Bang bang bang—
Một loạt tiếng ồn vang lên, căn phòng bếp chả khác bãi chiến trường huỷ diệt.
Sirth: “Khương……”
“Thầy ơi thầy tin tưởng ở em, em có thể làm lại lần nữa!”
Làm lần nữa.
Bang bang bang bang…….
Lại lần nữa……
Bịch bốp –
“Thầy Sirth, em cảm thấy còn chữa được!”
Sirth: “Get out!!”
(Hahahaha! Đầu bếp Sirth sụp đổ rồi!!)
(Thời khắc này thiếu một câu Đế Quốc: Cút-- )
(Khương võ thần đúng là chăm học nấu ăn, nhưng cô ấy chân tay lóng ngóng, mà phản ứng lại quá nhanh, bát đĩa còn chưa kịp phản ứng cô ấy đã ra tay rồi!)
(Woa! Bạc Hạc Hiên biểu hiện hư thật đó, người đàn ông này nhìn vợ mình nấu ăn mà dám cười.)
(Thân là công chúa của Lancelot, cô ấy lại bị đuổi ra khỏi phòng bếp của chính mình, ha ha ha, Khương Mạn giỏi lắm!)
Khương Mạn cũng cảm thấy bất lực. “Đúng là chả khoa học gì cả.”
Cô lắc đầy, không dám tin: “Em suýt thành công rồi, lòng kiên nhẫn của thầy Sirth kém thật!”
Bạc Hạc Hiên gật đầu phụ hoạ: “ừ, đúng là kém thật.”
Khương Mạn liếc qua một cái, nhìn cái mặt mang đầy vẻ cười cợt của anh: “Bạc Hạc Hiên anh lại coi em như một trò đùa!”
Nắm lấy bàn tay của cô, Bạc Hạc Hiên ôm cô vào lòng cúi đầu hôn lên trán cô.
“Đều lem nhem như con mèo rồi, bỏ qua nấu ăn đi, đi rửa mặt.”
Anh ôm cô lên như bế đứa bé, đi tới phòng vệ sinh. Bạc Hạc Hiên bị cô bôi bao nhiêu là bột mì và trứng gà lên mặt, anh nghiêng đầu cắn lên chóp mũi cô.
Anh cau mày nói: “Mặn quá.”
Có một chút trứng dính lên đầu mũi cô.
“Mặn thế nào?”
“Em thử xem?”
Người đàn ông hôn lên môi cô.
Ống kính nghiêng ngả, đó là do A Tam đi theo bị kích động. Kênh bình luận lại càng kích động hơn.
(Aaaa! Bạc Hạc Hiên là chó!!)
(Giết chó rồi, Bạc Mạn lại giết chó rồi!!)
(Hu hu hu, vợ chồng hợp pháp thích thật đấy, cái hormones chết tiệt này, nó không nghe lời tôi nữa……)
(Ài……lại một ngày buồn của những chú chó……)