Sự lãng mạn chết tiệt này, phải bị hủy diệt!
Cuộc ghé thăm của đoàn đội ‘Một cuộc sống khác’ khiến tòa lâu đài càng vui vẻ náo nhiệt hơn.
Party lãng mạn trong mơ của Elijah, dưới sự ghé thăm của mọi người, cuối cùng cũng đã được tổ chức như ý nguyện!
Ông ấy rất muốn làm một bữa tiệc cosplay buổi dạ hội thời trung cổ, dưới sự liều chết can ngăn của mấy anh em Khương Mạn, và cái bạt tai dạy dỗ của ông Erik, cuối cùng đã bị chết yểu từ trong trứng.
Cuối cùng được đổi thành buổi vũ hội ngoài trời thông thường.
Lão Lý và đám người sau khi tỉnh dậy khỏi giấc mộng lãng mạng của Marry Sue tuổi nổi loạn, cũng bắt đầu cảm khái về sự giàu có của nhà Lancelot.
Có lẽ là vì ‘Sự lãng mạn đi vào lòng đất’ của Elijah, cho nên Tang Điềm vốn có cảm giác căng thẳng khi lần đầu gặp nhà chồng thì giờ cũng chẳng còn căng thẳng nữa rồi.
Ông Erik thì ngược lại là rất thích các món ăn của Đế Quốc, cả buổi tối đều ngồi nói chuyện với Tang Điềm.
Mà Đại Ngọc lại có đôi chút ngại ngùng.
Cô ấy và Khương Vân Sênh cả buổi tối đều không nói với nhau câu nào, nhưng liếc mắt đưa tình thì lại không hề ít, chỉ một ánh mắt chạm nhau cũng đủ để con tim đôi chim cu đập rộn ràng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Em vẫn luôn buồn bực về một chuyện.”
Bộ ba nòng cốt của ‘Chiến cốt’ tụ tập thành một nhóm ngồi uống rượu, Khương Mạn đánh giá động tĩnh bên phía anh hai mình: “Anh nói xem, anh trai em và Đại Ngọc sao lại nhìn trúng nhau vậy nhỉ?”
“Nghe nói là vì tranh vẽ.” Bạc Hạc Hiên hiển nhiên là biết nhiều hơn Khương Mạn một chút.
Cũng biết Khương Vân Sênh và Đại Ngọc vẫn luôn lén lút thiết kế váy cưới cho Khương Mạn.
Khương Mạn tỏ vẻ ngạc nhiên, “Bởi vì cô ấy vẽ những bức tranh 16+ kia về chúng ta sao? Ầy, cái này.... sở thích của anh hai có chút......”
Cô khua tay múa chân, bỗng chốc không tìm ra được từ nào thích hợp để hình dung.
“Chắc là vì cô ấy là Sunx.” Khương Tử Mặc bước tới.
Sunx, được biết tới ở nước ngoài như một họa sĩ vẽ tranh minh họa có tiếng, ai có thể ngờ, một tác giả lớn như vậy lại là một nữ diễn viên chứ?
“Hình như em từng nghe anh hai nhắc tới.” Khương Mạn uống một ngụm rượu: “Bức tranh ‘Hôn lễ thiên đường’ mà Đại Ngọc vẽ hình như còn từng đạt giải thưởng đúng không?”
Khương Tử Mặc gật đầu, “Anh hai đã mua lại bức tranh đó, còn đặc biệt mở một phòng triển lãm dành riêng cho bức tranh đó, quả thực những bức tranh được đặt trong phòng triển lãm đó đều là tác phẩm của Sunx.”
“Lúc đó anh hai còn chưa quen biết Đại Ngọc đâu nhỉ?”
“Đúng vậy.” Khương Tử Mặc gật đầu, suy ngẫm rồi nói: “Cho nên tính kỹ lại thì anh hai chính là fan nam của cô Tôn, từ rất nhiều năm về trước đã là như vậy rồi.”
Khương Mạn nở nụ cười kỳ quái. “Chuyện này nghe có vẻ romantic nhỉ.”
Đây là câu chuyện giữa nhà họa sỹ kiêm nữ diễn viên VS đạo diễn lịch thiệp sao?