Trong nội đường của gia tộc Tái Nhân Đặc, hai người Tạp Mai Lệ Tháp và An Đức Liệt đang thảo luận không ngừng. Hàn Thạc ngồi đối diện với hai người, diện mỉm cười nghe cụôc đối thoại của họ.
- Nhị thúc, viên thuốc này một viên ít nhất một trăm hắc tinh tệ, công hiệu của chúng rất thần kỳ! - Tạp Mai Lệ Tháp trầm giọng nói.
- Nha đầu này, có biết một trăm viên hắc tinh tệ có nghĩa như thế nào không, sao lại không biết tiết kiệm cho gia tộc như vậy? - An Đức Liệt cười khổ, lắc lắc đầu vẻ đau đầu.
- Cháu nói giá trị một trăm hắc tinh tệ là nhất định như vậy, chẳng lẽ nhị thúc không tin cháu? - Tạp Mai Lệ Tháp nói vẻ không vui.
- Ít nhất cũng phải chờ ta thấy viên thuốc này có giá trị đúng như vậy không rồi nói tiếp đi, ta biết cháu và Bố Lai Ân có quan hệ không tệ, nhưng cháu cũng phải công tư rõ ràng chứ! - An Đức Liệt than thở, thầm nghĩ ngươi không chủ trì gia vụ, làm sao biết được người quản lý một đại gia tộc phiền não như thế nào chứ, nếu viên thuốc này không đáng giá đó, người đầu tiên phụ thân ngươi giáo huấn khẳng định là ta, mà không phải là ngươi.
- Bố Lai Ân, cho nhị thúc một viên viên thuốc đi, để ông ấy tìm người mà thử xem. - Tạp Mai Lệ Tháp oang oang phân phó.
Hàn Thạc biết Tạp Mai Lệ Tháp làm như vậy toàn là vì trợ giúp mình, trong lòng cảm thấy có chút cảm động, tiện tay lấy ra một viên đan dược đưa cho An Đức Liệt, cũng đem phương pháp sử dụng nói rõ ràng.
- Bố Lai Ân, ngươi yên tâm đi, chỉ cần viên thuốc thật có giá trị như vậy, có nha đầu này trợ giúp ngươi, chúng ta tự nhiên sẽ không ép giá. Chờ ta thử qua, chúng ta sẽ nói thêm về việc hợp tác. - An Đức Liệt nể mặt Tạp Mai Lệ Tháp nên đối đãi với Hàn Thạc rất có hòa khí.
- Hẳn là như vậy rồi. - Hàn Thạc mỉm cười gật đầu.
An Đức Liệt cầm thuốc của Hàn Thạc rời đi, hẳn là thử xem hiệu quả của đan dược này. Hàn Thạc rất tự tin về Hồi Nguyên đan mà mình luyện chế, chẳng hề lo lắng tí nào.
- Được rồi, sau này ngươi hẳn là phải có một cửa hàng của mình, chỉ có như vậy mới có thể buôn bán lớn được.
Tạp Mai Lệ Tháp cau mày, nghĩ ngợi một chút rồi nói:
- Nhưng ngươi chỉ có không đến ba trăm hắc tinh tệ, ở Ám Ảnh thành muốn mua một cửa hàng thì còn thiếu quá nhiều, nếu thuê thì lại rất phiền toái. Hay là như vậy đi, ta giúp ngươi mua một nhà cửa hàng, chờ ngươi có tiền trả lại cho ta là được rồi.
Ở Ám Ảnh thành Hàn Thạc xem như không có nhà, hắn vẫn luôn thuê dùng tu luyện tràng rèn luyện. Hắn hiểu được Ám Ảnh thành tấc đất tấc vàng, một cửa hàng nho nhỏ cũng phải hơn một ngàn hắc tinh tệ mới có thể mua được. Trong tay hắn hắc tinh tệ còn thiếu rất nhiều để có thể mở một cửa hàng.
Song Hàn Thạc lại không muốn nợ ân tình của Tạp Mai Lệ Tháp quá nhiều. Suy nghĩ một chút, hắn lấy từ trong không gian giới chỉ ra một viên Thần tinh Lôi hệ, đưa cho Tạp Mai Lệ Tháp rồi nói:
- Ngươi xem khối Thần tinh này giá bao nhiêu tinh tệ?
Tạp Mai Lệ Tháp là người biết người biết của, lúc này kêu khẽ một tiếng, kinh ngạc hỏi:
- Sao trong tay ngươi lại có Thần tinh?
- Lần trước trong sơn cốc ta vô ý lấy được từ trên người một người, nó giá trị bao nhiêu tinh tệ? - Hàn Thạc thuận miệng bịa chuyện.
- Thần tinh là đồ tốt lắm. Ừm khối Thần tinh này ít nhất giá trị năm ngàn hắc tinh tệ. Không ngờ vận khí tiểu tử ngươi lại tốt như vậy!
Tạp Mai Lệ Tháp cầm lấy khối Thần tinh trong tay Hàn Thạc, liếc liếc nhìn hắn rồi nói:
- Đi, ta biết ngươi có ý gì. Ta sẽ dùng khối Thần tinh này của ngươi mua cho ngươi một cửa hàng. Yên tâm đi, do ta ra mặt, việc gì cũng có thể làm được dễ dàng.
Tạp Mai Lệ Tháp một khi thật lòng trợ giúp Hàn Thạc, nàng làm việc đích xác vô cùng nhanh chóng. Hàn Thạc đi theo Tạp Mai Lệ Tháp, thấy nàng dùng ba ngày cùng khối Thần tinh đổi cho hắn một cửa hàng cách gia tộc Tái Nhân Đặc không xa lắm, cửa hàng đó cao hơn mười thước, tổng cộng có ba tầng, ở Ám Ảnh thành cũng chỉ xem như một cửa hàng nhỏ. Nhưng giá của nó hẳn không phải là năm ngàn hắc tinh tệ. Tạp Mai Lệ Tháp có thể chỉ dùng một khối Thần tinh Lôi hệ mà lấy được cửa hàng này, quả là phải nhờ vào thân phận ác nữ của mình.
Do nàng ra mặt, Hàn Thạc đích xác đỡ mệt rất nhiều, tất cả thủ tục đều được Tạp Mai Lệ Tháp làm giúp hắn, năm ngày sau, hắn đã chính thức tiếp nhận cửa hàng này. Chỉ có điều những quầy trên cửa hàng này hoàn toàn trống rỗng, chưa có thương phẩm gì.
Hàn Thạc cũng chẳng vội. Cửa hàng này tuy không lớn, nhưng trong lòng hắn lại cực kỳ hài lòng, bất luận nói như thế nào thì ở Chúng Thần đại lục hắn cũng coi như là có nhà của mình rồi, sau này hắn cũng không cần tiếp tục tạm cư ở những nơi tu luyện tràng khắp Ám Ảnh thành.
Cửa hàng ba tầng này, hai tầng phía dưới Hàn Thạc tạm thời để không, tầng trên cùng hắn sửa thành một tu luyện tràng nhỏ, mặc dù chỉ có hai trăm thước vuông nhưng đối với Hàn Thạc thì chỗ này cũng đủ để hắn tung hoành rồi. Vạn sự khởi đầu nan, Hàn Thạc cũng phải làm đủ các bước cần thiết, hắn đầu tiên là mua một vài tháp kết giới bày khắp ba tầng. Nhờ Tạp Mai Lệ Tháp trợ giúp kết thành hai kết giới, phòng ngừa những rung động quá lớn do hắn tu luyện trên tầng thứ ba này. Kết giới do Tạp Mai Lệ Tháp Thượng vị thần hỗ trợ, Hàn Thạc cũng đỡ được rất nhiều công sức.
Sau khi làm xong kết giới tầng thứ ba, tu luyện tràng này cũng xem như chính thức có thể sử dụng rồi. Sau đó Hàn Thạc tự mình bố trí tầng thứ hai, bày biện rất nhiều những tủ kệ, bên trong có rất nhiều dược tài (tài liệu làm thuốc) mà hắn đã thu thập được khi đi tới Chúng Thần đại lục, ngoài ra Hàn Thạc còn bày một bộ chai lọ phức tạp mà các luyện dược sư bình thường sử dụng, ngụy trang thành một bộ luyện chế thuốc như những nhà thuốc khác.
Tầng thứ hai chỉ bố trí một vài kết giới ngăn cách người bên ngoài quan sát, Hàn Thạc tự mình vẫn có thể hoàn thành được, cũng không nhờ Tạp Mai Lệ Tháp hỗ trợ.
Sử dụng những nguyên liệu mà mình thu thập khi tới Chúng Thần đại lục tới giờ, Hàn Thạc không thông qua phương pháp mà những luyện dược sư sử dụng, mà sử dụng một vài tài liệu hi hữu luyện chế ra một cái lò luyện đơn chuyên môn để luyện dược - Cửu Văn đỉnh, nó có công cụ chuyên môn nên luyện chế thành đan dược sẽ nhanh hơn nhiều, ngắn ngủi nửa tháng nó đã giúp Hàn Thạc luyện chế ra ba trăm viên Hồi Nguyên đan đơn giản nhất.
Chúng Thần đại lục là vị diện có linh khí dày đặc nhất vũ trụ này, dược tài ở chỗ này có linh khí thật mạnh, Hàn Thạc tin rằng ba trăm viên Hồi Nguyên đan này sẽ có công dụng rất lớn.
Sau khi Hàn Thạc vừa luyện chế ra ba trăm viên Hồi Nguyên đan, hắn lại bỏ ra năm ngày, sử dụng những dược tài còn thừa luyện chế ra vài loại đan dược khác, tỷ như Niết đan thích hợp nhất cho đám hài đồng vừa sinh ra sử dụng, còn có Tuyền Cơ đan có tác dụng ổn định tâm ma, làm cho tâm tình con người trống rỗng, có thể làm mình rất ổn định tâm cảnh, làm việc cảm ngộ sức mạnh chân đế tăng lên nhiều.
Đợi cho Hàn Thạc dùng hết những dược thảo, trong tay hắn đã có ba trăm viên Hồi Nguyên đan, hai trăm viên các loại thuốc đủ loại công dụng khác nhau. Phân biệt được hắn sử dụng những bình thuốc vô cùng đẹp mắt đủ mọi màu sắc để đựng. Lúc này, Hàn Thạc mới rảnh rỗi bố trí lại tầng thứ nhất cửa hàng này, đem những bình dược tề công dụng bất đồng này nhất nhất bày đầy ở tầng dưới.
Trước khi Hàn Thạc luyện chế đan dược, hắn đã nói trước với Tạp Mai Lệ Tháp là không cho người nào quấy rầy mình, do đó trong khoảng thời gian này Tạp Mai Lệ Tháp không tìm đến hắn.
Đợi cho những đan dược này được hắn bày khắp tầng một cửa hàng, hơn nữa còn mở cánh cửa vẫn đóng chặt lâu nay, hai ngày sau Tạp Mai Lệ Tháp dẫn An Đức Liệt cùng nhau đi tới gõ cửa bái phỏng.
So với sự việc lạnh lùng và lễ tiết khách khí lần trước, lần này An Đức Liệt tới đây nhiệt tình hơn nhiều, hắn chưa vào cửa hàng, đã ngẩng đầu lên nhìn bảng tên cửa hàng Hàn Thạc rồi cười ha ha nói:
- Thiên Cơ Dược Tề, ha ha, tên này mặc dù hơi cổ quái, nhưng tương lai nhất định sẽ rất nổi danh.
Hàn Thạc đang ở tầng một bày biện các bình dược tề dựa theo công dụng bất đồng, vừa nghe giọng cười ha ha của An Đức Liệt, trong lòng cũng hiểu ngay lão đã khẳng định công hiệu của viên Hồi Nguyên đan mà hắn lần trước cho lão.
Quả nhiên, không đợi Hàn Thạc đứng dậy ra nghênh đón, An Đức Liệt và Tạp Mai Lệ Tháp đã đi đến, An Đức Liệt không nói loanh quanh, vào thẳng vào vấn đề:
- Tiểu tử, thuốc do ngươi luyện chế ra chúng ta đã thử qua rồi, không tệ chút nào, rất tốt, một trăm hắc tinh tệ một bình là giá rất hợp lý!
- Bố Lai Ân, chúng ta lần này tới đây chính là muốn mua thuốc này. Hà hà, chính là thứ này này, Hồi Nguyên dược tề!
Tạp Mai Lệ Tháp chỉ chỉ vào một bình màu tím đựng đầy những viên thuốc, nói với Hàn Thạc:
- Đưa hết ra đây đi, ba trăm bình ta lấy hết, nhị thúc, đưa cho hắn ba vạn hắc tinh tệ đi!
An Đức Liệt mỉm cười, đang chuẩn bị lấy ra hắc tinh tệ thanh toán, Hàn Thạc nhìn Tạp Mai Lệ Tháp cười khổ nói:
- Tổng cộng có ba trăm bình, các ngươi toàn bộ lấy hết, ta còn có gì để bán nữa, như vậy đi, các ngươi lấy hai trăm bình trước nhé.
Nghe Hàn Thạc vừa nói như vậy, An Đức Liệt hơi sửng sốt, rồi cười ha ha nói vẻ hòa khí:
- Cũng tốt. Dù sao cửa hàng của ngươi vẫn còn ở đây, chờ ngươi luyện chế ra thuốc mới, chúng ta tới lấy thêm là được.
- Như vậy là tốt nhất. - Hàn Thạc mỉm cười lấy ra hai trăm bình Hồi Nguyên đan, đưa cho An Đức Liệt đồng thời cũng thu được hai vạn hắc tinh tệ.
Hai vạn hắc tinh tệ! Ở Chúng Thần đại lục phải nói không còn là món tiền nhỏ nữa, bình thường một Trung vị thần gia nhập một đại gia tộc, làm mười năm tối đa cũng chỉ có thể thu được ba ngàn hắc tinh tệ, chỉ có đại gia tộc như Tái Nhân Đặc mới có thể trả cho một Trung vị thần năm ngàn hắc tinh tệ cho mười năm.
Nguyên liệu để luyện chế Hồi Nguyên đan đều là do Hàn Thạc thu hoạch từ những dãy núi chung quanh, việc luyện chế cũng chỉ mất mười ngày nửa tháng, thế mà bán cho An Đức Liệt lại lập tức thu được hai vạn hắc tinh tệ. Hai vạn hắc tinh tệ cũng đủ để Hàn Thạc mua được một tu luyện tràng kha khá ở Ám Ảnh thành rồi!
Sau khi bồi hồi thu về hai vạn hắc tinh tệ, Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy tốc độ kiếm tiền nhờ vào đan dược quả nhiên cực nhanh, dựa theo xu thế này, không bao lâu nữa hắn có thể tích lũy tới một số tiền bằng với một tiểu gia tộc rồi. Lần này đột nhiên thu được một số tiền rất lớn, thoáng cái làm cho Hàn Thạc mơ tưởng bay bổng.
- Này, Xú tiểu tử!
Tạp Mai Lệ Tháp vỗ vào vai Hàn Thạc một cái, làm hắn giật mình tỉnh ra, nói oang oang:
- Hai vạn hắc tinh tệ mà ngươi đã sướng đến thế rồi, ngươi đó, tương lai còn phải làm những việc buôn bán lớn hơn nhiều, sao lại có thể thỏa mãn với chừng này chứ!
Cười bẽn lẽn, Hàn Thạc nói:
- Ha ha, thời gian ta tới Chúng Thần đại lục quá ngắn, nên hiểu được tầm quan trọng của tinh tệ. Số tiền ta có lớn nhất cũng chỉ có ba trăm hắc tinh tệ, bây giờ trong tay thoáng cái có hai vạn hắc tinh tệ, tự nhiên phải thất thần rồi, đâu có gì kỳ quái chứ!
- Bố Lai Ân, viên thuốc của ngươi rất tốt. Tại Ám Ảnh thành, đệ tử những đại gia tộc đều được phái tới các địa phương khác để ma luyện, việc bị thương là khó tránh khỏi, hơn nữa còn có thể bị thương nhiều lần, nếu loại thuốc này của ngươi có thể cung ứng liên tục thì việc phát tài là việc sớm muộn mà thôi, không cần lo trước lo sau. Ừm, sau này gia tộc Tái Nhân Đặc chúng ta sẽ mỗi ngày đều tới chỗ này mua vài viên thuốc để cung cấp cho nhu cầu của mình, ngươi có thể cung cấp đủ không! - An Đức Liệt cười to nói.
- Có tinh tệ là ta rất vui! - Hàn Thạc cũng cười, suy nghĩ một chút, lấy từ trong không gian giới chỉ ra ba viên dược hoàn màu đỏ óng, viên dược hoàn vừa lấy ra, mùi thơm ngát bay ra bốn phía.
- Thơm quá, đây là thuốc gì, có công dụng gì? - Tạp Mai Lệ Tháp hô lên.
- Cho ngươi đó!
Hàn Thạc đưa cho Tạp Mai Lệ Tháp, nghiêm túc nói:
- Đây là loại thuốc trừ độc ta đặc biệt luyện chế cho ngươi, bởi vì ngươi sau khi sinh quái bệnh, trong cơ thể luôn có chút độc tố. Khi ngươi tu luyện Hủy Diệt pháp tắc, những độc tố này tự nhiên không gây tác dụng gì lên Thần thể của ngươi, nhưng loại độc tố này vẫn ở lại trong cơ thể ngươi, cho nên mới làm cho da của ngươi biến thành nhám như vậy, hic… nhan sắc cũng không đẹp lắm, ta nghĩ viên thuốc này hẳn là sẽ giúp ích cho ngươi đó, ngươi có thể thử xem.
- Hả, cái gì?!
Tạp Mai Lệ Tháp thất thần cầm lấy viên thuốc thơm ngát say lòng người này, lẩm bẩm nói:
- Đã qua bao nhiêu năm như vậy, còn... Còn có thể hữu dụng à…
Tính cách quái dị của Tạp Mai Lệ Tháp có một nguyên nhân rất lớn là vì sự xấu xí của tướng mạo, từ phương diện này đó có thể thấy được nàng cũng không phải không để ý đến tướng mạo mình. Tạp Mai Lệ Tháp cũng là một nữ nhân, chỉ cần là nữ nhân, căn bản không ai có thể chính thức không để ý đến phương diện này.
- Ta cũng không biết có thật hữu dụng không, tóm lại... Ngươi uống thử đi, nếu hữu dụng thật thì ta có thể luyện chế nhiều hơn cho ngươi.
Độc tố trong cơ thể Tạp Mai Lệ Tháp đã tích tụ một thời gian quá dài, sớm đã thành một bộ phận Thần thể nàng, việc nàng tu luyện Hủy Diệt pháp tắc đến cảnh giới Thượng vị thần, thần lực bên trong Thần thể rất kinh người, nên Hàn Thạc cũng không mười phần nắm chắc được.
- Nếu Tạp Mai Lệ Tháp có chuyển biến tốt, cửa hàng này của ngươi tương lai sẽ trở thành một cửa hàng lớn nhất Ám Ảnh thành, ta cam đoan với ngươi đó! - Bên kia An Đức Liệt cũng trịnh trọng hứa hẹn khi nghe chuyện lạ của Hàn Thạc. Vấn đề gây khốn khổ cho Tạp Mai Lệ Tháp bao nhiêu năm nay, gia tộc Tái Nhân Đặc không phải không cố gắng, nhưng mời rất nhiều dược tề sư chế đủ loại thuốc mà cũng không có hiệu quả. Tất cả mọi người nói là thần lực trong Thần thể Tạp Mai Lệ Tháp quá mạnh, các loại thuốc căn bản không thể có tác dụng gì, trừ phi nàng bỏ qua một thân sức mạnh kinh khủng, bằng không ai cũng vô kế khả thi cả.
Tạp Mai Lệ Tháp biết rõ tầm quan trọng của thực lực, sao có thể bỏ qua một thân sức mạnh kinh khủng chứ? Do đó, cho tới nay, tâm bệnh của nàng thủy chung không thể giải trừ, theo thời gian trôi qua, nàng cũng hoàn toàn bỏ qua luôn, sớm đã chấp nhận, không còn ảo tưởng gì nữa.
- Bố... Bố Lai Ân... Có thể hữu hiệu thật chứ? - Thanh âm Tạp Mai Lệ Tháp run rẩy, khó có thể áp chế được hi vọng dấy lên trong lòng.
- Ta không dám cam đoan trăm phần trăm, nhưng hiệu quả thì khẳng định sẽ có!
Hàn Thạc trầm giọng nói, đan dược không có khả năng biến Tạp Mai Lệ Tháp từ xấu xí thành mỹ nữ, nhưng nếu độc tố trong cơ thể thật sự được bài trừ, Tạp Mai Lệ Tháp ít nhất sẽ không dữ tợn đáng sợ giống như bây giờ, ít nhất cũng làm cho nam nhân phải ngoái nhìn một chút.
- Ủa, nơi này sao lại có một cửa hàng mới thế, Thiên Cơ Dược Tề... Cái tên kỳ quái quá! Đằng Phi, có hứng thú xem không? - Một thanh âm quen thuộc vang lên bên ngoài, trong chốc lát Khải Kỳ và Đằng Phi của gia tộc Lai Phất Tư, ngoài ra còn có muội muội hắn là Y Phù cũng đi tới.
An Đức Liệt và Tạp Mai Lệ Tháp lưng quay về họ, họ chỉ nhìn thấy Hàn Thạc đứng giữa cửa hàng, lúc này hừ lạnh, nói:
- Oan gia ngõ hẹp!
Rồi bước nhanh vào.