Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ câu chuyện của Mạch Kim Lợi, Hàn Thạc hiểu ra chân tướng sự việc.

Hóa ra Thành chủ Không Linh thành vốn không phải là Bảo Mỗ. Người tu luyện Thời Không pháp tắc, sau khi thực lực đạt đến một cảnh giới nhất định thì cần phải thường xuyên ở sâu trong vũ trụ mênh mông, không ngừng phiêu bạt để cảm thụ không gian lực. Thành chủ trước đây của Không Linh thành cũng có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ, vì muốn tìm cách nâng cao lực lượng nên không thể không rời khỏi Chúng Thần đại lục đến các vị diện thông đạo để tăng cường thần lực của mình.

Trước khi rời đi, ông ta muốn lựa chọn một Thành chủ mới cho Không Linh thành. Lúc đó, có cơ hội lớn nhất để trở thành người đứng đầu Không Linh thành chính là Mạch Kim Lợi và Bảo Mỗ, mà Mạch Kim Lợi lại hợp với nguyên Thành chủ hơn nên cơ hội lớn hơn một chút.

Nhưng mà vào thời điểm đó, Mạch Kim Lợi kết oán với Cổ Nhĩ là một trong ba đại Quang Chi Thủ Vệ. Cổ Nhĩ có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ nên Mạch Kim Lợi không thể không tạm thời tránh né một thời gian. Bởi vì ông ta có quan hệ tốt nhất với Bảo Mỗ nên mới cho Bảo Mỗ biết nơi ẩn náu, nào ngờ vừa mới ẩn nấp chưa được bao lâu thì Cổ Nhĩ đã tìm đến tận nơi.

Tuy rằng Cổ Nhĩ có thực lực hơn hẳn, nhưng Mạch Kim Lợi tu luyện Thời Không pháp tắc, vốn vẫn còn có cơ hội xé rách không gian chạy thoát, nhưng đúng lúc ông ta tạo ra không gian thông đạo và đang chuẩn bị tìm cơ hội bỏ chạy thì đột nhiên phát hiện không gian thông đạo đã bị ai đó phá hỏng, vì vậy mới dẫn đến cảnh thần hồn và thần thể của ông ta bị Cổ Nhĩ tách rời nhau.

Kẻ có thể phá hỏng không gian thông đạo chắc chắn cũng phải tu luyện Thời Không pháp tắc, vả lại cảnh giới nhất định cũng không thấp. Mạch Kim Lợi sau này suy xét lại, liên tưởng đến việc chỉ có một mình Bảo Mỗ biết được chỗ ẩn nấp của mình, đương nhiên hiểu ra kẻ bán đứng mình là ai.

Bởi vì chỉ có ông ta biến mất thì Bảo Mỗ mới đủ khả năng trở thành Thành chủ mới của Không Linh thành!

- Vậy ngươi còn muốn tìm hắn không? - Nghe Mạch Kim Lợi giải thích xong mọi chuyện, Hàn Thạc vẫn còn nghi hoặc.

- Không tìm hắn thì ta không cách nào lấy lại được thần thể! Lúc trước chính hắn bán đứng ta, hắn nhất định biết Cổ Nhĩ giấu thần thể của ta ở nơi nào! - Mạch Kim Lợi cũng đành cam chịu.

- Một khi Bảo Mỗ biết thần hồn của ngươi ở bên trong Chén Thánh, để ngăn chặn tai họa về sau thì nhất định sẽ phá huỷ thần hồn của ngươi, không phải ngươi muốn chết sao? - Hàn Thạc ngạc nhiên.

- Bảo Mỗ không dám giết ta, trong thần hồn của ta có một đạo thần ấn do Chủ thần ban tặng, chỉ cần thần hồn tiêu tan hoàn toàn thì Thời Không Chủ Thần cũng sẽ biết ngay bất kể là cách xa bao nhiêu vị diện. Dựa vào năng lực Thời gian đảo lưu, Chủ thần lập tức sẽ có thể biết ai đã giết ta. Trước đây, ta đã trung thành tận tụy phục vụ Chủ thần trong nhiều năm, ông ấy nhất định sẽ truy cứu việc này, đó cũng là lý do khiến Cổ Nhĩ chỉ phong ấn ta chứ không dám thẳng tay giết chết! - Chuyện đã tới nước này, Mạch Kim Lợi không tiếp tục giấu giếm Hàn Thạc nữa, thản nhiên nói ra nguyên nhân khiến Bảo Mỗ không dám động thủ.

- Sở dĩ ta vẫn chưa dám quyết định có gặp Bảo Mỗ hay không là vì lo ngại Bảo Mỗ có thể giống như Cổ Nhĩ phong kín Chén Thánh rồi lại lần thứ hai vứt bỏ ta ra một cái vị diện đẳng cấp thấp không biết ở tận đâu nữa. - Mạch Kim Lợi tiếp tục giải thích cho Hàn Thạc.

Nghe Mạch Kim Lợi nói như vậy, Hàn Thạc khá là kinh ngạc, không ngờ rằng Thời Không Chủ Thần đã lưu lại một đạo ấn ký trong thần hồn của lão, xem ra trước đây cũng được Thời Không Chủ Thần cực kỳ tin cậy.

Hàn Thạc đã ở tại Chúng Thần đại lục lâu như vậy, tự nhiên biết được một số đồn đại về Chủ thần. Một khi Chủ thần cường đại đã lưu lại ấn ký ở trong thần hồn của tín đồ thì sẽ có thể thông qua phương pháp đặc biệt để cảm nhận được vị trí của người đó, khi tín đồ chết đi thì cũng có thể cảm thụ được. Bởi vì Thời Không Chủ Thần đạt được thần cách Thời Không pháp tắc nên lực cảm ứng về phương diện này chắc càng đáng sợ.

Nhưng Hàn Thạc cũng biết rằng chỉ có những tín đồ được Chủ thần coi trọng nhất mới đủ tư cách nhận được một đạo ấn ký của Chủ thần, bởi vì ấn ký là do Chủ thần tách từ trong cơ thể ra nên có thể làm Chủ thần tiêu hao một ít thần lực. Thần linh được Chủ thần ban ấn ký thì sẽ có tốc độ tu luyện lĩnh ngộ áo nghĩa về hệ lực lượng đó nhanh hơn so với người bình thường.

Không ngờ Mạch Kim Lợi cũng là một nhân vật có tiếng ở Thời Không thần vực. Hàn Thạc rất ngạc nhiên, liên tục suy luận rồi nói:

- Nếu ta là Bảo Mỗ thì chắc chắn sẽ không giúp ngươi tìm lại thần thể để rồi tự gây phiền phức cho mình. Còn có biện pháp đặc biệt nào nữa không?

- Ta đã chuẩn bị sẵn một số điều kiện, hy vọng đủ để làm kẻ phản bội kia rung động!

Mạch Kim Lợi trong lòng cực kỳ thù hận, nói:

- Ta cũng không nắm chắc lắm. Dưới tình huống hiện giờ, ta cũng không có cách nào tốt hơn, cũng chỉ có thể thử mà thôi. Cuộc sống nhàm chán ở bên trong Chén Thánh này thì ta thực sự đã chịu quá đủ rồi, không muốn sống mãi ở chỗ này.

- Ngươi tạm thời cứ ở lại bên trong Chén Thánh đi, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi. Dù sao ta ở bên cạnh Bảo Mỗ, sẽ giúp ngươi điều tra thêm ở Không Linh thành. Nếu như thật sự không thu hoạch được gì thì ta sẽ nghĩ biện pháp moi từ trong miệng lão tin tức về thần thể của ngươi. - Hàn Thạc nhíu mày suy nghĩ một lát rồi truyền tin cho Mạch Kim Lợi.

- Ngươi? Ngươi có thể có biện pháp gì?

Mạch Kim Lợi đành cam chịu. Sau khi tin tức này được truyền đi, lão trầm ngâm một lúc rồi dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hỏi:

- Phải rồi, ngươi làm sao có thể ở trong phủ Thành chủ của Bảo Mỗ chứ? Tại sao ngươi có thể biết lão ta? Theo lẽ thường thì ngươi không thể tiếp xúc được với loại nhân vật thuộc cấp bậc như Bảo Mỗ thì mới đúng chứ?

- Ta và Bảo Mỗ đánh nhau một trận, hiện giờ hắn tôn ta là khách quý. - Hàn Thạc nhếch mép, giải thích cho Mạch Kim Lợi.

- Cái...cái gì... ?

Mạch Kim Lợi truyền đến những dòng tin đứt quãng, rõ ràng là ông ta vô cùng kinh ngạc. Mạch Kim Lợi cố chấn tĩnh một lúc mới bình phục lại, vội vàng hỏi:

- Với thực lực của ngươi, làm sao có thể giao chiến với Bảo Mỗ. Bố Lai Ân, ngươi đùa ta đấy hả?

Cũng khó trách Mạch Kim Lợi lại kinh ngạc đến như vậy! Khi còn ở Kỳ Áo đại lục, Mạch Kim Lợi coi như đã gián tiếp giao thủ với Hàn Thạc, biết rằng Hàn Thạc chỉ có thực lực Hạ vị thần. Mạch Kim Lợi tu luyện Thời Không pháp tắc, mặc dù bị phong ấn ở bên trong Chén Thánh những vẫn còn mẫn cảm đối với thời gian, cũng biết thời gian từ đó đến nay còn chưa quá trăm năm.

Thời gian trăm năm xem như là rất dài đối với người bình thường, nhưng đối với loại Thượng vị thần có tính mạng dài dằng dặc như Mạch Kim Lợi thì căn bản không đáng để nhắc tới. Không đến trăm năm, ai có thể từ Hạ vị thần vượt lên đến Thượng vị thần hậu kỳ? Đối với Mạch Kim Lợi, căn bản là không dám tưởng tượng đến chuyện này!

- Ta đích thực đã chiến đấu với Bảo Mỗ một trận, ài... xem như là bất phân thắng bại đi! - Hàn Thạc thấy Mạch Kim Lợi truyền tin lắp bắp, không dám tiếp tục làm ông ta kích động nữa cho nên không nói thực ra là chính Bảo Mỗ nhát gan chủ động hủy trận chiến đấu.

- Bố Lai Ân, không phải ngươi nói đùa với ta chứ? - Một lúc lâu sau, Mạch Kim Lợi mới lại truyền tin.

- Không đùa đâu. - Hàn Thạc miêu tả sơ qua về quá trình hắn và Bảo Mỗ giao chiến, nói ra chỗ kỳ dị về kết giới và Không gian bình chướng do Bảo Mỗ tạo ra, tin tưởng rằng với nhãn quang của Mạch Kim Lợi thì sẽ có thể nhận ra hắn nói đúng sự thật.

Lại một khoảng thời gian trầm lặng kéo dài, sau đó Mạch Kim Lợi lại truyền tin, giọng nói rõ ràng kích động hơn nhiều:

- Ta tin! Nếu ngươi chưa từng giao chiến với Bảo Mỗ thì không có khả năng mô tả tỉ mỉ và chính xác đến như vậy về đặc điểm của Không gian bình chướng và kết giới được! Sao có thể, sao có thể thế chứ? Tại sao ngươi có thể trở nên mạnh như vậy được?

Mạch Kim Lợi nói năng lộn xộn một hồi, hưng phấn đề nghị:

- Bố Lai Ân, xem ra chuyện này thật sự phải nhờ vào ngươi rồi. Phải nhờ rồi. Nếu ngươi tìm được tin tức về thần thể, ta nhất định sẽ rất cảm ơn ngươi!

- Ừm, ta sẽ lưu ý. Ngươi cứ yên tâm ở lại bên trong Chén Thánh đi! - Hàn Thạc biết Mạch Kim Lợi cần có thời gian để tiêu hóa sự kích động mà mình gây cho ông ta, chủ động cắt đứt liên lạc.

Mặc dù biết về mâu thuẫn giữa Mạch Kim Lợi và Bảo Mỗ nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự hợp tác hiện nay của Hàn Thạc với Bảo Mỗ, có tiện nghi thì vẫn cứ chiếm như thường. Hắn nghĩ thầm trong lòng, một khi Mạch Kim Lợi tìm được thần thể, nếu quả thật có thể khống chế toàn bộ Không Linh thành thì càng thêm có lợi đối với bản thân hắn.

Hắn vừa động tâm niệm, một ma đầu đẳng cấp cao bay vụt ra, dự định sẽ theo dõi Bảo Mỗ mọi nơi mọi lúc, trước hết quan sát đã rồi tính tiếp. Đối với tên này, Hàn Thạc luôn có ý đề phòng. Sau khi nghe xong chuyện của Mạch Kim Lợi, Hàn Thạc cảm thấy Bảo Mỗ là kẻ có tâm cơ âm trầm, bởi vậy hắn suy nghĩ thêm về một loạt những điều kiện hữu nghị do Bảo Mỗ đề nghị, mơ hồ cảm thấy Bảo Mỗ đối xử với mình tốt như vậy, nhất định là có ý đồ khác.

...

Năm ngày trôi qua rất nhanh, ma đầu cao cấp âm thầm ẩn nấp ở đằng xa quan sát nhất cử nhất động của Bảo Mỗ vẫn chưa phát hiện được điều gì đặc biệt. Trong năm ngày này, Bảo Mỗ bận bịu túi bụi, nhưng lại chính là vì lo cho cửa hàng Thiên Cơ dược tề của hắn hoạt động, chẳng những phái người quét dọn vệ sinh sạch sẽ cho cửa hàng đã chọn mà còn công bố một thông báo, ý chính là Thiên Cơ dược tề mở chi nhánh ở Không Linh thành, chiêu mộ nhân viên bán hàng và dược tề sư có thực lực thực sự đến phủ Thành chủ gặp Hàn Thạc.

Hành động của Bảo Mỗ không có chỗ nào không ổn, nhưng khiến cho Hàn Thạc đang nghi ngờ lại càng thấy Bảo Mỗ bận rộn vì hắn như vậy mà không lấy chút báo đáp nào thì càng cảm thấy có gì đó không đúng. Ma đầu vẫn chăm chú quan sát Bảo Mỗ từ đầu đến cuối không dám lơi là.

Linh Ma do thần hồn của Thượng vị thần luyện chế ra, năng lực ẩn nấp càng thêm thần kỳ, mà Hàn Thạc đã từng chiến đấu với Bảo Mỗ một trận nên biết rõ người này rất đáng sợ, ma đầu luôn luôn duy trì khoảng cách an toàn một trăm mét. Một khi lão ta tiến vào khu vực nào đó có không gian kết giới thì ma đầu còn phải ở cách xa hơn, sợ sẽ bị Bảo Mỗ phát hiện ra.

Không Linh thành quả nhiên không thiếu nhân lực. Không bao lâu sau khi Bảo Mỗ phát ra thông báo chiêu mộ, từng đám người hưng phấn chen chúc nhau đến phủ Thành chủ. Ngoài dự kiến của Hàn Thạc, dòng người tiến đến hưởng ứng lệnh triệu tập nối liền không dứt, trong số những người thật sự có năng lực thì cũng có vài dược tề sư, ai nấy đều có chân tài thực học.

Hàn Thạc ở trong phủ Thành chủ của Không Linh thành, tự mình tuyển chọn người. Thần thức của hắn rất cường đại, Hạ vị thần và Trung vị thần thông thường căn bản không trốn thoát khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh của Hàn Thạc, thần thức của hắn vừa chuyển là có thể cảm nhận được những kẻ có ý đồ khác. Những người thật sự không có ý nghĩ phức tạp, không có ý đồ mới được giữ lại.

Một hôm, Hàn Thạc còn đang ở trong phủ Thành chủ tuyển người thì một Thần Vệ của Không Linh thành vội vội vàng vàng chạy đến, hỏi:

- Bố Lai Ân tiên sinh, có một người tự xưng là con của ngài đang đánh nhau to ở tây thành, hắn là Hàn Hỏa, ngài muốn qua đấy xem hay không?

Hàn Thạc sửng sốt, lập tức phản ứng, cười nói:

- Mấy tiểu tử này đứa nào cũng đều như vậy, vừa mới đến thành, muốn gây chuyện là lập tức gây chuyện! Lại đem đến cho ta chuyện thị phi rồi. Ta đi xem sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK