Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thi độc có thể ảnh hưởng đến cả thân thể và linh hồn, một khi thân thể bị trúng có thể phát huy thực lực được tám thành đã là không tệ rồi. Tuy nhiên việc tinh chế thi độc vô cùng khó khăn, hơn nữa đưa thi độc dung nhập vào bên trong Ma khí lại càng cần tài nghệ cao siêu. Cốt thứ của Tiểu Khô Lâu đã có thể phóng ra thi độc đủ để chứng minh hắn thực sự có đôi chút tâm đắc với việc luyện khí.

Thi độc theo dị quang xanh thẫm âm thầm chạy vào trong cơ thể tên Hắc Ám Thượng vị thần kia, tác động trực tiếp đến thần thể và thần hồn, làm hắn không thể phát huy toàn bộ thực lực.

Sắc lục phát ra từ cốt thứ đại thịnh, Tiểu Khô Lâu như tia chớp đuổi tới, cánh tay sáng óng ánh nắm lấy cốt thứ, bất ngờ tấn công mãnh liệt tên Hắc Ám Thượng vị thần.

Từng loạt cốt mâu, cốt lao rồi liên tiếp Thi Bạo thuật phóng lên người tên Hắc Ám Thượng vị thần, làm hắn không thể không toàn lực dồn Hắc Ám thần lực chống lại.

Thực lực Hàn Hạo rất rõ ràng vượt xa hắn, do vậy chỉ trong chốc lát, hắn đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Thần thể bị cốt thứ của Tiểu Khô Lâu rạch thành những vết rách, không ngừng chảy ra máu tươi đỏ thẫm. Lúc này, thi độc cũng nhân cơ hội tàn phá trong cơ thể hắn, điều này càng làm tan rã ý chí của hắn.

Phía bên kia, ba tên Thượng vị thần bay về phía La Ti và Ngũ Hành Giáp Thi. La Ti và Hàn Thạc không tỏ ra lo lắng và cũng không hề có ý định ra tay nghênh địch. Nhưng Ngũ Hành Giáp Thi thì lập tức phối hợp dàn trận, bình tĩnh chờ đợi công kích của chúng.

Mọi thế lực ở xung quanh đều đang lặng lẽ quan sát cuộc chiến, vừa thấy Tiểu Khô Lâu xuất thủ đã tỏ ra hung dữ, mạnh mẽ như vậy ai nấy không khỏi đầy vẻ kinh ngạc, dường như không ai ngờ rằng dưới tình huống như vậy đám người Hàn Thạc lại không phá vòng vây mà còn dám lưu lại đối địch.

Con ngươi của Cáp Lỗ Lợi co rụt lại, tập trung toàn bộ chú ý lên Hàn Hạo, lòng cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng một kẻ có tướng mạo bình thường lại có được sức mạnh đáng sợ như vậy. Lấy cứng đối cứng, Tiểu Khô Lâu đã chiếm ưu thế áp đảo hoàn toàn và không hề cho tên Hắc ám Thượng vị thần kia có cơ hội đánh trả nào.

Dưới con mắt thờ ơ của đám người xung quanh, bọn thủ hạ của Bố Tư cũng đã đi tới trước mặt Hàn Thạc. Chúng chia thành mấy nhóm cùng lúc vọt về phía Ngũ Hành Giáp Thi, La Ti, và Hàn Thạc, bộ dạng muốn bao vây chuẩn bị công kích.

Nhưng vào lúc này, nụ cười trên mặt Hàn Thạc lại càng thêm ôn hòa, khóe miệng nhếch lên như có thâm ý.

Đột nhiên, từ trong cơ thể Hàn Thạc bỗng bay ra liên tiếp mấy trăm Ma đầu. Cả đàn đều giương nanh múa vuốt như ác quỷ, tốc độ nhanh như chớp, lập tức lấy Hàn Thạc làm trung tâm bay toả ra xung quanh. Từng nhóm Ma đầu tụ tập hướng tới thủ hạ của Bố Tư đang xông lên.

Thảm án khủng khiếp ở U Mạc thành lại tái diễn. Vô số Ma đầu sau khi hiện hình đã thể hiện một sức mạnh đáng sợ. Chúng ngoạc cái mồm to như chậu máu, phát ra những tiếng rít chói tai nhiếp hồn, cứ tốp năm tốp ba điên cuồng công kích đám thủ hạ của Bố Tư.

Những Ma đầu này có thể hóa hư thành thực, thực thành hư nên công kích của chúng quả thực chẳng thể đề phòng, một khi đến gần đối thủ sẽ lập tức chui vào Thần thể của hắn mà gặm nhấm.

Một khi bị Ma đầu chui vào trong cơ thể, lập tức những tên đó sẽ cảm nhận được nỗi đau đớn và sợ hãi mà suốt đời khó quên được. Tiếng động khi Ma đầu gặm nhấm Thần thể càng làm tăng thêm nỗi sợ hãi vô tận trong lòng chúng, làm bọn chúng cảm giác như rơi vào tầng mười tám của địa ngục, thống khổ chịu rút gân lột da.

Tiếng gào thét thảm thiết như không muốn sống nữa không ngừng vang lên. Chỉ trong ngắn ngủi vài nhịp hô hấp, dưới sự công kích của hàng trăm, hàng ngàn Ma đầu, những thủ hạ của Bố Tư từng bước bị tiêu diệt. Thần hồn thì bị Vạn Ma Đỉnh hút vào, thần thể bị bọn Ma đầu gặm sạch bên trong.

Từng cái xác khô ngã xuống. Thi thể như đã bị phong hoá nghìn vạn năm, không chút máu tươi, cũng không hề có cảm giác của da thịt đầy sức sống. Chúng giống như những thi yêu bị triệu hoán, khô quắt, gầy đét và tái nhợt. Chứng kiến cảnh đó không một ngoại lệ, sắc mặt chúng nhân đều hiện vẻ vô cùng sợ hãi.

Đám người có dụng tâm xấu vốn định chờ chiến thắng của Bố Tư, luôn cười đểu không ngừng thảo luận về cách phân chia chiến lợi phẩm sắp đoạt được. Nhưng khi những xác chết khô quắt với vẻ mặt cực kỳ sợ hãi ngã xuống, chỉ trong một lúc bên cạnh Hàn Thạc đã xuất hiện mấy chục cỗ thi thể, bọn chúng lập tức im bặt, ngẩn ra nhìn vào chiến trường khủng khiếp kia.

Kể cả Cáp Lỗ Lợi, Bố Tư, ánh mắt tất cả bọn chung quanh đều hiện lên vẻ sợ hãi, toàn bộ đều hướng về Hàn Thạc với nụ cười ôn hòa treo trên mặt. Trong lúc này, hiển nhiên hắn là người được quan tâm nhất.

Ở khoảng thời gian vừa qua tại Vùng Đất Hỗn Loạn, Vạn Ma Đỉnh đã hấp thu được rất nhiều thần hồn, trong đỉnh số lượng ma đầu đã hơn ngàn con, trong đó loại cao cấp nhất là Linh Ma luyện chế từ thần hồn của Thượng vị thần cũng đã có mấy chục con. Dưới sự công kích bất thình lình điên cuồng của chúng, thì mấy chục thủ hạ của Bố Tư căn bản chả là cái gì.

Ngoài một tên Hắc Ám Thượng vị thần đang đau khổ chống đỡ công kích của Tiểu Khô Lâu thì toàn bộ thủ hạ xông lên của Bố Tư, kể cả ba tên Thượng vị thần đều đã bị ma đầu cắn nuốt hết như tằm ăn rỗi.

Nụ cười trên mặt Hàn Thạc vẫn vậy, quan sát biểu hiện đặc sắc trên mặt mọi người, ho khẽ “khụ khụ”. Bầy ma đầu đông nghìn nghịt như mây đen trên bầu trời lập tức bị thân thể Hàn Thạc thu lại trông như cá voi hút nước vậy, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đều đã được thu vào trong người hắn.

- Hàn Hạo, tiêu diệt hắn! - Mỉm cười, Hàn Thạc nói.

Tiểu Khô Lâu đang tấn công tên Hắc ám Thượng vị thần kia, nghe Hàn Thạc nói như vậy, liền phản ứng. Bảy đoạn cốt thứ sau lưng vừa bắn ra, lực lượng của Tiểu Khô Lâu lại được đề cao rất lớn. Dưới sự điều động của hắn, chúng rít lên bao vây xung quanh tên Thượng vị thần, nghiền nát toàn bộ phạm vi Hắc Ám lĩnh vực đang trùm lên.

Trước đó tên Hắc ám Thượng vị thần này cũng chỉ có thể đỡ trái lại hở phải trước công kích của Tiểu Khô Lâu. Nhưng khi bảy đoạn cốt thứ tăng thêm một tầng áp lực lên, hắn rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, không kịp đề phòng ngực hắn đã bị một đoạn cốt thứ cắm vào.

Biến hóa kỳ dị bỗng nhiên xảy ra!

Đoạn cốt thứ vừa cắm vào thần thể tên kia bỗng nhiên tự động chui thẳng vào trong, giống như là một con rắn nhỏ uốn lượn làm loạn trong cơ thể hắn.

Sau đó, bằng mắt thường cũng có thể thấy được thần thể kia dần trở nên già nua, tóc trắng ra, hai hốc mắt trũng sâu xuống, các nếp nhăn liên tiếp xuất hiện. Chỉ trong vài giây, hắn đã biến thành một lão già lọm khọm.

Biến hóa không chỉ có như thế!

Dần dần, ánh mắt hắn trở nên vô thần, thân thể bắt đầu thối rữa, sinh mệnh lực nhanh chóng bị hút mất, từ một đại hán trung niên sau cái chớp mắt trở thành già yếu và cuối cùng là tử vong!

Một trong ba đại kết giới lực lượng Tử Vong là kết giới già yếu đã được Tiểu Khô Lâu phụ gia lên đoạn cốt thứ.

"Vù!"

Cốt thứ trở lại trong tay Tiểu Khô Lâu, tên Hắc Ám Thượng vị thần đổ sầm xuống. Thần thể khi chạm đất chỉ nghe mấy tiếng "răng rắc", ngay cả xương cốt cũng vỡ thành mấy đoạn. Rất hiển nhiên, sinh mệnh lực của hắn đã hoàn toàn không còn!

Đến lúc này, những người đang quan chiến mới biết được từ đầu tới cuối Tiểu Khô Lâu đã không xuất toàn lực, đến cuối cùng hắn mới sử dụng bảy đoạn cốt thứ sau lưng.

Thế sự vô thường, kế hoạch chu đáo cũng không thể không có sai sót, âm mưu của Bố Tư đã triệt để thất bại. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, ngoại trừ hắn và Bách Toa ra, toàn bộ thủ hạ hai người dẫn theo đã bị giết sạch.

Hơn nữa tử trạng tên nào cũng rất thê thảm! Những cái chết làm cho lòng người rét lạnh!

Hàn Thạc, La Ti, Ngũ Hành Giáp Thi thậm chí chưa hề động thủ, không di động một bước thì cuộc chiến đấu đã kết thúc. Những ma đầu xuất hiện một cách kỳ lạ rồi sau đó lại tan biến mất, không để lại một chút tung tích nào, nếu không phải xác người rải khắp nơi thì những người ở xung quanh quan sát còn cho rằng cảnh tượng khủng bố vừa rồi chỉ là do mình bị ảo giác mà thôi.

“Chỉ, chỉ đơn giản như vậy..." Cáp Lỗ Lợi đang ở một góc lặng lẽ theo dõi, bỗng nhiên cảm thấy đôi môi khô khốc, nhìn Hàn Thạc với ánh mắt phức tạp khó phân biệt.

- Đại nhân, ta nghĩ ta biết vì sao bọn họ lại cự tuyệt đề nghị của chúng ta rồi! - Thủ hạ của Cáp Lỗ Lợi trước kia vẫn cho rằng nhóm Hàn Thạc sẽ lập tức chết thảm, cười khổ lắc lắc đầu, thầm nghĩ mình quả thực là có mắt như mù, lại tưởng một đám người hung thần ác sát điên cuồng là những chú cừu yếu ớt.

Không động thì thôi, nhưng chỉ một hành động đã trở nên nổi tiếng.

Bỗng nhiên, hai mươi mấy nhóm thế lực ở lân cận vốn có ý đồ xấu lại cực kỳ ăn ý, cùng chậm rãi lùi về sau một đoạn khá xa, để lại những khoảng không gian rộng lớn. Vài nhóm thế lực ban đầu có ý định chặn đường rút lui của bọn người Hàn Thạc lập tức đánh mắt cho nhau cùng chủ động tránh đường, thể hiện như là mình chỉ vô tình chắn đường mà thôi.

Gã vệ sĩ ở cửa khẩu Thâm Cốc đã luôn nhắc nhở Hàn Thạc cẩn thận, phất phất tay, trầm giọng nói:

- Ta nghĩ chúng ta đã làm điều thừa rồi! Bọn họ căn bản không cần sự trợ giúp của chúng ta, khó trách họ dám cả gan đắc tội với nhiều tốp thế lực như vậy, hóa ra là có chỗ dựa nên không sợ!

Đủ loại sắc mặt khác nhau, trong lòng đều thầm bàn tính, trong đó kẻ đang hối hận nhất chính là hai vợ chồng Bố Tư và Bách Toa. Chỉ sau một lát, toàn bộ lực lượng của cặp đôi này dùng để hoành hành ở Vùng Đất Hỗn Loạn bỗng chốc đã bị tàn sát không còn một tên nào, thủ hạ chết hết bỗng khiến bọn chúng cảm thấy tình hình có phần không ổn rồi.

Bố Tư sắc mặt hung ác, đã chuẩn bị liều mạng. Tuy nhiên, không đợi hắn mở miệng, Bách Toa dùng ánh mắt ngăn hắn lại. Bỗng nhiên trên khuôn mặt xấu xí của mụ nở một nụ cười khó coi, “ôn hòa” nói với Hàn Thạc:

- Bằng hữu, ta nghĩ rằng chúng ta đã hiểu lầm nhau rồi!

- Thế sao? Ta lại thấy chúng ta chả hiểu lầm gì! - Hàn Thạc bật cười, kỳ quái nói. Dưới con mắt của rất nhiều người theo dõi, Bách Toa có thể không để ý thể diện mà nói ra những lời như vậy, hắn cũng mặt dày hứng thú chọc mụ một phen.

- Chúng ta chỉ có cừu oán với La Ti, còn ngươi thì không!

Bách Toa lập tức chứng tỏ thái độ, vội vàng la lên:

- Ở Vùng Đất Hỗn Loạn, chúng ta cũng có chút tích góp. Bằng hữu, chỉ cần ngươi đáp ứng không can thiệp vào chuyện của La Ti, ta bằng lòng dâng năm trăm vạn hắc tinh tệ lên, ngươi thấy thế nào?

Bố Tư vừa nghe Bách Toa nói như vậy, sắc mặt trầm hẳn xuống, nhìn bộ dáng của hắn dường như không bằng lòng lắm. Nhưng dưới ánh mắt ra hiệu của mụ vợ, hắn đành nhịn, chỉ có thể nặng nề hừ một tiếng tỏ vẻ rất không tình nguyện.

Hàng loạt cao thủ thủ hạ bị tàn sát, Bách Toa chẳng những không nghĩ đến chuyện báo thù, còn nguyện ý lấy năm trăm vạn hắc tinh tệ để đổi lấy việc Hàn Thạc không can thiệp, chuyện này đối với Bố Tư quả thực là vô cùng nhục nhã. Nếu không phải biểu hiện của Hàn Thạc trước đó quá nhiếp nhân, có lẽ hắn sớm đã xông lên liều mạng với đối phương rồi.

Dưới ánh mắt mong đợi của Bách Toa, Hàn Thạc cười, lắc lắc đầu, nói:

- Thất lễ rồi, ta không thiếu tiền! Ta chỉ muốn tính mạng của các ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK