Thất Hiểu che ngực mình lại: "Tôi đơn phương tuyên bố mình đã thua tình địch Bạc Hạc Hiên rồi."
Anh Sơn nghiến chặt răng hàm sau: "Nếu là Khương võ thần, tôi cũng miễn cưỡng chịu thua."
"Mặc dù hôm nay là ngày lễ tình nhân, nhưng thực sự bát cơm chó này quá to!"
"Thực ra phim “Chiến cốt” là thể loại ngọt sủng. Tôi nghi ngờ rằng tất cả những lời bàn tán trên mạng đều là thật, chỉ là bọn họ lừa chúng ta tới đây ăn cơm chó thôi!"
Vì Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên mà hiện trường toàn mùi giấm chua.
Tự Thiên Sách không nhịn được nữa: "Ba người chúng ta đã nhất trí với nhau rồi, nhưng hai người đã lén đi cạo tóc húi cua sau lưng tôi, có phải là hơi quá đáng rồi không?"
Khương Mạn: "Anh Tự cũng muốn để tóc húi cua à? Em có thể làm cho anh ngay tại đây."
Khán giả và fan hâm mộ ngay lập tức la ó.
Tự Thiên Sách vội vàng nói: "Em gái em không thể nói vậy được! Haizz, các người hò hét gì chứ, im lặng đi! Ai hét người đó sẽ phải cạo tóc húi cua!"
Cả hiện trường đều rộ lên những tiếng cười hihi haha.
Ngay sau đó là thời gian để khán giả đặt câu hỏi. Một số người tham gia bộ phim sẽ chọn ra một số khán giả, mỗi người được chọn một khán giả.
Tự Thiên Sách đã chọn fan hâm mộ của mình. Một cô gái thẹn thùng đứng lên và hỏi:
"Em chỉ muốn hỏi anh Thiên Sách là trong bộ phim này, anh thích hợp tác với ai nhất?"
Tự Thiên Sách mở to hai mắt: "Em là fan ruột của tôi sao? Em gái à, em là quân địch thì đúng hơn? Em đang đào hố chôn tôi à? Như vậy sẽ làm mất lòng những người khác đó!"
“Ha ha ha!” Mọi người phá lên cười, cô gái đặt câu hỏi cũng đỏ mặt.
Khương Mạn hóng hớt không màng đến chuyện chính: "Đúng vậy, anh Tự, anh thích ai nhất?"
Bạc Hạc Hiên nhìn anh ta: "Tôi cũng rất tò mò."
Lão Vân gật đầu: "Cứ nói đi."
Một số diễn viên khác cũng chuyển sự chú ý của họ qua đó.
Vẻ mặt của Tự Thiên Sách băn khoăn, anh ta lườm những người đồng đội xung quanh mình, nhướng mày với đám người Khương Mạn:
"Tôi đều không thích! Nếu tôi là đạo diễn, tôi nhất định sẽ sa thải tất cả bọn họ!"
Tất cả mọi người đều cười ầm lên.
Người giỏi làm mấy trò nhảm nhí như Tự Thiên Sách không sợ người ta chê cười, anh ta chỉ vào đám đông và nói:
"Các người cười cái gì, đó là sự thật! Các người để dáng vẻ sáng sủa, đẹp đẽ hiện tại của bọn họ đánh lừa!"
"Như em gái của tôi đây, cô ấy rất ngầu đúng không! Vừa rồi các cô gái và chàng trai đều cảm thấy rung động đúng không! Mấy người ở đằng kia, các trốn cái gì chứ! Vừa rồi các người gọi “chồng ơi” đến xé ruột xé gan tôi cũng đã nghe thấy hết rồi!"