Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải Đặc Lan Khắc Tư đã từng dùng Niết bàn đan, với thương thế nặng như thế này thì sợ là đã chết từ lâu rồi. Cho dù Hàn Thạc có cứu được thì gân tay gân chân bị cắt đứt hết, cũng đừng có mơ tưởng nối lại được.

Một viên Niết bàn đan đã trợ giúp Đặc Lan Khắc Tư bước lên cấp bậc Đại kiếm sư quang vinh, đồng thời cũng giúp hắn thoát thai hoán cốt, khiến cho kinh mạch của hắn so với thường nhân mạnh mẽ hơn nhiều. Chính bởi vậy, sau khi mang Đặc Lan Khắc Tư về đến sào huyệt của Hồn Diệt dong binh đoàn thì Hàn Thạc mới có thể lợi dụng Ma công giúp hắn khôi phục.

Không ngoài dự liệu, khi Hàn Thạc mang Đặc Lan Khắc Tư hấp hối trở về Hồn Diệt dong binh đoàn, đám dong binh biết được chân tướng sự việc thì cơ hồ xúc động đến mức muốn lập tức tìm ba thế lực kia liều mạng. Thậm chí có vài dong binh nổi giận đùng đùng, vùng lên xông thẳng ra ngoài, sau bị Cát Nhĩ Bá Đặc lôi trở lại theo sự phân phó của Hàn Thạc.

Cát Nhĩ Bá Đặc hiển nhiên rất có uy thế tại Hồn Diệt dong binh đoàn. Hắn dùng sức mạnh xua hết những tên dong binh hung hăng kia trở về. Đám dong binh này tuy không cam lòng nhưng đành khất phục trước uy thế của Hắc long.

Suy cho cùng thì dong binh đoàn là nơi sùng bái cường giả. Quyền đầu cứng thì lời nói có sức thuyết phục. Trong Hồn Diệt dong binh đoàn, ngay cả thực lực của Trưởng đoàn Đặc Lan Khắc Tư cũng không bằng Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc. Cát Nhĩ Bá Đặc ở Hồn Diệt dong binh đoàn lâu như vậy nên đám dong binh từ lâu đã biết rằng hắn khó chơi và đáng sợ, đôi khi mệnh lệnh của hắn cũng chẳng khác của Đặc Lan Khắc Tư bao nhiêu.

Trong khi Cát Nhĩ Bá Đặc trấn áp sự xúc động của đám dong binh này thì Hàn Thạc không chút do dự đi thẳng vào phòng bên trong động phủ, không hề ngẩng đầu lên mà chỉ căn dặn hắn:

- Đám người đó các ngươi cứ dùng thủ đoạn hành hạ tàn khốc cho ta. Chỉ có điều phải giữ mạng bọn chúng lại để sau khi thân thể hồi phục thì Đặc Lan Khắc Tư sẽ tự mình xử lý.

Nói xong, Hàn Thạc liền mang theo Đặc Lan Khắc Tư tiến vào trong động phủ, chỉ để lại đám người Á Tát bị cốt thứ xuyên ngang bắp đùi trông giống như là những xiên thịt dê nướng.

Đám Cách Lan Đặc nhìn bọn Á Tát gân tay gân chân đều bị cắt đứt, xương cốt toàn thân đều bị đánh gẫy trông giống như là những khối thịt băm thì trong lòng dâng lên nỗi tức giận không hả được. Hàn Thạc vừa đi khỏi, hắn liền làm giống như Cát Nhĩ Bá Đặc, mỗi người chọn một miếng "thịt gà" mang về phía nhà lao tối tăm ẩm thấp, nơi có đủ bộ công cụ tra tấn người!

Đưa Đặc Lan Khắc Tư vào trong một gian nhà đá sáng sủa, Hàn Thạc khoanh chân ngồi ở sau lưng, hai tay dán chặt vào hậu tâm hắn, những luồng Ma nguyên lực tựa như sợi chỉ chậm rãi tiến vào trong cơ thể Đặc Lan Khắc Tư, chữa lành những tổn hại trong thân thể gã từng chút từng chút một.

Ma nguyên lực sở dĩ thần kỳ hơn so với đấu khí là bởi vì ngoại trừ có lực sát thương cực lớn thì còn có thể thông qua sự khống chế nhuần nhuyễn mà càng sinh ra nhiều diệu dụng, trong đó trợ giúp người bị thương khôi phục thân thể là một trong những tác dụng kỳ diệu của nó.

Trải qua tai nạn lần này, toàn bộ gân tay gân chân của Đặc Lan Khắc Tư đều bị cắt đứt nhưng đấu khí thì vẫn còn. Một khi gân tay gân chân lành lại thì thực lực của Đặc Lan Khắc Tư sẽ không bị bất luận ảnh hưởng gì. Đối với một kiếm sĩ mà nói gân tay gân chân bị cắt đứt cũng có nghĩa rằng hắn hoàn toàn trở thành một phế nhân, cho dù kiếm thuật có lợi hại đến đâu cũng không gây ra được bất cứ uy hiếp nào, cho nên bọn Á Tát mới không hành hạ gì thêm.

Cho dù là Mục sư hay Dược tề sư của Kì Áo đại lục thì cách xử lý đối với kinh mạch thân thể cũng sẽ không đạt được thành tựu cao như Hàn Thạc, bởi vậy những vấn đề nan giải mà người bình thường có thể phải bó tay thì hắn vẫn có phương pháp giải quyết. Thân thể Đặc Lan Khắc Tư đã được Niết bàn đan tôi luyện qua nên Ma nguyên lực do Hàn Thạc đưa vào lưu chuyển dễ dàng sắp xếp lại những thứ hỗn loạn.

Trong khi xử lý thương thế, Ma nguyên lực trở nên giống như dòng nước chảy chầm chậm êm ả, bao bọc lấy tất cả những đoạn kinh mạch bị đứt vỡ. Hàn Thạc dùng thần thức khám xét bên trong thân thể Đặc Lan Khắc Tư, đem kinh mạch đứt, vỡ nối lại từng chút một, sau đó điều động lực lượng của Niết bàn đan đang lưu giữ bên trong thân thể của Đặc Lan Khắc Tư gắn kết những đoạn kinh mạch đó lại.

Thân thể Đặc Lan Khắc Tư mặc dù còn xa mới bằng Hàn Thạc nhưng so với thường nhân thì xem như cực kỳ cường đại, cho nên hắn cũng không phải hao phí nhiều Ma nguyên lực lắm để xử lý thương thế về thân thể của Đặc Lan Khắc Tư, chủ yếu chỉ là dùng nhận thức chuẩn xác về kinh mạch và kỹ năng thuần thục để lập lại trật tự ban đầu.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, Hàn Thạc ngồi xếp bằng sau Đặc Lan Khắc Tư về sau cũng không cần ngưng thần chú ý nữa. Thương thế gã đã ổn định, kinh mạch chỉ cần Ma nguyên lực của Hàn Thạc chậm rãi điều dưỡng là được nên hắn lại có thể phân tâm lợi dụng Ma nguyên lực do thám chuyện khác.

Việc Đặc Lan Khắc Tư và những cao thủ của ba phương thế lực mất tích thì sau đó đã bị một toán người tiến vào trong lòng núi phát hiện ra. Trong nhất thời, tất cả ba phương thế lực đều khá nóng lòng, không biết rốt cuộc đã xảy ra tình huống gì. Ba người Lao Lôi Tháp, Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La tâm thần bối rối, liền tụ họp lại một chỗ bắt đầu xem xét.

Song mặc cho bọn chúng suy đoán như thế nào, cũng không biết cái lòng núi cực kỳ bí ẩn kia rốt cuộc làm sao lại bị bại lộ. Cuối cùng, sau một hồi thương thảo, ba phương thế lực bề ngoài cho rằng có nội gian trong thế lực của mình, nhưng thầm suy xét lại người của mình thì ai nấy thấy việc này khó có khả năng.

Không cần suy nghĩ nhiều, cao thủ của ba phương thế lực cũng hiểu rằng việc Đặc Lan Khắc Tư được cứu chắc chắn có liên quan đến Hồn Diệt dong binh đoàn. Vốn còn có đủ loại cố kỵ nên mới dùng dằng chưa động thủ, ba phương thế lực tới bây giờ biết rốt cuộc đã không còn đường lui, bọn Lao Lôi Tháp đều là những kẻ hành sự quyết đoán, lập tức thống nhất quyết định động thủ đối với Hồn Diệt dong binh đoàn.

Chuyện đã phát triển đến mức như bây giờ, phương pháp muốn thông qua việc bắt giữ Đặc Lan Khắc Tư để không phải tổn thương thế lực của bản thân mình mà vẫn tiêu diệt xong Hồn Diệt dong binh đoàn rõ ràng đã không thể thực hiện được nữa. Ba phương thế lực lâu nay vẫn đại chiến với nhau, tuy hiểu rằng làm như vậy thì tổn thương sẽ rất nhiều, nhưng lại không thể không làm như vậy.

Theo mệnh lệnh của ba người, Già La dong binh đoàn, Hồng Liêm dong binh đoàn, Môn La gia tộc, thậm chí còn có cả năm sáu tiểu dong binh đoàn được hứa cho nhiều lợi ích lớn, với tốc độ cực nhanh đã tụ tập được hơn sáu ngàn người, nghênh ngang tiến đến chỗ Hồn Diệt dong binh đoàn.

Khi đám người này tới khu vực của Hồn Diệt dong binh đoàn thì mới bất đắc dĩ phải ngừng lại. Trưởng đoàn của các dong binh đoàn tụ họp với nhau, bắt đầu thương nghị sẽ tiến công Hồn Diệt như thế nào.

Hồn Diệt dong binh đoàn đóng tại nơi có địa thế vô cùng đặc thù, chính là ở phần bên dưới một ngọn núi đá đen mọc ra một vách nham thạch trông giống như một cái bánh lớn nằm lơ lửng trên sườn núi. Từ phía dưới nhìn lên chỗ này thì chỉ thấy một vùng mờ mịt trắng xóa, bị sương mù che phủ toàn bộ hư hư thực thực, chỉ có một đường duy nhất là từ vách núi đen bên trên nhảy xuống.

Tuy nhiên, nếu từ phía trên tiến xuống thì Hồn Diệt dong binh đoàn tất nhiên sẽ phát hiện ra. Từ trên đi xuống tiến công là chuyện vô cùng khó khăn, có thể dám chắc rằng tổn thất của phương thế lực bên mình nhất định sẽ vượt xa ngoài dự đoán của bọn họ.

Tục ngữ nói lên núi dễ xuống núi khó. Những lời này vận dụng vào tình thế chiến đấu hiện nay thì vô cùng chính xác. Tấn công thành trì thì luôn cực kỳ gian khổ tàn khốc, đó là bởi vì từ dưới thành trèo lên thành, quá trình này thật sự là quá mức tàn khốc thống khổ.

Nhưng mà quá trình từ dưới thành trèo lên trên mặt thành, phải đối diện với công kích từ trên tường thành tuy cực kì bất lợi nhưng ít ra còn có thể tinh tường ngẩng đầu nhìn lên, thấy địch nhân công kích tới thì còn dùng vũ khí trong tay đón đỡ. Từ phía trên ngọn núi đá đen đánh xuống phía dưới sẽ rất khốn khổ vì phải đối diện với sự công kích của bên dưới mà không thể thấy rõ tình huống ở dưới đó.

Một mặt là bởi vì sương mù. Mặt khác là quá trình tiến xuống so với đi lên càng phải cẩn thận hơn, chỉ cần sơ sảy là sẽ ngã chết. Đặc Lan Khắc Tư tìm được một chỗ như vậy để đặt bản doanh của Hồn Diệt dong binh đoàn đúng thật là một quyết định vô cùng sáng suốt. Nơi đây dễ thủ khó công, bất luận kẻ nào muốn xông vào thì đều phải chấp nhận trả một giá khó có thể tưởng tượng nổi.

Chính là bởi vì như thế nên bọn Lao Lôi Tháp mặc dù bắt sống được Đặc Lan Khắc Tư cũng không dám khinh địch động thủ với Hồn Diệt dong binh đoàn. Tuy vậy, sau khi Đặc Lan Khắc Tư được cứu đi, bọn chúng không thể không đối mặt với địa hình đặc thù này, chỉ riêng việc tiến vào như thế nào đã phải tranh luận thật dai dẳng.

Cả ba người Lao Lôi Tháp đều là loại đa mưu túc trí, hiểu rằng ai xuống trước tiên thì nhất định sẽ chịu tổn thất lớn nhất nên bọn họ tất nhiên không muốn để cho người bên mình xuống trước. Nhưng những người khác cũng không phải loại ngốc, phương thức tiến công liều chết này thì không có thế lực nào nguyện ý đánh trận đầu. Bởi vậy đến khi chính thức phải công kích, đoàn người đột nhiên chững lại.

Thảo luận qua thảo luận lại, mấy người này cũng đẩy đi đẩy lại không ai dám để cho thủ hạ của mình gia nhập nhóm đầu tiên tiến xuống, vừa nghĩ đến việc Hồn Diệt dong binh đoàn có thực lực không thua kém bọn họ, hơn nữa địa hình lại dễ thủ khó công như vậy, Lao Lôi Tháp lại đau đầu không biết phải làm như thế nào cho tốt.

- Nếu không thì chúng ta cứ thủ ở trên ngọn núi này. Bọn chúng cũng không thể cứ ở dưới đó mãi, nếu không thì lương thực và nước tất thành vấn đề. Chỉ cần bọn chúng ló đầu ra khỏi dưới đó thì với thực lực của mình, chúng ta có thể dễ dàng giết chết chúng. Chúng ta tiến xuống thì sẽ gặp phải cuộc công kích tàn khốc, tuy nhiên bọn chúng trèo lên trên lại tương tự vô cùng khó khăn. Chúng ta chặn tại chỗ này thì có thể dễ dàng ép bọn chúng phải chết. - Phật La Lí Đạt âm trầm nghiêm mặt đưa ra kế sách ác độc này.

Mọi người kỳ thật đều biết kế này hữu dụng nhưng như vậy thì cuộc chiến đấu song phương sẽ biến thành trận chiến trường kỳ. Không ai biết rõ bên trong Hồn Diệt dong binh đoàn có bao nhiêu lương thực, thật sự tiêu hao hết đi thì bọn họ cũng không biết hang ổ của chính mình có thể xảy ra vấn đề gì hay không.

- Các ngươi cũng đều biết rằng cái tên Cát Nhĩ Bá Đặc là Hắc long, mặt khác Hồn Diệt dong binh đoàn cũng có có thể lợi dụng ma pháp sư có Phiêu Phù thuật bay ra. Nếu là bọn chúng bay ra ngoài, sử dụng không gian giới chỉ vận chuyển lương thực thì chúng ta không biết phải chờ tới khi nào. Ta thấy phương pháp này không thể được. - Tộc trưởng Á Đương Môn La của Môn La gia tộc suy nghĩ một lúc rồi đột nhiên mở miệng phản đối.

- Vậy theo ngươi thì nên làm sao bây giờ? - Phật La Lí Đạt vừa thấy chính kiến của mình bị phản đối, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi, khinh thường nhìn Á Đương Môn La hỏi.

Trầm mặc trong chốc lát, Á Đương Môn La như thể hạ quyết tâm, rồi ngẩng đầu nhìn Lao Lôi Tháp và Phật La Lí Đạt, trầm giọng nói:

- Gia tộc chúng ta còn có một nhóm phi hành ma thú đã được thuần hóa. Hơn nữa, số phi hành ma thú bây giờ một lần có thể chở được ba trăm người. Nếu ba trăm người này là cao thủ của ba đại thế lực chúng ta, một khi đáp xuống đến nơi liền sử dụng ma pháp có tính sát thương trên diện rộng thì tuyệt đối có thể cầm cự được một thời gian. Sau đó lại do phi hành ma thú bay qua bay lại đón xuống, như vậy ta xem sẽ không cần phải dùng cái quá trình chậm chạp kia.

Hắn vừa dứt lời thì mọi người vô cùng mừng rỡ. Phật La Lí Đạt cũng hưng phấn mỉm cười, nói:

- Lão già kia rõ ràng trong tay có đồ tốt. Tại sao còn không sớm nói ra?

Á Đương Môn La sắc mặt âm trầm, nhăn nhó một hồi, thầm nghĩ đây chính là những thứ giữ nhà của ta, vốn là ta chuẩn bị để đến phút cuối cùng đối phó các ngươi. Nếu không phải thật sự không có biện pháp thì ta làm sao lại mang ra. Đương nhiên, Á Đương Môn La tuyệt đối không nói ra những lời này bởi vậy mới âm trầm không nói một lời.

- Hắc hắc. Như vậy sự tình gì đều có thể giải quyết. Nếu lần này tiêu diệt được Hồn Diệt, Môn La gia tộc các ngươi có công lao lớn nhất. Đến đây đến đây,, chúng ta thương lượng kỹ thêm một chút xem xem mỗi nhà sẽ phái ra bao nhiêu cao thủ. - Lao Lôi Tháp sảng khoái cười to, hô với đoàn trưởng của mấy tiểu thế lực ở đằng xa.

Hàn Thạc mang theo Đặc Lan Khắc Tư tiến vào trong lòng núi, sau một ngày một đêm rốt cục cũng đi ra sơn động. Cát Nhĩ Bá Đặc cùng đám người Cách Lan Đặc nghe tin liền chạy đến, Hắc long vừa thấy Hàn Thạc liền vội vàng dò hỏi:

- Chủ nhân, Đặc Lan Khắc Tư thế nào rồi?

- Hãy yên tâm. Tu dưỡng khoảng một tháng là gã có thể khôi phục như lúc ban đầu!

Hàn Thạc trấn an Đặc Lan Khắc Tư, chợt sắc mặt âm trầm nói:

- Ba đại thế lực mang theo mấy dong binh đoàn nhỏ đã tới vùng phụ cận, đang thương nghị chuyện tiến công chúng ta. Lần này có sáu ngàn người tới đây. Chúng ta nhất định phải thận trọng xử lý.

- Chúng ta ở đây cũng có hơn một ngàn bảy trăm người, dựa vào ưu thế địa hình thì bọn chúng đừng mơ tưởng tấn công được dễ dàng. Hừ, đoàn trưởng bị bọn chúng hành hạ thành bộ dạng này, chúng ta sẽ khiến cho bọn chúng phải trả giá đắt. Bất luận ai dám xuống đây đều phải chết ở trong tay chúng ta. - Cách Lan Đặc cùng Đặc Lan Khắc Tư là bằng hữu lâu năm, ngày trước tại Hồng Liêm dong binh đoàn là cộng sự, nghe vậy thì không thể át nổi cơn giận quát lớn.

Hàn Thạc hoàn toàn có thể lý giải sự phẫn nộ của Cách Lan Đặc, tuy nhiên vẫn lên tiếng nói ra sự thật mà hắn nghe được:

- Môn La gia tộc xuất động phi hành ma thú lâu nay vẫn giữ bí mật. Đám ma thú này mỗi lần có thể chở ba trăm người xuống đây. Nếu trong ba trăm người này có mấy chục ma pháp sư, ma pháp sát thương phạm vi rộng sẽ tạo thành cản trở thật lớn đối với chúng ta.

- Trong quá trình này, đám phi hành ma thú lại có thể đưa thêm ba trăm người khác tiến đến nơi này, như vậy, ưu thế tương đối về mặt địa hình không còn tồn tại nữa. Do đó, chúng ta tuyệt đối không thể xem thường, nhất định phải có chuẩn bị thỏa đáng, nếu không cuộc chiến này chúng ta sẽ thua không thể nghi ngờ.

Lời vừa nói ra, Cách Lan Đặc lấy làm kinh hãi, phản ứng mạnh mẽ. Hắn biết là nếu theo lời Hàn Thạc nói như vậy, bằng vào hơn một ngàn bảy trăm người của Hồn Diệt dong binh đoàn ở nơi này căn bản là không có biện pháp chống lại sáu ngàn người công kích.

- Vậy phải làm sao bây giờ? - Cách Lan Đặc hơi lo lắng hỏi.

- Chủ nhân, ta cùng Lan Á sẽ hóa thành bản thể, tiêu diệt hết bọn chúng trên không trung. - Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc hung bạo hô lên, chuẩn bị đại chiến một trận.

- Nếu chỉ là ba trăm kiếm sĩ thông thường, ngươi và Lan Á hai người hóa thành bản thể thì là đủ rồi. Song ba trăm cao thủ, trong đó còn có số lượng lớn ma pháp sư nữa, chỉ bằng ngươi cùng Lan Á thì tuyệt đối không chống đỡ được công kích của nhiều cao thủ như vậy. Mặt khác, mục đích của bọn chúng chỉ là tiến xuống được nơi này, ngươi cùng Lan Á có thể ngăn cản được bao nhiêu người xuống đây? Mặc dù đây cũng là một chủ ý nhưng không phải là kế vạn toàn! - Hàn Thạc liếc mắt nhìn vẻ kích động của Hắc long, bình tĩnh nói ra sự thật.

- Vậy như thế nào thì mới tốt đây? - Lúc này đặt câu hỏi là Cửu đầu xà Lan Á. Lan nữ lẳng lơ hòa hợp với Cát Nhĩ Bá Đặc dâm đãng, thật sự là duyên trời định. Hai chủng tộc cùng có tính dâm đãng, một khi kết hợp thì cảm tình mãnh liệt khiến cho Hàn Thạc phải trợn mắt cứng mồm.

- Đúng vậy, chủ nhân. Người xem phải làm sao bây giờ? - Cát Nhĩ Bá Đặc cũng mang vẻ mặt nghi hoặc, nhăn nhó hỏi Hàn Thạc.

- Căn cứ theo chủ ý của ngươi, ngươi cùng Lan Á sẽ ngăn chặn trên không trung, mặt khác ta sẽ triệu hoán một số lượng lớn Thạch tượng quỷ trợ giúp hai người các ngươi. Chờ lúc bọn chúng sắp hạ xuống, cung tiễn thủ phía dưới sẽ không ngừng xạ kích. Chỉ cần giết chết các cao thủ mạnh nhất của ba đại thế lực đi đợt đầu thì bọn chúng muốn đánh thắng trận này cũng không hề dễ dàng như vậy. - Hàn Thạc cười lạnh nói với Cát Nhĩ Bá Đặc.

Bọn Lao Lôi Tháp căn bản không biết nhất cử nhất động của mình đều bị Hàn Thạc giám thị, còn tưởng rằng công kích lần này nhất định là cực kỳ bất ngờ, ít nhất chuyến phi hành ma thú đầu tiên đáp xuống có thể hoàn thành dễ dàng, gây cho Hồn Diệt dong binh đoàn những phiền toái thật lớn. Sau đó sẽ cuồn cuộn không ngừng vận chuyển các cao thủ xuống dưới, một trận quyết định chiến cuộc.

Đáng tiếc bọn họ ngàn tính vạn tính cũng không tính được rằng Hàn Thạc có thể biết được hết thảy ý đồ của bọn chúng và có thể thong dong bố trí trước để giáng cho cái bọn chúng tự cho là bí mật bay xuống một đòn phủ đầu đau đớn. Với sự tồn tại của một số lượng lớn Thạch tượng quỷ, Hàn Thạc tự tin có thể buộc nhóm người đầu tiên đó phải chịu đòn đả kích thảm trọng.

Một khi các cao thủ nhóm đầu tiên bị giết chết hơn phân nửa, chẳng những có ảnh hưởng lớn đối với sĩ khí của bọn chúng mà sợ rằng đám cao thủ tiếp theo cũng không dám cưỡi phi hành ma thú bay xuống nữa. Dựa vào ưu thế về địa hình, Hàn Thạc tin tưởng ba phương kia lần này nhất định không thể được như mong muốn.

Mười hai con Huyền ma đã thu hết nhất cử nhất động của ba phương thế lực vào trong mắt. Hàn Thạc rõ ràng rành mạch chỉ huy đám người Cách Lan Đặc triệu tập những dong binh am hiểu xạ kích lại, đem cung tên ở trong kho phân phát cho bọn họ. Ngay cả một số trường mâu cùng lao có thể ném xa cũng lấy ra toàn bộ, chuẩn bị thật tốt để ứng phó với đám bộ đội phi hành đi tiên phong.

Thời gian vô thanh vô tức trôi qua, nhóm Lao Lôi Tháp thương thảo hồi lâu, rốt cục cũng xác định danh sách ba trăm người trong nhóm đầu tiên bay xuống. Ba trăm người này bảo vệ mấy chục vị ma pháp sư quý giá. Có thể lọt vào nhóm đầu tiên thì ít nhất cũng phải là kiếm sĩ cao cấp, có thể nói tập trung cao thủ mạnh nhất của các đại thế lực.

Đêm dài yên tĩnh có thể che dấu tung tích bọn họ, buổi tối sương mù lại dày đặc, bởi vậy hành động lần này đương nhiên được tiến hành vào ban đêm.

Lúc trăng tròn dần dần hiện lên trên bầu trời, ánh trăng nhu hòa trong sáng chiếu xuống. Từ phía dưới nhìn lên thì chung quanh ngọn núi đá đen nguy nga kia có sương mù trắng xóa bao phủ. Hơn hai trăm Ưng thân nữ yêu, Hàn sương phi ưng, Sư thứu, Phi mã … các loại phi hành ma thú từ trong gia tộc bọn chúng được điều động theo mệnh lệnh của Á Đương Môn La, xếp thành đội hình bay đến.

Mấy thế lực lớn đã điều ra hơn ba trăm cao thủ nai nịt sẵn sàng, khi phi hành ma thú xuất hiện liền theo hiệu lệnh của thủ lĩnh ba đại thế lực cưỡi lên đám ma thú đã thuần phục. Trong đó Á Đương Môn La và Phật La Lí Đạt làm đầu lĩnh cũng tham dự đợt tiến công này.

Bản thân Phật La Lí Đạt là một vị Ma đạo sư nên không cần phi hành ma thú chở xuống, Á Đương Môn La cưỡi siêu giai ma thú Kim sí đại bằng đã được hắn hao phí rất nhiều tài lực chăm sóc, cuối cùng cũng hồi phục lại, chỉ có điều lông vũ trên người xơ xác hơn, nhìn thoáng qua có vẻ khá là thê thảm.

Đây đều vì lần trước Kim sí đại bằng bảo vệ cho Á Đương Môn La nên mới lâm vào cảnh ngộ thê thảm thế này. Cũng bởi nguyên nhân này, hắn xuất phát từ cừu hận vô tận đối với Hàn Thạc mới xuống tay với Đặc Lan Khắc Tư.

Lao Lôi Tháp mặc dù có thể cuồng hóa ba lần, thực lực so với Á Đương Môn La và Phật La Lí Đạt đều cao hơn một bậc, song hắn lại không thể bay lượn!

Mặt khác, lưu lại nơi này có rất nhiều người cho nên cần có người trấn trụ và an bài mọi việc phía sau, bởi vậy Lao Lôi Tháp vận dụng điều này để ở lại chủ trì đại cục, không gia nhập đợt tấn công đầu tiên.

Ánh trăng mông lung, đám phi hành ma thú giương cánh bay đi, hình thành một tấm màn trời che khuất cả ánh trăng. Ngẩng đầu lên nhìn đám ma thú càng bay càng cao, Lao Lôi Tháp trong lòng lại có chút bất an.

Kỳ thật, từ khi Đặc Lan Khắc Tư đột nhiên được cứu đi một cách thần kì thì Lao Lôi Tháp đã có cảm giác bất an. Bởi vì vô luận nhìn từ góc độ nào, Hồn Diệt dong binh đoàn sau khi mất đi Đoàn trưởng Đặc Lan Khắc Tư thì chắc chắn cũng phải lâm vào cảnh hoảng loạn. Hắn biết rõ trong lòng là Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc có thực lực cao cường, nhưng mà đã ở chung cùng hắn, Lao Lôi Tháp cũng hiểu rằng Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ thuần túy là một kẻ lỗ mãng mà thôi, tuyệt đối không có kế hoạch cẩn mật cùng lý trí linh mẫn!

Lao Lôi Tháp sở dĩ phải đợi lâu chính là để khi nào biết rõ Hồn Diệt dong binh đoàn xuất binh ra khỏi nơi hiểm yếu này thì bọn họ sẽ ung dung tiêu diệt hết các cao thủ của Hồn Diệt. Song Hồn Diệt dong binh đoàn lại cẩn thận ngoài sức tưởng tượng của hắn, bọn họ chẳng những không hề rời khỏi nơi hiểm yếu này, ngược lại gọi toàn bộ cao thủ ở bên ngoài trở về.

Khi nghe được thông tin về việc Đặc Lan Khắc Tư mất tích, Lao Lôi Tháp thật sự lấy làm kinh hãi. Sau khi suy ngược nghĩ xuôi, hắn dần dần hiểu rằng có một bàn tay ma quái đang âm thầm khống chế cục diện bên trong Hồn Diệt dong binh đoàn. Chính bởi vì có sự tồn tại của bàn tay ma quái này, Hồn Diệt mới có thể ổn định thế cục, bắt đầu dần dần tổ chức lực lượng phản kháng.

“Ta nhất định là quá lo lắng mà thôi. Thành Áo Sâm hiện tại đang vào thời điểm mấu chốt, cái tên kia dù thế nào cũng không thể trở về được.” Lao Lôi Tháp vò đầu bứt tai tự nhủ.

- Đoàn trưởng, lần này nhất định không hề có một chút sai sót nào. Người mà ngài lo lắng kia sẽ không thể xuất hiện. Ngày hôm qua ta đã nhận được tin tức là hắn còn ở trong thành Áo Sâm, làm sao có thể xuất hiện tại Nhật Diệu cốc nhanh chóng như vậy được. Ngài hãy yên tâm đi, chúng ta nhất định có thể diệt trừ Hồn Diệt dong binh đoàn. - Cáp Lí Tư hiểu được Lao Lôi Tháp lo lắng cái gì. Lần này, hắn sở dĩ lựa chọn thời điểm xuất thủ vào mấy ngày hôm trước cũng vì biết rõ Hàn Thạc không rảnh để quan tâm đến công việc ở Nhật Diệu cốc, nếu không thì Lao Lôi Tháp có lẽ vẫn còn do dự!

- Hy vọng như thế. Đặc Lan Khắc Tư cũng đáng sợ nhưng hắn hoàn toàn không đáng cho ta phải lo lắng, chỉ có cái tên kia mới là địch nhân khiến ta đau đầu. Ài, đáng tiếc rằng cả Đặc Lan Khắc Tư và hắn đều là những hảo hán thực sự, nếu không phải Hồn Diệt dong binh đoàn của Đặc Lan Khắc Tư đã trở thành mối uy hiếp lớn nhất đối với chúng ta, có lẽ ta cùng bọn họ đã trở thành bằng hữu. - Lao Lôi Tháp thở dài một tiếng, nói với Cáp Lí Tư ở bên cạnh.

- Đây là do chính bọn họ chuốc lấy. Ngay từ lúc bọn họ bắt đầu tiến vào Nhật Diệu cốc, Đoàn trưởng đã chìa tay ra với bọn họ, nhưng chính bọn họ đã cự tuyệt. Bây giờ đã thành như thế này thì cũng không được oán đoàn trưởng ra tay ngoan độc. Tất cả đều bởi vì bọn họ có dã tâm muốn cướp đoạt quyền lợi trong tay chúng ta. - Cáp Lí Tư cau mày an ủi Lao Lôi Tháp.

- Quên đi, không nói chuyện này nữa. Ta chỉ cảm giác có chút không bình thường. Hy vọng lần này Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La sẽ không làm ta thất vọng. - Cái đầu trọc của Lao Lôi Tháp phản chiếu ánh trăng sáng bóng lên. Điều này thể hiện đám phi hành ma thú của gia tộc Á Đương Môn La bay phía trên đầu hắn không còn che khuất ánh trăng nữa mà đã chính thức tiến vào khu vực này.

- Tất cả mọi người hãy cẩn thận một chút. Mặc dù bọn chúng không có khả năng phát hiện ra chúng ta, chúng ta cũng cần nâng cao tinh thần, cẩn thận mọi biến cố có thể sẽ phát sinh! - Á Đương Môn La cưỡi trên mình siêu giai ma thú Kim sí đại bằng, nói với đám người bên cạnh.

- Tộc trưởng yên tâm đi, chúng ta biết phải làm thế nào. - Tộc nhân của Môn La gia tộc cười phụ họa, ai nấy siết chặt lấy ma pháp trượng trong tay, sẵn sàng ứng phó những biến cố có khả năng xảy ra.

Cách Á Đương Môn La trong đội ngũ phi hành kia không xa, Phật La Lí Đạt mắt mở to chớp sáng, cẩn thận quan sát dị trạng có thể gặp phải, nhẹ giọng cùng một số tâm phúc bên cạnh nói thầm cái gì đó, như là đang thương nghị chi tiết hành động tiếp theo.

Đúng lúc đoàn người xuyên qua sương mù dày đặc đến khu vực sương mù thưa thớt, chỉ còn có mấy trăm thước là có thể tiến vào khu vực Hồn Diệt dong binh đoàn thì một cái bóng mơ hồ thật lớn dần dần hiển lộ ra từ giữa sương trắng. Cát Nhĩ Bá Đặc hóa thành bản thể Hắc long, đôi mắt to như đèn lồng trừng mắt nhìn ba trăm người đi đến, không phí lời mà phun luôn ra một ngụm long tức có mùi vị tanh hôi.

Tiến hóa tới nhị giai ma thú, thổ tức của Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc càng thêm độc axit đáng sợ, ở cái khu vực ẩm ướt này thì phạm vi uy lực của độc axit càng được đề cao rất nhiều. Mười mấy kiếm sĩ và pháp sư cưỡi Ưng thân nữ yêu đi đầu là những kẻ bị thổ tức của Cát Nhĩ Bá Đặc phun trúng trước hết.

Một cảm giác áp chế cực kỳ mạnh đánh thẳng vào ngực như là đột nhiên bị núi lớn đè xuống, ngoại trừ Ưng thân nữ yêu vì bản thân mình cũng là ma thú mang độc ra thì những kẻ thuộc loài người còn lại ai nấy đều váng đầu hoa mắt, miệng mũi ộc máu tươi ra thành dòng. Ngoại trừ độc axit ra, lực đập của long tức cũng rất đáng sợ, bọn Ưng thân nữ yêu kêu choe chóe mấy tiếng rồi ngã nghiêng ngã ngửa. Mười mấy người lập tức bị sự loạng choạng của Ưng thân nữ yêu hất tung ra ngoài.

- Hắc long! Là con Hắc long đó! - Tiếng kêu kinh hãi vang lên, hiển nhiên là có người đã phát hiện ra sự xuất hiện của Cát Nhĩ Bá Đặc.

- Hắc hắc, các ngươi dám đến địa bàn của ta, hãy chết cả đi cho ta! - Thanh âm uy nghiêm của Cát Nhĩ Bá Đặc vang vọng bầu trời, cổ thô dài vươn ra, một đạo liệt diễm phụt thẳng ra ngoài thiêu cháy luôn mười mấy ma thú cùng những người cưỡi chúng, tất cả đồng thời rơi xuống đất.

- Tấn công, chỉ là một con Hắc long mà thôi, không có gì đáng sợ! - Á Đương Môn La nghe thấy liền phi đến, đột nhiên cao giọng hô một tiếng. Đôi cánh của Kim sí đại bằng ở dưới thân hắn bỗng nhiên quạt mạnh tạo thành một cơn lốc bao trùm khu vực khoảng mười thước, đẩy luồng lửa do Cát Nhĩ Bá Đặc phun ra tạt sang một bên.

Á Đương Môn La cưỡi Kim sí đại bằng, tay cầm cây trường thương lóng lánh ánh sáng bạc, nhanh như tia chớp lao về phía Hắc long. Một số ma pháp sư khác cũng đã ổn định lại, lập tức ma pháp quang điện đan đan xen vào nhau cùng ào ào bắn về phía Cát Nhĩ Bá Đặc.

Nếu chỉ có một mình Á Đương Môn La cưỡi Kim sí đại bằng thì Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc thật sự cũng không e ngại. Song chính như lời Hàn Thạc nói, đòn tấn công tập thể của những cao thủ mạnh nhất đi tiên phong của ba đại thế lực thì tuyệt đối không phải một mình hắn có thể đối phó nổi. Mấy chục đạo công kích gồm các hệ ma pháp đột nhiên vụt đến, Hắc long cũng không thể không tạm lánh mũi nhọn, ẩn sau sương mù né đi.

- Hừ, chỉ là một con Hắc long như ngươi thì có thể làm được cái quái gì chứ!

Á Đương Môn La lớn tiếng trào phúng, lập tức phất tay nói:

- Hành tung đã bại lộ, chúng ta phải xông tới nhanh lên. Ngàn vạn lần không thể chậm trễ để cho bọn chúng có cơ hội chuẩn bị.

- Giết. Tối nay qua đi, Hồn Diệt dong binh đoàn sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi Nhật Diệu cốc! - Phật La Lí Đạt mặt lạnh lẽo, từ đằng xa hét lên một câu, dùng Phiêu Phù thuật bay đến chỗ Á Đương Môn La. Những âm thanh kỳ quái “Vù vù...... vù vù......" đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền tới.

- Cái thanh âm gì vậy, thật kỳ quái! - Một gã dong binh nói ra tiếng lòng của mọi người. Sau đó mọi người cũng đều thấy kỳ quái hết nhìn đông tới nhìn tây, không nhận ra cái âm thanh gì mà cổ quái như thế.

Đột nhiên, một bầy sinh vật tạo thành đám đen kịt như là mây đen vỗ cánh bay tới trông tựa như một đàn châu chấu đông nghìn nghịt. Chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn Thạch tượng quỷ sắp thành đội ngũ hàng lối chỉnh tề bay rất nhanh tới gần phía bên này.

Trong những bất tử sinh vật thì Thạch tượng quỷ cũng không phải loại cường đại, lực chiến đấu của từng cá thể so với bất luận một con ma thú nào của Môn La gia tộc cũng đều không bằng.

Chỉ có điều Thạch tượng quỷ bao giờ cũng xuất hiện theo bầy đàn!

Tuyệt đối không hề xuất hiện một hai Thạch tượng quỷ riêng lẻ. Giờ đây tinh thần lực của Hàn Thạc đã tiến bộ nhanh chóng, mỗi lần triệu hoán tính phải được hơn bốn ngàn Thạch tượng quỷ. Bọn chúng quả nhiên là giống như đám mây đen kìn kịt.

Bất luận loại sinh vật gì mà hợp thành quy mô lớn thì đều cực kỳ đáng sợ, ngay cả muỗi kiến cũng vẫn là ác mộng của những sinh vật cường đại. Bản thân Thạch tượng quỷ vốn đã có lực công kích không nhỏ, hợp thành quy mô lớn thì tự nhiên là càng thêm đáng sợ. Lúc này, Thạch tượng quỷ ở khắp chung quanh, tựa hồ ngay cả không gian cũng lấp đầy. Đám cao thủ đi đợt đầu tiên vốn tin tưởng rằng đánh lén sẽ không bị phát hiện, trong lúc nhất thời tất cả đều trợn tròn mắt ra.

- Quang hệ ma pháp sư, tịnh hóa tất cả cái đám rác rưởi này cho ta! - Phật La Lí Đạt chỉ ngớ người ra khoảng hai giây, khi bầy Thạch tượng quỷ càng ngày càng đến gần thì hắn hét lớn lên trước nhất.

Vừa lớn tiếng hét xong, chính bản thân Phật La Lí Đạt bắt đầu hành động trước tiên, rất nhanh chóng lấy ra ma pháp trượng bắt đầu ngâm xướng chú ngữ ma pháp. Một vòng tròn do Quang hệ nguyên tố ngưng tụ thành đột nhiên bay thẳng vào bầy Thạch tượng quỷ. Cái quang hoàn vừa bay vào bầy Thạch tượng quỷ, trong chớp mắt đã tịnh hóa ba chục con thành tro bụi.

Trong nhóm cao thủ này còn có bảy ma pháp sư Quang hệ, vừa thấy Phật La Lí Đạt bắt đầu hành động thì cũng không cam lòng tụt hậu, ào ào phóng ra Quang hệ ma pháp quen thuộc nhất. Từng chiêu ma pháp Quang hệ đánh trúng vào đội ngũ Thạch tượng quỷ, quả nhiên là tạo thành tổn thương lớn đối với bầy bất tử sinh vật này.

Song, mạnh nhất nơi này là Phật La Lí Đạt thì cũng chỉ là một Quang hệ Ma đạo sư, còn mấy người lợi hại một chút thì mới là Cao cấp ma pháp sư, còn yếu kém hơn nữa thì bất quá mới là Sơ cấp ma pháp sư. Uy lực của Quang hệ ma pháp mà bọn họ có thể phóng ra thì cũng có hạn. Tổn thất hơn hai trăm so sánh với số lượng hơn bốn ngàn Thạch tượng quỷ thì căn bản là không đáng kể.

- Ngu ngốc. Bất tử sinh vật đích thực là e ngại Quang hệ ma pháp nhưng các hệ ma pháp cũng có tác dụng. Các ngươi sửng sốt đứng ngây ra đó để làm gì, mau động thủ đi nhanh lên! - Á Đương Môn La sau khi thấy mấy Quang hệ ma pháp sư ra tay, còn một số ma pháp sư khác chỉ đứng ở xa quan sát thì liền tức giận tràn hông, hét toáng lên quát mắng.

Á Đương Môn La vừa mắng xong thì những người này mới có phản ứng. Ma pháp sư bắt đầu rì rầm ngâm xướng ma pháp các hệ, chỉ thấy những phong đao, lôi điện, hỏa xà bay lượn khắp trời. Thạch tượng quỷ đang kêu gào xông tới thoắt cái đã chết thêm khoảng bốn năm trăm con.

Thế nhưng tới lúc này thì rốt cục bầy Thạch tượng quỷ cũng đã lao vào giữa đội ngũ của bọn họ. Một đám Thạch tượng quỷ phân tách ra chuyên môn nhăm nhăm tìm bọn ma pháp sư chộp tới. Ma thú dưới thân bọn này đối mặt với bầy Thạch tượng quỷ cũng ra sức chiến đấu.

Đột nhiên trên khắp cả bầu trời, quang mang rực rỡ tỏa ra bốn phía. Những bóng đen sì sì bay loạn ngược xuôi. Thỉnh thoảng lại có những tiếng kêu thê thảm vang lên, những nhân thể từ trên trời cao trăm ngàn trượng rơi xuống, đập vào mặt đất liền bị nát ra như cám.

- Oa ca ca, ta lại tới. Lần này đây ta xem các ngươi làm sao đánh ta! - Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc hung hăng càn quấy lại một lần nữa vang lên. Long khu thật lớn hoàn toàn mở rộng.

Ở bên cạnh Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc, Cửu đầu xà Lan Á tựa như là một con bạch tuộc lớn, cùng với Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc nhằm hướng đám cao thủ đang bị Thạch tượng quỷ quần công mà lao đến.

- Phật La Lí Đạt, chúng ta lại gặp nhau rồi! - Giọng nói của Hàn Thạc đột nhiên vang lên. Trong một đám Thạch tượng quỷ, hắn với vẻ âm trầm, bước từng bước trong không trung đi về hướng Phật La Lí Đạt.

Sau lưng Hàn Thạc, hàng trăm hàng ngàn Thạch tượng quỷ rít gào cuồng loạn cả lên. Một bất tử sinh vật thật lớn bay chậm rãi từ trong bầy Thạch tượng quỷ hiển lộ ra. Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt ma uy phong lẫm liệt cầm thanh cốt thứ dài ba thước đi theo sát phía sau Hàn Thạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK