Tri Thù nữ thần La Ti là đối tượng được tín ngưỡng của Hắc Ám tinh linh ở thế giới ngầm Kỳ Áo đại lục, cũng là chủ nhân của A Đại Nhi chết trong tay Hàn Thạc. Khi ở Kỳ Áo đại lục, Hàn Thạc lợi dụng A Đại Nhi làm môi giới, thông qua tế đài liên lạc với La Ti một lần.
Lần đó vì trung gian cách không biết bao nhiêu vị diện, Hàn Thạc cũng không biết La Ti cường đại thế nào. Bây giờ chính thức cảm nhận được sự phẫn nộ La Ti, Hàn Thạc mới hiểu được Tri Thù nữ thần La Ti có thực lực Thượng vị thần.
Thần thức Hàn Thạc có lẽ có thể thăm dò rõ ràng một Trung vị thần. Nhưng đối với La Ti là Thượng vị thần thì không làm gì được. Có thể khẳng định là khi đối diện với một Thượng vị thần, trước mắt Hàn Thạc tuyệt không thể đối phó được. Hắn phải lập tức rời phạm vi này ngay, tránh bị Tri Thù nữ thần cảm ứng được sự tồn tại của hắn.
- Chủ nhân, cho tiểu Kim và tiểu Thổ toàn lực chạy xuống phía dưới. Có thể xuống sâu bao nhiêu thì xuống! - Đỉnh Linh một lần nữa quát khẽ nhắc nhở trong thần thức Hàn Thạc. Hắn vô cùng quan tâm tới Ngũ Hành giáp thi và Tiểu Khô Lâu, có lẽ vì cùng là một loại sinh mạng mới nên hắn tự nhiên có bản năng thích thân cận với Ngũ Hành giáp thi.
Thoát khỏi sự kinh ngạc, Hàn Thạc khẩn cấp truyền đạt ý niệm của mình cho Kim Giáp thi và Thổ Giáp thi. Kim Giáp thi bị thần lực Hắc Ám đánh một cú rất nặng, ngã nghiêng ngã ngửa rơi xuống dưới sâu Ác Ma Phong, trên người bốc lên hai luồng khói đen.
Thân là chủ nhân Đỉnh Linh, Hàn Thạc lập tức biết ngay hai ma đầu trên người Kim Giáp thi theo hai luồng khói đen đó tan thành mây khói rồi, không thể nào tụ lại được nữa.
Kim Giáp thi choáng váng, thân thể lắc lư, vô tình dựa theo ý nghĩ Hàn Thạc mà bay xuống đáy. Tầng đá cứng rắn này như không khí vô hình, không hề trở ngại gì hắn cả.
- Sinh vật cấp thấp khốn khiếp, ngươi trốn không thoát đâu! - La Ti rít lên, thanh âm cực kỳ chói tai.
- Sao, chuyện gì thế? - A Khắc Lợi bị Hàn Thạc một cước đá bay, lập tức muốn đứng dậy quát hắn, bỗng nghe thấy tiếng rít kinh khủng ghê rợn từ trong Ác Ma Phong truyền đến, lập tức hiểu được sự tình có thể khác với những gì gã tưởng tượng, vội vàng dò hỏi.
- Chọc phải một Thượng vị thần. Chúng ta lập tức thoát đi ngay. Một khi bị mụ phát hiện sự tồn tại của chúng ta thì sẽ không đi được nữa đâu! - Hàn Thạc cau tít cặp mày, đột nhiên hạ xuống bên cạnh A Khắc Lợi rồi vươn tay chộp cứng lấy cổ A Khắc Lợi, bất chấp tất cả bay ra ngoài.
Trong thời khắc như thế này, A Khắc Lợi cũng quên mất trước đó đã cảnh cáo Hàn Thạc, căn bản không quản Hàn Thạc nắm cổ hắn như thế nào nữa, kinh hoảng nói:
- Chuyện gì thế, trong đó sao lại có một Thượng vị thần chứ?
- Ta hỏi ngươi đó?
Hàn Thạc tức giận đùng đùng, hướng về phía A Khắc Lợi quát.
- Nếu con trai ta có gì bất trắc, đừng nói ngươi đừng mơ tưởng đến mỏ Thần tinh này, đến cả ngươi cũng phải chôn cùng!
A Khắc Lợi nghe Hàn Thạc gầm lên như vậy không nói một lời. Tới lúc này hắn mới hiểu được vừa rồi vì sao Hàn Thạc đột nhiên bạo nộ như vậy. Trước khi tới đây, hắn vô cùng tự tin nói là mỏ Thần tinh này thuộc loại vô chủ. Chính vì thế, Hàn Thạc mới yên tâm cho Kim Giáp thi và Thổ Giáp thi mò vào lấy đồ như vậy. Bây giờ đột nhiên lòi đâu ra một Thượng vị thần, hắn đích xác phải gánh chịu rất nhiều trách nhiệm. Do đó Hàn Thạc chửi bới hắn như vậy, hắn cũng chỉ có thể chịu đựng thôi.
- Chủ nhân, ngài mau mau rời khỏi nơi này! Trên người tiểu Kim và tiểu Thổ có ma trận hình thành từ ma đầu của ta bảo vệ. Một khi xuống tới đáy, Tri Thù nữ thần kia cũng đừng mơ tới việc cảm ứng được vị trí của họ. Còn ngài không có ma trận gì ẩn giấu và bảo vệ, nếu bị mụ phát hiện ra thì phiền toái lắm!
- Ta hiểu rồi! - Hàn Thạc không còn nói với A Khắc Lợi, cũng không tiếp tục rón rén, mà điên cuồng lưu chuyển Ma Nguyên lực trong cơ thể. Vừa làm thế, tốc độ hắn đột nhiên nhanh hơn năm lần, mang theo A Khắc Lợi bay đi như là một đạo quang ảnh nhạt nhòa, nhanh chóng bay về phía phương hướng Ám Ảnh thành.
A Khắc Lợi được Hàn Thạc nắm theo, cảm nhận được rất rõ ràng tốc độ đồng bọn tăng nhanh chóng, trong lòng hoảng sợ cả kinh, vội vàng ngẩng đầu cố nhìn Hàn Thạc. Hắn phát hiện ra vẻ mặt Hàn Thạc rất cau có, nên không nhìn ra có gì đặc thù, cũng không nghĩ ra tại sao tốc độ Hàn Thạc tự nhiên tăng nhanh gấp mấy lần.
Chỉ cần toàn bộ Huyền Ma không hóa thành khói bụi, Hàn Thạc có thể biết được tình huống Kim Giáp thi và Thổ Giáp thi. Thần lực Hắc Ám Tri Thù nữ thần La Ti thấu nhập vào sâu trong Ác Ma Phong. Tất cả những con nhện trong Ác Ma Phong đột nhiên trở nên điên cuồng. Ác Ma Phong cũng vỡ ra từng vết rách lớn, những con nhện này tựa hồ biết vị trí của Kim Giáp thi và Thổ Giáp thi. Con nào con nấy lao lên hướng về phía chúng.
Hai ma đầu vừa tan thành mây khói, trên người Kim Giáp thi phát ra những tiếng leng keng bất tận. Thân thể hắn cũng càng ngày càng không ổn, nhưng vẫn còn bay về phía chỗ Thổ Giáp thi đang chờ.
Kim Giáp thi thu nạp Kim chi nguyên lực ở Kim Tuyệt chi địa hình thành thân thể. Người hắn tuy không linh hoạt mềm dẻo như ma thể của Hàn Thạc, nhưng độ cứng rắn thì chỉ có hơn chứ không kém. Trong số Ngũ Hành giáp thi, năng lực phòng ngự của Kim Giáp thi là cường đại nhất. Đó là loại thân thể đao thương bất nhập nước lửa không vào.
Công kích của Tri Thù nữ thần phân tán khắp các ngóc ngách của Ác Ma Phong. Sức mạnh kinh khủng bị yếu bớt trăm lần, mà sức mạnh chính thức đánh vào người Kim Giáp thi lại bị ma đầu chia sẻ một phần, cuối cùng phần đánh vào người Kim Giáp thi chỉ phát ra những tiếng leng keng không ngừng, không thể làm vỡ vụn thân thể của Kim Giáp thi.
Bốn ma đầu tan thành mây khói, Kim Giáp thi lắc lư lảo đảo rốt cục cũng trở lại chỗ Thổ Giáp thi dưới đáy Ác Ma Phong. Thổ Giáp thi dưới sự ra lệnh của Hàn Thạc sớm đã chuẩn bị rồi. Khi Kim Giáp thi vừa xuất hiện, lập tức đỡ lấy hắn, bất chấp tất cả chui xuống dưới đất thật sâu.
Hàng trăm hàng ngàn con nhện nhỏ ào ào lao tới như một đàn châu chấu. Theo những kẽ nứt khe đá, dày đặc nhằm về phía Thổ Giáp thi và Kim Giáp thi. Những con nhện mặt người này được lệnh của La Ti, từ trạng thái trầm tĩnh biến thành vô cùng tàn bạo. Sức mạnh trong cơ thể tựa hồ toàn bộ được phát ra ngoài, quả là vô cùng phiền toái.
Chúng phun ra từng sợi tơ màu đen, rất dính, dần dần vây bọc phương hướng Thổ Giáp thi và Kim Giáp thi đang hạ xuống. Những sợi tơ hắc ám được lực lượng Hắc Ám trong Ác Ma Phong tăng cường, biến thành vừa nhanh vừa độc, làm cho Thổ Giáp thi hơi luống cuống tay chân.
Thổ Giáp thi nắm chặt Kim Giáp thi, vẫn tiếp tục bỏ chạy xuống đáy Ác Ma Phong. Phía sau lưng hắn có vô số con nhện đuổi theo, vừa đuổi vừa bắn ra những màn tơ đen dinh dính.
Khi những sợi tơ này dính vào người Thổ Giáp thi, tốc độ rơi của hắn xuống phía dưới đột nhiên chậm lại. Bị mấy trăm con nhện nhỏ lôi kéo, Thổ Giáp thi không ngờ lại không nhúc nhích được nữa!
- Ta phải ăn các ngươi từng chút một. Sinh mạng cấp thấp khốn khiếp! - Tri Thù nữ thần La Ti vẫn ở trung ương Ác Ma Phong, đợi cho những tơ nhện dính cứng vào lưng Thổ Giáp thi, lúc này mới rít lên động thân đi về phía hắn.
- Làm sao bây giờ? - Hàn Thạc đang bay đi rất nhanh bỗng khựng lại, thần tình hoảng loạn, mỗi một khắc đều sốt ruột như phát điên.
- Tiếp tục chạy, ta đảm bảo hắn không có việc gì đâu! - Đỉnh Linh trả lời. Sau một khắc, Hàn Thạc phát hiện ra phía sau lưng Thổ Giáp thi cũng bốc lên làn khói đen. Một ma đầu đột nhiên thiêu cháy, những sợi tơ đen do những con nhện phun ra đột nhiên đứt đoạn.
Thổ Giáp thi vừa mới bị khống chế bỗng thân thể chợt rung lên, đột nhiên bắn vào sâu trong đất. Cái động sau lưng hắn bỗng nhiên biến mất, ngăn trở những con nhện tiếp tục phun tơ ra một lần nữa.
Thổ Giáp thi vừa vào sâu trong đất rốt cuộc không bị ngăn trở nữa, mang theo Kim Giáp thi theo sự phân phó của Hàn Thạc lao thẳng vào lòng đất. Chẳng mấy chốc đã xuống sâu trên ngàn thước.
- Khốn khiếp thật. Chúng lại chạy thoát… lại chạy thoát!
Tri Thù nữ thần La Ti gầm lên, cả ngọn Ác Ma Phong đều rung lên.
- Ta mới phát hiện một mỏ Thần tinh không lâu, không ngờ bị sinh mạng cấp thấp này chiếm tiện nghi. Không thể tha thứ được, tất cả lũ khốn khiếp phải chết!
Ác Ma Phong rung lên trong những tiếng ầm ầm bất tận, giữa ngọn núi bỗng phá vỡ ra một lỗ thật lớn. Vài cái chân nhện bén nhọn hẹp dài như mũi đao, khoét ra một huyệt động. Thân thể khổng lồ của Tri Thù nữ thần La Ti cũng chui ra khỏi Ác Ma Phong.
Vừa từ Ác Ma Phong đi ra, La Ti lập tức bay về phía Hàn Thạc đuổi theo. Tốc độ nhanh tới mức làm hắn chấn động.
“Không xong, bị phát hiện rồi!" - Trong lòng Hàn Thạc rối loạn, bắt đầu nghĩ tới việc có nên vứt bỏ A Khắc Lợi đi không, rồi sau đó một lần nữa sử dụng Huyết Liệt Ma Độn quyết né qua kiếp này.
- Đừng làm bậy. Chủ nhân. Bình phục tâm cảnh ngài lại. Ngài cần tiếp tục lợi dụng Huyền Ma xem tình huống ở Ác Ma Phong! - Đỉnh Linh vội vàng truyền tấn, không cho Hàn Thạc làm liều.
Vừa nghe Đỉnh Linh quát như vậy, Hàn Thạc hít mạnh mấy hơi, nhanh chóng điều chỉnh tâm thần mình, buộc tâm cảnh mình đạt tới trạng thái không hề rung động.
Vừa tỉnh táo lại, Hàn Thạc lợi dụng Huyền Ma do Đỉnh Linh bố trí trên một ngọn núi cao vút, đột nhiên phát hiện ra Tri Thù nữ thần La Ti vừa xé rách động khẩu trên Ác Ma Phong căn bản không hề di động. Từ trên người mụ bay ra mấy ảo ảnh Hắc Ám, hướng ra bốn phương tám hướng khuếch tán.
- Mụ căn bản không di động, cũng không hề đuổi theo hướng về bên này. Chỉ lợi dụng ảo ảnh để truy tìm mục tiêu. Chúng ta không cần phải xen vào. Cứ lo chạy cho nhanh, ảo ảnh này không đuổi kịp ngài đâu! Chỉ khi nào ảo ảnh phát hiện ra chúng ta thì mụ mới chính thức đuổi theo chúng ta! - Đỉnh Linh giải thích cho Hàn Thạc.
Được Đỉnh Linh nhắc nhở, Hàn Thạc đầu óc lặng như nước hồ điều chỉnh bản thân mình tới trạng thái tốt nhất. Không thèm quản phía sau đang có ảo ảnh Hắc Ám đuổi theo, chỉ lo toàn lực chạy về phía Ám Ảnh thành.
Bay được một lúc lâu tới xung quanh một sơn thôn, Hàn Thạc và A Khắc Lợi bỗng ngừng lại. Dựa theo những gì A Khắc Lợi hiểu về Chúng Thần đại lục, người của dị tộc chịu ước thúc của tam đại Thiên Tai chủ thần. Tuyệt đối không dám tập kích thôn trang nhân loại. Lúc này Hàn Thạc cũng khẳng định mình đã thoát khỏi sự truy sát của Tri Thù nữ thần rồi.
Hàn Thạc cũng không tiến vào sơn thôn, mà dừng lại ở xung quanh một bờ sông. Mặc kệ A Khắc Lợi nghi hoặc khó hiểu, hắn chỉ cố khôi phục sức mạnh cho mình.
Tới đêm khuya, Hàn Thạc đột nhiên mở hai mắt, vẻ mặt âm trầm, trầm giọng nói với A Khắc Lợi vẫn còn đang bồn chồn bất an:
- Phân chia lại! Hiệp nghị lúc trước bị hủy bỏ, lần này do ta phân phối!
Hàn Thạc vừa nói xong, dưới chân hắn bỗng thấy Thổ Giáp thi chui ra. “Choang”, Thổ Giáp thi ném cái túi lớn đầy Thần tinh xuống, nói với Hàn Thạc.
- Phụ thân đừng lo lắng, tiểu Kim không việc gì đâu!
Thổ Giáp thi vừa nói như vậy, Hàn Thạc sắc mặt mới tươi lên một chút.