Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show - Phong Giật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nở một nụ cười mang sự " không thể hiểu nổi", Khương Mạn thì thầm với Bạc Hạc Hiên: "Nhân viên nghiên cứu và phát triển cũng khá quan tâm đến trải nghiệm của người dùng đó chứ..."

 

Thực sự còn có thể nghĩ ra một loại hương vị cho nó. Tại sao lại không phải vị như mù tạt? Như vậy kích thích biết bao nhiêu.

 

Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng: "Là kiến thức của chúng ta hạn hẹp thôi."

 

Khương Mạn thừa nhận rằng, cả đời này cô chưa bao giờ cảm thấy cạn lời như vậy.

 

Cho dù là đối với kẻ thù hay là chuột bạch mà kẻ thù tạo ra, cô cũng muốn giải quyết một cách nghiêm túc. Khi đối phương sững sờ làm cho cô vô cùng vui vẻ.

 

Mặc dù Dương Tiểu Tuyết cho rằng tình bạn của mình và Thường Hấn Nhi là giả tạo nhưng thấy vậy, cô ấy không thể nhịn được liền nói:

 

"Thường Hấn Nhi, cậu có biết thành phần trong thuốc đó là gì không, cậu dám uống bừa sao?"

 

Thường Hấn Nhi sửng sốt: "Không phải thuốc này đã được chứng nhận đạt tiêu chuyển quốc gia sao? Hơn nữa tớ tin tưởng cô Vương."

 

Vương Tuệ Kỳ gật đầu: "Tôi có thể dùng nhân phẩm của mình để đảm bảo. Dù không biết những thành phần trong thuốc này là gì nhưng thuốc này liên quan đến kết quả nghiên cứu khoa học của người khác và cũng được cấp bằng độc quyền!"

 

Dương Tiểu Tuyết không nói nên lời, đều là người mà tại sao não lại có vấn đề lớn như vậy!

 

Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng kinh ngạc.

 

Vốn Vương Tuệ Kỳ là một người ăn nói kém lôgic nên không tính cô ta nhưng dù gì Thường Hấn Nhi cũng đã là người đã lăn lộn trong giới này mười năm rồi! Vậy mà dễ bị lừa như vậy sao?

 

Cô ấy đã trải qua ngần ấy năm như thế nào vậy, những học sinh tiểu học bây giờ còn có ý thức về an toàn hơn cô ấy!

 

Hạ Đông bên cạnh ở bên cạnh đang rục rịch, nóng lòng muốn lấy một lọ, Châu Minh Viễn thấy vậy, không khỏi nhắc nhở: "Trong thuốc có ba phần độc, nếu không bị bệnh thì đừng uống bừa bãi."

 

Vương Tuệ Kỳ chế nhạo: "Chú Viễn, suy nghĩ của chú thật cổ hủ. Bây giờ y học rất phát triển. Học sinh trung học đều đã biết chăm sóc sức khoẻ rồi, uống thực phẩm chức năng tốt cho sức khỏe thì không có sao chứ."

 

Châu Minh Viễn im lặng.

 

Cô là người thông minh nhất, cô vô cùng thông minh, được chưa!

 

"Chăm sóc sức khỏe và uống thuốc bừa bãi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."

 

Khương Mạn thản nhiên nói: "Những năm gần đây có rất nhiều trường hợp thất bại về thẩm mỹ, có người cũng không tin nữa."

 

"Mặc dù bây giờ công nghệ vô cùng tiên tiến nhưng vẫn chưa đạt đến trình độ khoa học viễn tưởng. Việc có thể thay da đổi thịt trong một đêm là hão huyền."

 

"Hàng nghìn năm trước, Tần Thủy Hoàng đã phái Từ Thúc đi tìm thuốc trường sinh, trong lịch sử có rất nhiều người đã đi tìm thuốc trường sinh. Đến nay đã hàng nghìn năm, với sự tiến bộ của khoa học, cũng chưa từng có ai sống mãi mà không chết."

 

"Ngay cả về mặt thẩm mỹ, dựa vào các phương tiện công nghệ kỹ thuật để thay đổi diện mạo của làn da. Bây giờ cô làm như chị Hằng Nga đang phát thuốc tiên vậy, đảm bảo chất lượng không đẹp không lấy tiền."

 

Khương Mạn càng nói càng cảm thấy buồn cười: "Nhà sản xuất là ai, thương hiệu lớn đến mức nào, thực lực lớn như thế nào mà dám ngang tàng như vậy? Thuốc chống ung thư còn không dám chém gió như vậy."

 

Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng gật đầu.

 

Đúng vậy! Ngày nay những kẻ bán thuốc giả và lừa đảo còn dám chém gió thần thánh như vậy?

 

(Phải nói rằng, Khương võ thần nói rất có lý.)

 

(Vương học đòi chém gió về thứ thuốc này thật thần kỳ, cô ta thực sự dám chém gió đấy!)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK