Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show - Phong Giật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô liếc nhìn anh ba, rồi nhìn con chó ngốc nghếch, không khỏi thốt lên: "Thôi vậy, chém giết lẫn nhau là không nhân nghĩa."

 

Khương Nhuệ Trạch bối rối: "Chém giết lẫn nhau?"

 

Lúc này Arthur giật giật ống tay áo của Khương Mạn: "Thím, nhà của chú Hiên ... e rằng tạm thời sẽ không thể ở được, đúng không ạ?"

 

Biểu cảm của Khương Mạn cũng rất khó xử. Nếu không thể ở được, đó sẽ là một tổn thất rất lớn.

 

Có vẻ như lớp sơn tường đã bị con chó ngu ngốc cào. Còn con ngỗng Tang Bưu...

 

Có quỷ mới biết ác bá thôn đã đi đâu, có lẽ nó đang bơi trong hồ bơi trong vườn.

 

"Em sẽ gọi người đến xử lý."

 

Khương Mạn đau đầu, đi sang bên cạnh gọi điện thoại cho Lý Mặc.

 

Không phải cô không tìm được người khác để giải quyết, mà là trong nhà Bạc Hạc Hiên có rất nhiều 'cơ quan' và bí mật nên gọi người dọn dẹp nhà bình thường thì không ổn. Lý Mặc là cấp dưới của anh nên chuyện này để cho đối phương giải quyết có vẻ ổn hơn.

 

Mười phút sau, Khương Mạn đặt điện thoại xuống.

 

"Sẽ có người dọn dẹp nhà cửa. Chúng ta hãy bắt Ngạo Thiên và Tang Bưu lại trước và đưa chúng ra ngoài tắm."

 

Cô nói xong liền nhìn một mớ hỗn độn trong nhà và con chó ngu ngốc.

 

Không thể yêu thương nổi.

 

“Có cần thông báo cho chú Hiên không?” Arthur hỏi.

 

“Không cần đâu.” Khương Mạn còn nhớ tới dáng vẻ buồn bực của Bạc Hạc Hiên lần trước khi nhà bị phá.

 

"Chắc là mấy ngày nữa phim của anh ấy mới đóng máy. Khi anh ấy về, có lẽ ngôi nhà được dọn dẹp sạch sẽ."

 

Arthur gật đầu, không nói gì cả.

 

"Vừa hay, bắt nhốt con chó ngu ngốc này và ác bá lại rồi chúng ta về nhà mình ở!" Khương Nhuệ Trạch xắn tay áo và vô cùng nóng lòng!

 

  ……

 

Sân bay Quỳnh Thành.

 

Cố Trầm bất lực nói: "Buổi chiều có gió lớn, tất cả các chuyến bay đều bị muộn hơn. Cho dù có bay được thì có lẽ cũng phải sáng sớm mới về tới Bắc Thành."

 

"Cậu vội như vậy sao? Nhất định phải về trong hôm nay à?" Quản lý Cố rất không hài lòng.

 

Bãi biển ngập tràn ánh nắng, đúng là một điểm đến thích hợp để đến du lịch, nghỉ dưỡng!

 

Bạc Hạc Hiên nhắm mắt lại, không quan tâm tới anh ta.

 

Đột nhiên trong điện thoại có một tin nhắn mới.

 

Yêu Nhi: (Khi nào anh về?)

 

Anh cụp mắt xuống, cười rồi trả lời: (Vài ngày nữa, em có nhớ anh không?)

 

Yêu Nhi: ( Lạnh lùng.jpg)

 

Quản lý Cố nhìn người đàn ông đang chìm đắm trong tình yêu này thầm khinh thường và khẽ lắc đầu.

 

Đáng tiếc…… Bạc ảnh đế muốn tạo bất ngờ cho Yêu Nhi không hề hay biết … Nhà mình đã bị phá tan tành!

 

Ha ha ha ha! ! !

 

Chó Ngạo Thiên đã bị khuất phục, khoảnh khắc nó bị xiềng xích giống như linh hồn bị phong ấn.

 

Ánh mắt Khương Nhuệ Trạch u ám nhìn chằm chằm vào con chó, thân hình cao lớn lộ ra vẻ nhếch nhác. Hôm nay anh ta mặc bộ quần áo màu trắng, nhưng bây giờ toàn thân đều là bùn đất.

 

“Gâu gâu!” Anh nhìn cái gì mà nhìn! !

 

“Hãy hầm nó đi, em gái.” Khương Nhuệ Trạch cười nói.

 

Khương Mạn gãi gãi đầu: "Hay là anh với nó đánh nhau một trận?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK