Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý A Tứ ngơ ngác đứng tại chỗ.

Thời gian anh ta đến thủ đô không lâu, vất vả lắm mới thông qua quan hệ đồng hương tìm được một công việc bảo vệ, còn là làm bảo vệ cho gia tộc lớn ở thủ đô.

Đội trưởng Dương từng vỗ bờ vai của anh ta, nói: "Cậu nhóc, làm rất tốt, đừng xem nhẹ công việc bảo vệ, nơi này là nhà họ Na, một con chó của nhà họ Na ra ngoài còn vẻ vang hơn trưởng làng của các cậu. Cậu hãy làm tốt công việc bảo vệ này, cũng sẽ có thể làm rạng rỡ tổ tông, vinh hoa phú quý".

Lý A Tứ lại không cảm thấy một con chó có thể vẻ vang hơn trưởng làng. Dù sao thì trưởng làng cũng được quản lý mười thôn, mấy ngàn người. Trưởng làng muốn đến nhà ai ăn thì đến, muốn ngủ với vợ ai thì ngủ, sao chó có thể so sánh được?

Nhưng mà Lý A Tứ cũng không hâm mộ trưởng làng. Anh ta chỉ muốn kiếm chút tiền, trở về xây nhà mới cho bố mẹ, cưới một cô vợ, sống một cuộc sống yên ổn.

Mặt khác, anh ta còn rất si mê với việc học võ công. Học được võ công mới có thể làm bảo vệ giỏi được. Làm bảo vệ giỏi mới có thể kiếm được tiền. Kiếm tiền mới có thể trở về nhà cưới vợ. Cưới vợ xong còn có thể phòng thân, phòng sói, phòng trưởng làng.

Anh ta vốn cho rằng rất nhanh sẽ có thể có được sống cuộc sống tốt, nhưng vào hôm nay, trong chốc lát này, mộng tưởng đã vỡ vụn giống như bọt xà phòng.

Đội trưởng Dương chết rồi.

Trang viên mà mình làm bảo vệ cũng đã sập.

Mà người phá hủy mộng đẹp của anh ta lại điểm danh muốn để anh ta đến một nơi khác làm bảo vệ.

Lý A Tứ cũng không biết có nên đồng ý hay không, nhưng sự thực là anh ta không đồng ý cũng không được, bởi vì các chủ nhân cũ của anh ta đã vui vẻ đồng ý rồi.

Nhìn thái độ của Na Hy Nghiêu và Na Nhữ Bình hoan hỉ như muốn tiễn mình đi.

Lý A Tứ lại một lần nữa nghi ngờ khu vườn của nhà họ Na có phải bị anh ta phá sập hay không.

Thế nên ông chủ cậu chủ mới chán ghét mình.

Lý Dục Thần thấy Lý A Tứ bày ra vẻ mặt như đau đớn như trời sập thì ngạc nhiên, hỏi: “Anh không muốn à?”

Anh hỏi thế làm hai bố con nhà họ Na sợ thót tim.

Đây là cơ hội tuyệt diệu để nịnh bợ người được chỗ dựa chỉ đích danh muốn mang đi, tìm mòn mắt cũng không cơ hội này.

Hơn nữa sau này kể lại, nhà họ Lý có một bảo vệ từng làm ở nhà họ Na, nghe có vẻ như hai nhà thân thiết lắm.

“Này cậu, cậu tên gì?”, Na Hy Nghiêu còn chưa biết tên cậu bảo vệ may mắn này.

“Tôi tên là Lý A Tứ”.

“Ồ, Lý A Tứ…”, mắt Na Hy Nghiêu sáng lên: “Cậu xem cậu cũng họ Lý này, là duyên phận đấy. Ông trời đưa cậu đến nhà họ Na, chính là để cho hôm nay cậu gặp được cậu Lý. A Tứ à, đây là cơ hội nghìn năm có một! Cậu còn do dự gì nữa? Còn không mau cảm ơn cậu Lý đi!”

Lý A Tứ hơi do dự, vì thế anh ta hỏi một câu mà đến chính anh ta cũng cảm thấy ngu ngốc, nhiều năm sau còn bị mọi người trong trang viên nhà họ Lý lôi ra chế nhạo, mỗi lần nhắc tới là anh ta chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào cho đỡ nhục:

“Đến chỗ cậu làm bảo vệ có oai hơn trưởng làng chỗ tôi không?”

Lý Dục Thần ngớ ra.

Câu hỏi này làm khó anh quá.

“Thế nào mới gọi là oai hơn trưởng làng?”, anh bèn hỏi.

“Trưởng làng không dám ngủ với vợ tôi”, Lý A Tứ trả lời.

Mọi người bật cười.

Lý Dục Thần cười nói: “Anh có vợ à?”

Lý A Tứ lắc đầu: “Chưa có”.

Thế là mọi người cười to hơn.

Nỗi sợ hãi về sự hủy diệt, nỗi ám ảnh về ác quỷ giờ phút này tan thành mây khói.

Cho dù nhà họ Na trở thành đống đổ nát, thì Na Nhữ Bình cho rằng, sau khi trang viên nửa cũ nửa mới bị phá hủy, bọn họ mới có thể thấy rõ thế giới thật sự bên ngoài, bắt đầu một hành trình mới.


Khi mọi chuyện đã kết thúc, vẫn còn có một bức tường cuối cùng sừng sững tại chỗ tựa như một tấm bia, dùng vết máu lưu lại khi đóng đinh ác ma thể hiện quyết tâm phá vỡ quá khứ cũ kỹ, sáng tạo và thay đổi không ngừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK