Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show - Phong Giật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Nhuệ Trạch uống một ngụm rượu, bất giác cười lên.

 

Dáng vẻ bây giờ, cái giác vẻ đầy tình người này, miễn cưỡng cũng coi như là xứng với em gái mình, ừm, chỉ là miễn cưỡng!

 

Khương Nhuệ Trạch thầm nghĩ: Chỉ có thể cho lão Bạc này 60 điểm, thêm một điểm cũng sẽ khiến cho anh ta kiêu ngạo!

 

Quỷ Hồ liếc trái, nhìn phải: “Nhưng mà phải nói thật, gia sản của cậu em rể này của anh thật quá khủng bố, trang viên này...đáng giá lắm nhỉ?”

 

Khương Nhuệ Trạch bĩu môi: “Gia sản nhà tôi thì kém sao? Hơn nữa cái trang viên này là của em gái anh ta, chẳng có liên quan chó gì tới anh ta cả!”

 

Đôi mắt Quỷ Hồ sáng lên, “Em gái anh ta còn độc thân không?”

 

Khương Nhuệ Trạch liếc anh ta, suy ngẫm ba giây, vẫn tốt bụng nhắc nhở: “Tết nhất tới nơi rồi, anh đừng tìm tới cái chết.”

 

“Sói, anh phải tin vào sức quyến rũ của người anh em này chứ.” Quỷ Hồ hất tóc một cái.

 

Khương Nhuệ Trạch nhếch môi cười lạnh. Ông đây tin vào năng lực giết người của Bạc Hạc Hiên, không tin thì anh thử xem!

 

Huống hồ……

 

Con hồ ly này mà giám xuất hiện trước mặt Bạc Thiên Y, đoán chừng cũng không cần Bạc Hạc Hiên phải ra tay.

 

Cái danh hiệu tiểu ma vương của Bạc Thiên Y lẽ nào là giả chắc?

 

“Tôi đã không chờ nổi nữa rồi, em gái của em rể Bạc đâu? Là chủ nhà mà không xuất hiện sao? Còn anh cả của anh nữa, sao vẫn chưa thấy mặt mũi đâu vậy?”

 

“Chắc đang bận công chuyện.” Khương Nhuệ Trạch nói với vẻ mặt không cảm xúc.

 

Anh cả là kẻ cuồng công việc, tiểu ma đầu Thiên Y kia cũng vậy.

 

Quỷ Hồ lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

 

“Nói mới nhớ, sao cũng không thấy bóng dáng em gái anh đâu vậy?”

 

Bọn trẻ tới, Khương Mạn rất vui.

 

Nhưng không thể xua đi suy nghĩ muốn mua vé rời khỏi trái đất của cô ……

 

Sau khi cô biết chân tướng, cứ nấc cụt cả đoạn đường, uống hết hai ba bình nước ấm, suýt chút nữa thì biến bản thân thành cái thùng chứa nước, cơn nấc đó mới dừng lại.

 

Sau đó chính là sự dày vò dài đằng đẵng, xấu hổ đến mức muốn đội quần, xấu hổ đến mức muốn kiếm cái khe nứt mà chui vào!

 

Lần này, đúng là không còn mặt mũi nào mà nhìn mặt ông bà tổ tiên nữa!

 

Vốn cho rằng sự kiện ăn nấm độc đêm đó đã lên tới đỉnh cao của sự nhục nhã rồi, nhưng hiện thực luôn có cách để vả vào mặt cô!

 

Không có nhục nhất, chỉ có nhục hơn!

 

Vụ ăn nấm độc rồi trúng ảo giác đêm đó, may mắn còn có cây nấm độc làm cái cớ cho cô, trúng độc mà ~ Cô cũng không cố ý mà ~

 

Nhưng lần này thì sao!!!

 

Khương Mạn-con lợn ngoài vườn rau, đêm qua đã dùng hết bản lĩnh của mình để ủn cây củ cải trắng đó! Nếu không phải củ cải trắng thề chết cũng không chịu khuất phục thì cô đã thịt được rồi!

 

Mà tất cả những điều này, đều bị anh tư thông qua sự liên kết của anh em song sinh, dùng góc nhìn của cô chứng kiến toàn bộ....

 

Khương Mạn cảm thấy mặt cô không còn là mặt nữa, mà là đá ngầm ven biển, mãi mãi hứng trọn những đợt sóng vỗ ~

 

Chưa chết chưa hết nhục!

 

Vậy cho nên, cô khổ sở cầu xin Arthur, rồi lấy đi món đồ yêu thích của đối phương-mặt nạ chống nắng Pikachu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK