Khi Hàn Thạc còn là một học sinh ma pháp, đã nghe người ta không ngừng nhắc tới A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn. Sở dĩ đế quốc Lan Tư Lạc Đặc có thể kiến quốc được, hơn nữa trở thành một nước lớn không suy trên đại lục Kì Áo, đều là nhờ có lão.
Không quá đáng khi nói, nếu không có A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn này, thì sẽ không có quốc gia Lan Tư Lạc Đặc.
Năm trăm năm trước, vào lúc đế quốc Lan Tư Lạc Đặc rèn kiếm mài đao chuẩn bị đại tiến công chiếm các nước kia, A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn thân là thủ hộ thần của đế quốc đột nhiên mất tích một cách quỷ dị.
Vốn đế quốc Lan Tư Lạc Đặc hẳn sẽ tiếp tục mở rộng biên giới, nhưng bởi vì sự mất tích ly kỳ của A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, những quốc gia khác không cố kỵ nữa, hợp lực ngăn cản cước bộ chinh phạt của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, khiến cho đế quốc Lan Tư Lạc Đặc từ đó cũng không thể hung dữ ngạo mạn nữa.
Bất kỳ một người dân nào của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc cũng không quên thời kỳ khi có A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, đế quốc từng có thời kỳ huy hoàng. Lão cũng trở thành nhân vật vĩ đại được hoài niệm nhiều nhất ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.
Không ngờ ở sâu trong Long cốc, một kết giới lại giam cầm niềm kiêu hãnh của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc - Bán thần Hắc Ám hệ A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn.
Từ khi Thổ Giáp Thi cho biết phía dưới cầm tù A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, Hàn Thạc quyết định phá vỡ kết giới này. Sự mất tích ly kỳ năm trăm năm trước của A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, bây giờ có một giải thích hợp lý, mặc dù không rõ vì nguyên nhân gì, nhưng việc lão bị cầm tù nhất định có liên quan tới viễn cổ Cự Long.
Năm trăm năm trước, A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn đã là một cường giả Bán thần, chỉ sợ cũng chỉ có viễn cổ Cự Long, người thủ hộ đại lục Kì Áo mới có thể cầm tù lão thôi.
Biết được người bị giam phía dưới là A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, Hàn Thạc đưa Thổ Giáp Thi về Vong Linh giới, hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ biến hóa thành Lục Ma Phong, được Hàn Thạc cầm chắc trong tay, sức mạnh hủy diệt trên Lục Ma Phong đột nhiên phóng thích ra, do bản thể Hàn Thạc thúc đẩy, mạnh mẽ oanh kích vào kết giới phía dưới.
“Bang!”
Một tiếng nổ vang rền từ kết giới truyền đến, một hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ khác đột nhiên phóng thích ra Vong Linh ma pháp, thành ngàn vạn cốt mâu bắn vào kết giới như bài sơn đảo hải.
Lục Ma Phong vừa mới phát ra một công kích với sức mạnh lớn nhất, lại một lần nữa phát lực, đánh thẳng vào mặt kết giới.
Ba thân thể cùng nhau phát lực, liên tiếp không ngừng oanh kích vào kết giới Địa hệ do viễn cổ Cự Long bố trí. Thần lực ẩn chứa trên kết giới bị liên tiếp hai ba công kích tiêu hao nhanh chóng.
Rắc một tiếng, kết giới Địa hệ rốt cục không chịu nổi ba công kích của Hàn Thạc, bị phá tan.
Trải qua một đợt công kích mãnh liệt không hề hoa mỹ như vậy, Hàn Thạc đại khái đoán được viễn cổ Cự Long chắc cũng chỉ có thực lực Hạ vị thần trung kỳ. Suy đoán này dựa trên cơ sở thời gian mà hắn toàn lực công kích. Nếu viễn cổ Cự Long bố trí này kết giới xong mà không có đột phá, vậy thì khi Hàn Thạc gặp lão, cũng nắm chắc có thể giết chết lão.
Thở nhẹ một hơi, thần thức Hàn Thạc triển khai, lập tức từ phía sau kết giới vỡ tan phía dưới cảm nhận được ba luồng khí tức rất mạnh.
Hàn Thạc còn chưa kịp quan sát kỹ, đã nghe từ phía dưới truyền ra tiếng cười điên cuồng, rồi thấy ba cái bóng liên tục lóe lên, từ trong kết giới vừa bị phá vỡ phóng lên cao.
- Cự Long, Long tộc khốn khiếp, ta muốn lột da rút gân các ngươi! - Một lão đầu cường tráng, ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ.
Hắn có một mái tóc dài đỏ rực rối bời, thân cao khoảng chừng hai thước, cả người cơ bắp cuồn cuộn, một đôi mắt tam giác lóng lánh tà quang hung tàn, thoạt nhìn không phải người hiền lành gì.
- Già Tác Tư, nói nhỏ thôi. - Một tiểu cô nương cất giọng nhẹ nhàng ngọt ngào.
Cô gái này có một mái tóc dài xanh biếc tung bay, thoạt nhìn chỉ tầm mười hai mười ba tuổi, một đôi tai nhọn trông như Tinh Linh rừng rậm, nhưng trên người lại không có khí tức gần gũi với thiên nhiên như Tinh Linh rừng rậm, ngược lại có vẻ hơi yêu dị.
- Ai mở kết giới đó? - Một lão già cuối cùng, mặc một bộ ma pháp bào rách nát cổ xưa, thanh âm trầm thấp từ tốn, thân thể tựa hồ có thể hấp thụ ánh sáng, thoạt nhìn có vẻ rất âm trầm.
Thoạt nhìn hình như là ba nhân loại, nhưng thần thức Hàn Thạc tìm hiểu một chút, lập tức phát hiện ngay ngoại trừ lão đầu âm trầm cuối cùng ra, hai người kia đều không phải là nhân loại. Lão già mặc ma pháp bào cũ kỹ rách nát, hẳn đã từng là niềm kiêu hãnh của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn. Từ đồ án trên ma pháp bào của lão là có thể biết được.
Lão đầu cường tráng tên là Già Tác Tư, Hàn Thạc nhận thấy có sự tồn tại của ma thú tinh hạch trong cơ thể hắn. Xem ra hẳn là một ma thú vô cùng cường đại.
Về phần tiểu cô nương một mái tóc xanh biếc, tướng mạo ngọt ngào, căn cứ vào những gì mà Hàn Thạc hiểu về những chủng tộc ở đại lục Kì Áo, đoán được nàng hẳn là một loại nữ yêu rất hiếm trên đại lục Kì Áo.
Một nhân loại, một ma thú, còn có một nữ yêu. Ba cường giả này bị viễn cổ Cự Long giam trong kết giới, thực lực đều rất kinh người. Thực lực A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn trong vòng năm trăm năm nay đã tiến thêm một bước, từ cảnh giới Bán thần lúc trước đã đột phá tới Cơ Thần. Nữ yêu hẳn là tu luyện lực lượng nguyên tố Phong hệ, cũng có thực lực Cơ Thần, còn tên ma thú cường tráng, trong cơ thể ma thú tinh hạch có chút cổ quái, thần thức Hàn Thạc không thể thông qua ma thú tinh hạch mà nhìn ra thực lực cụ thể của hắn.
- Tiểu tử, ngươi phá trừ kết giới cứu chúng ta à? - A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn chớp chớp mắt, thấy được Hàn Thạc đứng sừng sững trên kết giới, dò hỏi vẻ kinh dị.
Mỉm cười, Hàn Thạc trả lời rất lễ độ:
- Đúng, ba vị thoát rồi.
- Nam nhân anh tuấn, cám ơn ngươi cứu chúng ta, chúng ta phải làm sao mới báo đáp được ngươi đây? - Nữ yêu tên là Cách Lại Ai nhìn Hàn Thạc cười ngọt ngào, thoạt nhìn giống như một nữ hài đồng dễ thương.
- Rất đơn giản, ta cho các ngươi tự do, các ngươi phục vụ cho ta. - Mỉm cười, Hàn Thạc nhìn ba người nói vẻ đương nhiên.
- Ý gì đây? - Ma thú Già Tác Tư hai mắt trợn tròn, quát to.
Đưa mắt nhìn ba người, Hàn Thạc lại cười nói:
- Đi theo ta, ta cam đoan các ngươi sẽ không bị viễn cổ Cự Long bắt giam nữa.
- Chỉ bằng ngươi à?
Già Tác Tư không tín nhiệm đánh giá Hàn Thạc, rồi nhếch miệng cười lạnh nói:
- Ngươi nghĩ rằng may mắn cứu được chúng ta, là chúng ta phải làm nô lệ cho ngươi sao?
- May mắn?
Hàn Thạc mỉm cười, trầm ngâm nghĩ một chút, thấy toàn bộ ánh mắt ba người đều dán vào mình, lúc này mới cười hì hì nói:
- A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn là khai quốc công thần của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc chúng ta, ta tự nhiên sẽ cho lão sự tôn kính.
Dừng một chút, thần sắc Hàn Thạc trở nên lạnh lùng, nhìn nữ yêu và Già Tác Tư, nói:
- Về phần các ngươi, cứ thật thà mà theo ta làm việc, nếu không thì coi như tìm chết?
- Hì hì, tính tình cao ngạo quá, ta thích.
Nữ yêu Cách Lại Ai cười khanh khách, thú vị đánh giá Hàn Thạc, hỏi vẻ tò mò:
- Ngươi thật sự đã phá được phong ấn của con Cự Long ngoan cố đó à?
- Ngươi là dân chúng của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc? - Vốn thần sắc A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cũng có vẻ hơi không vui, nhưng vừa nghe Hàn Thạc vừa nói vậy, đột nhiên kinh hỉ hỏi.
Hàn Thạc không trả lời vấn đề của nữ yêu, mỉm cười nói với A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn:
- Đúng, bây giờ ta kế thừa sự nghiệp mà ngươi chưa hoàn thành, muốn giúp đế quốc Lan Tư Lạc Đặc nhất thống đại lục Kì Áo!
- Tiểu tử cuồng vọng thật, ngươi nghĩ rằng con rồng già đó sẽ cho phép ngươi tác quái hả? - Già Tác Tư trừng mắt quát khẽ Hàn Thạc.
- Ta sẽ giết hắn, ta muốn chết lão rồng già đó, hẳn các ngươi sẽ không ngăn cản ta đó chứ? - Hàn Thạc cười nói vẻ tự tin.
- Tiểu tử hay lắm, mặc kệ ngươi có năng lực này không, chỉ cần dám có ý nghĩ này đã là bất phàm rồi. - Từ khi biết Hàn Thạc đến từ đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, thái độ A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn đối với Hàn Thạc lập tức thay đổi, cười ha ha nói.
- Lão già A Nhĩ Mai Lý Khắc ngươi chắc không chuẩn bị giúp hắn đối phó chúng ta đó chứ?
Già Tác Tư căm tức nhìn A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, quát to:
- Chúng ta cùng bị giam bao nhiêu năm như vậy, ngươi chắc không trợ giúp một ngoại nhân đó chứ?
- Hai vị, ta muốn giết các ngươi thật dễ như trở bàn tay, cần gì người khác hỗ trợ.
Hàn Thạc âm trầm đánh giá hai người, hừ lạnh nói:
- Viễn cổ Cự Long còn hơi từ tâm nương tay, chỉ cầm tù các ngươi mà thôi, nhưng nếu hai người các ngươi dám trêu chọc ta, ta sẽ không chút do dự giết chết các ngươi.
Vừa nói xong, với giúp đỡ của sức mạnh hóa thân ngoại thân trong cơ thể, Hàn Thạc đột nhiên triển khai Thần chi lĩnh vực Tử Vong hệ, sau đó thần lực lại biến đổi, lại đưa Thần chi lĩnh vực Hủy Diệt hệ bao phủ.
Già Tác Tư chuẩn bị nói cái gì đó, chợt cảm nhận được không gian chung quanh biến hóa quỷ dị, sắc mặt kinh sợ đại biến. Nữ yêu Cách Lại Ai thân thể run lên, kinh hô:
- Thần chi lĩnh vực!
- Hai Thần chi lĩnh vực… ngươi.. ngươi rốt cuộc là ai? Đến từ nơi nào? - A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cũng giật mình kinh hãi, nhìn Hàn Thạc chăm chăm thất thanh hô lên.
- Ta đúng là dân chúng đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, điểm này đợi sau khi rời khỏi Long cốc, ngươi sẽ biết. - Có lẽ vì A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn có ảnh hưởng với đế quốc Lan Tư Lạc Đặc quá lớn, nên Hàn Thạc vẫn rất tôn kính vị cường giả đã biến mất năm trăm năm trước, nghe lão đặt câu hỏi lập tức giải thích ngay.
- Hai người các ngươi nói gì thế?
A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn sửng sốt trong chốc lát, nhìn nhìn nữ yêu và Già Tác Tư vẻ phức tạp, tự nhủ:
“Dù sao ta cũng không phải là đối thủ, phản kháng cũng vô dụng mà.”
- Lão già kia, ngươi nói chúng ta còn có đường khác sao? - Nữ yêu Cách Lại Ai vẻ mặt đau khổ, nhún vai vẻ đáng yêu, bất lực nói.
- Nếu chúng ta không muốn chết, cũng chỉ có một con đường thôi. - A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn trầm giọng nói.
Ba người nhìn nhau, do dự một chút, đồng thời cung kính hướng về phía Hàn Thạc vái một lễ, cúi cái đầu cao ngạo xuống. Năm trăm năm trước, họ có lẽ đều là cường giả phong vân trên đại lục Kì Áo, song năm trăm năm sau, Hàn Thạc vừa mới xuất thế còn cường đại hơn họ nhiều, do đó họ không có lựa chọn nào khác, chỉ có nước thần phục mà thôi.
Tiến lên từng bước một, Hàn Thạc nâng A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn dậy, thành khẩn nói:
- Thân là dân chúng đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, chúng ta có cùng một con đường, cũng cùng một cừu nhân, không cần đa lễ.