Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show - Phong Giật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ở đằng sau, Tang Điềm cũng cảm thấy mình bị thồn cẩu lương no luôn rồi. Không tìm được chỗ nào để xen mồm vào.   

 

Bạc tiểu tam lợi hại lắm, lại còn biết lái máy bay anh hùng cứu mỹ nhân à. Cũng không tính là cứu……nhưng cũng được tính là sự trợ giúp rất lớn.   

 

Xong rồi, Tang Điềm thấy mình đấu không lại rồi, chỉ riêng về chuyện này và lợi thế giới tính, cô đã cảm thấy mình không thắng nổi Bạc trà xanh này rồi.   

 

“Em cảm thấy bản thân như đang đóng phim vậy, buổi nhạc hội này cũng đủ kích thích……”  

 

Tang Điềm cảm khái nói, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chúng ta chắc sẽ kịp đúng không?”  

 

Khương Mạn nhìn dòng xe tắc dài ở bên dưới, đông như kiến, nếu Bạc Hạc Hiên không tới, chỉ sợ có đợi mấy tiếng nữa cũng không đến được. Nhưng mà……  

 

“Bây giờ gió to và ảnh hưởng của mưa bão, chắc là không tới kịp.”  

 

Cô có chút lo lắng.   

 

“Nếu muộn vài phút có vào được nhạc hội nữa không?”  

 

Khương Mạn vội vã hỏi Tang Điền, cô chưa đi nhạc hội bao giờ nên không biết.   

 

Tang Điền cũng do dự: “Chắc là……được ạ?”  

 

Hai mươi phút sau, phía trên chỗ sân vận động tổ chức nhạc hội.   

 

Sắc mặt Tang Điềm khó coi, “Mẹ kiếp! như thây ma bao vây vậy?”  

 

Từ trên cao nhìn xuống người dày đặc, như là nước bao lấy sân vận động.   

 

Lý Mạc nghe điện thoại xong thì nói: “Nhạc hội bắt đầu rồi, đã đóng cửa không thể vào được, hơn nữa xung quanh quá nhiều người, cũng rất khó để chen vào.”  

 

“Có cách.” Bạc Hạc Hiên nhìn xuống phía dưới, ra hiệu cho phi công dự bị lên lái thay.   

 

Anh và Khương Mạn đi ra phía sau, trực thăng bay quanh sân vận động. Cả cái sân vận động này là hình vuông, nhưng sân khấu lại là sân khấu lộ thiên. Mấy người Khương Mạn ở trên trực thăng nhìn thấy toàn cảnh sân khấu.   

 

Tiếng nhạc từ dưới vọng lên, trang trọng mà trầm thấp. Toàn bộ nhạc hội như sống trong thời Mạt Thế buốt giá, người đàn ông đeo mặt nạ ngồi trên sân khấu giống như chìm vào trong biển tuyết.   

 

Giai điệu của (Tự khúc về em) vang lên.   

 

“Mặt trăng đỏ máu đánh thức con dã thú ngủ say  

 

Chúng gầm thét xé nát cổ họng loài người  

 

Một kỵ sĩ giẫm qua hàng rào dưới chân  

 

……”  

 

Cùng với tiếng hát của người đàn ông màn hình nền phía sau cũng thay đổi. Màn tuyết trắng bị nhuộm đỏ như máu phun lên từ luyện ngục, nhuộm đỏ cả thế giới băng giá. Tiếng hét của người hâm mộ hoà vào tiếng hát, mọi người như bị đưa vào trong một thế giới tàn khốc.   

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK