Ngoại trừ Kinh Vương thiên tuế, thế tử cùng trắc phi Hoàng nương nương ra, bọn họ chưa từng thấy qua những hoạn quan này quỳ trước mặt ai bao giờ.
Nhớ lại lần trước Kinh Vương tự mình mở trung môn, tự mình đi tới bậc thang cuối cùng đưa tiễn Tần Lâm, Lý Kiến Phương cùng Bàng Hiến lại càng thêm không hiểu.
Tần Lâm ngược lại sớm có dự liệu, từ trong miệng hai người Triệu Hỷ Tài cữu cữu Thanh Đại biết được trước đây không lâu Kinh Vương phủ chết một thị nữ, cao thủ Đông Xưởng Hoắc Trọng Lâu nói là bồi một vị Tông Nhân phủ Đại nhân tới Kỳ Châu có việc. Quan hệ dây dưa giữa đám người Hoàng phi, Hoàng Liên Tổ, Kinh Vương Chu Thường Quán, Uy Linh Tiên, thế tử Chu Do Phiền… theo bản năng hắn cảm giác được vây quanh vấn đề thừa kế vương vị, thế lực khắp nơi bày bao nhiêu bố trận, tranh đoạt giành giật, bày ra bẫy rập, hiện tại đã đến giai đoạn tất cả phơi bày ra ánh sáng.
Ra hiệu cho Trương Tiểu Dương đứng lên, Tần Lâm hỏi có huyện gì, Trương Tiểu Dương cũng không chịu nói, chỉ nói thế tử muốn gặp hắn.
Theo Trương Tiểu Dương đi tới Kinh Vương phủ, thế tử ở trong cung điện.
Chu Do Phiền quát lui tả hữu, lại lệnh Trương Tiểu Dương đóng cửa lớn cửa sổ lại, sau khi tra xét bốn phía không ai giám thị, chợt vị điện hạ, Kinh Vương thiên tuế tương lai này lạy phục xuống trước mặt Tần Lâm, nôn nóng nói:
- Xin Tần huynh cứu tiểu đệ một mạng!
Tần Lâm vội vàng đỡ Chu Do Phiền đứng dậy, sau đó nghe y kể đầu đuôi gốc ngọn:
Thì ra hơn ba tháng trước Chu Do Phiền đột nhiên mắc cơn bệnh nặng, tuy nhờ Lý Thời Trân, Bàng Hiến cứu trị, thân thể phục hồi vẫn tương đối chậm chạp. Kinh Vương cũng lo âu cho thế tử, bởi vì bên người có một thị thiếp kêu là Mi Mi hơi thông y đạo, liền cố ý cho tới hầu hạ Chu Do Phiền thuốc thang phục dược.
Không ngờ vào tháng trước, Mi Mi đột nhiên nhảy vào hồ nước vương phủ mất mạng, Kinh Vương phủ chết một thị nữ vốn không phải là lớn chuyện, nhưng lúc tẫn liệm thi thể bất ngờ phát hiện Mi Mi mang thai.
Vốn là án tự sát đơn thuần lại hóa thành việc xấu trong nhà gian dâm hoài thai bị buộc tự vận, hơn nữa kẻ bị nghi ngờ nhất nhanh chóng nổi lên là Chu Do Phiền, y là nam giới duy nhất ở cạnh Mi Mi trong khoảng thời gian này.
Tần Lâm đột nhiên hỏi:
- Vị Mi Mi cô nương kia tự vận, phải chăng là nhà họ Quách ở Hồng gia trang dưới Thập Tự pha phía Đông thành?
Chu Do Phiền không dám tin nhìn Tần Lâm, trong đôi mắt sầu khổ phát ra ánh sáng nóng rực hy vọng:
- Chẳng lẽ Tần huynh đã…?
- Chẳng qua chỉ nghe người ta nhắc tới...
Tần Lâm lắc đầu một cái, trầm mặc hồi lâu, biết rõ còn hỏi:
- Thứ cho tại hạ nói thẳng không kiêng kỵ, thế tử nói có nguy hiểm đến tính mạng, tại hạ nghe không hiểu. Năm đó thiên tuế gia chính là bởi vì có thế tử mới có thể đoạt được vương vị trong tay lệnh bá phụ, bây giờ há có thể bởi vì một thị nữ cũng chưa xác định chết như thế nào, muốn làm chuyện bất lợi với ngươi sao?
Chu Do Phiền suy đi nghĩ lại một lúc lâu, nhớ đến năm đó phụ vương sủng ái cùng bây giờ vô tình, thần sắc thay đổi mấy lần, gương mặt anh tuấn bởi vì thống khổ cùng nhục nhã trở nên hơi vặn vẹo:
- Tần huynh có chỗ không biết, Hoàng phi vì con trai ruột có thể thừa kế vương vị, coi tiểu khả như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, ngày đêm xúi giục bên tai phụ vương. Vốn là phụ vương cũng không tin nàng, nhưng trước đó vài ngày vị Uy Linh chân nhân kia tới tệ phủ, thái độ của phụ vương đối với tiểu khả càng ngày càng tệ hại, lần này lại…
Chu Do Phiền không nói được nữa, lần trước Tần Lâm biểu diễn cách không đoán vật, y đã muốn mời Tần Lâm vào phủ bồi phụ vương luyện đan, làm liên minh triệt tiêu ảnh hưởng Uy Linh Tiên đối với Kinh Vương. Tần Lâm không có đáp ứng, dĩ nhiên Chu Do Phiền cũng không nghĩ tới sẽ có chuyện nghiêm trọng cấp bách như vậy xảy ra.
Kinh Vương vốn đã có lòng phế trưởng lập ấu, Hoàng phi hao tốn biết bao tâm huyết cũng muốn lật đổ Chu Do Phiền liền bắt lấy chuyện thế tử ‘gian dâm với Mi Mi hoài thai, buộc nàng tự vận’ nhất quyết không buông. Bởi vì Mi Mi đã hầu hạ qua Kinh Vương, Hoàng phi lại đưa chuyện này lên tới độ cao con ngủ với thiếp của cha, bại hoại luân thường, xúi giục Kinh Vương dâng thư cho Tông Nhân phủ, muốn giáng Chu Do Phiền xuống làm con thứ.
Tông Nhân phủ phái Kinh Lịch Mao Đạc Mao Đại nhân tới điều tra kỹ án này, lấy Đông Xưởng Đương Đầu Hoắc Trọng Lâu là phụ.
Chức quyền Tông Nhân phủ trên căn bản do Lễ bộ cai quản, các Phiên Vương tấu thỉnh chỉ cần không phạm vào luân thường quá mức từ trước đến giờ đều là phê chuẩn, huống chi Kinh Vương Chu Thường Quán lấy thân phận thân vương kiêm lĩnh Hữu Tông Nhân Tông Nhân phủ, coi như Mao Đạc vẫn là thuộc hạ của y.
Quả nhiên kết quả điều tra chứng thật tội danh của Chu Do Phiền.
Bởi vì Chu Do Phiền kiên quyết xưng vô tội, lấy cái chết để ép, yêu cầu gia hạn thời gian để tìm kiếm chứng cớ rửa sạch oan khuất, Mao Đạc mới đáp ứng đợi thêm mấy ngày. Nhưng chậm nhất là năm ngày sau y sẽ phải báo lên cho Tông Nhân phủ, Lễ bộ, thỉnh chỉ giáng Chu Do Phiền làm con thứ.
Chu Do Phiền vô kế khả thi, nghĩ tới nghĩ lui trừ Tần Lâm vị đại cao thủ trong truyền thuyết ngày đoán dương, đêm xét âm ra, không còn người nào khác có thể giúp được y, cho nên mới có chuyện hôm nay.
- Tiểu khả nói như vậy toàn là lời thật, bởi vì không cam lòng vì vậy mà gánh chịu oan uổng, cho nên mới nói hết ra chuyện xấu trong nhà…
Chu Do Phiền lại vái Tần Lâm một cái thật sâu, lệ rơi lã chã:
- Nếu bị cách chức làm con thứ, tỷ đệ Hoàng phi, Hoàng Liên Tổ nhất định sẽ trảm thảo trừ căn, mưu hại tánh mạng tiểu khả. Bây giờ trừ Tần huynh ra, không còn người thứ hai có thể cứu mạng tiểu khả nữa!
Mặc dù Chu Do Phiền đáng thương, Tần Lâm cũng chưa chắc giúp y, nhưng tỷ đệ Hoàng phi cùng Hoàng Liên Tổ vừa là địch của Chu Do Phiền, cũng là cừu gia Tần Lâm. Địch nhân của địch nhân là bằng hữu, Chu Do Phiền muốn mượn năng lực Tần Lâm phá án, làm sao Tần Lâm không cần mượn quyền thế Kinh Vương cùng thế tử?
- Chu huynh yên tâm, chuyện này ta đã có mấy phần nắm chắc, ta tin tưởng chuyện này không phải là ngươi làm, phải nghĩ biện pháp trả lại trong sạch cho ngươi.
Tần Lâm vừa dứt lời, Chu Do Phiền lập tức cảm kích rơi nước mắt, thật sự coi Tần Lâm là đệ nhất tri kỷ bình sinh. Những ngày qua ai ai cũng nói là y cưỡng gian Mi Mi tới chết, còn có chuyện xấu con ngủ với thiếp của cha, vi phạm luân thường đạo lý, đã phải chịu biết bao nhiêu oan ức. Chỉ có Tần Lâm vừa gặp đã lập tức nói thẳng không kiêng kỵ y bị oan uổng, phần tín nhiệm này thật đúng là cao sơn lưu thủy tâm tự biết.
Đáng tiếc Chu Do Phiền không biết ý nghĩ sâu trong nội tâm Tần Lâm, nếu không y nhất định sẽ trào máu tại chỗ.
Lúc Tần Lâm nhìn thấy Chu Do Phiền lạy phục xuống, mặc dù biết rõ không thích hợp, nhưng trong đầu vẫn toát ra hai hình dung từ: cành dương liễu rũ, hết sức đáng thương.