Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng Tuyết thần điện cũng giống Quang Minh giáo hội là những tổ chức tôn giáo lớn nhất trên đại lục Kì Áo. Băng Tuyết thần điện thờ phụng Băng Tuyết nữ thần, mặc dù ảnh hưởng của giáo hội này không lớn bằng Quang Minh giáo hội nhưng cũng không thể coi thường.

Băng Tuyết thần điện là quốc giáo, đóng ở trên ngọn núi tuyết lạnh lẽo nhất của đế quốc Tạp Tây. Đế Á Na là thần bảo hộ của đế quốc Tạp Tây, không ngờ lại đến từ Băng Tuyết thần điện, có lẽ chính là Tuyết thần của Băng Tuyết thần điện.

Nghe Khoa Lí nói thì Hàn Thạc mới biết được bí mật này, nhưng ngay cả Khảm Địch Đạt của Ám Mạc cũng không biết được việc này, xem ra Băng Tuyết thần điện đúng là khá thần bí.

Tới giờ, Hàn Thạc rốt cục cũng hiểu được tại sao Đế Á Na lại muốn thu thập hắn. Chính bởi vì Quang Minh giáo hội và Băng Tuyết thần điện luôn qua lại mật thiết, là Tuyết thần của Băng Tuyết thần điện, Đế Á Na hãm hại bọn họ để giúp cho Quang Minh giáo hội cũng là chuyện đương nhiên.

Nhóm người của Băng Tuyết thần điện do Băng thần Khoa Lí cầm đầu đứng ở trước mặt Hàn Thạc, ai nấy đều kinh hãi nhìn hắn. Trong số này thì Khoa Lí có thực lực cực mạnh, đại khái không hơn kém nhiều lắm so với Hàn Thạc, năm người còn lại đều mang khí tức cổ lỗ lạnh như băng, là cao thủ có thực lực vào tầm Thánh cấp.

Nhóm người này có thực lực không tồi, nếu có mặt ở bất cứ quốc gia thì đều là một lực lượng mà bất cứ ai cũng không dám xem nhẹ. Theo suy đoán thì đây là tầng thứ hai của thế giới dưới lòng đất, bọn họ dám đến lãnh địa của Hắc long tộc giết chóc, không có thực lực nhất định thì tất nhiên sẽ không dám làm.

Cũng vào lúc này, Hàn Thạc mới hiểu được lý do tại sao khi Lao Luân Tư biết hắn có thực lực bán thần thì lại cao hứng đến như vậy. Trong lãnh thổ của đế quốc Áo Đăng có Quang Minh giáo hội, trong lãnh thổ của đế quốc Tạp Tây thì có Băng Tuyết thần điện, thông thường những tổ chức tôn giáo loại này đều có trong tay những cường giả đáng sợ. Bao nhiêu năm qua, đế quốc Lan Tư Lạc Đặc vẫn không dám xuất quân chinh phạt, chỉ sợ cũng là vì e ngại trước sự tồn tại của những người này?

Chợt một nỗi nghi hoặc khác lại xuất hiện trong lòng Hàn Thạc. Xét trên thực lực mà đế quốc Tạp Tây đã bộc lộ ra thì đã hoàn toàn áp đảo đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, vậy sao nhiều năm qua đế quốc Tạp Tây lại chưa từng xâm phạm đế quốc Lan Tư Lạc Đặc? Chỉ bằng hai tên Tuyết thần và Băng thần, trong thời gian trước khi hắn trở thành bán thần, thì ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc có ai có thể chống lại được?

Trừ hai đế quốc này ra, liên minh thương hội Ba Đặc và đế quốc An Kiệt Lạp cũng có cao thủ hùng mạnh làm chỗ dựa, kể cả bảy đại công quốc thì có lão yêu bán thần Tư Thác Tác Mỗ, như vậy thì suốt những năm qua, vì sao đế quốc Lan Tư Lạc Đặc lại có thể bình yên vô sự?

- Ngươi muốn cái gì? - Trong khi Hàn Thạc miên man suy nghĩ, Băng thần lại một lần nữa hét lớn, tay rút thanh trường kiếm băng lạnh thấu xương ra khỏi vỏ!

Hàn Thạc giật mình, bắt đầu có phản ứng. Hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc, chỉ thấy hắn đang bị một ông già nhỏ bé, hai mắt đẫm lệ, ở bên trong lồng giam sau lưng Khoa Lí mắng té tát. Ông già nhỏ bé này chắc hẳn là ông nội của Cát Nhĩ Bá Đặc ---- Tộc trưởng Hắc long tộc Cát Nhĩ Cách Tư. Mặc dù giọng điệu thì xa xả đầy phẫn nộ, nhưng vẻ mặt thì lại là lo lắng như có lửa đốt, điều này cho thấy sự quan tâm của lão đến mức nào.

Cát Nhĩ Bá Đặc dường như không hề nghe thấy tiếng chửi như tát nước của ông nội hắn, chỉ đưa cặp mắt cừu hận thấu xương trừng trừng nhìn Băng thần Khoa Lí. Mặc dù không tu luyện Thí Thần Ma Đạo, trên người hắn vẫn có một sát ý vô cùng nồng nặc, đây chính là loại dục vọng khát máu muốn vứt bỏ hết thảy và hủy diệt tất cả.

- Chẳng muốn gì! - Hàn Thạc hừ lạnh, xòe bàn tay phát ra năm đạo chỉ mang đen sì bắn thẳng vào chiếc lồng giam trắng toát nhốt đám người Hắc long tộc kia.

Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Khoa Lí chỉ đứng ở bên cạnh lồng giam mà không thèm xuất thủ ngăn chặn, lại còn cười lạnh trào phúng, khinh thường nhìn hắn. Năm người khác cũng có vẻ mặt giống như vậy, nhìn Hàn Thạc với loại ánh mắt làm hắn cực kỳ khó chịu.

Tuy nhiên, Hàn Thạc nhanh chóng biết tại sao hắn ta lại có cái loại vẻ mặt khinh thường này. Năm đạo chỉ mang Hàn Thạc không hề gặp sự ngăn trở của bọn Khoa Lí sáu người, bắn thẳng vào cái lồng giam trằng toát như băng tuyết. Chỉ nghe vài tiếng "đinh đang" vang lên, cái lồng giam kia chịu chiêu công kích của Hàn Thạc mà vẫn bình thường không hề hao tổn gì.

Hàn Thạc ngạc nhiên. Trong năm đạo chỉ mang kia ẩn chứa lực công kích kinh khủng đến mức nào thì trong lòng hắn biết rất rõ ràng, kể cả những thứ cứng rắn như sắt đá cũng có thể bị phá nát thành cát bụi. Nhưng cái lồng giam này chịu một đòn công kích của Hàn Thạc vẫn bình yên vô sự, điều này hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của hắn.

- Lồng giam này đã được Băng Tuyết nữ thần chúc phúc, nếu ngươi có thể phá vỡ được thì chúng ta sẽ quay đầu bỏ chạy ngay!

Băng thần Khoa Lí không ngừng cười lạnh nhìn Hàn Thạc, tay chĩa thanh trường kiếm lạnh như băng vào hắn, nói:

- Xem ra ngươi là địch nhân rồi!

Khoa Lí nói xong những lời này, năm người bên cạnh hắn đồng loạt rời xa khỏi lồng giam, tựa hồ căn bản là không sợ lồng giam bị phá vỡ. Cả đám mặt mũi lạnh lùng tản ra, hẳn là chuẩn bị để lưu giữ cả Hàn Thạc và Cát Nhĩ Bá Đặc lại.

Nhóm sáu người này thì Băng thần Khoa Lí có thực lực mạnh mẽ nhất. Xét theo khí tức trên người hắn thì hắn chắc phải là một Ma kiếm sĩ, bên trong thanh trường kiếm ẩn chứa khí tức băng hàn khổng lồ. Loại khí tức này vừa lạnh lẽo vừa trộn lẫn với lực lượng thần thánh tinh khiết, cũng tương tự như lực lượng thần thánh trên người Thần điện kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội vậy.

Những giáo đồ của các giáo hội này đều giống nhau, rất cuồng tín đối với tín ngưỡng thần thánh của mình. Dù sao bọn họ vẫn có thể mượn được một ít thần lực từ những vị thần của mình để hỗ trợ, cho dù vẻn vẹn chỉ là một bộ phận thần lực rất nhỏ nhưng cũng đủ làm bọn họ trở nên mạnh hơn chính mình rất nhiều, có sức mạnh mà người thường không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn thấy sáu người của Băng Tuyết thần điện có ý định từ từ bao vây bản thân mình, Hàn Thạc không khỏi chau mày. Nếu chỉ có một Băng thần Khoa Lí, hắn cũng không hề e ngại. Dẫu sao thì Hàn Thạc cũng cực kỳ tự tin đối với bản thân mình, tuy nhiên nếu có thêm năm cường giả có lực lượng Thánh cấp nữa thì Hàn Thạc ứng phó sẽ có chút khó khăn, nhất là trong năm người kia còn có hai người là Thủy hệ Thánh ma đạo sư.

Lúc này, bọn họ đã bắt đầu chậm rãi ngâm xướng chú ngữ. Đột nhiên, tầng thứ hai này của thế giới dưới đất giống như biến thành một thế giới trên băng dưới tuyết, cái lạnh đến thấu xương trong chớp mắt đã tràn ngập khắp cả khu vực.

- Bằng hữu, bất kể ngươi là ai, hôm nay đừng có mơ tưởng bình yên rời đi! - Khoa Lí lắng nghe tiếng thuộc hạ ngâm xướng, rảo từng bước một tiến về hướng Hàn Thạc, còn thanh trường kiếm trong tay dần dần được bao phủ bởi một lớp băng lạnh sáng ngời như ngọc thạch. Lớp băng này ẩn chứa khí tức vô cùng lạnh lẽo ở bên trong.

- Quần chiến? Hắc hắc, thứ ta không sợ nhất chính là quần chiến! - Hàn Thạc đột nhiên hết hắn lo buồn, giờ lại cười hắc hắc rất quái dị rồi lấy ra Khô lâu pháp trượng cầm trong tay. Theo tiếng ngâm xướng Vong Linh chú ngữ, từng toán Bất tử sinh vật nối đuôi nhau xuất hiện chung quanh hắn.

Khoa Lí còn chưa kịp tới gần Hàn Thạc, thì bên cạnh hắn đã không còn chỗ nào trống, khắp nơi đều bị vô số Bất tử sinh vật chiếm hết rồi.

Bắt đầu từ những thứ cấp bậc thấp kém như Khô lâu chiến sĩ và Thực thi quỷ, tiếp đến là các loại như Tà ác kỵ sĩ, Cốt ma và Mộc nãi y Lĩnh chủ, và nhất là toán Thổ Giáp thi cực kỳ quái dị, tên nào trên người cũng đều mặc một bộ giáp trụ cổ quái, trong đó Kim Giáp thi còn cầm trên tay một cây Kim cô bổng tỏa kim quang rực rỡ, Hỏa Giáp thi cầm trong tay Hỏa hệ chí bảo Hỏa liên hoa có ánh lửa bập bùng.

Trong số Bất tử sinh vật, bọn này là những tên khác biệt không thể tả nổi!

- Ngươi, ngươi là một Vong Linh pháp sư đáng chết! - Khoa Lí chấn động. Hiển nhiên vì Hàn Thạc đã gọi về một số lượng Bất tử sinh vật đông đảo như vậy nên hắn có cảm giác dao động.

- Hắc hắc, cho dù là một Vong Linh pháp sư thì sao chứ? Hắc long tộc đã bị cầm tù trong tay chúng ta. Chỉ bằng những Bất tử sinh vật cấp bậc thấp kém này, ngươi tưởng rằng có thể gây ra tác dụng gì đối với chúng ta chứ? - Khoa Lí cực kì tự phụ, hiển nhiên không hề để vào mắt những Bất tử sinh vật do Hàn Thạc gọi về này.

Cấp bậc thấp kém sao? Hàn Thạc cười lạnh, chợt ngấm ngầm hạ mệnh lệnh cho năm người Thổ Giáp thi, bảo bọn chúng tìm cơ hội lập thành Thiên thi Ngũ hành đại trận.

Bởi vì Tiểu Khô Lâu đang dung hợp linh hồn với tinh thể bản nguyên thuần khiết tử vong nguyên tố, cho nên lần này không xuất hiện, tuy nhiên có bọn Thổ Giáp thi tại đây, hơn nữa ba tên Tà ác kỵ sĩ và Mộc nãi y Lĩnh chủ, Hàn Thạc vẫn nắm chắc chống lại được sáu người của Băng Tuyết thần điện này.

Chỉ là, để đảm bảo không chút sai sót, Hàn Thạc trước hết vẫn để cho Ngũ hành giáp thi chuẩn bị thật tốt Thiên thi Ngũ hành đại trận. Mặc dù Ngũ hành giáp thi còn chưa thể dung hợp hoàn toàn tất cả lực lượng của trận pháp này, nhưng theo lời giải thích của Tiểu Khô Lâu lần trước, Hàn Thạc hiểu rằng uy lực của Ngũ hành giáp thi bây giờ cũng vô cùng đáng sợ.

- Chủ nhân, ta muốn báo thù rửa hận! Ta muốn giết chết bọn chúng! - Cát Nhĩ Bá Đặc giận dữ gào thét.

- Chỉ bằng các ngươi?

Khoa Lí cười lạnh một tiếng cực kỳ khinh miệt, sau đó khoác lên bộ mặt độc ác, rít lên:

- Giết sạch đám Vong Linh sinh vật bẩn thỉu này cho ta!

Mấy lời này của Băng thần Khoa Lí vừa dứt, những tiếng ngâm xướng chú ngữ phía sau hắn bỗng đột ngột dừng lại, toàn bộ khu vực này chợt biến thành núi băng trời tuyết, sự giá lạnh bao trùm cả đại sơn cốc. Những ngọn băng trùy cực lớn, những tảng mưa đá to như cối xay đột nhiên xuất hiện, trút xuống đầu đám Bất tử sinh vật đang đứng kín cả mặt đất trong sơn cốc.

Ma pháp của Thánh cấp ma pháp sư quả nhiên là kinh khủng. Trận công kích này có lẽ là do hai Thánh cấp ma pháp sư phối hợp cùng phát ra!

Cả đại sơn cốc bỗng hiện lên cảnh tượng băng trùy bay loạn xạ, mưa đá đạp tơi bời thật là đáng sợ. Đám Bất tử sinh vật mà Hàn Thạc gọi về có số lượng khổng lồ, bọn cấp bậc thấp như Khô lâu chiến sĩ và Cương thi chiến sĩ bị dính đòn hàng loạt.

Trong thời gian cực ngắn, hơn một ngàn Bất tử sinh vật đã bị băng trùy và mưa đá đập nát vụn, nhưng những Bất tử sinh vật cấp bậc cao bắt đầu từ Tăng ác chiến sĩ trở lên thì thân thể rất cứng rắn có thể chống cự được. Những Bất tử sinh vật cao cấp như Cốt ma, Mộc nãi y Lĩnh chủ thì tất nhiên càng bình yên vô sự.

Khí tức lạnh lẽo tràn ngập khắp cả đại sơn cốc khiến cho đám người Hắc long tộc bên trong lồng giam lạnh đến răng va vào nhau "lách cách" toàn thân run cầm cập, nhưng mà đối với Bất tử sinh vật mà nói thì cái rét lạnh vĩnh viễn không thể tạo thành uy hiếp đối bọn chúng. Dưới làn băng trùy và mưa đá, những Bất tử sinh vật chưa chết liền sắp thành đội ngũ triển khai tiến công bọn Khoa Lí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK