Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show - Phong Giật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo diễn sửng sốt: "Thật sự, thật sự là diễn viên quần chúng sao?"

 

“Đúng vậy, vậy có thể cho tôi thêm một cơ hội được không?” Bạc Hạc Hiên cúi đầu nhìn xuống quần áo của mình: “Quần áo của tôi quả thực quá sạch sẽ, không thích hợp với ăn mày, tóc tai cũng không quá bù xù.”

 

Đạo diễn và phó đạo diễn nhìn nhau.

 

Cho dù không phải là cameo, Bạc ảnh đế tiếng tăm lừng lẫy là xác sống trong phim của mình cũng đã tạo gây được tiếng vang lớn rồi!

 

"Anh Bạc thật là tận tâm, nào nào nào, chọn cho anh Bạc một bộ quần áo khác đi."

 

"Không cần đâu." Bạc Hạc Hiên nghiêm túc nói: "Quần áo của diễn viên quần chúng thì lấy bừa một bộ nào đó là được rồi."

 

Phó đạo diễn sửng sốt, kêu người mang quần áo của diễn viên quần chúng đến.

 

Bạc Hạc Hiên dường như không ngửi thấy mùi hôi trên quần áo nên anh đã mặc nó vào. Vì nhân vật lần này là một người ăn xin không lộ mặt, vừa xuất hiện thì đã chết nên chắc chắn dáng vẻ bây giờ của anh không được.

 

Anh vò đầu bứt tóc, một tay xoa xuống mặt đất rồi bôi lên toàn bộ khuôn mặt mình khiến nó trông thật bẩn thỉu rồi nhanh chóng nhập vai, trong nháy mắt ánh sáng trên cơ thể anh như vụt tắt.

 

Mọi người xung quanh đều sững sờ.

 

Phó đạo diễn nuốt nước miếng: "Anh Bạc...... thật sự rất nhập tâm..."

 

Vốn cho rằng chỉ vì quay gameshow nên giả vờ một chút, nhưng rõ ràng anh rất nghiêm túc.

 

Bạc Hạc Hiên thuận miệng nói: "Diễn viên quần chúng cũng là diễn viên nên không có khác biệt gì."

 

Những diễn viên quần chúng xung quanh đã nhìn thấy có chút thay đổi trong mắt anh.

 

Đạo diễn cũng thu lại suy nghĩ của mình. Sau khi Bạc Hạc Hiên thay xong quần áo đứng ở trong đám diễn viên quần chúng, cố ý khom người để hoàn toàn ép sự sáng chói của mình xuống, cả người anh hòa nhập vào cảnh đó.

 

Việc quay phim vẫn tiếp tục.

 

(Diễn viên quần chúng cũng là diễn viên, câu này nói thực sự chạm đến đáy lòng tôi! Những diễn viên quần chúng khác không thể cầm nổi nước mắt!)

 

(Thật ra trước đó đạo diễn mắng cũng đúng. Lúc đầu phó đạo diễn không cho Bạc Thần mặc quần áo của diễn viên quần chúng, quần áo của diễn viên quần chúng không sạch sẽ như vậy... Không chỉ là diễn viên quần chúng đóng ăn mày, mà là tất cả quần áo của diễn viên quần chúng…)

 

(Kỳ nghỉ hè năm ngoái, tôi đã đến phim trường Hoành Sơn để đóng diễn viên quần chúng một lần. Tôi không chém gió đâu. Những bộ quần áo đó thật sự rất thối. Tất cả đều bị vứt vào trong một cái sọt, bao giờ cần thì sẽ lấy, tôi nghi ngờ rằng những bộ quần áo đó chưa bao giờ được giặt!)

 

(Đẳng cấp của những diễn viên không nên quá rõ ràng. Diễn viên quần chúng ở Hoành Sơn có mấy vạn người. Những người có thể có ba bốn lời thoại trong một bộ phim đã là tốt lắm rồi…)

 

(Tôi là một người hâm mộ qua đường của Bạc Hạc Hiên Tuy rằng anh ta có vô số fan chân chính, nhưng có thể là do người đàn ông này khiến người ta cảm thấy anh ta quá lạnh lùng, không chân thật, nhưng hôm nay ... đột nhiên thay đổi cách nhìn rồi.)

 

(Bạc Thần lạnh lùng ... Chết tiệt, nếu không nhắc thì tôi đã quên người đàn ông này từng đứng trên thần đàn …)

 

……

 

Tại biệt thự.

 

Sau khi Khương Mạn dọn dẹp sạch sẽ, cô nghiêm túc đọc sách bộ môn của Khương Tiểu Bảo.

 

Thằng nhóc này trông có vẻ không đáng tin cậy, nhưng cậu ta vẫn là học sinh của một trường nổi tiếng.

 

Hướng nghiệp là môn trí tuệ nhân tạo. Nhắc mới nhớ, trong biệt thự của cậu ta có khá nhiều mô hình người máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK