An Cát lị Tạp cuối cùng cũng an phận đi theo Hàn Thạc, cùng tiến vào phòng của Khảm Đế Ti. Ở trong phòng, Khảm Đế Ti cùng Phỉ Bích nói chuyện một hồi, biết Ngải Mễ Lệ đã ra ngoài làm việc.
Do Khảm Đế Ti đang cùng Phỉ Bích ở chỗ này, nên Hàn Thạc không phải lo lắng đến sự an nguy của An Cát Lị Tạp. Lấy cớ có chút sự tình nên hắn liền li khai, quay lại phòng của mình, lẳng lặng luyện tập một loại vong linh ma pháp cao cấp khác – triệu hoán Tăng Ác chiến sĩ.
Đã có kí ức của Khắc Lai Đốn, thêm vào tinh thần bền bỉ của Hàn Thạc, trải qua mấy giờ đồng hồ vất vả, cuối cùng hắn đã thuần thục nắm vững thuật triệu hoán Tăng Ác chiến sĩ. Hàn Thạc đã đem một Tăng Ác tay cầm thiết côn từ dị thời không triệu hoán tới trước mặt.
Triệu hoán ra gã Tăng Ác chiến sĩ này, khiến Hàn Thạc tiêu hao không ít tinh thần lực. Hắn ngồi minh tưởng một khoảng thời gian, cảm thấy tinh thần lực đã khôi phục lại, liền sử dụng truyền tống trận quay về Tử Vong Mộ Địa.
- Chủ nhân! Lần này có phải ngài định dẫn ta ra ngoài không? - Hàn Thạc vừa xuất hiện, hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc liền bắt đầu lớn tiếng ồn ào.
- Không sai. Lần này thực sự phải dẫn ngươi rời khỏi đây rồi. - Hàn Thạc nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc đang ủ rũ chán nản, mỉm cười mở miệng nói.
Vừa nghe thấy có thể rời khỏi Tử Vong Mộ Địa, nét ủ rũ trên mặt Cát Nhĩ Bá Đặc chớp mắt thay thế bởi sự hưng phấn, lời xu nịnh vỗ mông ngựa liền tuôn ra liên miên không dứt.
- Được rồi! Ngươi chuẩn bị một chút đi, lát nữa sẽ rời đi.
Hàn Thạc không nhịn được buông ra một câu rồi nhanh chóng đi tới chỗ luyện chế Thổ Giáp thi. Tới nơi hắn phát hiện thổ chi nguyên khí chảy vào giữa càng ngày càng chậm, xem chừng ngũ hành thổ khí mà cả Tử Vong Mộ Địa thai nghén đều bị gã Thổ Giáp thi sắp tiến hóa kia hấp thụ rất nhanh.
Mặt khác, trong Âm ma quật, lũ oán linh vẫn đang thôn phệ tranh đấu không ngừng. Chúng cố gắng tranh cướp ba giọt bổn mệnh tinh huyết của Hàn Thạc nhỏ vào. Bởi vì thực lực đã đạt tới Chân ma chi cảnh, ma nguyên lực Hàn Thạc đã có sự biến hóa về chất. Hơn nữa, có ba giọt bổn mệnh tinh huyết duy trì, có thể giữ cho Âm ma quật vận chuyển rất lâu. Hàn Thạc cũng không phải giống như lúc luyện chế Nguyên ma, mỗi ngày đều phải rót ma nguyên lực vào nữa.
Mắt thấy Tử Vong Mộ Địa tất cả đều bình thường, Hàn Thạc cũng không tiếp tục lưu lại nơi đây. Sau một hồi dặn dò tiểu dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc, liền dẫn hắn cùng rời khỏi.
Quay về lữ quán của Y Liên, Hàn Thạc để cho Cát Nhĩ Bá Đặc ở lại trong phòng. Còn mình lại tiếp tục tu luyện ma công, điều chỉnh trạng thái đạt đến tốt nhất.
Buổi chiều ngày thứ hai, Hàn Thạc ở trong phòng đóng cửa không ra, cũng lệnh cho Cát Nhĩ Bá Đặc không được rời phòng một bước. Thời gian ban ngày, Hàn Thạc cố gắng nắm vững vong linh cao cấp ma pháp – Thi Bạo.
Lúc sắp tối khuya, Cát Nhĩ Bá Đặc thật sự đã không thể nhịn được. Hắn hướng về Hàn Thạc càu nhàu:
- Đây là cái địa phương quỷ quái gì. Sau khi từ chỗ kia đến đây, vẫn chỉ ở trong này chờ đợi. Ta sắp buồn đến phát ốm rồi.
Hàn Thạc đang minh tưởng, đột nhiên thở ra một hơi. Ánh mắt thâm thúy mở ra nhìn về Cát Nhĩ Bá Đặc nói:
- Được rồi. Chúng ta lập tức sẽ rời khỏi chỗ này. Trên đường đi ngươi câm miệng lại cho ta. Ta muốn ngươi làm gì thì ngươi phải làm cái đó. Nếu dám tự tiện hành động, ta sẽ đem ngươi trở lại Tử Vong Mộ Địa vĩnh viễn.
- Làm gì thế? Đêm nay, chúng ta có hành động gì à? Hắc hắc, chủ nhân tôn quý! Người yên tâm đi, ta nhất định sẽ không làm vướng chân đâu. - Cát Nhĩ Bá Đặc nghe Hàn Thạc nói thế, lập tức lộ vẻ vô cùng hưng phấn mà nói.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó từ bên ngoài truyền tới thanh âm của Ngải Mễ Lệ:
- Chàng ở trong đó à?
Vừa nghe thấy tiếng Ngải Mễ Lệ, Hàn Thạc liền đứng dậy, đi tới mở cửa nói:
- Thế nào? Mọi chuyện chuẩn bị thỏa đáng rồi chứ?
Cửa phong vừa mở, lộ ra dáng người mĩ diễm mê nhân của Ngải Mễ Lệ. Hai mắt Cát Bá Nhĩ Đặc lập tức trở nên sáng ngời, đột nhiên huýt gió một tiếng, rất hưng phấn nói:
- Mĩ nữ, đúng là một đại mĩ nữ.
- Câm miệng lại cho ta.
Hàn Thạc quay đầu lại, trừng mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc. Cát Nhĩ Ba Đặc bị Hàn Thạc quát mắng liền không dám mở miệng nữa. Bất quá đôi tặc nhãn kia vẫn dán vào người Ngải Mễ Lệ, sau đó lại lộ vẻ hâm mộ nhìn về Hàn Thạc.
- Hắn là ai thế? - Ngải Mễ Lệ chưa biết đến sự tồn tại của Cát Nhĩ Bá Đặc. Hiện tại đột nhiên thấy hắn xuất hiện bên cạnh Hàn Thạc, không khỏi kinh dị truy hỏi.
- Người mình mà. Tuyệt đối không có vấn đề gì, hắn sẽ cùng động thủ với ta. Thực lực của hắn có thể trợ giúp chúng ta rất nhiều. - Hàn Thạc giải thích.
Cát Nhĩ Bá Đặc mặc dù chỉ là một con hắc long ít tuổi, nhưng khi hóa thân lại có lực phá hoại rất cường đại. Nếu lúc khẩn yếu quan đầu có một con hắc long phá rối, điều này có thể nâng cao sự an toàn của bọn Hàn Thạc lên rất nhiều.
Đối với Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ từ trước tới nay không hề có nghi ngờ gì. Sự xuất hiện của Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ khiến nàng đối với sự thần bí của Hàn Thạc càng tăng thêm một tầng mà thôi, cũng không hề có nghi ngờ đối với cách làm của hắn.
- Đại đức Lỗ y Khải Tư Tân cho đến bây giờ còn chưa có quay về khiến cho An Cát Lị Tạp đang rất lo lắng. Lần này mặc kệ chuyện của Chiến Hỏa dong binh đoàn, ngoài Khảm Đế Ti, những người khác đều không biết thân phận cùng hành động của chúng ta. Lúc vừa mới tới, Khảm Đế Ti tạm thời đem An Cát Lị Tạp ủy thác cho mấy người Chiến Hỏa dong binh đoàn trông coi. Gã cao cấp kiếm sĩ tên là Đái Duy Tư kia vẫn tỏ ra rất lạc quan. Chàng bất tất phải lo lắng cho sự an toàn của An Cát Lị Tạp.
Xem chừng chuyện va chạm nhỏ với Đái Duy Tư lúc trước, Ngải Mễ Lệ nhất định là từ trong miệng của Khảm Đế Ti và Phỉ Bích biết được, cho nên mói nói như vậy với Hàn Thạc.
- Tốt lắm! Đã như vậy thì chúng ta đi thôi. - Hàn Thạc nghĩ một chút, rồi mở miệng nói.
Đại đức Lỗ y Khải Tư Tân bây giờ còn chưa có quay về, chắc chắn đã có sự tình gì rồi. Nhưng là Hàn Thạc cùng Khải Tư Tân cũng không có giao tình gì sâu lắm. Tự nhiên cũng sẽ không vì Khải Tư Tân mà chậm trễ tới đại sự của mình trù tính đã lâu.
Chỉ có mấy tháng, hai đứa con trai của Bác Bỉ A Tư Cơ liên tiếp bị chết. Chuyện này đối với hắn thực sự là một cú đả kích cực lớn. Thân là chủ nhân chân chính của Ngõa Luân thành, cái chết của Khắc Lạp Khắc còn phải án chiếu theo quy củ ban tang lễ.
Tại trước cửa trang viên của Bác Bỉ A Tư Cơ, các loại mã xa hoa lệ xếp thành hàng dài. Trong Ngõa Luân thành một số nhân vật có chút máu mặt, không có một ai dám không có mặt vào lúc này. Bất luận trong nhà có bận rộn đến đâu, cũng phải dành thời gian tới an ủi một chút tâm linh bị thương tổn của lão A Tư Cơ.
- Nguyên lai là chúng ta tới tham gia tang lễ. - Cát Nhĩ Bá Đặc đứng trong một góc khuất phía trước đại môn, cùng Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ sóng vai, có chút cụt hứng, ủy khuất nói.
- Không phải, chúng ta tới là để phá rối. - Hàn Thạc khẽ cười hắc hắc một tiếng, mở miệng nói:
- Hôm nay, nếu như nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, ta sẽ thưởng cho ngươi vài thứ, ngươi ra sức giúp ta một chút.
Vừa nghe nói là lần này tới để phá rối, sau đó còn có thể có phần thưởng, Cát Nhĩ Bá Đặc lập tức liền cao hứng trở lại. Ha ha cười lớn một tiếng, liền muốn bước ngay vào bên trong, may mà Hàn Thạc đã kịp ngăn chặn lôi trở lại.
- Đã là phá rối, đương nhiên là không thể đi vào đại môn rồi. Đồ ngu ạ! - Hàn Thạc bực bội buông một câu trách mắng Cát Nhĩ Bá Đặc, rồi hướng Ngải Mễ Lệ khẽ gật đầu. Ba người lượn một vòng, tới một góc tường khác vắng vẻ không một bóng người.
- Trong trang viên này của Bác Bỉ A Tư Cơ, ngay cả một số góc tường trọng yếu cũng đều có ma pháp kết giới phòng hộ. Bất quá từ chỗ này trở đi, hẳn là sẽ không có vấn đề gì, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút. Thiếp lên trước xem động tĩnh. - Ngải Mễ Lệ thấp giọng nói một câu, lợi dụng phiêu phù thuật mà chỉ có ma đạo sư mới nắm được, chầm chậm đằng không bay lên, đậu trên bờ tường nhìn xung quanh một chút, rồi hướng phía Hàn Thạc vẫy tay.
- Ngươi còn có thể bay không? - Hàn Thạc đang định động thân, chợt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc bên cạnh, mở miệng hỏi.
Lắc lắc đầu, Cát Nhĩ Bá Đặc thành thực nói:
- Trừ phi ta biến thành trạng thái thân thể nguyên bản, còn không ta không thể bay được.
- Ngay từ đầu đã thành phiền toái rồi! - Hàn Thạc đưa tay túm lấy cổ y, sử dụng Ma Động Cửu Thiên Thuật mạng y đằng không bay lên. “Sưu” một tiếng hạ xuống ngay cạnh Ngải Mễ Lệ, cùng nàng sánh vai bay xuống.
Một nhóm ba người từ trên bờ tường bay xuống. Hàn Thạc cùng Cát Nhĩ Bá Đặc theo sau Ngải Mễ Lệ, xuyên qua hai cái hành lang và một ngọn giả sơn. Một lúc sau thần sắc như thường xuất hiện giữa trang viên náo nhiệt.
Từ trước lúc tới, ba người đều đã thay y phục, Ngải Mễ Lệ không biết bôi cái loại ma pháp dược gì lên mặt, tướng mạo cả người đều phát sinh biến hóa cực lớn, ngay cả Hàn Thạc cũng thiếu chút nữa nhận không ra nàng. Ba người tiến vào giữa chúng nhân. Thoạt nhìn trang phục cùng với đám khách nhân trong trang viên giống nhau, bởi vậy cũng không có ai đi tới tìm bọn họ làm phiền.
- Oa… Nhiều đàn bà thật, đàn bà xinh đẹp cũng thật nhiều. - Cát Nhĩ Bá Đặc có chút hưng phấn, đôi tặc nhãn mê đắm lưu chuyển xung quanh, thấp giọng khẽ hô lên bên cạnh Hàn thạc.
- Chú ý hình tượng của ngươi đấy Cát Nhĩ Bá Đặc. - Hàn Thạc khẽ mắng một tiếng, ánh mắt cũng đồng thời loạn chuyển tứ xứ. Đột nhiên, hắn nhìn thấy Bối Lâm Đạt cùng Cường Ni hai người của Thiên Tai giáo hội cũng đang xuất hiện tại giữa chúng nhân.
Tại cách đó không xa, Lao Luân Tư đang sử dụng ma pháp dược thay đổi tướng mạo, hòa vào giữa đám người. Sau khi trông thấy Hàn Thạc xuất hiện, liền hướng về phía hắn phất phất tay.
Phỉ Bích cùng Khảm Đế Ti được Ngải Mễ Lệ an bài tại chỗ khác. Chỉ cần Thiên Tai giáo hội có hành động, bọn họ sẽ phối hợp phóng hỏa khắp nơi, hòng khiến cả trang viên này triệt để hỗn loạn.
Sau khi thân tín của Lao Luân Tư thay đổi lớp phòng vệ, năng lực phòng vệ của cả trang viên này nhất định sẽ lỏng lẻo nhất. Đến lúc đó Hàn thạc cùng Ngải Mễ Lệ sẽ nhân cơ hội đến mật thất của Bác Bỉ A Tư Cơ tìm kiếm.