Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ủa, tiểu tử ngươi sao cũng tới đây? - Khải Lợi từng có duyên gặp mặt Hàn Thạc từ trước, tới lúc này rốt cục phát hiện ra sự tồn tại của hắn, thốt lên.

Lúc trước ở đế quốc Tạp Tây, Hàn Thạc và Khải Lợi liên thủ, đánh cho Băng Tuyết thần điện thiệt hại nặng. Mặc dù hắn không có thâm giao gì với Khải Lợi, nhưng dù sao cũng sóng vai tác chiến, nói như thế nào cũng có chút giao tình.

- Ngươi có thể tới được, tại sao ta lại không thể chứ? - Hàn Thạc cũng cười khổ.

Từ khi Khải Lợi cùng trung niên đó xuất hiện, bên Đường Na có vẻ như lâm đại địch, Hàn Thạc chẳng nghĩ gì nhiều cũng biết trung niên đó là địch, không phải bạn, trận doanh song phương khác nhau, cũng vì vậy mà hắn và Khải Lợi rất có có thể sẽ phải đối đầu nhau.

Hàn Thạc cũng có ấn tượng khá tối với Khải Lợi. Tự Nhiên giáo hội cũng là đồng minh thân hữu nhất của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, mặc kệ xét về phương diện nào, hắn cũng không muốn đấu với Khải Lợi. Nhưng xem thần sắc Đường Na, Hàn Thạc biết mình không có lựa chọn, trong lòng cũng hơi bất lực.

Khải Lợi bùi ngùi thở dài, rồi cũng hiểu tình thế trước mắt, hắn tựa hồ cũng không muốn đối địch với Hàn Thạc, rồi cũng có cảm giác bất lực giống như họ Hàn.

- Ở chỗ này làm gì, các ngươi ngàn dặm lặn lội tới đây, hẳn sẽ không phải đến xem phong cảnh đó chứ? - Tên trung nhiên đến với Khải Lợi mắt thấy vì sự xuất hiện của hắn mà những người ở đây đều trở nên đề phòng, không ai có cử động gì, nhìn mọi người, cười hỏi.

- Không ngờ gặp được Áo Nhĩ Đức đại nhân ở đây, thật sự việc này càng ngày càng thú vị! - Đường Na đột nhiên thả lỏng, khẽ cười nói.

- Mục đích chủ yếu nhất của ta khi tới đây là hy vọng có thể tìm được di cốt của tổ bối. Đương nhiên, cũng sẽ tranh thủ ngó qua địa phương thần kỳ này, dù sao tổ bối của ta cũng tựa hồ vì nơi này mà chết! - Gã trung niên tên là Áo Nhĩ Đức cười khẽ gật đầu chào Đường Na, giải thích.

Áo Nhĩ Đức vừa nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc chợt động, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ: “Cái Cây Sinh Mạng ở hoang đảo trên hải vực mênh mông chính là tổ bối mà Áo Nhĩ Đức muốn tìm?”

Từ ngay khi Áo Nhĩ Đức xuất hiện, Hàn Thạc tu luyện lực lượng nguyên tố Tử Vong đã cảm giác không thoải mái. Tựa như Thần tu luyện lực lượng nguyên tố Hắc Ám hệ, cũng rất mẫn cảm với Thần tu luyện lực lượng nguyên tố Quang Minh hệ vậy. Hóa thân ngoại thân tu luyện nguyên tố Tử Vong cũng có cảm giác rất đặc biệt khi gặp phải Thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc.

Dưới đáy hoang đảo, cái cây Cây Sinh Mạng rõ ràng là do một vị Thần tu luyện Sinh Mạng tắc rất mạnh sau khi tử vong biến hóa thành. Khi vừa nghe Áo Nhĩ Đức nói như vậy, Hàn Thạc lập tức liên tưởng tới việc này, đoán ra di cốt mà hắn an táng có lẽ chính là người mà Áo Nhĩ Đức muốn tìm.

Nhưng Hàn Thạc chỉ biết giấu kín trong lòng, tuyệt không nói ra trong lúc này. Vì khu vực đó và vị trí của Tử Vong Mộ Địa quá gần. Một khi Áo Nhĩ Đức biết được vị trí đó, rất có có thể sẽ biết được vị trí của Tử Vong Mộ Địa.

Hắn tu luyện Sinh Mạng pháp tắc nên rất mẫn cảm với lực lượng nguyên tố Tử Vong. Hàn Thạc là một nhân vật rất cẩn thận, tự nhiên sẽ không nói thêm gì nữa. Áo Nhĩ Đức vừa xác định rõ ràng như vậy, chẳng những làm cho đoàn người Đường Na, mà thậm chí đến cả bọn người Ai Lí Khắc Sâm Khải Tát cũng tựa hồ không tin.

- Áo Nhĩ Đức đại nhân, nếu ngài không ngại, chúng ta có thể cùng nhau đi tìm kiếm! - Khải Tát ở bên cạnh mời, mặt nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.

- Vậy thật tốt quá khà khà. Ta đang lo vì không rõ tình huống ở nơi này! - Áo Nhĩ Đức vui vẻ đồng ý, đi thẳng tới chỗ bọn người Khải Tát.

Ngay khi hắn sắp tiếp cận đám người Hàn Thạc, Hàn Thạc phát hiện ra Đường Na rất căng thẳng thận trọng nhìn chằm chằm vào đối phương, giống như tùy thời chuẩn bị ứng phó với Áo Nhĩ Đức.

Áo Nhĩ Đức đi tới trước mặt Đường Na, dừng cước bộ lại một chút, cười khà khà rồi nói:

- Đường Na tiểu thư đừng khẩn trương như vậy. Ta chỉ đến xem tình huống thôi. Chỉ cần các ngươi không định hủy đi tất cả sinh mạng đại lục này, ta sẽ không làm khó dễ gì các ngươi!

- Nếu thật là như thế thì quả là tốt nhất! - Đường Na vẫn vô cùng cẩn thận đề phòng, giả vờ tỏ ra dễ dàng.

- Chúng ta tu luyện Sinh Mạng pháp tắc, đều rất quan tâm đến mạng sống của con người. Không đến lúc bất đắc dĩ, chúng ta sẽ không đưa người vào chỗ chết đâu! Khà khà, lần trước sở dĩ phải giao chiến với những người này, cũng vì họ muốn hủy diệt tất cả sinh mạng trên đại lục này, tổ bối của ta mới phải bất đắc dĩ ra tay thôi. Chỉ cần các ngươi lần này không có ý nghĩ này, ta nghĩ chuyến đi của chúng ta lần này cả hai bên đều rất thoải mái thôi! - Áo Nhĩ Đức cười tủm tỉm nói, thái độ hắn mặc dù rất ôn hòa, nhưng ngữ khí lại đầy thâm ý.

Đường Na không nhiều lời, chỉ im lặng khẽ gật đầu, cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì.

- Hay lắm, ngươi là Bố Lai Ân à? - Áo Nhĩ Đức đột nhiên liếc nhìn Hàn thạc, vẻ mặt xem ra rất có hứng thú.

Trong lòng Hàn Thạc cả kinh, không rõ Áo Nhĩ Đức làm sao biết được mình, nghi hoặc nhìn đối phương, rồi khẽ gật đầu.

- Ta nghe Khải Lợi nói một vài sự tình về ngươi. Khà khà, ngươi rất đặc biệt, là một tiểu tử rất khá, chỉ là ngươi lựa chọn tu luyện lực lượng nguyên tố Tử Vong, nên cũng hơi đáng tiếc! - Áo Nhĩ Đức nhìn chăm chú Hàn Thạc thật sâu vài lần, cười nói.

Hàn Thạc ngạc nhiên, không rõ Áo Nhĩ Đức có ý gì, hắn không dám tự cho mình là thông minh nên cũng không trả lời.

Mấy người Đường Na và Ba Đốn Ba Văn, nhìn Áo Nhĩ Đức vẻ đặc biệt kinh ngạc, lại kỳ quái nhìn Hàn Thạc, không rõ Áo Nhĩ Đức này sao lại có hứng thú với một tiểu nhân vật như họ Hàn.

- Cứ như vậy đi!

Áo Nhĩ Đức không tỏ vẻ gì hơn nữa, chỉ khẽ gật đầu chào Hàn Thạc, rồi cười cười đi về phía đoàn người Khải Tát.

Khải Lợi đi phía sau hắn, lúc này liếc mắt nhìn Hàn Thạc, cười khổ lắc lắc đầu, thở dài rồi theo Áo Nhĩ Đức rời đi.

Bên kia, Ai Lí Khắc Sâm thấy Áo Nhĩ Đức đi tới, sắc mặt không vui vẻ gì, hừ khẽ một tiếng, nhưng cũng không dám mở miệng nói ra sự bất mãn của mình.

Trên đại lục Kì Áo, Băng Tuyết thần điện và Tự Nhiên giáo hội vì tranh đoạt tài nguyên tín đồ này đã có một thời gian rất dài minh tranh ám đấu, song phương ai nấy đều hậm hực, nên sự nghi kỵ cũng lan tới cả những vị Thần quản lý này, bây giờ gặp mặt tiếp xúc với nhau cũng không vui vẻ gì.

- Đi thôi, chúng ta tiếp tục vào bên trong!

Khải Tát kêu khẽ một tiếng, sau đó nhìn Đường Na phía xa xa, ân cần nói:

- Áo Nhĩ Đức đại nhân, nếu ngươi không ngại, nên để ngươi dẫn đường cho chúng ta được không?

- Không được, ta chỉ đi với các ngươi xem một chút thôi, khà khà, các ngươi không cần để ý tới ta đâu! - Áo Nhĩ Đức cự tuyệt đề nghị của Khải Tát, cười hà hà nói.

- Vậy được rồi, chúng ta đi!

Khải Tát cũng không miễn cưỡng, chủ động dẫn đường phía trước, âm thầm đưa mắt cho Ai Lí Khắc Sâm đang mặt mũi hầm hầm, ám chỉ bảo hắn đừng làm bậy mà hỏng đại sự.

Đoàn người của họ như đột nhiên quên mất sự tồn tại của đám Đường Na và Hàn Thạc, đi thẳng về phía Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận.

Hàn Thạc đứng bên cạnh Đường Na, cũng nhìn ra được khi Áo Nhĩ Đức cự tuyệt đề nghị của Khải Tát. Đường Na rõ ràng thở phào một hơi. Khi bọn người Khải Tát đi được một đoạn, nàng trịnh trọng phân phó cho những người trẻ tuổi phía sau:

- Lần này không cần ta nói, các ngươi cũng biết cố hết sức đừng trêu chọc vào tên gia hỏa Áo Nhĩ Đức đó. Hắn đã nói rõ ràng như vậy, chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta, chúng ta cũng không cần phải xen vào việc của hắn!

Đường Na rõ ràng rất cố kỵ Áo Nhĩ Đức này. Khi vừa nói như vậy, một đám thanh niên cao ngạo vô cùng cũng đều tỏ vẻ đồng ý, xem ra đều biết lai lịch của Áo Nhĩ Đức.

- Áo Nhĩ Đức này có phải là rất khó đối phó không? - Trong đám người, chỉ có Hàn Thạc là chẳng hay biết gì về Áo Nhĩ Đức, nên không khỏi tò mò hỏi.

Khẽ gật đầu cười gượng, Đường Na giải thích:

- Áo Nhĩ Đức nổi danh là thích quản chuyện người khác, mà thực lực hắn cũng rất bất phàm. Ở Chúng Thần đại lục của chúng ta, Áo Nhĩ Đức là một tên Trung vị thần quái dị nhất. Bình thường thì hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với bất kỳ việc gì cả, nhưng một khi đã cảm thấy hứng thú rồi, hắn sẽ cuốn lấy không tha, không đạt được mục đích là không dừng tay, làm cho người ta rất đau đầu!

“Chúng Thần đại lục!” - Đây là lần đầu tiên Hàn Thạc nghe Đường Na nói ra lai lịch của họ, trong lòng giật mình cả kinh.

Hàn Thạc thông qua các loại kênh thông tin cũng đã nghe nói qua vài thứ về Chúng Thần đại lục. Bối Hi Ma Tư và cái tên trong Chén Thánh đều không ngừng nhắc tới về Chúng Thần đại lục.

Căn cứ vào những gì Hàn Thạc biết, Chúng Thần đại lục hẳn là vị diện cao cấp nhất trong số các vị diện. Trong truyền thuyết Chúng Thần đại lục chính là vị diện mà Chí Cao Thần Sáng Thế ở, nơi đó lực lượng nguyên tố các hệ đậm đặc hơn so với bất kỳ vị diện nào khác, vô cùng thích hợp cho Thần cảm ngộ lực lượng pháp tắc nguyên tố, ở chỗ này họ tu luyện rất thoải mái.

Ở Chúng Thần đại lục, có rất nhiều năng lượng quáng thạch, có những vị Thần cực mạnh, những gia tộc cổ xưa nhất. Chúng Thần đại lục theo truyền thuyết thì rộng lớn khôn cùng, truyền lưu vô số những sự việc thần bí, chính là trung tâm của các vị diện, nơi các vị thần ở.

Tóm lại, dựa theo cách nói của Bối Hi Ma Tư và người trong Chén Thánh, Chúng Thần đại lục chính là nơi phát nguyên của các vị Thần, cũng là nơi tụ tập của các vị thần ở nhiều vị diện. Các chủ thần mọi hệ cơ hồ đều ở Chúng Thần đại lục cả.

Trong Chúng Thần đại lục có đủ các loại thế lực, nhất là một vài thế lực cường đại, đương nhiên cũng có mười hai đại Chủ Thần của các hệ. Rất nhiều gia tộc xa xưa đều thuộc về phe của một trong mười hai đại Chủ Thần này. Chúng Thần đại lục có rất nhiều gia tộc xa xưa, chẳng những chinh chiến không ngừng trên Chúng Thần đại lục, mà việc tranh đoạt những vị diện cũng chưa bao giờ đình chỉ.

Trong vũ trụ rộng lớn này, có chín phần mười các vị diện từ cấp thấp, cấp trung, cấp cao, cơ hồ đều được những gia tộc cổ xưa và mười hai đại Chủ thần ở Chúng Thần đại lục này nắm giữ trong tay.

Nghe rất nhiều truyền thuyết về Chúng Thần đại lục, Hàn Thạc biết nó có nghĩa là gì. Bây giờ nghe Đường Na chứng thực là họ đến từ Chúng Thần đại lục, hắn mới thực sự hiểu được những thanh niên Ba Đốn Lệ Vi vì sao lại có thái độ cao cao tại thượng khi đi lại đại lục Kì Áo.

“Chúng Thần đại lục, chờ ta xử lý xong mọi việc ở đại lục Kì Áo, nhất định tự mình đến xem Chúng Thần đại lục rốt cuộc làm sao.” - Hàn Thạc thầm tự nhủ.

- Đi thôi, chúng ta cũng theo sau! - Trong khi Hàn Thạc ngầm hạ quyết tâm, Đường Na phân phó.

Bọn người Khải Tát và Áo Nhĩ Đức phía trước đã không còn thấy tung tích nữa, đoàn người Đường Na và Hàn Thạc vội vàng theo sau, trên đường đi rốt cuộc cũng không gặp phải cái gì dị thường nữa. Dựa theo những vị trí mà con Linh Ma đã dò xét, đám người Hàn Thạc và Đường Na cuối cùng cũng tới được Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận nơi Huyền Âm khí vô cùng dày đặc.

Vừa tới chỗ này, cảm thụ Huyền Âm khí chung quanh cực kỳ đậm đặc, Hàn Thạc tham lam hít mấy hơi thở, cảm thụ Huyền Âm khí tiến vào ngực bụng, từ từ thấm vào gân mạch xương cốt trong cơ thể, trải qua Ma Anh hấp thu chuyển hóa thành sức mạnh như những sợi tơ yếu ớt lan truyền khắp cơ thể, tạo thành cảm giác rất tuyệt vời.

Đưa mắt ra xa, Hàn Thạc phát hiện ra phía trước có những dãy núi đồ sộ, bị người ta dùng đại pháp lực di chuyển đến đây, rồi hình thành Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận xảo đoạt thiên công cực kỳ thần kỳ ở đây, sự kinh ngạc trong lòng không gì diễn tả nổi.

Chính thức tới nơi này, nhìn cảnh chung quanh với vẻ khó tin, Hàn Thạc không biết làm sao có thể biểu đạt được sự bội phục của mình đối với người bố trí Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận này. Một công trình to lớn vĩ đại như vậy, không chỉ là dời núi lấp biển, mà trong đó phải thay đổi vô số những pháp tắc thiên địa, người nọ có thể hoàn thành một công việc như vậy, thực lực của hắn phải nói là vô cùng kinh khủng, đến Hàn Thạc cũng không dám tưởng tượng.

- Quá thần kỳ, hình như đây là do người làm ra, rốt cuộc là ai có khí phách này, ai có tráng cử này? - Bên kia Áo Nhĩ Đức cũng tràn đầy vẻ kinh dị, trầm trồ.

- Chẳng lẽ là một Chủ Thần ngẫu nhiên tới vị diện này, bỏ chút thần lực tạo một công trình lớn như vậy? - Khải Tát cũng cực kỳ khiếp sợ, thì thào tự nói.

- Không có khả năng, tất cả nơi này tuyệt không phải lực lượng nguyên tố hoặc là lực lượng pháp tắc của một hệ mà có thể hoàn thành được! Trừ phi có vài Chủ Thần liên thủ có lẽ mới có tạo thành một kỳ quan như vậy! - Ai Lí Khắc Sâm trầm giọng nói.

Hắn nói thế, tất cả mọi người đều lắc đầu cười khổ. Ai cũng hiểu được Chủ Thần tuyệt sẽ không rảnh rỗi như vậy, vài đại hệ Chủ Thần đều có nghi kỵ, cũng không có khả năng liên thủ. Song tất cả những gì ở nơi này đều ẩn chứa những dấu vết của thiên nhiên, việc này làm họ nghĩ vỡ đầu cũng không biết việc này như thế nào.

- Quá … quá kinh dị! - Đường Na nhìn những dãy núi đồ sộ, những quả núi lớn như được người ta dùng để tạo thành một đồ án quái dị, không nhịn được bật thốt lên.

Theo ánh mắt nàng, Hàn Thạc phát hiện ra dãy núi đó cong cong, giống như dùng một loại ma công thay đổi mà tạo thành. Dựa vào một vài dấu vết, hắn có loại cảm giác quen quen, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hắn lại không biết việc này là như thế nào.

Cảnh tượng nơi này vượt xa sự tưởng tượng của Hàn Thạc. Nhìn những quả núi khổng lồ được dùng làm mắt trận, những đường xé rách đại địa hình thành Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận khổng lồ, hắn không thể nói gì hơn.

- Ta nghĩ, chỉ có vào khu sâu nhất mới có thể biết rõ nơi này thực sự là như thế nào! - Trầm trồ mãi, Áo Nhĩ Đức đột nhiên hưng phấn hẳn lên.

Lời này vừa nói ra, chẳng những Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát, đến cả đám người Đường Na bên này cũng đều xuất hiện vẻ do dự. Trước khi tới đây, họ từ những ghi chép của một vài tổ bối nói, mơ hồ biết được một vài hung hiểm ở nơi này, vừa nghe Áo Nhĩ Đức nói muốn vào, ai nấy đều bắt đầu lo lắng cho an nguy của mình.

Khi chưa tới nơi này, họ đã bị mười mấy Huyền Ma hành hạ khổ sở, chỉ cần động não ngẫm lại, cũng biết khu vực thần bí này nhất định sẽ có hung hiểm lớn nhất, nên cả đám đều không dám mạo hiểm đi vào.

- Các ngươi sợ cái gì, mục đích các ngươi tới đây không phải là muốn đi vào sao? Tại sao tới đây rồi, ai nấy ngược lại đều do dự cả thế! - Áo Nhĩ Đức cười nhạo.

- Đi thôi!

Hàn Thạc đột nhiên mở miệng, là người đầu tiên xâm nhập vào bên trong, vừa đi vào vừa quay đầu ra sau cười với Đường Na:

- Đi, đi theo ta, ta nghĩ không có vấn đề gì lớn đâu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK