Mục lục
[Dịch] Cẩm Y Vệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm nhận được thành ý của Tần Lâm, Thích Kế Quang cúi đầu thật thấp, Đại Soái vốn mạnh mẽ không bằng lòng để cho người khác thấy mắt mình đỏ lên.

Triều đình đảng tranh đấu đá, lại bị tham quan táng tâm bệnh cuồng như Dương Triệu lấn áp, những thanh lưu ngôn quan không biết không biết gì cả lại gây ra trở ngại... những chuyện này giống như những ngọn núi đè trên vai Thích Kế Quang, khiến cho lão không thể nào bước đi thẳng lưng.

Tần Lâm ra sức diệt trừ Dương Triệu, rốt cục dỡ xuống một ngọn núi giúp lão, khiến cho lão cảm thấy ấm áp trong lòng, chỉ cảm thấy mây đen đầy trời đã tản ra hơn một nửa.

‘Nếu là đại quan triều đình đều giống như vị Tần trưởng quan này, bảo ta dẫn quân đạp bằng Bắc Lỗ, diệt sạch địch nhân, bắt Tiểu Vương tử, Đổng Hồ Ly ngoài biên ải, có khó khăn gì?’

Thích Kế Quang nghĩ như vậy, nhưng nhìn lại Tần Lâm còn quá trẻ lại cười khổ lắc đầu một cái, cảm giác mình là si tâm vọng tưởng.

Tằng Tỉnh Ngô không giống như Tần Lâm, chính y cũng từng dẫn dắt đại quân san bằng Đô Chưởng Man, hơn nữa thời này chính là trọng văn khinh võ, cũng không tôn trọng đối với chiến công của Thích Kế Quang như vậy, liền nghiêm mặt ý muốn phát lạc mấy câu:

- Thích Soái, lão không tin được Khâm Sai đại thần triều đình phái tới, chẳng lẽ ngay cả quân chỉ Trương Tướng gia cũng không tin được? Chậm chạp không nói ra thật tình, cũng làm khó bản quan không ít…

- Dạ, dạ...

Thích Kế Quang liên tiếp cáo lỗi.

Tần Lâm ở bên cạnh cũng lên tiếng tương trợ.

Tằng Tỉnh Ngô thấy vậy, thở dài thật sâu:

- Ôi, được rồi, đảng tranh trong triều còn vượt qua thực tế, bản quan hiểu được biên giới các ngươi khó xử, cũng sẽ không làm khó dễ lão.

Dương Triệu, Triệu Sư Thần đã bị bắt lại, Tằng Tỉnh Ngô hận vừa rồi hai người bọn họ có mưu đồ bất chính, cố ý từ móc thư trong ngực ra, không nhanh không chậm mở ra đọc:

- Tam Tỉnh hiền đệ, đã đọc thư hàm. Trước đó Bất Cốc đã dặn dò Tần… ặc, hiền đệ và Tần Lâm tùy cơ hành sự… Hừ hừ, đây là quân chỉ đế sư Thủ Phụ Thái Nhạc tiên sinh gởi cho bản quan, Trương Tướng gia phụ tá Đại Minh thiên tử ta như nhật nguyệt chiếu soi khắp cả thiên hạ, hạng người yêu ma quỷ quái có chạy tới vạn dặm biên thùy cũng không thể lẩn trốn. Đã sớm tra ra các ngươi có ý đồ bất chính, cố ý phái bản quan cùng Tần tướng quân ra kinh điều tra!

Quân chỉ đế sư Thủ Phụ do Trương Tử Huyên ngụy tạo, lúc này cũng đã trở thành Trương Tướng gia đã sớm tra biết gian mưu chứng cứ.

Tằng Tỉnh Ngô là nhân vật lăn lộn quan trường đã lâu, vốn trong thơ nói là đã cho Tần Lâm tùy cơ hành sự, bảo Tằng Tỉnh Ngô phối hợp là được, nhưng lúc y đọc thư thoáng động linh cơ, thêm tên mình vào trước đó, như vậy công lao lần này cũng có một phần của Tằng Thị Lang y.

Tần Lâm còn đang bối rối không biết phải ăn nói với Trương Cư Chính ra sao về chuyện này, Tằng Tỉnh Ngô đã tự cho mình thông minh giành công, trong lúc vô tình cũng thay hắn giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ, lúc này tỏ ra nghiêm trang nói:

- Có thể phá được án này toàn là nhờ vào hồng phúc Đại Minh thiên tử, Trương Tướng gia bày mưu tính kế, Tằng Thị Lang chỉ huy điều độ, dĩ nhiên hạ quan cũng có chút công lao nho nhỏ, hắc hắc hắc...

Tên này nói đoạn đầu còn tỏ ra nghiêm trang, nói đến phần sau lại cười cợt nhả.

- Tần tướng quân thật đúng là việc nhân đức không nhường ai.

Tằng Tỉnh Ngô trêu ghẹo Tần Lâm, trong lòng lại cực kỳ cảm kích, biết rõ Tần Lâm nói như thế, công lao này coi như chắc chắn có phần mình.

Binh bộ Thượng Thư Phương Phùng Thời có ý cáo lão về quê, chức Binh bộ Thượng Thư trống ra còn đang suy nghĩ để cho người nào tiếp chưởng. Tằng Tỉnh Ngô khôn khéo cường kiện vốn là nhân tuyển cực tốt, nhưng thâm niên công cán hơi cạn một chút, suy đoán trước hết từ Binh bộ Thị Lang thăng lên Công bộ hoặc là Hình bộ Thượng Thư xếp sau một chút trong Lục bộ, sau đó sẽ từ từ chuyển sang Binh bộ Thượng Thư.

Nhưng Tần Lâm chia một nửa công lao vụ án tra xét Dương Triệu tham ô quân hướng lần này, vậy Tằng Tỉnh Ngô có thể thăng trực tiếp lên Binh bộ Thượng Thư.

Dương Triệu, Triệu Sư Thần liếc mắt nhìn nhau, trên mặt tỏ ra hoảng sợ hết sức, cũng áo não như đưa đám. Mình giở trò ở biên ải xa xôi, tự cho là vô cùng bí ẩn, không biết sớm bị đế sư Thủ Phụ trấn giữ kinh sư tra ra tường tận, Thái Nhạc tướng công quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, không sót chút nào.

Tần Lâm toét miệng cười ha hả, từ trước tới nay chiếc bánh công lao này không phải là chiếm một mình sẽ được nhiều nhất, mà là càng chia ra nhiều lại càng được hưởng nhiều. Cứ việc đổ hết công lao lên đầu Trương Cư Chính, Tằng Tỉnh Ngô, ích lợi mà Tần trưởng quan kiếm được chắc chắn cũng sẽ nhiều hơn.

-----------

Tằng Tỉnh Ngô, Tần Lâm liên danh viết tóm tắt vụ án Kế Liêu Tổng Đốc phủ Mật Vân huyện vào một công hàm, gởi về kinh sư.

Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu tham ô thật nhiều lương hướng biên quân, dùng lửa thiêu chết Sư Gia lương hướng Lưu Lương Phụ, dùng binh vây công Khâm Sai đại thần.

Tin tức này giống như một viên tạc đạn nặng ký nổ mạnh, khiến cho trong ngoài triều phải trợn mắt há mồm: Dương Triệu chính là quan văn xuất thân chính đồ Lưỡng Bảng Tiến Sĩ, tuy không tính là người trong thanh lưu nhưng cũng được liệt danh năng thần, đảm nhiệm trọng trách biên thùy đã lâu, đốc suất ba Tuần Phủ, bốn Tổng Binh, hơn mười vạn đại quân, được triều đình coi như trường thành phía Bắc, vì sao lại tham lam không chịu nổi như vậy?

Nhưng tình hình lần này có chút quỷ dị, khác với tình huống lần trước Cảnh Định Lực chỉ điểm chúng khoa đạo ngôn quan gởi tấu chương vây công Dương Triệu, hoàn toàn ngược với tình cảnh tấu chương rợp trời phủ đất thay nhau oanh tạc, từ Ty Lễ Giám, Đông Xưởng, đến Đô Sát Viện, Lục Khoa Cấp Sự Trung, Hình bộ, tất cả đều tĩnh lặng một mảnh, dường như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Thật không có chuyện gì sao?

Đại lão các phe Chưởng Ấn Ty Lễ Giám Đề Đốc Đông Xưởng Phùng Bảo, Ty Lễ Giám Bỉnh Bút Trương Thành, Trương Kình, Tả Đô Đốc chưởng cẩm y Lưu Thủ Hữu, Hình bộ Thượng Thư Nghiêm Thanh, Đô Sát Viện Tả Đô Ngự Sử Trần Bính… đều ước thúc môn sinh cố lại không được khinh cử vọng động, đồng thời dò xét thông tin hành lang, cố gắng bảo vệ bản thân trong cơn bão sắp đến, thu hoạch thật nhiều lợi ích.

Chức Kế Liêu Tổng Đốc khuyết giống như một miếng thịt béo, hấp dẫn đông đảo người mơ ước, huống chi bởi vì Dương Triệu rơi đài, có thể vì vậy mà dấy lên một cuộc đảng tranh mới hay không?

Tướng phủ ở vào vị trí trung tâm xoáy nước, bị đông đảo hệ phái chú ý, cử động của đế sư Thủ Phụ Trương Cư Chính không thể nghi ngờ là chong chóng chỉ hướng gió trong mắt các phái.

Trong phòng khách phú lệ đường hoàng của tướng phủ, Lễ bộ Thượng Thư Văn Uyên Các Đại học sĩ Thân Thời Hành, Lại bộ Thượng Thư Vương Quốc Quang, Hộ bộ Thượng Thư Trương Học Nhan, Binh bộ Thượng Thư Phương Phùng Thời ngồi ghế tả hữu hai bên. Mà trên Thái Sư ỷ bằng gỗ tử đàn trải nhung đỏ thắm ở chính giữa, đế sư Thủ Phụ Trương Cư Chính đang ngồi chễm chệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK