Ngày hôm sau đoàn đội của Dương Tiểu Tuyết sẽ đến thành phố Lancelot. Khương Tử Mặc sẽ là người đi đón họ.
Elijah nghe nói rằng là bạn của Khương Mạn và Khương Tử Mặc, lại còn đến để cùng nhau tham gia sản xuất bài hát nên muốn phái người đi đón.
Nhưng ba anh em, vì nghĩ đến phong cách 'lãng mạn' của chú mình nên đã nghiêm túc từ chối sự nhiệt tình đó!
Sau này bọn họ còn trở về Đế Quốc nên vẫn cần giữ chút thể diện!
Elijah tỏ ra rất tổn thương, vài chiếc khăn tay đã ướt đẫm vì nước mắt.
“Cục cưng, nghe nói cháu trở về có rất nhiều người xếp hàng để được nhìn thấy cháu.” Elijah vẫn quấn lấy Khương Mạn và nói: “Trong đó có rất nhiều anh chàng đẹp trai, trẻ trung, cháu hãy tin tưởng vào mắt nhìn người của chú. "
Bạc Hạc Hiên đang uống trà chiều, nghe xong liền tỏ vẻ không quan tâm.
Khương Vân Sênh đang cắm hoa, thấy vậy thì mỉm cười, cũng không nói gì.
Khương Mạn ăn xong một đĩa dâu tây, đang định giải cái bánh egg tart nhỏ, nghe vậy nói: "Bọn họ có thể chịu đòn không?"
“Đương nhiên… Ơ??” Elijah chợt thắc mắc.
Chịu đòn?
Chắc chắn rằng ông ta không nghe nhầm đâu.
“À, ý của cháu là có lẽ bọn họ đều có sức khỏe tốt, đúng không?” Khương Mạn thay đổi cách nói.
Ngôn ngữ Đế Quốc của Elijah cũng khá tốt, nhưng rõ ràng một người nước ngoài không thể hiểu hết được sự thâm sâu và uyên bác của ngôn ngữ này.
“Theo ta biết thì bọn họ đều không có bệnh tật gì.” Elijah hiển nhiên đã hiểu lầm. “Bọn họ cũng rất chú ý đến việc tập thể dục.”
"Là đối tác làm ăn của chú sao?"
“Một số thôi, còn một số là con của các đối tác kinh doanh.” Elijah có chút tự hào: “Chính trị gia, luật sư, bác sĩ, những tài năng hàng đầu trong các ngành khác nhau, muốn gì có nấy”.
Khương Mạn cắn một miếng bánh egg tart, nói nhỏ: "Vậy thì không dễ đánh chết rồi."
"Hả, cục cưng, cháu nói gì vậy?"
"Ồ, cháu nói cũng khá tốt."
"Nhưng vừa rồi chú đã nghe thấy từ chết?"
"Chắc là chú nghe nhầm rồi."
Elijah cứ cảm thấy có điều gì đó sai sai, anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên.
Co phải thằng nhóc này quá bình tĩnh rồi không? Không hề có chút cảm giác gấp rút nào sao?
Trước sự dò xét của Elijah, Bạc ảnh đế ngước mắt lên và mỉm cười lịch sự đáp lại.
Elijah càng cảm thấy nghi ngờ hơn.
Có gì đó sai sai...
Ông ta lại gần Khương Vân Sênh hỏi: " Vân Sênh, có phải chú đã nói sai điều gì không?"
Khương Vân Sênh giả vờ không hiểu gì: "Không có, Bạc Hiên trông có vẻ rất căng thẳng."