai người không biết đang trải qua sự tình đáng sợ gì đó mà linh hồn hỗn loạn không chịu nổi, giống như mỗi khắc đều có thể hoàn toàn sụp đổ.
Thời gian gấp gáp, Hàn Thạc biết nếu hắn không ra tay, hai người đó chắc chắn sẽ là những người đầu tiên phải chết.
Lúc trước Lệ Vi và Ba Đốn này xin lỗi hắn rồi, nên Hàn Thạc cũng không còn cừu hận họ nữa. Thêm nữa hắn biết nhìn vào đại cục, nếu Lệ Vi và Ba Đốn còn sống, hắn có lẽ cũng có nhiều khả năng sống hơn, cho nên mới bất kể hiềm khích từ trước, lập tức hành động.
Khi đến bên cạnh Lệ Vi, hắn phát hiện ra Lệ Vi đang rên rỉ kêu gọi ai đó, giống như một con mẹ điên, trông vô cùng khổ sở!
Hàn Thạc không rõ Lệ Vi đang trải qua việc gì, lập tức chế trụ nàng ngay. Lệ Vi đang trong trạng thái tâm trí rối loạn, căn bản không biết tình huống chung quanh, lao vào hắn mà cào cấu như điên, xem ra nhất thời rất khó khôi phục.
Mắt thấy tình huống này vẫn cứ tiếp tục dằng dai, Hàn Thạc cũng không khách khí, thừa dịp nàng lúc này không thể tiến công hữu hiệu, vỗ gáy cho nàng ngất đi. Vươn tay quàng lấy eo Lệ Vi, Hàn Thạc dùng thần thức cảm ứng, nhanh chóng tới bên cạnh Ba Đốn, chỉ thấy Ba Đốn thần tình sợ hãi, thở hổn hển như muốn liều mạng công kích cái gì đó.
Có kinh nghiệm từ Lệ Vi, Hàn Thạc cũng không khách khí, vừa tới là đánh ngất Ba Đốn luôn, một tay túm lấy vai hắn, chẳng mấy chốc đưa hai người ra khỏi Âm Phong Hắc Sát Cương. Theo thứ tự, Hàn Thạc trở vào Âm Phong Hắc Sát Cương, đánh ngất Ba Văn đang ôm đầu khóc lóc và Khảo Bá Đặc đang chạy trốn điên cuồng, đưa bọn họ ra khỏi Âm Phong Hắc Sát Cương.
Lại một lần tiến vào, Hàn Thạc đi đến Đường Na là người cuối cùng. Có lẽ vì có thực lực cao nhất, nên Đường Na mặc dù cũng tâm thần hoảng loạn, nhưng lại không thê thảm như mấy người kia. Khi Hàn Thạc đến gần Đường Na, chỉ thấy nàng vẻ mặt bi ai, tuyệt vọng kêu khẽ:
- Đừng đi… xin chàng… đừng đi!
Khi Hàn Thạc đi đến bên cạnh Đường Na, đang chuẩn bị ra tay đập ngất nàng thì Đường Na dường như cảm giác được cái gì đó, đột nhiên ôm cổ Hàn Thạc, đôi môi đỏ chót nóng bừng như lửa lao lên, dưới tình huống hắn còn chưa kịp phản ứng gì, điên cuồng hôn hít hắn.